Lý Triết Hào tạm thời đặt việc này sang một bên. Hắn hiện giờ chủ yếu tập trung tinh thần vào hạng mục Nhà thờ Đức Bà Paris. Lần này tuy nói hắn và Stewart Baker đã ký hợp đồng rồi nhưng khoản tiền năm triệu USD này ngoài tài sản riêng của hắn thì còn có một số hắc bang đưa cho hắn rửa tiền. Trong đó thì phải kể đến tiền của bang Đầu Búa. Còn còn một khoản tiền hắn vay từ ngân hàng. Bởi thế trong hợp đồng Lý Triết Hào và Stewart Baker có ghi rõ ràng, sau khi hạng mục trị giá năm triệu USD này thành công thì phải lập tức thanh toán. Stewart Baker lúc ấy không chỉ có nước Pháp bảo lãnh mà còn có một ngân hàng Pháp làm ngân hàng đảm bảo.
Trên thực tế, Lý Triết Hào thế nào cũng không ngờ nổi là hắn gặp Stewart Baker ở nước Pháp lại là được người ta bố trí, ngay cả ngân hàng kia cũng là ngân hàng ma. Stewart Baker biết Lý Triết Hào không hiểu rõ tình hình nước Pháp thế nên mới bày âm mưu to lớn này. Âm mưa này kín kẽ như áo trời, không nói Lý Triết Hào không biết, dù là hắn có hiểu rõ hệ thống tài chính của Pháp thì cũng không thể nào phát hiện ra.
Là một kẻ lừa đảo chuyên nghiệp, Stewart Baker (Michael) sắp sếp mọi chuyện vô cùng hoàn mỹ, không để lại chút dấu vết nào. Lý Triết Hào chỉ còn biết lao vào bẫy, không phát hiện nổi.
Lý Triết Hào dừng xe trước cửa sở đầu tư Vọng Hải, còn chưa xuống xe thi đã thấy rất nhiều phóng viên. Những phóng viên này đều là của những hãng truyền thông lớn của Vọng Hải. Đài truyền hình Vọng Hải còn coi trọng hơn, phái cả một đoàn phóng viên.
- Tiểu Hắc, chuyện gì thế này?
Lý Triết Hào không xuống xe ngay mà hỏi Tiểu Hắc đang ngồi ở ghế phụ.
Đôi mắt Tiểu Hắc hơi thâm. Đêm hôm qua hắn ngủ không tốt. Truy Phong chết đi khiến cho hắn cảm thấy có một luồng áp lực vô hình đặt trên ngực hắn. Thực lực của Truy Phong hắn hiểu ất rõ. Nhưng Truy Phong lại bị người ta giết chết dễ dàng như vậy, hầu như không để lại chút dấu vết là bị người ta giết hại, có thể tưởng tượng được đối thủ của hắn lợi hại như thế nào. Hắn cũng lo lắng cho bản thân. Nói thế nào thì mình cũng là vệ sĩ của Lý Triết Hào. Nếu có người muốn xử lý Lý Triết Hào thì không chừng cũng sẽ thủ tiêu mình.
Mãi tới khi Lý Triết Hào nói tới lần thứ hai thì Tiểu Hắc mới hồi phục tinh thần. Hắn vội trả lời:
- Ông chủ, tôi không rõ lắm. Chắc là đám phong viên này ăn no rửng mỡ, muốn thu chút tin tức từ bên tập đoàn của chúng ta.
Lý Triết Hào hừ một cái, nói:
- Đám phóng viên này không chừng đã nghe được chút hơi hớm gì rồi, tới đây dò la đây.
Lý Triết Hào nói xong đột nhiên giật mình thầm nghĩ:
- Không phải bọn họ biết chuyện Nhà thờ Đức Bà Paris rồi chứ?
Lý Triết Hào rạng sáng nay mới nhận được điện thoại của Stewart Baker. Lúc đó hắn mới biết là mình đã đoạt được hạng mục này. Hắn cũng đã từng có hứa hẹn với Stewart Baker là trước khi chuyện này thành công thì không tiết lộ với bên ngoài.
- Tiểu Hắc, chúng ta xuống xe thôi.
Lý Triết Hào cũng không muốn suy nghĩ nhiều hơn, mở cửa bước xuống xe.
Xe hắn bị đám phong viên vây quanh, trong đó có một nữ phóng viên của đài truyền hình Vọng Hải mang theo máy quay tới trước mặt hắn. Cô cầm micro trong tay hỏi:
- Lý tiên sinh, tôi là phóng viên của đài truyền hình Vọng Hải, xin hỏi ông có thể tiết lộ chi tiết một chút về buổi họp báo sắp sửa được tổ chức được không?
- Buổi họp báo nào cơ?
Lý Triết Hào bị hỏi câu này không hiểu ra sao. Hắn cũng đâu có định tổ chức họp báo gì. Chuyện này khiến hắn hơi sững người.
- Chúng tôi ngày hôm qua đều nhận được thông tin là tập đoàn đầu tư của ông tại Vọng Hải trong ngày hôm nay sẽ tổ chức họp báo, tuyên bố chuyện tập đoàn các ông mua lại Nhà thờ Đức Bà Paris.
Nữ phóng viên kia nói.
- Khoan đã. Tôi đâu có tổ chức họp báo gì đâu.
Lý Triết Hào không hiểu ra sao. Hắn hiện giờ đang muốn trở lại trong tập đoàn hỏi cho rõ mọi chuyện. Tiểu Hắc ngăn cản phóng viên, mở một đường máu cho Lý Triết Hào đi tới được cửa tòa nhà của Tập đoàn đầu tư Vọng Hải. Đám phóng viên cũng không ngồi không. Đám người này chen chúc tới không len được nổi một miếng thuốc dán đi theo sau Lý Triết Hào.
Lý Triết Hào vừa tới của tòa nhà thì trợ lý của hắn đầy đầu mồ hôi đã chạy tới, cuống quít nói:
- Tổng giám đốc, ngài cuối cùng cũng tới rồi. Sáng sớm nay đám phóng viên này đã tới, nói là tập đoàn chúng ta mở một buổi họp báo, còn nói tới cái gì mà Nhà thờ Đức Bà Paris. Khụ, ông xem, muốn ngăn cũng không ngăn nổi.
- Thối lắm! Chuyện này là do ai làm ra? Mau cho người đi điều tra cho tôi.
Lý Triết Hào nghe tới đây thì đột nhiên giận dữ lên. Hắn hầu như bị chọc cho nổi điên lên rồi. Người nào lại lớn mật như vậy, dám nói mình muốn tổ chức họp báo. Nhưng Lý Triết Hào lại quên mất là người khác khó có khả năng biết được hạng mục Nhà thờ Đức Bà Paris này. Chẳng qua vào lúc này hắn không có nhiều tâm tư mà đi cân nhắc, chỉ muốn tìm ra ai đã bày ra trò này.
- Lý tiên sinh, tôi là phóng viên của tạp chí Time, xin hỏi Lý tiên sinh, Nhà thờ Đức Bà Paris là tượng trưng của nước Pháp, ngài làm sao có thể mua được?
Những lời này của tay phóng viên khiến Lý Triết Hào muốn bất tỉnh nhân sự. Tay phóng viên này cũng thật ghê tởm, lại dùng giọng điệu này nói chuyện với mình. Lý Triết Hào trong lúc không bình tĩnh liền thốt lên:
- Cái gì mà có thể, rõ ràng là tôi đã mua được Nhà thờ Đức Bà Paris rồi.
Những lời này vừa thốt lên liền khiến tất phóng viên ở đây sửng sốt, giống như nổ tung, đồng loạt đưa micro tới sát miệng Lý Triết Hào.
Lý Triết Hào nói xong liền lập tức hối hận. Hắn không ngờ chính mình là bị tay phóng viên kia cài bẫy, trong lúc tức giận lại để lộ bí mật này ra. Vì lời nói đã thốt ra thì như bát nước hắt đi, muốn thu hồi cũng không được nữa rồi. Lúc này thì Lý Triết Hào cũng không nghĩ ra được cách gì nữa.
Lý Triết Hào thấy việc đã tới nước này đành phải kiên trì nói:
- Các vị, chuyện liên quan tới Nhà thờ Đức Bà Paris Tập đoàn đầu tư quốc tế Vọng Hải chúng tôi đang trong giai đoạn tiến hành. Vì đây là hạng mục dính tới rất nhiều tin mật của tập đoàn, không tiện tiết lộ, xin các vị thứ lỗi cho.
- Lý tiên sinh, Nhà thờ Đức Bà Paris là tượng trưng của nước Pháp, làm sao lại có thể mua bán được. Không biết Lý tiên sinh có phải là cố tình gây chú ý hay không. Theo như tin tức tôi nắm được thì Lý tiên sinh từ trước tới giờ có quan hệ với hắc bang ở Vọng Hải. Có phải là Lý tiên sinh muốn thông qua thủ đoạn này để khiến cho cảnh sát không dám điều tra Lý tiên sinh hay không?
Một gã đàn ông đeo kính hỏi.
Lý Triết Hào nghe vậy giận dữ, đang muốn hỏi gã này là phóng viên đài nào để hắn kiện thì từ phía sau đám phóng viên truyền tới một giọng nói:
- Lý tiên sinh, Tập đoàn đầu tư quốc tế Vọng Hải các người không phải là cổ phiếu đang giảm giá sao. Có phải là các người nghĩ ra một trò đùa cá tháng tư, muốn cho mọi người chú ý tới tập đoàn, nhờ đó mà đạt được mục đích rửa tiền cho hắc bang hay không?
Lý Triết Hào hoàn toàn bị chọc giận rồi. Hắn chỉ tay vào mặt gã đàn ông kia, cao giọng quát:
- Anh là phóng viên báo nào. Tôi bây giờ muốn kiện anh tội phỉ báng người khác!
Người đàn ông kia chẳng sợ hãi chút nào, đẩy đẩy kính mắt nói:
- Xin Lý tiên sinh trả lời câu hỏi của tôi trước đã.
- Được, tôi sẽ nói cho các người biết.
Nếu như trong quá khứ thì ở trong tình huống thế này, dù là phóng viên đưa ra câu hỏi như thế nào thì Lý Triết Hào cũng có thể ứng phó tốt. Nhưng lần này lại bất đồng. Đột nhiên có phóng viên xuất hiện khiến hắn bất ngờ không có đề phòng, thậm chí là còn mơ hồ. Ngay lúc hắn tưởng là do người bên trong tập đoàn thì đột nhiên lại có phóng viên hỏi tới chuyện Nhà thờ Đức Bà Paris với hắn. Chuyện này rạng sáng này Lý Triết Hào mới biết tin, đang chìm đắm trong vui mừng thì đột nhiên lại nghe thấy phóng viên hỏi tới. Chuyện này khiến cho Lý Triết Hào đại loạn. Đã thế lại còn có người tiết lộ bí mật của hắn với hắc bang, làm cho đầu óc Lý Triết Hào nóng phừng phừng.
Lý Triết Hào thầm muốn thông qua chuyện Nhà thờ Đức Bà Paris mà có thể dời đi sự chú ý đối với việc mình liên quan tới chuyện rửa tiền cho hắc bang. Hắn cao giọng nói;
- Các vị phóng viên thân mến. Chuyện có liên quan tới Nhà thờ Đức Bà Paris quả thật là tôi muốn cùng nói rõ với phóng viên. Chỉ là vừa rồi tôi cũng mới nhận được tin tức xác thực là tôi đã thành công trong lần giao dịch này. Bởi thế cho nên tôi cũng chưa kịp thông báo với các vị, mong các vị không lấy làm phiền lòng.
Lời này còn chưa dứt thì xung quanh đã đại loạn. Đám phóng viên càng trở nên điên cuồng, hận không thể nhét micro vào trong miệng Lý Triết Hào.
Đối diện với Tập đoàn đầu tư quốc tế Vọng Hải, trong một chiếc xe Audi A6, Diệp Lăng Phi đeo kính đen, tay phải duỗi ra ngoài xe có vẻ rất tùy tiện. Hắn nhìn về phía cánh cửa tòa nhà Tập đoàn đầu tư quốc tế Vọng Hải, khóe miệng nhếch lên một nụ cười trào phúng.
Tất cả mọi chuyện đều là do Diệp Lăng Phi sắp đặt. Hắn cố ý lấy danh nghĩa của Tập đoàn đầu tư quốc tế Vọng Hải thông báo cho các tòa báo lớn của Vọng Hải biết là Tập đoàn đầu tư quốc tế Vọng Hải chuẩn bị tổ chức họp báo. Hắn sợ phóng viên còn chưa đủ nhiệt tình, lại cố ý dùng tiền thuê hai người đứng trong đám phóng viên. Hai người đàn ông vừa rối nói hắn liên quan tới việc rửa tiền cho hắc bang chính là hai người mà Diệp Lăng Phi sắp đặt sẵn cho nói như vậy. Hiện giờ có thể thấy quả nhiên Lý Triết Hào phải rút lui, không ngờ làm trò trước mặt giới truyền thông, chậm rãi nói ra chuyện liên quan tới việc chuyển nhượng Nhà thờ Đức Bà Paris.
Chiêu này của Diệp Lăng Phi rất tuyệt diêu, rõ ràng đã lừa hết cả tiền của Lý Triết Hào lại còn muốn trát muối lên vết thương của hắn, cố ý cho Lý Triết Hào đi ra dọa người, muốn hắn làm trò trước mặt phóng viên, hứa hẹn là mua được Nhà thờ Đức Bà Paris xong, sau đó đột nhiên phát hiện ra bản thân bị lừa. Không biết lúc đó Lý Triết Hào có xấu hổ tới chết không.
- Lý Triết Hào. Lần này chơi đùa mày sướng thật.
Diệp Lăng Phi cười lạnh nói.
- Đây là kết quả của việc dám đắc tội với tao. Đương nhiên đây cũng chưa phải là chấm dứt, sau đó còn nhiều chuyện hay hơn đang chờ mày đó.
Những lời này của Diệp Lăng Phi tất nhiên Lý Triết Hào không nghe được. Hắn còn đang bị đông đảo phóng viên vây quanh, bận rộn giải thích với phóng viên về hạng mục Nhà thờ Đức Bà Paris của nước Pháp.
- Các vị phóng viên thân mến. Tôi biết là mọi người sẽ không tin những chuyện liên quan tới Nhà thờ Đức Bà Paris. Nhưng đây là sự thật. Tôi sẽ chứng minh rất nhanh cho mọi người thấy. Còn về những chi tiết cụ thể thì tôi không tiện tiết lộ ở đây. Tôi hy vọng là các vị đừng có hỏi thêm nữa. Tới thời điểm thích hợp tôi sẽ xin tổ chức họp báo tiết lộ tường tận chuyện này cho các vị ký giả biết.
- Lý tiên sinh, tôi nghĩ các phóng viên ở đây đều muốn hỏi một câu: Chuyện này là thật phải không?
Một nữ phóng viên đeo kính hỏi.
- Bởi vì chuyện này rất khó tin. Nhà thờ Đức Bà Paris mà cũng bán đi, tôi nghĩ trừ phi là chính phủ Pháp điên rồi. Cho nên tôi rất muốn biết đây không phải là sự thật.
- Đương nhiên đây là sự thật. Tôi không hề lừa mọi người.
Lý Triết Hào rất tự tin nói:
- Tôi đã nói rồi. Tại thời điểm thích hợp tôi sẽ tiết lộ chi tiết cho mọi người. Hiện tại xin mời mọi người trở về đi, tôi còn có việc cần làm.
Đám phóng viên phía dưới bắt đầu bàn luận. Đột nhiên điện thoại của vài phóng viên đồng thời reo vang. Mấy người này sau khi nghe điện thoại xong liền không để ý tới những người bên cạnh, chạy tới ngăn cản Lý Triết Hào đang định đi vào tòa nhà của Tập đoàn đầu tư quốc tế Vọng Hải.
- Lý tiên sinh, tôi vừa mới nghe được một tin tức là trước đây có một kẻ lừa đảo công khai chuyển nhượng Nhà thờ Đức Bà Paris. Nghe nói kẻ này còn tuyên bố là hắn có được quyền chuyển nhượng cả Tháp Eiffel, sau đó lại còn cùng với người giả làm cán bộ tài chính của chính phủ Pháp chuyển nhượng cả quyền sở hữu Nhà thờ Đức Bà Paris, không biết Lý tiên sinh có nghe nói hay chưa?
Mấy tay phóng viên kia đều vừa nhận được điện thoại của chủ biên, nói là người Pháp thông báo, việc chuyển nhượng Nhà thờ Đức Bà Paris là một âm mưu cực lớn, vì vậy mấy vị đó liền gọi điện báo cho phóng viên tại hiện trường.
Lý Triết Hào nghe xong liền trợn tròn mắt. Hắn cảm thấy sao bản thân như gặp phải kẻ lừa gạt mà mấy tay phóng viên nói đến. Đầu tiên hắn thấy Stewart Baker ký kết với chính phủ Pháp hợp đồng chuyền nhượng Tháp Eiffel, sau đó lại thấy vì lý do tài chính mà chuyển thành hạng mục Nhà thờ Đức Bà Paris. Tiếp đó là mình bỏ năm triệu USD để buôn bán với Stewart Baker.
- Không có khả năng này, tuyệt đối không có khả năng này.
Lý Triết Hào không thể tin nổi bản thân lại bị lừa. Trong lòng hắn mặc dù bất an nhưng trên mặt lại mở nụ cười tự tin:
- Các vị, xin yên tâm. Đây chẳng qua chỉ là lời đồn thôi. Hợp đồng tôi ký kết hoàn toàn là thật. Tôi sẽ công bố cả quá trình tôi mua Nhà thờ Đức Bà Paris, xin các vị kiên nhẫn chờ cho.
Nói xong Lý Triết Hào không dài dòng với phóng viên nữa mà vội vã đi vào trong tòa nhà.
Đám phóng viên lần này kiếm được một tin sốt dẻo. Vốn chuyện Nhà thờ Đức Bà Paris họ đã không tin, hiện giờ lại nắm được tin về kẻ lừa đảo kia. Đám phóng viên coi đây là tin nóng, không cần biết ngày mai Tập đoàn đầu tư Vọng Hải công bố chuyện này thế nào thì cũng coi như là đã đủ tin viết bài rồi.
Khi thấy Lý Triết Hào đã đi vào tòa nhà, đám phóng viên này cũng không lãng phí thời gian với Tập đoàn đầu tư Vọng Hải nữa, đều chạy về đơn vị làm việc.
Lý Triết Hào vội vã trở lại phòng làm việc của mình, lập tức gọi điện cho Stewart Baker mười mấy cuộc điện thoại nhưng máy đều báo bận. Lý Triết Hào cuồng cuồng đi lại trong phòng. Hắn hiểu được nếu mình thật sự bị lừa thì không chỉ có tiền mà cả tính mạng cũng không giữ nổi. Không nói tới chuyện ngân hàng xiết nợ mà hắc bang cũng sẽ không tha cho hắn.
Lý Triết Hào lại tiếp tục thử gọi điện, tới cuộc thứ hai mươi thì cuối cùng đầu kia cũng đã nghe máy. Lý Triết Hào lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ:
- Xem ra mình đã lo lắng quá nhiều rồi.
- Stewart Baker tiên sinh. Xin lỗi đã quấy rầy ngài. Nhưng có chuyện tôi cần ngài chứng nhận cho.
Lý Triết Hào biết lúc này ở Pháp đang là hai giờ sáng, Stewart Baker còn đang ngủ. Hắn xin lỗi vì đã đánh thức Stewart Baker.
Tất nhiên là Stewart Baker không bởi vì Lý Triết Hào gọi điện lúc tảng sáng mà tức giận, ngược lại giọng nói còn rất vui vẻ, vội vàng nói:
- Lý tiên sinh thân ái của tôi. Tôi biết là ông sẽ gọi điện thoại tới mà. Tôi vẫn đang chờ điện thoại của ông. Bởi vì tôi có một việc muốn nói với ông.
- Thật vậy sao?
Lý Triết Hào mặc dù có chút ngạc nhiên nhưng hắn không suy nghĩ nhiều mà cười nói:
- Stewart Baker tiên sinh. Tôi nghe nói có người lợi dụng Nhà thờ Đức Bà Paris để lừa đảo. Ồ, ông ngàn vạn lần đừng suy nghĩ nhiều. Tôi biết ngài bàn hợp đồng với chính phủ Pháp, đương nhiên sẽ không có vấn đề gì. Chỉ là phóng viên ở chỗ tôi khi có tin tức này thì đều hỏi tôi. Tôi rất muốn làm sáng tỏ chuyện này nhưng tôi lại không có chứng cứ chi tiết. Stewart Baker có thể fax bản hợp đồng ngài ký với chính phủ Pháp cho tôi hay không?
- May thật! Tôi cũng đang định nói với ngài chuyện này.
Stewart Baker cười nói:
- Cái tên lừa đảo mà ngài nói chính là tôi. Tên tôi cũng không phải là Stewart Baker. Giống như những gì ngài thấy ở Pháp, tôi là một người Pháp rất thích lãng mạn. Tôi muốn âm mưu của mình phải thật hoàn mỹ. Tất cả những gì ngài thấy ở Pháp đều là giả. Người của chính phủ là giả, công ty giả, giấy tờ của chính phủ giả, ồ, đương nhiên tôi đưa ngài tới thăm Nhà thờ Đức Bà Paris là thật. Tôi vốn không muốn nói cho ngài tất cả những chuyện này nhưng tôi lại cảm thấy nếu không nói thì có lỗi với ngài. Lý tiên sinh thân ái của tôi, bởi vì ngài đã đưa cho tôi 5 triệu USD. À, tôi nói tới đây thôi. Tôi còn rất nhiều chuyện cần làm, không thể ở Pháp nữa. Nếu Lý tiên sinh còn có thể sống sót thì xin mời đi khắp thế giới tìm tôi. Bye bye.
Lý Triết Hào sau khi nghe âm thanh tắt máy của Stewart Baker thì cả người co quắp, tê liệt ngồi ở đó. Lý Triết Hào hiểu rõ rằng không chỉ mình phải mất công ty, mất nhà, mà còn bị hắc bang đuổi giết. Hắn không sợ ngân hàng. Ở Trung Quốc có câu, nợ càng nhiều thì cảnh sát càng không dám bắt. Bởi vì một khi bắt một người nợ một khoảng lớn vào ngục thì ngân hàng sẽ bị lỗ một số vốn lớn. Đây là chuyện mà bất cứ ngân hàng nào cũng không muốn nhìn thấy. Nhưng hắc bang thì không như vậy. Một khi hắc bang biết tiền của họ không còn thì họ sẽ tìm người nợ đầu tiên. Nếu moi không ra tiền thì chỉ còn một khả năng là người đó sẽ chết rất thảm. Năm mươi triệu USD nhưng bốn bốn triệu đã là Lý Triết Hào lấy của hắc bang. Hắn lấy đâu ra nhiều tiền như vậy chứ. Nếu không có tiền vậy thì Lý Triết Hào hiểu rõ tính cách của đại ca, tuyệt sẽ không bỏ qua cho hắn. Rất lâu sau hắn mới phun ra được một câu: Hết rồi.