Diệp Lăng Phi đúng lúc cũng muốn hỏi Dã Thú một chút về tình hình Long Sơn. Thế nên hắn liền lái xe thẳng tới công ty của Dã Thú.
Đối với Dã Thú, việc mở công ty bảo vệ chỉ là để chơi mà thôi. Hắn không hề dốc toàn bộ tâm trí vào việc công ty. Mà hắn giao toàn bộ chuyện công ty cho người giúp việc của hắn xử lý. Vốn Dã Thú định để Lục Tuyết Hoa tới đây làm quản lý tài chính. Nhưng Lục Tuyết Hoa lại nói mình không hiểu gì về tài chính kế toàn cả, cô cũng không có ý định sẽ tới công ty của Dã Thú làm việc.
Diệp Lăng Phi vừa bước vào công ty của Dã Thú liền thấy Dã Thú đang ngồi trước máy tính, rất ra dáng ông chủ đang ngồi nhìn màn hình máy tính. Diệp Lăng Phi cảm thấy hiếu kỳ. Dã Thú từ lúc nào cũng biết cách ngồi trước máy tính nghiên cứu thế này. Đợi Diệp Lăng Phi bước vào nhìn mới phát hiện Dã Thú đang đeo tai nghe ngồi xem phim sex.
Dã Thú thấy Diệp Lăng Phi bước vào liền cười toe toét nói:
- Đại ca, em đang ngồi nghiên cứu nghiên cứu một chút. Anh xem, bộ phim này hay lắm. Cô gái trong phim ra tuyệt quá đi. Đại ca, hay chúng ta cùng mở một công ty chuyên quay những bộ phim như thế này đi, anh thấy thế nào?
- Biến đi, cậu nghĩ đày là Nhật chắc. Muốn quay những loại phim này thì biến tới Nhật đi.
Diệp Lăng Phi nói:
- Cậu nên lấy mục tiêu rằng, làm cho Trung Quốc không còn xử nam cũng phải làm cho Nhật bản không còn xử nữ, để tới Nhật phát triển ngành giải trí sex này.
Dã Thú cười hì hì nói:
- Đại ca, em không dám đâu. Giờ em có mình Tuyết Hoa là đủ rồi. Đại ca, anh đừng nói cho ai biết nhé. Tuyết Hoa nhìn bề ngoài có vẻ dịu đàng thế thôi. Chứ cô ấy cùng tuyệt lắm đó. Giờ ngày nào em cùng phải rèn luyện thân thể cả.
- Đó là chuyện nhà cậu. Nói với tôi được cái gì chứ. Diệp Lăng Phi đẩy vai Dã Thú, nói:
- Tiểu tử, mau vào chuyện chính đi. Đừng có suốt ngày nghĩ tới đàn bà nữa.
- Dạ, dạ!
Dã Thú liên tục gật đầu, vội vàng đứng dậy. nhường ghế cho Diệp Lăng Phi. Hắn cúi người xuống, từ trong ngăn tủ lấy ra một tệp tài liệu. Đặt trước mặt Diệp Lăng Phi nói:
- Đại ca, anh xem. Đây là những tài liệu về người phụ nữ đó.
Nói xong, Dã Thú liền chạy qua phía đối diện với Diệp Lăng Phi, ngồi xuống.
Diệp Lăng Phi mở tập tài liệu, lật lật xem tư liệu về Michelle. Diệp Lăng Phi chi xem qua loa đại khái một lượt rồi cười nói:
- Xem ra người phụ nữ này có lai lịch không nhỏ nhỉ!
- Dạ vâng, đại ca, em còn được biết ông chủ của cô gái này là người rất có thế lực ở Hồng Kông. Nghe nói còn làm nghị sĩ gì gì đó. Cùng không biết có đúng không nữa.
Dã Thú nói.
- Theo em thấy, người phụ này tới đây là để kiếm tiền. Anh xem cách trang trí của Vương quốc màu hồng đó. Thật sự rất phong cách. Không tới đó chơi một lần không được!
- Nếu cô ta chỉ đơn giản dựa vào Vương quốc màu hồng đế kiếm tiền thì quá đơn giản rồi. Ta chỉ sợ chuyện không đơn giản như thế thôi.
Diệp Lăng Phi vừa nói, vừa đưa ngón tay chỉ vào một cái tên, nói:
- Nhìn thấy chưa, phía trên có viết ông chủ của cô ta lập nghiệp từ giới xã hội đen đó. Chỉ là sau này rửa tay sắc kiếm không làm thôi. Nhưng ta thấy tên này tám chín phần tới đây là để lo chuyện.
- Đại ca, thế chúng ta phải làm gì? Dã Thú hỏi.
- Làm gì? Liên quan gì tới chúng ta chứ. Không quản.
Diệp Lăng Phi nói.
- Không có chuyện gì thì tới Vương quốc màu hồng chơi đi. Chỉ đơn giản thế thôi. Dã Thú lè lè lưỡi, mở miệng nói:
- Đại ca, em cứ nghĩ rẳng anh muốn đối phó với người phụ nữ này cơ!
- Sao ta phải đối phó với ả chứ. Cô ta đâu có chọc gì ta. Lúc nào ả động tới ta thì tính tiếp.
Diệp Lăng Phi giơ chân đặt lên bàn làm việc của Dã Thú. Ngả người nam trên ghế, tiếp tục xem bộ phim mà Dã Thú gần như xem gần hết kia, hỏi:
- Dã Thú, còn tập nào khác không, mau mở bộ khác xem sao!
Diệp Lăng Phi ở chỗ Dã Thú cả buổi chiều. Diệp Lăng Phi có chút hối hận rồi. Sớm biết thế này thì không nên xem phim nóng làm gì. Khiến dục vọng của hắn giờ như phát điên lên. Hắn gọi điện cho Đường Hiểu Uyển, muốn cùng Đường Hiểu Uyển ôm ấp, quằn quại một phen. Nào ngờ Đường Hiểu Uyển tối nay phải về nhà để chúc mừng sinh nhật mẹ cô. Diệp Lăng Phi lại không thể nói với Đường Hiểu Uyển rẳng hắn do dục vọng đang dâng cao nên muốn cùng Đường Hiểu Uyển làm chuyện đó.
Diệp Lăng Phi nghĩ tới Vu Đình Đình. Kết quả điện thoại của Vu Đình Đình không có người nhấc máy. Diệp Lăng Phi chi đành cố gắng kìm nén dục vọng của hắn. Rời công ty của Dã Thú. Hắn muốn sớm trở về nhà ngủ cho đỡ buồn bực.
Diệp Lăng Phi lái xe về tới biệt thự. Trước tiên hắn đi tắm nước lạnh để dập tắt dục vọng trên người hắn. Sau đó mới mặc chiếc áo ngũ lên giường ngủ sớm.
Diệp Lăng Phi đã quen với việc ngũ muộn. Giờ mới hơn năm giờ chiều nên hắn không sao ngủ nổi. Trong lòng Diệp Lăng Phi thầm mắng tên Dã Thú kia. Rảnh việc xem phim nóng làm gì chứ. Hại hắn cũng xem luôn.
Diệp Lăng Phi quay người dậy. Mở máy tính định lên mạng giết thời gian. Thì đúng lúc này, điện thoại của hắn reo lên. Diệp Lăng Phi vừa nhìn thì thấy là do Trương Lộ Tuyết gọi tới. Đầu Diệp Lăng Phi lại thấy đau cả đầu. Thầm nghĩ:
- Nha đầu này không còn gì chơi sao. Cuốn lấy mình làm gì chứ?
- Diệp Lăng Phi, nhà anh số bao nhiêu?
Tiếng nói dễ nghe của Trương Lộ Tuyết trong điện thoại vang lên.
- Nhà tôi không có số!
Diệp Lăng Phi nói.
- Cô nói đi, có chuyện sì thế?
Trương Lộ Tuyết dừng một hồi, có vẻ như đang nói gì với ai đó. Rồi cô cười nói với Diệp Lăng Phi:
- Được rồi, Diệp Lăng Phi, tôi đã biết nhà anh là số mấy rồi!
Trương Lộ Tuyết nói xong liền cúp luôn điện thoại. Khiến Diệp Lăng Phi đầu bốc hơi, u ám, không hiểu Trương Lộ Tuyết này rốt cuộc định làm gì. Hắn đặt điện thoại xuống, tiếp tục lên mạng.
Chưa đầy vài phút, một trận còi xe vọng lên. Có người cố tình ở trước nhà hắn bấm còi. Diệp Lăng Phi thầm chửi: "Tên khốn nào không có mắt thế, dám ở trước nhà ông bấm còi inh ỏi thế hả". Hắn tức giận rời khỏi máy tính, mặc chiếc quần đùi rồi bước ra ngoài.
Đợi Diệp Lăng Phi bước tới sân của biệt thự. Hắn mới nhìn thấy con BMW màu trắng đang dừng trước cửa nhà hắn. Diệp Lăng Phi không nhìn biển số xe của con BMW này còn may. Vừa xem thì đầu hắn oang oang phồng lên một cục. Hắn quá quen thuộc với chiếc BMW này rồi. Đó là xe của Trương Lộ Tuyết. Không cần hỏi cũng biết. Trương Lộ Tuyết nhất định đang ở trong xe.
Quà không sai. Trương Lộ Tuyết mở cửa xe bước ra. Cô đứng ngoài cửa xe, nói với Diệp Lăng Phi:
- Diệp Lăng Phi, nhanh mở cửa ra!
- Tại sao phải mở cửa?
Diệp Lăng Phi không hề bước tới trước cửa mà cứ đứng ở giữa sân nhìn Trương Lộ Tuyết, hỏi:
- Cô không về nhà còn chạy tới đây làm gì hả?
- Một mình tôi ở nhà cùng không có việc gì để làm, nên muốn qua đây nói chuyện với anh!
Trương Lộ Tuyết nói xong, liền gọi Trịnh Khả Nhạc trong xe ra:
- Khả Nhạc, mau ra đi. Người ta không muốn chào đón chúng ta!
Trương Lộ Tuyết vừa dứt lời thì thấy cửa xe mở ra. Trịnh Khả Nhạc từ trong xe bước ra. Nếu nói Trương Lộ Tuyết cả người mặc chiếc quần dài màu trắng làm nổi bật tất cả các đường nét mỹ miều của cô thì Trịnh Khả Nhạc lại hiện lên với trang phục sợi cảm khiến khối kẻ phải nghiêng ngả. Chỉ thấy phía dưới Trịnh Khả Nhạc là chiếc quần đùi màu trắng, dài có bảy phân bó sát người. Cặp mông nõn nà cong cong sợi cảm lộ ra. Hai chân vốn đã dài và thẳng của cô lúc này càng mê người. Cô mặc chiếc áo cộc tay màu trắng, để hờ vạt áo, lộ ra làn da trắng nõn nà. Mái tóc mềm bập bềnh bay trên vai, khuôn mặt trắng hồng thanh thoát của cô hiện lên nụ cười tươi tắn lung linh, mê hoặc.
Diệp Lăng Phi không nhìn còn đỡ, nhìn rồi thì khó khăn lắm mới có thể kìm nén được cơn dục vọng đang bùng lên trong người. Nếu như bình thường, Diệp Lăng Phi dù có nhìn thấy người phụ nữ càng sexy hơn nữa thì phần hạ bộ của hắn cùng không hề có phản ứng. Nhưng hôm nay lại đặc biệt khác. Ai bảo chiều nay hắn lại đi xem phim sex cơ chứ.
May mà hắn mặc quần đùi rộng nên có thể che đi cái phần đáng xấu hổ kia. Hắn đưa mắt rời khỏi người Trịnh Khả Nhạc, không hiểu nói:
- Các cô định làm gì thế hà?
- Đến nhà anh chơi!
Trịnh Khả Nhạc không phát hiện ra cách nói khác thường của Diệp Lăng Phi. Quan hệ giữa cô và Diệp Lăng Phi vốn đã không đơn giản. Trịnh Khả Nhạc cười hì hì nói:
- Tông giám đốc Trương và em tối nay không có việc gì làm. Chúng em định tới đây xem một chút.
Trịnh Khả Nhạc dùng tay phải kéo những chiếc tóc trước mặt xuống bên tai. Tiếp tục nói:
- Vừa này em tìm sai địa chi. Em nghe Diệp đại ca nói nhà anh ở đây. Nhưng em tìm mãi cùng không thấy số nhà mà anh nói với em. Sau em mới nhớ hai ngày trước Diệp đại ca có nói anh chuyển nhà. Kết quả, chúng em mới tới đây.
Diệp Lăng Phi nghe xong thì cảm thấy ở đây có vấn đề. Sao Trương Lộ Tuyết và Trịnh Khả Nhạc lại cùng nhau tới nhà hắn thế này chứ. Hắn nhìn Trương Lộ Tuyết, lại nhìn Trịnh Khả Nhạc, thầm nghĩ hắn hiện giờ không thích hợp để tiếp xúc với phụ nữ. Thế nên không cho phụ nữ vào là tốt nhất. Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây, cười nói:
- À, thì ra là thế, Khả Nhạc, anh thấy hai người bọn em đi chơi chỗ khác đi. Như hát Karaoke chẳng hạn, hoặc đi uống rượu. Tóm lại, tối nay có rất nhiều chỗ để chơi. Anh hôm nay hơi mệt. Muốn đi ngủ sớm. Không muốn tiếp khách.
Diệp Lăng Phi hạ lệnh trục khách (đuổi khách về). Trịnh Khả Nhạc vừa nghe nói xong thì quay sang nhìn Trương Lộ Tuyết. Cô muốn biết phản ứng của Trương Lộ Tuyết là thế nào. Trong lòng Trịnh Khả Nhạc cũng hơi mơ hồ. Sao Tổng giám đốc Trương lại muốn cô cùng tới nhà Diệp Lăng Phi. Tuy Trịnh Khả Nhạc có nghe tin đồn về chuyện giữa Trương Lộ Tuyết và Diệp Lăng Phi song cô không biết rằng vì Diệp Lăng Phi, Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình đang đấu nhau gay gắt.
Trương Lộ Tuyết không hề vì lệnh trục khách kia của Diệp Lăng Phi mà tức giận. Ngược lại, cô cười nói:
- Diệp Lăng Phi, anh nghĩ chúng tôi muốn gì. Tôi và Khả Nhạc chỉ là muốn tới đây lòng vòng chút thôi. Chẳng lẽ không được sao?
Trương Lộ Tuyết nói tới đây, bỗng nhiên lấy điện thoại ra, nói:
- Thôi vậy, anh không muốn chúng tôi vào thì thôi. Tôi cùng không vào nữa. Tôi thấy hay là gọi điện thoại cho Tình Đình hay hơn. Hẹn Tình Đình cùng đi nói chuyện chút.
Diệp Lăng Phi thấy Trương Lộ Tuyết muốn gọi điện cho Bạch Tình Đình, nói là hẹn đi nói chuyện phiếm. Nhưng Diệp Lăng Phi thừa hiểu Trương Lộ Tuyết định cãi nhau với Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi thật sự không muốn Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình cãi nhau. Hắn hy vọng hai người có thể thân thiết, hòa hợp với nhau.
Diệp Lăng Phi vội vàng nói:
- Được, được rồi! Tôi để các cô vào là được chứ gì. Các cô vào đi!
Vừa nói, Diệp Lăng Phi vừa mở cổng biệt thự. Trương Lộ Tuyết thấy Diệp Lăng Phi mở cổng biệt thự thì miệng hiện rõ nụ cười có chút đắc ý. Thầm nghĩ: "Bạch Tình Đình, lần này tao không làm mày tức chết mới lạ. Hừm, tao nhất định sẽ không chịu thua mày đâu!”