Buổi chiều ngày hôm qua, Tiền Thường Nam đã quyết định khai trừ Diệp Lăng Phi, hắn cũng chưa hề nói chuyện này với Trương Lộ Tuyết, căn bản là việc này không thông qua sự đồng ý của Trương Lộ Tuyết. Ý nghĩ của Tiền Thường Nam là khai trừ Diệp Lăng Phi trước, rồi mới tìm cơ hội nói cho Trương Lộ Tuyết sau, khi ván đã đóng thuyền, thì dù Trương Lộ Tuyết không đồng ý, lúc đó cũng chẳng thay đổi được gì nữa.
Nhưng khi Tiền Thường Nam nghe được chuyện Diệp Lăng Phi tìm Trương Lộ Tuyết từ con trai, Tiền Thường Nam ý thức được rằng chính mình phải lập tức đi gặp Trương Lộ Tuyết, không thể để cho Diệp Lăng Phi có bất cứ một cơ hội nào.
Tiền Thường Nam vội vã mang theo Tiền Tiêu chạy tới phòng hội nghị. Vừa đến đã nhìn thấy Diệp Lăng Phi ở ngoài cửa, hắn vội vàng nói rõ cho Trương Lộ Tuyết biết khai trừ Diệp Lăng Phi là quyết định của cả hội đồng quản trị, chứ không phải là ý nghĩ riêng của một mình hắn.
Tiền Thường Nam tưởng rằng khi mình nói như vậy, Trương Lộ Tuyết dù không đồng ý cũng sẽ vì hội đồng quản trị mà quyết định khai trừ Diệp Lăng Phi. Tiền Thường Nam tin tưởng rằng Trương Lộ Tuyết chắc chắn không muốn đắc tội với toàn thể thành viên hội đồng quản trị, nhưng lần này Tiền Thường Nam,hắn thực sự đã sai lầm rồi. Chợt Trương Lộ Tuyết nghiêm mặt nói:
- Tiền bá bá, quyết định này hình như không phù hợp trình tự, cháu là tổng giám đốc, việc khai trừ nhân viên quản lý cao cấp của công ty sao có thể không qua sự đồng ý của cháu, lá gan của bộ phận nhân sự cũng rất lớn đó, khi quyết định cũng chưa có chữ kí của cháu, mà cũng dám công khai tin tức này. Được, xem ra tập đoàn Tân Á cần phải tiến hành thay đổi, có một số người căn bản là không thích hợp với chức vị hiện tại đâu.
Vừa nói, Trương Lộ Tuyết liếc mắt nhìn Diệp Lăng Phi, rồi chuyển ánh mắt đến Tiền Thường Nam, miệng nói:
- Tiền bá bá, cháu muốn triệu tập hội đồng quản trị để mở cuộc họp ngay bây giờ,cháu nghĩ có một số việc cần phải tuyên bố tại hội nghị.
Trương Lộ Tuyết nói xong liền đi qua Diệp Lăng Phi, bước nhanh đi ra khỏi phòng hội nghị.
Tiền Thường Nam có điểm choáng váng, nhất thời không hiểu được Trương Lộ Tuyết đang suy tính điều gì. Diệp Lăng Phi đi đến bên cạnh Tiền Thường Nam, đưa tay vỗ vỗ bả vai hắn, cười nói:
- Tiền phó tổng, cần gì làm việc bận rộn như vậy, tuổi ông cũng đã cao, an an ổn ổn ở nhà dưỡng lão không tốt sao, hết lần này tới lần khác lại muốn gây chuyện ở tập đoàn. Khụ, lần này, tôi không giúp được ông rồi. Ông tự cầu phúc cho mình đi.
Diệp Lăng Phi nói xong, liền cười lớn, bước qua Tiền Thường Nam. Tiền Tiêu nhìn theo bóng lưng Diệp Lăng Phi, oán hận nói:“Làm trò gì chứ!”
Tiền Thường Nam sắc mặt trầm xuống, chau mày, hắn dự cảm sẽ có chuyện không hay xảy ra.Diệp Lăng Phi quay về bộ tổ chức, đã thấy Từ Oánh cùng Lục Tuyết Hoa đang tán dóc ngay trước cửa phòng làm việc của mình. Diệp Lăng Phi bước tới, cười ha hả nói:
- Hai mỹ nữ trò chuyện gì đấy?
- Giám đốc Diệp, chúng tôi đang nói chuyện công ty. Lục Tuyết Hoa hiện tại rất thân mật với Dã Thú, tự nhiên thoải mái với Diệp Lăng Phi hơn rất nhiều, nàng ôm một tập tài liệu, nói:
- À,giám đốc Diệp, đây là do Trần phó tổng bảo tôi mang tới. Tư liệu này là lúc nàng làm quản lý của bộ tổ chức lưu lại, Trần phó tổng nói muốn đem chúng đưa cho Diệp kinh lí. Lục Tuyết Hoa nói tới chỗ này, đột nhiên lại bổ sung,- Tôi cũng vừa mới biết chuyện của ngài, giám đốc Diệp, ngài nhận chỗ tư liệu này đi, sẽ cần thiết đó?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Tuyết Hoa, cô cứ cầm về đi. Thứ này tôi cũng không cần. Cô cứ giữ lại cho Trần phó tổng đi. Tôi tin tưởng sau này nàng có thể phải sử dụng đến. Diệp Lăng Phi vừa nói vừa bổ sung: - Tôi không có việc gì đâu. Ở công ty này không ai có thể động được vào tôi đâu, đừng lo.
Diệp Lăng Phi nói xong đẩy cửa, đi vào phòng làm việc.Mặc kệ Lục Tuyết Hoa với Từ Oánh tin cũng được, không tin cũng được, thực tế rất nhanh sẽ chứng minh tại tập đoàn Tân Á bất cứ người nào đắc tội Diệp Lăng Phi cũng đều không có kết cục tốt đẹp.Diệp Lăng Phi ngồi trên ghế, lấy điện thoại di động, chậm rãi nhấn số gọi cho Angel. Tâm tình Diệp Lăng Phi hiện tại đang rối bời. Hắn từng yêu cầu Angel không nên liên lạc với mình, nhưng hết lần này tới lần khác lại là chính hắn liên lạc trước.Điện thoại vừa bắt máy, Diệp Lăng Phi lập tức nói:
- Angel, tôi có chuyện cần sự giúp đỡ của cô!
Giọng nói Angel lộ vẻ kích động. Nàng cười, nói:
- Satan. Đây chính là anh liên lạc với tôi đúng không*? Phải chăng hiện tại tôi có thể đi tìm anh?
- Tôi có chuyện cần sự giúp đỡ của cô, chuyện này với chuyện lúc trước không giống nhau. Diệp Lăng Phi cảm thấy đau đầu, trong lòng thầm nghĩ tại sao Angel vẫn nhớ mãi không quên mình, chẳng lẽ sau khi cho nàng thời gian tỉnh táo suy ngẫm, Angel vẫn còn muốn theo đuổi mình?Diệp Lăng Phi kiên trì nói:“Tôi có một người bạn mắc bệnh tim, phiền cô giúp tôi tìm các chuyên gia trên lĩnh vực này, tôi hy vọng là có thể điều trị bằng dược vật, chứ không phải giải phẫu.
Angel sảng khoái đáp:
- Không thành vấn đề, đem bệnh án của bạn anh cho tôi, tôi sẽ lập tức giúp người đó tìm chuyên gia.
- Được!
Angel đột nhiên thần bí hỏi thăm:
- Satan,người bạn này của anh là nam hay là nữ vậy?”
Hội nghị hội đồng quản trị kéo dài hơn một giờ, lúc cửa phòng họp vừa mở, Tiền Thường Nam đi ra ngoài, sắc mặt trắng bệch. Trong nháy mắt, Tiền Thường Nam cảm giác mình già nua đi rất nhiều, hắn khổ tâm kinh doanh bao năm, tất cả chỉ trong nháy mắt đã hóa thành hư ảo, tuy rằng hắn vẫn giữ được vị trí trong hội đồng quản trị, nhưng các thành viên hội đồng quản trị bao gồm cả Tiền Thường Nam đều hiểu được, hiện tại cái gọi là hội đồng quản trị là do một người tùy ý sắp đặt, đó là người thần bí tên “Diệp”- người đã khống chế 55 % cổ phần của tập đoàn, cho dù lấy được số cổ phần trong tay Trương Khiếu Thiên ra, cũng không có cách gì lay chuyển người này vì hắn nắm hơn 50% cổ phần tập đoàn Tân Á,có quyền quyết định tuyệt đối.Từ nay về sau hội đồng quản trị sẽ nằm dưới sự kiểm soát của người thần bí tên “Diệp” này. Lần họp này, cố vấn của công ty Mona An, đại diện cho quyền lực của “Diệp” tại tập đoàn Tân Á đã tuyên bố người thần bí tên “Diệp” ấy muốn khống chế tập đoàn Tân Á.
Tiền Thường Nam không rõ rốt cục tên “Diệp” này là ai, nhưng từ thái độ cường ngạnh của Trương Lộ Tuyết tại hội nghị, Tiền Thường Nam cảm giác Trương Lộ Tuyết rất có khả năng có quan hệ mật thiết với “Diệp”, ít nhất là Trương Lộ Tuyết đã đạt được sự ủng hộ của “Diệp”, cộng thêm thái độ của John David càng làm cho loại cảm giác này trong lòng Tiền Thường Nam trở nên mãnh liệt hơn.
John David nhấn mạnh ý tứ của “Diệp” là muốn tiến hành thay đổi tại tập đoàn Tân Á, đầu tiên sẽ ở phương diện nhân sự, các phó tổng giám đốc của tập đoàn chỉ giữ lại Trần Ngọc Đình, còn lại tất cả phó tổng đều bị bãi chức. Tập đoàn Tân Á tổng cộng có năm phó tổng, trong đó ngoài Trần Ngọc Đình, bốn gã phó tổng khác đều là thành viên hội đồng quản trị, trước mắt chỉ giữ lại quyền lợi cổ đông ở hội đồng quản trị mà thôi, không còn được nhúng tay vào phương diện kinh doanh của tập đoàn, Trương Lộ Tuyết tiếp tục đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc tập đoàn.
John David cứng rắn tuyên bố kết quả này, dù cho các thành viên khác của hội đồng quản trị có đồng ý hay không, kết quả này vẫn có hiệu lực bắt buộc. Tiền Thường Nam trợn tròn mắt, lúc ấy nghĩ mình xem như xong đời rồi, bản thân vất vả mượn sức các thành viên khác của hội đồng quản trị mới đạt tới cục diện có lợi cho hắn như ngày hôm nay, nhưng chỉ mấy câu tuyên bố đơn giản của David John đã làm bao nỗ lực của hắn đổ xuống sông xuống biển.
Thế nên chính Tiền Thường Nam cũng không nhớ rõ mình đã quay về phòng làm việc như thế nào, hắn ngồi ở phòng làm việc mà cảm giác thoáng chốc già đi mười mấy tuổi.
Tiền Thường Nam liên tục cân nhắc cái tên “Diệp” là ai, tại sao lại hiểu rõ tập đoàn như thế? Chẳng lẽ là Diệp Lăng Phi? Tiền Thường Nam lập tức loại bỏ ý nghĩ này, hắn cho rằng, nếu như đó là Diệp Lăng Phi, sợ rằng một cái phó tổng như mình đã sớm bị cho xuống đài. Vậy rốt cuộc “Diệp” là ai?
Nghị quyết rất nhanh chóng được gửi xuống tới các nhân viên.Trần Ngọc Đình cũng được Trương Lộ Tuyết gọi vào trong phòng làm việc nói chuyện. Còn đám người hùa theo Tiền Thường Nam tại tập đoàn Tân Á đều kinh hoảng bất an, cái đó gọi là thụ đào hồ tôn tán (cây đổ cáo chạy). Tiền Thường Nam cây đại thụ lớn nhất đã ngã xuống rồi, tất tạo ra một loạt phản ứng dây chuyền.
Ngay buổi chiều, Trương Lộ Tuyết gửi cho tất cả các thành viên của tập đoàn một thông cáo qua e-mail, trong đó đem việc thay đổi nhân sự thông báo với các thành viên tập đoàn Tân Á, bao gồm cả việc Trần Ngọc Đình tiếp tục đảm nhiệm chức vị phó tổng giám đốc tập đoàn, còn bốn gã phó tổng khác toàn bộ bị bãi chức; phó giám đốc Tiền Tiêu của Bộ Quy hoạch, chủ quản bộ quy hoạch là Trình Quảng Minh cũng đều bị cách chức, giám đốc bộ nhân sự bởi vì thiếu trách nhiệm trong công việc nên bị khai trừ khỏi bộ chờ công tác mới. Về phần bộ sản xuất, phòng thị trường cùng bộ tổng vụ, các ngành này tạm thời chưa bị động đến.Cái này cũng không chắc chắn đám người Chu Tuấn, Tôn Hằng Viễn sẽ không việc gì, chỉ là trong thời gian này Trương Lộ Tuyết muốn cho John David cơ hội để nắm rõ tập đoàn nhằm tiến hành việc cải cách, nên những thay đổi lớn về mặt nhân sự vẫn còn ở phía sau........
Cả tập đoàn Tân Á đều đàm luận về thông báo của Trương Lộ Tuyết, có người vui mừng hoan hỉ, có người ưu sầu, có người lo lắng, có người bất an........ Trương Lộ Tuyết, tổng giám đốc vừa nhậm chức, đang mang đến những sự thay đổi to lớn cho tập đoàn Tân Á.
Giờ phút này, kẻ đứng sau tất cả là Diệp Lăng Phi lại rời đi, hắn đang đi đến tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế. Lúc giữa trưa hắn nhận được điện thoại của Bạch Tình Đình, nói cho Diệp Lăng Phi biết Bạch Cảnh Sùng muốn gặp Diệp Lăng Phi, hiện tại, nàng với cha mình đang ở tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế.
Diệp Lăng Phi thấy tập đoàn Tân Á bên này mọi việc đã xong xuôi, quyết định đi tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế một chuyến. Trên đường, Diệp Lăng Phi nhận được điện thoại của Trần Ngọc Đình.
Trong điện thoại Trần Ngọc Đình đem các thay đổi của tập đoàn nói cho Diệp Lăng Phi, Trần Ngọc Đình làm như vậy chỉ có một mục đích là muốn làm cho Diệp Lăng Phi an lòng. Trước mắt, khi Trần Ngọc Đình là phó tổng giám đốc tập đoàn, nàng sẽ không tùy tiện động tới chức vụ của Diệp Lăng Phi.
- Ngọc Đình tỷ, em bên này không có việc gì, chị muốn làm như thế nào, cứ dựa theo suy nghĩ của chị mà làm, mạnh dạn cải cách. Diệp Lăng Phi nói,- John David là bằng hữu của em, chị có thể cùng hắn trao đổi nhiều hơn, sẽ có lợi cho công việc sau này.
- Ù, tôi biết rồi! Trần Ngọc Đình nói.
Diệp Lăng Phi không nói cho Trần Ngọc Đình rằng mình là cổ đông lớn nhất tập đoàn, kết quả này đã sớm nằm trong dự đoán rồi. Diệp Lăng Phi nghe được trong điện thoại Trần Ngọc Đình hình như có chuyện gì muốn nói cùng mình, nhưng cuối cùng, Trần Ngọc Đình cũng chẳng hề nói ra.
Diệp Lăng Phi chạy tới tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế, hắn trực tiếp tới phòng làm việc của Bạch Tình Đình thì nhìn thấy nàng đang xử lí công việc. Bạch Tình Đình nhìn thấy Diệp Lăng Phi đến, vội vàng nói:
- Ông xã, anh cuối cùng cũng tới rồi, cha của em nói có chuyện muốn tìm anh để thương lượng.
- Nhạc phụ đại nhân trực tiếp gọi điện thoại cho anh là được rồi, làm gì mà vội vàng gọi anh đến tận công ty chứ? Diệp Lăng Phi ngạc nhiên hỏi.
Bạch Tình Đình lắc đầu, nói:
- Em cũng không biết, thôi, bây giờ chúng ta đi gặp cha em đi