Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Dã Lang, Dã Thú!

Bạch Tình Đình nói,

- Bọn họ là bạn thân của chồng tôi, chỉ có điều tôi muốn nhắc nhở anh, nếu anh muốn lấy tin tức từ bọn họ thì tôi đề nghị anh lập tức bỏ ý định đó đi thì hơn, bọn họ không chỉ không tiết lộ bất cứ tin tức gì, trái lại, còn có thể phế bỏ anh đấy, bọn hắn so với chồng tôi còn đáng sợ!

Tôn Lập xấu hổ cười cười, nói:

- Tổng giám đốc Bạch, chuyện này tôi biết, tôi sẽ cẩn thận mà!

Bạch Tình Đình nói:

- Được rồi, nếu anh không còn vấn đề gì nữa, vậy bây giờ anh có thể nói cho tôi biết, chừng nào thì anh có thể có chứng cứ, đương nhiên, tôi nói là chứng cớ có thể chứng minh ông xã có người phụ nữ khác ở bên ngoài!

- Chuyện đó thì tất nhiên là tôi hiểu, cô yên tâm đi, về khoản này thì tôi là một người rất có kinh nghiệm đấy!

Tôn Lập nói,

- Cô có thể tin tưởng tôi, tôi sẽ nhanh chóng...!

Tôn Lập còn chưa nói xong, điện thoại của Bạch Tình Đình chợt đổ chuông, Bạch Tình Đình lấy điện thoại di động ra, cô đứng dậy, nói:

- Vậy được rồi, cứ như vậy đi, có tình hình gì mới thì gọi điện thoại cho tôi, nhớ kỹ, đừng để cho chồng tôi biết được, nếu không thì chắc anh cũng biết hậu quả là như thế nào!

Bạch Tình Đình nói xong, cầm điện thoại đi ra ngoài. Tôn Lập ngồi yên không nhúc nhích, nhìn theo bóng lưng Bạch Tình Đình rời đi, anh ta khẽ lắc đầu, nói thầm:

- Thật sự không thể tưởng tượng được một người phụ nữ như vậy mà chồng cô ta còn ra ngoài..., khục...!

Tôn Lập khẽ thở dài, dường như trong tiếng thở dài là sự tiếc nuối không hết, anh ta đang tiếc hận cho Bạch Tình Đình, với người ở bên ngoài, Bạch Tình Đình là một đại mỹ nữ có cả dung mạo và khí chất, không biết có bao nhiêu người đàn ông có thể vì người phụ nữ này mà không để ý tới tính mạng, nhưng hết lần này tới lần khác có những kẻ được hưởng phúc, nhưng lại không biết hưởng thụ loại diễm phúc này. Đương nhiên, những chuyện đó không phải là điều Tôn Lập quan tâm, thứ mà anh ta quan tâm chỉ có tiền, mình có thể kiếm được không ít từ vụ làm ăn này, chỉ cần biết được điều đó là đủ rồi. Cú điện thoại đó là do Bạch Cảnh Sùng gọi tới, mấy hôm nayBạch Cảnh Sùng đều không gặp Bạch Tình Đình, biết là trước đó không lâu Bạch Tình Đình đi tỉnh thành, Bạch Cảnh Sùng gọi điện thoại cho Bạch Tình Đình là muốn biết lúc nào Bạch Tình Đình có thời gian, ông ta định ăn một bữa cơm gia đình.

- Cha, dạo này con có chút việc, có thể sẽ bận lắm, chờ sau khi giải quyết xong, cả nhà lại chúng ta sẽ cùng nhau ăn cơm!

Bạch Tình Đình nói.

- Ừ!

Bạch Cảnh Sùng đáp,

- Tình Đình, nếu con có thời gian thì cứ gọi điện thoại cho cha, cả nhà chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm!

Bạch Tình Đình nghe Bạch Cảnh Sùng nói như vậy cảm thấy hơi nhói lòng, nhưng cô lại không nói ra những việc mình định làm, theo Bạch Tình Đình thấy chuyện này không thể đi tuyên dương khắp nơi được, cô muốn tự mình đi điều tra, sau khi điều tra rõ ràng tất cả mọi chuyện, cô mới lựa chọn. Giờ phút này tâm tình của Bạch Tình Đình giờ rất không xong, chỉ là cô không biểu hiện ra mà thôi, Bạch Tình Đình cũng không muốn biểu lộ, cô chỉ nói:

- Cha, con biết rồi, cha không cần lo lắng cho con, con sẽ không sao đâu, chờ ta sau khi giải quyết xong chuyện này, cả nhà chúng ta sẽ lại gặp nhau!

Bạch Tình Đình dập máy, hít một hơi thật sâu, cô về tới xe của mình, lấy những bức ảnh kia ra, Bạch Tình Đình hơi nhíu mày, tự nhủ với mình:

- Có lẽ mình nên đi gặp cô ấy!

Diệp Lăng Phi hắt xì một cái, hắn lấy một tờ giấy ăn ở trên bàn, lau mũi, lẩm bẩm:

- Nhất định có người đang nói xấu sau lưng mình, nếu không thì sao mình lại đột nhiên hắt xì chứ!

Diệp Lăng Phi cầm lấy điện thoại, bấm một số máy, đây là chỗ hắn và Tiêu Vũ Văn đã hẹn với nhau, là một quán cà phê ở gần nhà Tiêu Vũ Văn, Diệp Lăng Phi bảo Tiêu Vũ Văn tới, đồng thời, hắn cũng cho Thanh Nhi và Tử Nhi, ở trong điện thoại, Diệp Lăng Phi không nói quá rõ ràng với Thanh Nhi, Tử Nhi, chỉ bảo hai chị em cô mau đến chỗ này, hắn có chuyện muốn nói với hai chị em Thanh Nhi. Diệp Lăng Phi lại bấm điện thoại của Tiêu Vũ Văn, trong điện thoại vang lên giọng nói đầy vẻ lười biếng của Tiêu Vũ:

- Anh đừng thúc giục nữa, em đang tại mặc quần áo, đã nói rồi, anh đến thẳng nhà em không phải tốt hơn sao, người ta vừa mới tắm rửa, còn đang đắn đo không biết mặc nội y gì... chỗ đó của em đau quá, đêm qua anh thô bạo…!

Mấy chữ cuối Tiêu Vũ Văn nói rất nhỏ, giống như là đang làm nũng vậy, giọng điệu nói chuyện đầy mập mờ của cô khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy thực chất ở bên trong Tiêu Vũ Văn cũng là một người phụ nữ dâm đãng, nếu không thì Tiêu Vũ Văn sao có thể nói chuyện một cách phóng đãng như vậy chứ, nếu Tiêu Vũ Văn đang ở bên cạnh mình, nói không chừng Diệp Lăng Phi đã ôm Tiêu Vũ Văn vào trong lòng thương yêu một hồi. Diệp Lăng Phi cố gắng đè nén dục vọng trong lòng, thúc giục:

- Không phải anh muốn giới thiệu cho em mấy người bạn sao, sao anh có thể dẫn bọn họ tới nhà em được chứ, như vậy thì mọi chuyện hỏng bét, hiện giờ bọn họ đang ở tạm nhà anh, em không nên nói lung tung!

- Em biết rồi!

Tiêu Vũ Văn nói,

- Em mà còn không hiểu anh sao, em đoán không biết bọn họ có rơi vào tay anh không?

- Em đừng đoán nữa, anh sẽ không ra tay với bọn họ đâu, Vũ Văn, chuyện về hai tiểu cô nương chờ khi nào em đến anh sẽ giải thích rõ ràng với em, tóm lại nếu có hai cô ấy đi du lịch vòng quanh trái đất với em thì anh mới có thể yên tâm được!

- Được rồi, được rồi, em hiểu rồi mà!

Tiêu Vũ Văn nói,

- Anh cứ ở đó chờ em, bây giờ em mặc quần áo xong sẽ đi!

Diệp Lăng Phi và Tiêu Vũ Văn nói chuyện điện thoại xong, hắn để di động xuống mặt bàn, lắc đầu phàn nàn:

- Cái tiểu nha đầu này, giống như là mình muốn làm gì không bằng, lề mà lề mề mãi không chịu đến!

Diệp Lăng Phi cầm ly cà phê trước mặt lên, đưa lên miệng uống một ngụm nhỏ, sau đó để xuống, nói thầm:

- Cũng không biết Angel điều tra thế nào rồi, cái nha đầu Angel này luôn khiến người ta cảm thấy đau đầu!

Nhớ tới chuyện mà Angel đề cập với hắn lúc trước, Diệp Lăng Phi cảm thấy đầu mình to ra, nói thầm:

- Chẳng lẽ nha đầu này thật sự định làm như vậy, như vậy không phải chuyện tốt đâu a!

Trong đầu Diệp Lăng Phi đang suy nghĩ đủ các chuyện loạn thất bát tao, vừa lúc đó, điện thoại của hắn đổ chuông, Diệp Lăng Phi cầm lấy điện thoại, vừa nhìn thì thấy điện thoại là do Angel gọi tới, bây giờ đang là rạng sáng ở bên Mỹ, Angel gọi điện thoại tới vào lúc này, chắc là vì tin tức về Johann Vương, Diệp Lăng Phi nhận nghe điện thoại, trong điện thoại vang lên giọng nói của Angel:

- Satan, có một tin tức không tốt lắm!

Diệp Lăng Phi vừa nghe Angel nói cái gì mà tin tức không tốt, hắn lập tức cảm thấy đau đầu, đó dường như đã trở thành một phản ứng bản năng, chỉ cần là tin tức không tốt, cũng sẽ khiến người ta gặp những chuyện mà mình không muốn, Diệp Lăng Phi lại không thể không nghe, nói:

- Em nói đi, rốt cuộc là tin tức gì không tốt?

Angel ở đầu dây bên kia trầm mặc một lát, cuối cùng cô nói:

- Là về thân phận của người mà anh nhờ em điều tra!

Diệp Lăng Phi nghe Angel nhắc đến Johann Vương, hắn còn tưởng rằng Angel đã điều tra ra tên Johann Vương đó có thân phận không tầm thường, trong lòng đã có chuẩn bị kỹ càng, có thể sẽ nghe được những chuyện khiến hắn cảm thấy kinh ngạc, nói không chừng tên Johann Vương đó còn từng mua bán vũ khí với Lang Nha… v.v, trước kia không phải Diệp Lăng Phi chưa từng tiếp xúc với những người như vậy, đằng sau mỗi người đều có thể ẩn chứa một bí mật cực lớn, đó là chỗ kỳ diệu nhất của con người, anh sẽ không biết được phía sau một người nào đó có bí mật gì.

Diệp Lăng Phi nói:

- Angel, em nói đi, cho dù người đó là tổng thư ký Liên Hiệp Quốc, anh cũng không kinh ngạc, cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái đâu!

- Vấn đề là em không điều tra được thân phận của hắn, ngoại trừ một thân phận trông rất bình thường ra, không hề có bối cảnh phức tạp như những gì anh nói. Hắn ta có quốc tịch Thụy Sĩ, được giáo dục một các bình thường, thậm chí chưa từng làm việc trong một công ty trong top 500 thế giới, sau đó chỉ tập trung vào đầu tư...!

Angel nói xong những lời này, cô khẽ thở dài, nói:

- Trên thực tế, người đàn ông tên là Johann Vương này không hề giống như những gì anh miêu tả, Satan, tin tức này đối với anh mà nói có phải là một tin không tốt không?

- Phải nói là một tin tức rất không tốt!

Diệp Lăng Phi nghe Angel nói xong, hắn liền đáp:

- Nếu hắn không có bối cảnh đặc thù gì, vậy thì hắn sẽ là một kẻ rất đáng sợ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK