Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lăng Phi lắc đầu nói:

- Bà xã đại nhân, anh thật sự không biết nhạc phụ đại nhân thích đánh bóng gì cả!

- Anh lại nói bậy, bố em thích đánh gôn, chẳng lẽ anh không biết!

Bạch Tình Đình hừ lạnh một câu nói.

- Em thấy ngày mai chắc chắn anh có việc mới cố ý nói vậy, mục đích cũng chỉ là không muốn đi đánh gôn với bố em mà thôi!

- Bà xã đại nhân, ngày mai anh thật sự không có việc gì mà!

Diệp Lăng Phi nói.

- Như vậy đi, ngày mai anh cùng em đi gặp nhạc phụ đại nhân, chúng ta cùng đi đánh gôn!

- Em cũng muốn đi chơi!

Vu Tiêu Tiếu lúc này chen miệng vào.

- Em vẫn chưa đi đánh gôn lần nào, em cũng muốn chơi!

- Tiêu Tiếu, ngày mai em không có việc gì sao?

Bạch Tình Đình hỏi.

Vu Tiêu Tiếu lắc đầu nói:

- Ngày mai là cuối tuần, em không có việc gì cả. Vốn định tìm Hứa Duy cùng đi chơi game, nhưng Hứa Duy lại bảo hẹn với Điền Phong rồi, ngay cả tiểu nha đầu Kỷ Tuyết cũng có việc rồi, ngày mai không có ai chơi cùng em cả!

- Vậy ngày mai cùng đi với tụi chị!

Bạch Tình Đình nói đến đây, liền hỏi tiếp:

- Tiêu Tiếu, vậy tối nay em ở đây, ngày mai chúng ta cùng đi!

- Vâng!

Vu Tiêu Tiếu rất vui vẻ đồng ý liền.

Sau khi ba người trở vào biệt thự, Diệp Lăng Phi có chút buồn rầu. Hắn nhìn ra được trong lòng Vu Tiêu Tiếu có khát vọng. Nhưng giờ khác với trước, mẹ của Chu Hân Mính đang ở đây, nếu để mẹ của Chu Hân Mính biết được mình và Vu Tiêu Tiếu còn có một chân nữa thì không biết mẹ của Chu Hân Mính sẽ nghĩ thế nào.

- Ngốc ạ!

Bạch Tình Đình đoán được tâm ý của Diệp Lăng Phi, cô khẽ nói:

- Ông xã, chẳng lẽ anh không ngủ một mình à, em và Vu Tiêu Tiếu ngủ chung, đương nhiên đến nửa đêm nếu anh muốn chạy qua chẳng lẽ hai tụi em nhốt anh ở ngoài sao?

Câu nói này của Bạch Tình Đình vừa dứt Diệp Lăng Phi liền ôm Bạch Tình Đình thơm một cái, nói:

- Vẫn là bà xã của anh tốt nhất!

- Thế đấy, em nhìn ánh mắt anh nhìn Tiêu Tiếu là biết rồi, ông xã anh nổi lòng háo sắc rồi!

Diệp Lăng Phi chỉ cười mà không nói gì, hắn không tranh luận tiếp với Bạch Tình Đình nữa.

Đến tối, Diệp Lăng Phi quả nhiên đúng nửa đêm chạy qua leo lên giường Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu, rất nhanh ở trong phòng đã có tiếng thở gấp của hai người phụ nữ.

……………………………….

Diệp Lăng Phi và Bạch Cảnh Sùng đã mấy hôm không gặp rồi, lần này gặp Bạch Cảnh Sùng Diệp Lăng Phi liền cảm giác Bạch Cảnh Sùng rõ ràng đã phát tướng rồi. Xem ra sau khi không có tâm sự thì dễ phát mập ra thế.

Giờ Bạch Cảnh Sùng thích nhất là đánh gôn, ông là hội viên khách quý của sân đánh gôn. Vốn dĩ Bạch Cảnh Sùng muốn Trương Khiếu Thiên đến cùng đánh gôn với mình, nhưng sở thích của Trương Khiếu Thiên khác với Bạch Cảnh Sùng, Trường Khiếu Thiên thích viết chữ, ngày ngày đều ở nhà viết chữ, vẽ tranh.

Diệp Lăng Phi chơi bi da là tay cừ số một, nhưng đánh gôn lại không được, Diệp Lăng Phi và Bạch Cảnh Sùng vừa đánh là Diệp Lăng Phi bị rớt lại sau Bạch Cảnh Sùng mấy chục cọc.

Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu ngồi nhìn Diệp Lăng Phi đánh gôn, mỗi lần Diệp Lăng Phi nhấc cán gậy đánh gôn lên là luôn nghe thấy hai người này hét lớn:

- Cố lên, cố lên, đánh không lọt, đánh không lọt…!

Diệp Lăng Phi sầu não, hai cô gái này rõ ràng là cố ý làm cho mình loạn mà, nghĩ chắc tại tối qua mình quá dũng mãnh khiến cho hai người này chịu không nỗi. Lúc ở trên giường Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu chỉ có một việc đó là yêu, ai bảo bọn họ không có tài năng đó, chỉ có thể bị công kích, cái gọi là phản kháng chẳng qua cũng chỉ là dùng lực kẹp chặt mà thôi, nhưng như vật vốn không phải là phản kháng gì, càng giống như là để tăng thêm nghênh đón Diệp Lăng Phi. Đây chính là số mệnh của phụ nữ, chỉ có một việc yêu đó mà thôi. Đương nhiên nếu có một số phụ nữ đồng ý chịu làm nữ vương thì tình huống sẽ thay đổi rồi. Vì thế nên nói, phụ nữ hiện nay có thể cao giọng hét lớn “chúng tôi không phải là để yêu, chúng tôi có thể trở thành tiểu công kích”.

Đợi sau khi Bạch Cảnh Sùng và Diệp Lăng Phi đánh xong, hai người Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu cũng cầm khúc côn đi ra sân gôn. Diệp Lăng Phi ngồi trên ghế nhựa cầm một chai nước suối chưa mở nắp, bật mở nắp chai rồi uống một ngụm lớn, sau đó đặt chai nước khoáng xuống bàn quay qua Bạch Cảnh Sùng nói:

- Nhạc phụ, con có chuyện này muốn thương lượng với bố, con rất muốn được trưng cầu ý kiến của bố!

Bạch Cảnh Sùng bắt tréo chân, tay cầm chai nước khoáng vừa được uống một ngụm rồi, ông ta vừa mở nắp chai vừa nói:

- Tiểu Diệp, có chuyện gì nói nghe thử!

- Nhạc phụ đại nhân, con lo nếu như con nói ra thì bố sẽ giận!

Diệp Lăng Phi nói.

- Bố sẽ giận?

Bạch Cảnh Sùng cười nói.

- Tiểu Diệp, con nói xem bố đã có thể để cho con cưới hai người vợ, còn có chuyện gì có thể khiến bố giận nữa chứ?

Câu nói này của Bạch Cảnh Sùng vừa thốt ra khiến Diệp Lăng Phi hơi sững sờ, lập tức có chút ngượng ngịu nói:

- Vâng, vâng, nhạc phụ đại nhân nói rất đúng, nếu nhạc phụ đại nhân đã nói vậy thì con cũng nói thẳng luôn, con có ý muốn hợp nhất tập đoàn quốc tế Thế Kỷ với tập đoàn Tân Á lại, thành một tập đoàn quy mô lớn!

Câu nói này của Diệp Lăng Phi khiến cho Bạch Cảnh Sùng rất ngạc nhiên, ông đặt chai nước suối đang cầm trong tay xuống bàn, quay qua Diệp Lăng Phi nói:

- Tiểu Diệp, câu nói này của con là sao, chẳng lẽ tập đoàn quốc tế Thế Kỷ và tập đoàn Tân Á hiện giờ không tốt sao?

- Nhạc phụ đại nhân, cái này con nên nói thế nào đây, chắc nên nói sự phát triển hiện nay của tập đoàn quốc tế Thế Kỷ và tập đoàn Tân Á rất tốt. Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ chủ yếu là phát triển hạng mục bên Long Sơn, còn tập đoàn Tân Á hiện nay chủ yếu là kinh doanh xe hơi, hai tập đoàn này đều phát triển rất tốt!

- Tiểu Diệp, vậy thì bố không hiểu rồi!

Bạch Cảnh Sùng nói.

- Nếu hai tập đoàn đó đã phát triển tốt như vậy thì tại sao con lại phải hợp nhất hai tập đoàn đó chứ, cần phải biết rằng những tập đoàn bình thường hợp nhất đều là do không có sức cạnh tranh mới tiến hành như thế, nhưng tập đoàn sau khi hợp nhất sẽ có sức cạnh tranh càng mạnh hơn, nhưng tập đoàn quốc tế Thế Kỷ và tập đoàn Tân Á lại phân ra hai ngành nghề khác nhau, hơn nữa đại cổ đông đứng đằng sau đều là con, tại sao con cần phải làm vậy, bố có chút không hiểu!

- Nhạc phụ đại nhân, giống như những gì bố vừa nói, tập đoàn bình thường hợp nhất lại chính là để có sức cạnh tranh càng mạnh hơn, chiếm chỉ số định mức chủ đạo càng lớn trên thị trường. Còn dụng ý của con muốn hợp nhất tập đoàn quốc tế Thế Kỷ và tập đoàn Tân Á lại cũng chính là vậy, con muốn cho sau khi hai tập đoàn này hợp nhất lại sẽ có sức ảnh hưởng càng lớn, còn con cũng sẽ đầu tư với vốn lớn, ra sức tranh giành để sau khi hai tập đoàn này hợp nhất lại sẽ tạo thành một đại tập đoàn có kinh tế phát triển trên thị trường thành phố Vọng Hải!

Bạch Cảnh Sùng sau khi nghe xong cười nói:

- Tiểu Diệp, không phải con muốn nói cho bố biết con định đầu tư ở thành phố Vọng Hải, độc quyền toàn bộ bất động sản và ngành xe hơi ở bên thành phố Vọng Hải này đó chứ!

- Đương nhiên không phải!

Diệp Lăng Phi khoát khoát tay nói:

- Nhạc phụ đại nhân, như vậy đối với con mà nói không có giá trị thực tế nào cả, những cái này đều không phải là gốc rễ của thành phố Vọng Hải này, nhạc phụ đại nhân, bố có nghĩ qua nếu như một đại tập đoàn mới thành lập bước chân vào các loại ngành nghề ở thành phố Vọng Hải, lớn đến các căn hộ dân thường sinh sống, nhỏ đến các bữa cơm vật dụng hàng ngày đều do chúng ta khống chế, thì thành phố Vọng Hải này sẽ trở nên như thế nào, còn chính phủ thành phố Vọng Hải sẽ có thái độ như thế nào đối với chúng ta?

Sắc mặt Bạch Cảnh Sùng đột nhiên nặng nề, ông thấp giọng nói:

- Tiểu Diệp, chẳng lẽ con muốn khống chế cả thành phố này?

Diệp Lăng Phi khẽ gật đầu nói:

- Nhạc phụ đại nhân, con bố chỉ nói đúng một nữa, con vốn không phải muốn khống chế thành phố nàu, chỉ là muốn cuộc sống của chúng ta càng hạnh phúc hơn nữa. Không thể phủ nhận trước mắt tập đoàn quốc tế Thế Kỷ phát triển rất tốt, còn cuộc sống của chúng ta cũng không tệ, nhưng điều này không thể chứng tỏ là chúng ta không có nguy hiểm. Việc của thị trưởng thành phố Vọng Hải Tùy Trường Hồng đã nhắc nhở cho con, sống trong thành phố này thì đầu tiên hãy khống chế thành phố này, chí ít cũng khiến cho mấy lãnh đạo chính quyền mới đến biết rằng chúng ta không thể đụng vào được, chúng ta vừa động đậy là chức vị của họ sẽ không giữ được. Chúng ta không để cho những quan chức đó kìm hãm chúng ta, mà là do chúng ta kiềm hãm mấy quan chức đó, nói một câu khó nghe, chính là chúng ta làm hoàng đế trong bóng tối của thành phố này. Nhạc phụ đại nhân, đây không phải là việc không thể làm được, dựa vào nhân lực và tài lực hiện nay của con thì muốn làm điều này rất dễ dàng.

Sau khi Bạch Cảnh Sùng nghe xong không lập tức nói gì, ông ta cầm chai nước suối lên lại muốn vài ngụm nữa rồi đặt chai nước suối xuống, quay qua Diệp Lăng Phi đột nhiên cười nói:

- Tiểu Diệp, con nói cho bố biết, bố lại có thể làm gì trong đó đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK