Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lăng Phi nói những lời này chính là vì để dò xét Ngô Hằng. Hắn chỉ cố ý nói như vậy mà thôi. Diệp Lăng Phi lúc ấy cũng không có cách nào khác, mẹ của Bành Hiểu Lộ đang đứng trước mặt hắn, nếu hắn nói câu nào không đúng thì chuyện đó có thể bị hỏng bét.

Diệp Lăng Phi nói những lời này hoàn toàn là muốn dụ Ngô Hằng vào tròng, hắn muốn Ngô Hằng tự mình nhảy vào bên trong, quả nhiên, Ngô Hằng không để cho Diệp Lăng Phi thất vọng, sau khi Diệp Lăng Phi nói ra những lời này thì Ngô Hằng trước tiên là sửng sốt, khẩu khí của hắn rõ ràng là đang nói cho người khác biết, Diệp Lăng Phi nói hắn thích Bành Hiểu Lộ không hề sai sự thật.

Mẹ của Bành Hiểu Lộ cũng đã hiểu, bà nhìn Ngô Hằng rồi lại xoay mặt nhìn Diệp Lăng Phi và nói:

- Tiểu Diệp, con nói tiếp đi!

Mẹ của Bành Hiểu Lộ nói những lời này rõ ràng là bảo Diệp Lăng Phi nói, bà đã tin lời Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi nghe mẹ của Bành Hiểu Lộ nói những lời này thì trong lòng của hắn đã không lo lắng nữa. Theo Diệp Lăng Phi thấy, nếu mẹ của Bành Hiểu Lộ đã tin mình thì cho dù sau đó mình có nói bậy bạ gì thì mẹ của Bành Hiểu Lộ cũng sẽ không nghi ngờ.

Đây là đạo lý người vào trước là chủ, Diệp Lăng Phi chính là muốn kết quả này. Hắn không muốn cho Ngô Hằng bất kỳ cơ hội nào. Nếu để cho Ngô Hằng hiểu rõ mối quan hệ của mình trong chuyện này thì khi đó Diệp Lăng Phi có nói nữa thì có thể cũng đã muộn. Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây, hắn nói:

- Ngô Hằng, chuyện cũng đã đến nước này, cho dù cậu có thừa nhận hay không cũng không có gì đặc biệt nữa rồi, thật ra thì tất cả mọi người đều biết chuyện và cũng đã thấy được nguyên do trong đó. Được rồi, tôi cũng không nhiều lời nữa, tóm lại đã làm người thì nên giữ bổn phận, như vậy mới không tiếc một chữ nhân!

Diệp Lăng Phi nói với một giọng giống như đang giáo huấn Ngô Hằng, Ngô Hằng há miệng, vẫn chưa kịp nói gì thì Diệp Lăng Phi đã giành nói trước với mẹ của Bành Hiểu Lộ:

- Bá mẫu, hay là chúng ta về chỗ ngồi đi, ông không biết có đang trách chúng ta sao lại ở đây cả không nữa…!

Diệp Lăng Phi nhắc đến lão gia thì Bành Hiểu Lộ và mẹ của cô không thể không suy nghĩ, bà ta cũng đã đi ra ngoài một lúc lâu rồi, nếu để cho lão gia nhà mình trách móc thì không được rồi. Nghĩ tới đây, bà nói:

- Nói cũng đúng, Hiểu Lộ, chúng ta đi thôi!

Chuyện này như vậy là xong rồi. Bành Hiểu Lộ trả lời, trước khi bước đi cô còn hung hăng trợn mắt nhìn Ngô Hằng một cái, ánh mắt cô rõ ràng đang muốn nói với Ngô Hằng là cậu hãy chờ xem, chuyện của chúng ta vẫn chưa xong đâu.

Bành Hiểu Lộ và mẹ của cô đi lên lầu trước, Diệp Lăng Phi cũng vẫn chưa vội vàng lên lầu, hắn đứng ở trước mặt Ngô Hằng, cầm trong tay điếu thuốc, hắn không định đưa cho Ngô Hằng hút. Diệp Lăng Phi sau khi đốt cho mình một điếu thuốc thì hắn nhìn Ngô Hằng và nhổ một bãi nước bọt rồi nhẹ nhàng nói:

- Ngô Hằng, cậu có suy nghĩ kỹ hay chưa vậy, rốt cuộc chuyện này là sao, theo ý của cậu thì chuyện này không phải là rõ ràng sao? Tôi ở trong ký túc xá của Bành Hiểu Lộ là không bình thường, theo lý thì mẹ của Bành Hiểu Lộ hẳn là biết được điều này, nhưng cậu lại không hiểu, tại sao chuyện rõ ràng như vậy mà mẹ của Bành Hiểu Lộ lại không biết, có phải vậy không?

Diệp Lăng Phi sau khi hỏi những lời này thì Ngô Hằng cũng không phủ nhận, hắn nhìn Diệp Lăng Phi và khẽ gật đầu, hắn chính xác là đang có ý muốn nói với Diệp Lăng Phi là hắn không biết sự việc sẽ biến thành như bây giờ.

Diệp Lăng Phi tay phải vỗ vỗ lên vai Ngô Hằng và nói:

- Ngô Hằng, chẳng lẽ cậu quên là Bành Hiểu Lộ vẫn chưa kết hôn sao? Cậu thử suy nghĩ một chút đi, nếu như cậu cũng là một người mẹ thì cậu hy vọng con gái mình ở bên ngoài sống chung với một người đàn ông đã có vợ không, ha ha, Ngô Hằng, cậu thật là ngốc, cậu vẫn không tin sao, bây giờ nghe xong những lời tôi giải thích cậu đã hiểu ra chưa?

Diệp Lăng Phi nói xong câu đó thì xoay người bước đi, bỏ lại Ngô Hằng một mình ở đó, Ngô Hằng ngây người đứng ở đó, dường như đang suy nghĩ về nguyên nhân của chuyện này.

Bành Nguyên lần này đến thành phố Vọng Hải mục đích chính là muốn gặp Diệp Lăng Phi, đó là ý muốn của vợ ông ta. Còn muốn gặp gỡ bộ hạ cũa thì khác.

Bành Nguyên nghĩ đến nguyên nhân sức khỏe, vốn không muốn nói chuyện quá trễ với hai vị bộ hạ cũ. Đi từ trong quân đội ra Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình lái xe ngược về biệt thự.

Bạch Tình Đình dừng xe lại, sau khi cô bước xuống xe thì cầm trong tay chìa khóa xe và đi về phía trước xe Diệp Lăng Phi. Vì xe của Diệp Lăng Phi lái vào phía sau xe Bạch Tình Đình, hắn đi với tốc độ không nhanh như Bạch Tình Đình, thế cho nên Bạch Tình Đình đã đi trước xe Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi mới vừa đẩy cửa xe ra.

Diệp Lăng Phi xuống xe, nhìn thấy Bạch Tình Đình đang ở cạnh xe của hắn thì Diệp Lăng Phi nhẹ nhàng nói:

- Tình Đình, em xuống xe nhanh thật đấy!

- Ai bảo anh xuống xe chậm chứ!

Bạch Tình Đình nhẹ nhàng nói,

- Ông xã, có phải anh có chuyện muốn nói với em không?

Bạch Tình Đình cho đến lúc này vẫn còn cố ý không nói hết lời ra, cô chính là muốn Diệp Lăng Phi chủ động nói với cô. Tối nay, Diệp Lăng Phi làm trò trước mặt Bạch Tình Đình, hắn thừa nhận chuyện giữa hắn và Trương Lộ Tuyết mà lại không nghĩ chuyện này lại có thể chuyển biến lớn, Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết đã tốt rồi, đây cũng nằm trong dự liệu của Diệp Lăng Phi, có thể nói chuyện phía sau Diệp Lăng Phi không ngờ là có thể tiến triển thuận lợi như thế.

Bây giờ, Bạch Tình Đình nói như vậy, theo Diệp Lăng Phi thấy, có lẽ Bạch Tình Đình vừa cảm giác một số chuyện. Diệp Lăng Phi cẩn thận suy nghĩ, dường như ngoại trừ chuyện của Bành Hiểu Lộ thì không có chuyện gì khác. Diệp Lăng Phi nghĩ đến Bành Hiểu Lộ trước mặt người khác đem chuyện của mình nói ra, tuy Bành Hiểu Lộ nói rất nhỏ, nhưng người khác cũng có thể đoán được, Bành Hiểu Lộ nhất định có vẻ không muốn để người khác biết đến chuyện với Diệp Lăng Phi.

Bạch Tình Đình hoài nghi như vậy cũng không làm người ta bất ngờ, Diệp Lăng Phi đóng cửa xe lại. Hắn cầm trong tay chìa khóa, hắn làm bộ như không hiểu và nói:

- Bà xã, rốt cuộc em muốn anh nói gì, à, anh biết rồi, bà xã, nhất định là em muốn anh nói với em chuyện của Trương Lộ Tuyết à? Anh thừa nhận, hôm nay anh làm như vậy có chút quá đột ngột, trước đó phải nói với bà xã một tiếng. Anh bảo đảm sau này tuyệt đối sẽ không làm như vậy, anh có chuyện gì cũng sẽ thông báo với bà xã trước một tiếng!

Bạch Tình Đình lắc đầu và nói:

- Ông xã, anh nên biết những lời em nói không phải là chuyện này!

- Không phải là chuyện này?

Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, hắn nhíu mày và nói:

- Không phải là chuyện này thì là chuyện gì? À, bà xã, để anh nghĩ xem!

Bạch Tình Đình nhìn thấy bộ dạng của Diệp Lăng Phi có vẻ như không biết cô muốn biết cái gì, cô cũng không có ý định tiếp tục dò xét Diệp Lăng Phi nữa, cô nói:

- Ông xã, anh nói thẳng thì tốt hơn, em muốn hỏi anh chuyện anh và Bành Hiểu Lộ, chính là chuyện khi chúng ta ăn cơm, Bành Hiểu Lộ bảo anh đi ra ngoài!

Bạch Tình Đình nói những lời này rất trực tiếp, không có bất kỳ sự quanh co lòng vòng nào cả, Diệp Lăng Phi cho dù nghĩ quanh co lòng vòng cũng không được, hắn nhìn Bạch Tình Đình một cái, trong lòng hắn ít nhiều cũng hiểu được, nếu như mình không nói thẳng với Bạch Tình Đình thì Bạch Tình Đình nhất định sẽ tiếp tục hỏi, như vậy sẽ không bao giờ dứt, thay vì để Bạch Tình Đình không hỏi thì chi bằng hãy thẳng thắn với Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây thì hắn nói thẳng:

- Bà xã, vì mẹ của Bành Hiểu Lộ nghe một người tên là Ngô Hằng nói nên mới bảo anh xuống xác minh một chút là người tên là Ngô Hằng kia có nói thật hay không!

Bạch Tình Đình có chút không rõ, cô hỏi:

- Ông xã, anh có ý gì?

Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy thì trong lòng hắn đã sớm nghĩ ra một cái cớ, theo Diệp Lăng Phi thấy, nếu đã nói láo, vậy thì nhất định phải nói láo cho đẹp, bằng không, một khi nói láo mà bị người khác biết thì chuyện nói láo đó không có ý nghĩa gì cả. Diệp Lăng Phi tay phải ôm eo Bạch Tình Đình và nói:

- Bà xã, em nghe anh từ từ nói, chuyện là như vầy…!

Hai giờ sáng, Diệp Lăng Phi bị tiếng chuông điện thoại di động reo dồn dập đánh thức, hắn liếc mắt, đưa tay phải ra rồi mơ mơ màng màng sờ lên chiếc điện thoại đặt ở đầu giường. Diệp Lăng Phi có một thói xấu, chính là để di động ở đầu giường, như vậy, hắn có thể dễ dàng với tay lấy, cho nên vì thói quen đó mà Diệp Lăng Phi rất dễ dàng bị đánh thức lúc nửa đêm. Phải biết rằng lúc nửa đêm, xung quanh rất tĩnh lặng, một tiếng lá cây rung cũng có thể nghe thấy được, nếu như lúc này điện thoại di động reo lên thì đây chính là tiếng ồn đặc biệt. Đã nhiều lần, Diệp Lăng Phi cũng bị đánh thức, còn Bạch Tình Đình thì càng không cần phải nói, mỗi lần sau khi bị đánh thức thì cô cũng trách móc Diệp Lăng Phi mấy câu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK