Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hình như là cũng có quen ạ!

Vu Đình Đình nói,

- Nhưng em chưa nghe chị Hiểu Uyển nhắc đến bao giờ!

Vu Đình Đình nói đến đây, cô cầm ly cà phê lên, đặt ở bên miệng uống một ngụm, cô không để ly cà phê xuống bàn ngay, cứ để ở bên miệng, chậm chạp không chịu để xuống. Vu Đình Đình đang thừa cơ hội này suy nghĩ xem mình nên trả lời như thế nào, cô cảm giác mình càng lúc càng làm mọi chuyện thêm hỏng bét, mình làm gì mà cứ nói nhiều như vậy, nếu không nói mấy câu đó thì có lẽ là Bạch Tình Đình cũng không truy vấn nữa. Vu Đình Đình cảm thấy rất ảo não, ảo não vì bản thânh mình thích lắm miệng. Chỉ là, Bạch Tình Đình lại không hỏi tiếp chuyện này nữa, mà chuyển chủ đề sang chuyện ngôi biệt thự này, Bạch Tình Đình đảo mắt nhìn quanh phòng khách của biệt thự, nói:

- Biệt thự này đắt tiền lắm nhỉ, trước kia chị cũng định mua một ngôi biệt thự ở gần đây, nhưng ông xã chị lại nói ở chỗ này không tốt, vì vậy mà lúc đó không mua, bây giờ xem ra, nếu năm đó bọn chị mua biệt thự ở đây, cho dù bây giờ bán đi cũng sẽ kiếm thêm được không ít tiền!

Bạch Tình Đình đây hoàn toàn là đang nói dối, hiện giờ cũng không thiếu tiền, số tiền cô kiếm được đều giữ lại, trong nhà có chuyện gì đều không cần Bạch Tình Đình quan tâm, tiền đều là do Diệp Lăng Phi chi trả, tiền của Bạch Tình Đình không cần lấy ra, cho dù Bạch Tình Đình muốn mua sắm, như vậy cũng có Diệp Lăng Phi thanh toán. Sở dĩ Bạch Tình Đình nói như vậy, chẳng qua chỉ là muốn tìm một chủ đề, như vậy thì Bạch Tình Đình có thể tìm được cơ hội để nói chuyện với Vu Đình Đình nhiều hơn. Về chuyện biệt thự, Bạch Tình Đình mơ hồ cảm thấy ngôi biệt thự đó có thể có quan hệ với ông xã mình, nhưng bởi vì Bạch Tình Đình đột nhiên phát hiện ra chuyện bức ảnh, khiến cô cảm thấy chưa chắc ông xã mình đã có quan hệ với Vu Đình Đình. Không biết vì sao khi Bạch Tình Đình có ý nghĩ này, lòng cô lại trở nên rất thanh thản, giống như là cô một mực đang chờ mong kết quả này vậy. Cô rất hi vọng kết quả cuối cùng là như thế, nhưng mà, Bạch Tình Đình tự nhắc nhở bản thân mình, không thể lừa gạt bản thân như vậy được, điều mà cô cần bây giờ là sự thật, có thể sự thật rất tàn khốc, nhưng cô vẫn cần sự thật.

- Em cũng không biết ngôi nhà này bao nhiêu tiền!

Vu Đình Đình nói,

- Em... ai da, hết cà phê rồi, để em đi pha thêm ly khác!

Vu Đình Đình nói xong liền đứng dậy, quay vào trong phòng bếp, không biết sao, trong khoảnh khắc mà Vu Đình Đình đứng dậy, trong lòng Bạch Tình Đình có một cảm giác rất mãnh liệt, cô cảm thấy giữa cô gái này và chồng cô nhất định có quan hệ rất mật thiết. Bạch Tình Đình nhìn Vu Đình Đình, chỉ thấy Vu Đình Đình lại bưng cà phê ra, Bạch Tình Đình hỏi:

- Ngày bình thường em cũng uống nhiều cà phê như vậy à?

- Không phải vậy!

Vu Đình Đình nói,

- Chỉ là hôm nay em uống nhiều hơn một chút, em cảm thấy hơi mệt!

- À, thì ra là thế, lúc làm việc mệt mỏi, chị cũng thích uống nhiều cà phê hơn bình thường!

Bạch Tình Đình cười cười với Vu Đình Đình, thuận miệng hỏi thăm:

- Em là người ở đâu?

- Nam Dương ạ!

Vu Đình Đình nhẹ giọng đáp.

- Nam Dương, cái tên này nghe rất quen, hình như chị đã nghe qua ở đâu đó rồi thì phải!

Bạch Tình Đình cau mày, nói:

- Hình như là chị có quen ai cũng là người Nam Dương!

- Diệp tiên sinh cũng là người ở Nam Dương, chỉ là của em ở thành phố, còn quê anh ấy ở nông thôn!

Vu Đình Đình theo bản năng nói ra những lời này, nói đến đây, Vu Đình Đình mới ý thức được cô không nên nói như vậy, vừa định sửa lời, chợt nghe Bạch Tình Đình nói:

- Chuyện này thì chị lại không biết đấy, chị chỉ nghe ông xã chị nhắc đến thành phố Nam Dương, nhưng mà chị lại không biết hai người là đồng hương, thật sự là rất trùng hợp, có thể gặp được nhau ở chỗ này!

- Đúng vậy ạ, quả thật là rất trùng hợp!

Vu Đình Đình cẩn thận từng li nói, trong lòng cô không biết rốt cuộc Bạch Tình Đình muốn làm gì, vừa rồi cô nói lỡ miệng, trong lòng đang rất lo lắng, chỉ sợ Bạch Tình Đình đoán ra được chuyện giữa cô và Diệp Lăng Phi, may mà Bạch Tình Đình không tiếp tục truy vấn nữa. Bạch Tình Đình cười cười, nói:

- Vu Đình Đình, thật không ngờ lại trùng hợp như vậy, em và ông xã chị đều là người ở Nam Dương, có lẽ đây chính là duyên phận!

Bạch Tình Đình nói đến đây, không nói tiếp chuyện này nữa, cô lại hỏi:

- Bao giờ thì em thì tốt nghiệp đại học?

Bạch Tình Đình và Vu Đình Đình tán gẫu, lúc trước Vu Đình Đình đã lỡ miệng nhiều lần, lúc nói chuyện với Bạch Tình Đình, cô không dám nói nhiều nữa, cẩn trọng ứng phó. Bạch Tình Đình và Vu Đình Đình hàn huyên vài câu, Bạch Tình Đình nói là phải vể. Vu Đình Đình giống như là bỏ đi được gánh nặng trong lòng, cô tiễn Bạch Tình Đình ra tận cửa, Bạch Tình Đình nói:

- Để lại số điện thoại đi, lần sau chúng ta có thể hẹn nhau đi uống trà, thật không ngờ hai chị em mình lại hợp ý như vậy, thật sự là rất trùng hợp!

- Đúng, đúng vậy...!

Vu Đình Đình nói xong, cô đưa số điện thoại của mình cho Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Vu Đình Đình xong, cười nói:

- Đây là điện thoại của chị, có thời gian thì cứ gọi điện thoại cho chị, chị lúc nào cũng có rảnh!

- Dạ, em biết rồi!

Vu Đình Đình đáp.

Bạch Tình Đình lên xe của mình, sau khi tạm biệt Vu Đình Đình, cô lái xe đi. Từ đầu đến cuối, Bạch Tình Đình không hỏi Vu Đình Đình quá nhiều, lúc nãy Vu Đình Đình cảm thấy căng thẳng muốn chết, chỉ sợ Bạch Tình Đình sẽ phát hiện ra chuyện gì đó, nhưng hiện giờ cô cảm thấy gánh nặng trong lòng đã được trút bỏ, Bạch Tình Đình không có phát hiện ra cái gì, hơn nữa Bạch Tình Đình để lại cách thức liên lạc cho cô, từ giọng điệu của Bạch Tình Đình, Vu Đình Đình thậm chí còn cho rằng Bạch Tình Đình muốn kết bạn với cô. Trong lòng Vu Đình Đình vẫn còn có chút lo lắng, không biết lần này mình gặp Bạch Tình Đình có đem đến phiền toái cho Diệp Lăng Phi không, cô quay trở lại biệt thự, do dự một lát, lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi. Vu Đình Đình muốn nói chuyện này cho Diệp Lăng Phi biết, để Diệp Lăng Phi quyết định, lúc này, cô cần Diệp Lăng Phi quyết định giùm cô, từ nay về sau có nên gặp Bạch Tình Đình nữa không. Vu Đình Đình bấm điện thoại của Diệp Lăng Phi, khi cô nghe được tiếng cười của Diệp Lăng Phi vang lên trong điện thoại, Vu Đình Đình nói:

- Diệp đại ca, em có chuyện muốn nói với anh!

Diệp Lăng Phi cười nói:

- Đình Đình, có phải là nhớ anh rồi không, ừm, anh biết ngay là em sẽ nhớ anh mà, nào, hôn một cái!

Vu Đình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô không hề có ý đùa giỡn với Diệp Lăng Phi, nghiêm túc nói:

- Diệp đại ca, vừa rồi em đã gặp tổng giám đốc Bạch, cô ấy chỉ vừa mới rời khỏi biệt thự thôi!

- Cái gì, em nói cái gì?

Diệp Lăng Phi còn tưởng rằng mình nghe lầm, hắn nghe Vu Đình Đình nhắc đến Bạch Tình Đình, lại còn nhắc đến biệt thự, chẳng lẽ Bạch Tình Đình đến biệt thự ven bờ biển, lúc này Diệp Lăng Phi tỏ ra cực kỳ khẩn trương, đây không phải chuyện đụa, ai biết Bạch Tình Đình sẽ nghĩ như thế nào. Vu Đình Đình liền đem đầu đuôi cuộc gặp gỡ giữa mình và Bạch Tình Đình nói cho Diệp Lăng Phi nghe, cuối cùng cô kể luôn cả việc Bạch Tình Đình lấy số điện thoại, muốn sau này có dịp sẽ cùng Vu Đình Đình về đi dạo phố nhất nhất kể cho Diệp Lăng Phi, mới đầu Diệp Lăng Phi còn cảm thấy căng thẳng, bây giờ nghe Vi Đình nói xong, Diệp Lăng Phi không chỉ không lo lắng nữa, ngược lại còn bật cười. Vu Đình Đình hỏi:

- Diệp đại ca, sao anh lại cười vậy?

- Đây chính là chuyện tốt!

Tâm tình Diệp Lăng Phi có vẻ không tệ, nói:

- Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà Tình Đình lại làm quen với em, Đình Đình, đó là kết quả tốt nhất, nếu em làm tốt quan hệ với Tình Đình, chẳng phải là em có thể trụ vào nhà anh ở rồi, đến lúc đó......!

Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây không nhịn được lại cười rộ lên. Vu Đình Đình không dám nghĩ như vậy, cô vội vàng nói:

- Điều đó không thể nào đâu, em chưa bao giờ có ý nghĩ như vậy!

Diệp Lăng Phi không cho là đúng, nói:

- Đình Đình, lúc về để anh thăm dò vợ anh, để xem cô ấy nghĩ như thế nào!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Anh không ngờ lại có chuyện như vậy đấy, đây quả thực là trời cao tại chiếu cố anh mà!

Diệp Lăng Phi suy nghĩ rất đơn giản, lúc trước mỗi lần hắn gặp loại chuyện này luôn có thể xử lý một cách dễ dàng, Bạch Tình Đình không hoài nghi gì cả, trái lại cô lần lượt tiếp nhận, ví dụ như Vu Tiêu Tiếu, Trương Lộ Tuyết chẳng hạn, Bạch Tình Đình đều đã chấp nhận, nếu lần này Vu Đình Đình cũng có thể được chấp nhận, vậy thì sau này chuyện khác không cần lo lắng rồi...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK