Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Diệp Lăng Phi tỉnh lại thì không muốn ở bệnh viện chờ đợi nữa mà muốn quay trở về căn biệt thự. Diệp Lăng Phi có cảm giác rằng mình đại nạn không chết, hôm nay nếu như hắn không bị bệnh thì đã chết từ lâu rồi. Sau khi Diệp Lăng Phi về biệt thự thì bảo những người khác đi ra ngoài, một minh Diệp Lăng Phi ở trong phòng gọi điện thoại cho Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình vốn không hề biết Diệp Lăng Phi ở đâu gọi điện thoại về, khi cô nhận được điện thoại của Diệp Lăng Phi thì vui mừng nói:

- Ông xã à, ngày nào anh cũng phải gọi điện thoại cho em đó nhé, để em biết anh bình an vô sự, anh biết không tối nào em cũng mất ngủ, luôn sợ anh sẽ xảy ra chuyện đấy!

- Anh ổn mà!

Diệp Lăng Phi không nói cho Bạch Tình Đình biết chuyện xảy ra ở đây. Diệp Lăng Phi lo Bạch Tình Đình biết rồi sẽ càng lo lắng hơn. Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi bình an thì bớt lo lắng hơn. Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình nói chuyện rất lâu mới cúp máy. Diệp Lăng Phi nằm trên giường nhưng không ngủ. Diệp Lăng Phi bước xuống giường, cảm thấy cơ thể dường như không còn chút sức lực gì cả. Hắn chậm rãi bước ra khỏi phòng. Vừa mở cửa phòng thì thấy Dã Thú ở trước cửa phòng. Dã Thú vội đứng dậy hỏi Diệp Lăng Phi:

- Lão đại, anh đi đâu đấy?

- Dã Thú! Cậu làm gì ở đây vậy?

Diệp Lăng Phi hỏi Dã Thú

- Tôi chỉ trông chừng anh thôi, tuy nơi đây là chỗ của chúng ta nhưng biết đâu sẽ có kẻ nào to gan chạy vào đây thì sao? Tôi phải đứng đây mới được, có chuyện gì xảy ra thì tôi có thể chống cự được!

Diệp Lăng Phi vỗ vai Dã Thú nói:

- Dã Thú, theo anh đi ra ngoài một lúc!

- Đi ra ngoài hả?

Dã Thú nghe xong vội lắc đầu nói:

- Lão đại, tôi thấy hay anh nên ở trong phòng thì tốt hơn, nếu như ra ngoài nhỡ có ai giết anh thì sao?

- Có gì mà phải sợ chứ? Tôi không đi đâu xa đâu, chỉ là đi dạo trong vườn mà thôi!

Diệp Lăng Phi nói.

- Chứ tôi không thể nhốt mình trong phòng hoài được!

- Như vậy đi, tôi tìm thêm vài người nữa đi theo anh.

Dã Thú nói xong, thì đi gọi người. Diệp Lăng Phi trong lòng cũng rất rõ Dã Thú làm như vậy là lo cho hắn. Dã Thú gọi rất nhiều người đến. Diệp Lăng Phi thấy vậy cười nói:

- Như vậy đâu có giống là đi dạo?

Angel đi đến bên cạnh nắm lấy tay Diệp Lăng Phi nói:

- Satan, anh đừng nói nữa, bây giờ là khoảng thời gian mà anh không thể ra ngoài, rất nguy hiểm. Được rồi chúng ta cùng nhau ra ngoài đi dạo vậy!

Angel nói rồi đỡ Diệp Lăng Phi đi ra ngoài biệt thự, những người khác cũng đi xung quanh Diệp Lăng Phi để bảo vệ. Diệp Lăng Phi ra khỏi biệt thự, sau một hồi hít thở sâu thì hắn cảm thấy cơ thể dường như khỏe hơn nhiều. Diệp Lăng Phi đến vườn hoa phía sau biệt thự rồi tự nhiên thở dài. Angel ngạc nhiên hỏi:

- Satan, anh sao vậy, thở dài gì thế?

- Không có gì đâu. Anh chỉ thấy anh giống như lâu lắm rồi không về đây, không phải là mấy năm đâu mà giống như là mấy chục năm rồi vậy!

Diệp Lăng Phi nói.

- Bây giờ anh lại hay nghĩ đến một chuyện. Nêu lúc đầu anh không rời khỏi Trung Quốc, anh sẽ như thế nào? Không chừng anh sẽ làm nghề trồng trọt ở một thôn nào đó hoặc sẽ chết ở một góc nào đó trong thành phố, nói chung trước giờ anh không nghĩ đến những thứ mà hiện tại anh đang có. Nhân sinh không có chuyện gì là tuyệt đối, vận mệnh này không phải do ông trời sắp đặt mà là do chính chúng ta tạo ra em à!

- Điều này thì đương nhiên rồi anh!

Angel nói

- Giống em đây, em chẳng phải tự mình thay đổi vận mệnh chính mình sao?

Diệp Lăng Phi cười rồi gật gật đầu và đi đến ngồi ở ghế đá trong vườn hoa. Tiêm Đao bảo mọi người đứng xung quanh Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi lắc đầu nói:

- Tôi nghĩ không cần làm vậy đâu, nếu chúng ta làm vậy chẳng phải làm trò cười cho Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ à? Tôi biết các cậu lo lắng cho tôi, nhưng cứ cho là tôi xảy ra chuyện thì Lang Nha vẫn phải tiếp tục hoạt động chứ, mỗi người trong tổng bộ Lang Nha đều rất tinh anh. Nhưng cái cần thiết của tổ chức chúng ta là tinh thần đồng đội, phải có người vì lợi ích đồng đội mà hy sinh bản thân mình và đó cũng là người dễ gặp nguy hiểm nhất. Trước đây là tôi, bây giờ là Phi Hổ, sau này là ai? Các cậu ai nguyện gánh vác nguy hiểm này?

Diệp Lăng Phi nói và nhìn Tiêm Đao, Tiêm Đao bước về phía Diệp Lăng Phi một bước, nhìn Diệp Lăng Phi nói:

- Satan, tôi đương nhiên là đồng ý nhận lấy trách nhiệm này, tôi tin mỗi người trong Lang Nha đều sẽ không sợ nguy hiểm đâu, nhưng chúng tôi lại không giống anh - lãnh tụ tinh thần như vậy!

- Như vậy thì thật là thối quá!

Diệp Lăng Phi mắng

- Lãnh tụ tinh thần là cái gì? Đó chẳng phải là một người vì mọi người sao? Lúc trước tôi là như vậy, tôi cho đi rất nhiều, lúc đó những gì tôi nghĩ trong đầu tất cả đều là làm sao để phát triển Lang Nha, và tôi luôn dõi theo Lang Nha đến bước đường hôm nay. Nếu người của Lang Nha không thể đoàn kết thì cuối cùng cũng là năm bè bảy mảng, trong quá khứ những kẻ kiêng kỵ Lang Nha không phải là vì số lượng tiêu thụ súng ống đạn dược của tổ chức Lang Nha chúng ta, cũng chẳng phải là quan hệ rộng và mạnh của tổ chức chúng ta mà chính là mọi người trong Lang Nha chúng ta đều hội tụ ở cùng một chỗ, chúng ta giống như một viên đạn, nếu bắn ra nhất định sẽ khiến đối phương thương tổn nặng nề, thậm chí là bị tiêu diệt. Đây chính là điểm mạnh của chúng ta. Tôi hy vọng các cậu tiếp tục phát huy truyền thống này, bất kể là trong tình huống nào, bất kể là có người lãnh đạo hay không, các cậu đều phải đoàn kết, phải hợp thành một viên đạn, tiến về phía trước, phá hủy tất cả những rào cản trước mặt mình!

Diệp Lăng Phi nói xong, mọi người trong Lang Nha đều im lặng. Diệp Lăng Phi nhìn họ cười rồi nói:

- Thôi được rồi, đừng khiến cho không khí ở đây trở nên căng thẳng nữa, tôi chỉ nói chuyện với các cậu thôi mà, đừng nghĩ điều gì khác, ừm, hai ngày nữa chúng ta ra ngoài đi chơi, lâu rồi tôi không đi chơi với các anh em nhỉ? Chúng ta ra ngoài chơi hay mở một bữa tiệc cũng được, tôi hy vọng chúng ta có thể thỏai mái quậy một bữa!

Tiêm Đao và những người khác liền lập tức bằng lòng, có thể cùng nhau quậy một bữa đương nhiên là chuyện khiến ai ai cũng vui rồi.

Diệp Lăng Phi ngày thứ hai không ra ngoài, ở trong biệt thự an tâm dưỡng bệnh. Khi trời tối. Nghị viên Wagner đích thân đến biệt thự gặp Diệp Lăng Phi. Wagner là một lão già hói đầu hơn năm mươi tuổi, là nghị viên thâm niên của thượng nghị viện, Wagner là người rất có quyền lực trong Chính phủ Anh, đương nhiên đây không phải là điều quan trong, quan trọng là Nghị viên Wagner là người có nhiều tin tức trong chính phủ mà người ngoài không thể biết được và liên lạc với Diệp Lăng Phi là chủ kiến của Nghị viên Wagner.

Diệp Lăng Phi đã khỏe hơn nhiều rồi, muốn một mình gặp nghị viên Wagner. Diệp Lăng Phi cho rằng hàng loạt sự việc xảy ra ở Anh đều là chính phủ Anh đối với việc bảo hộ cho Lang Nha gặp bất lợi mà tạo thành, lúc này Diệp Lăng Phi đem chuyện đặc công Anh xuất hiện ở xung quanh tổng bộ Lang Nha hỏi Nghị viên Wagner.

Khi nghị viên Wagner đối mặt với câu hỏi của Diệp Lăng Phi, ông ấy mất đi vẻ tự nhiên khi đối mặt với công chúng, trên mặt nghị viên Wagner hiện ra sự xấu hổ ngại ngùng. Wagner biết Diệp Lăng Phi rất tức giận, xảy ra chuyện này là điều mà ông ấy không hề muốn. Chuyện này xảy ra quá nhanh, cách đây không lâu, đồng minh lâu năm của bọn họ thông báo với phía Anh rằng tổ chức quân hỏa Lang Nha đang uy hiếp đến sự an toàn của thế giới. Đồng minh lâu năm đó hy vọng chính phủ Anh có thể giúp đỡ, tiến hành tiêu diệt tổ chức này, phía Anh lập tức hưởng ứng, phái đặc công điều tra tổ chức này, để khi thích hợp bắt được một vài đầu sỏ của tổ chức Lang Nha này và giải tán cái tổ chức này.

Nhưng trời đất xoay vần, vừa chớp mắt thì vị đồng minh ấy lại thông báo là tổ chức Lang Nha là tổ chức quân hỏa đáng tin cậy, việc mua bán vũ khí súng ống đạn dược cũng là chính đáng nên phải được bảo hộ. Mấy lão già này thương lượng với nhau, theo cục diện trước mắt thì bạn của ông ta nhất định là do dự chưa quyết, lúc này, phải giữ khoảng cách với tổ chức quân hỏa Lang Nha. Nguyên lãnh đạo của Lang Nha là Satan đã rời khỏi tổ chức, người lãnh đạo mới đương nhiên là không thể vận dụng tối đã các mối quan hệ của Lang Nha, ít nhất là cũng không có ảnh hưởng cực lớn đến chính phủ Anh ở đây như Satan.

Wagner không ngờ, lúc này lại xảy ra chuyện như vậy. Trước đó, Luân Đôn đã bị mấy trận đánh bom khiến dân chúng ở đây rất hoảng hốt, dân chúng ở đây không ăn ngon ngủ yên được, yêu cầu cảnh sát phải bảo đảm an toàn cho họ, phòng ngừa lại xảy ra trận đánh bom kinh khủng hơn. Vì chuyện này nên nước Anh đứng ra bảo đảm, Luân Đôn sẽ tăng cường lực lượng cảnh sát, bảo đảm an toàn cho người dân. Đồng thời, sẽ phòng chống bất cứ hành vi khủng bố nào. Kết quả là sau khi tăng cường cảnh lực thì đã không xảy ra đánh bom nữa, đến ngày thứ ba, Luân Đôn lại bị đánh bom, đây quả thực là cái tát vào mặt thủ tướng nước Anh.

Wagner trong lòng rất rõ nơi bị đánh bom, càng biết rõ sự thể bên trong, ông ta lập tức cùng với cục trưởng cục cảnh sát Luân Đôn Marco nói chuyện qua điện thoại, ông ta làm ra vẻ rất lo lắng vì việc đó, hy vọng mau chóng cho dân chúng biết là đó chỉ là vụ nổ bình thường, và chủ nghĩa khủng bố không liên quan gì. Marco mới dùng phương thức đó xử lý, chuyển sự chú ý của người dân, khiến họ cho rằng đây chẳng qua chỉ là vụ nổ thông thường thôi. Nhưng Marco lại hiểu việc này không thể giải quyết như vậy, tổ chức quân hỏa Lang Nha không phải vì vậy mà từ bỏ mục đích. Marco lại hạ lệnh truy nã 4 tên người Mỹ, chúng là kẻ bị nghi ngờ là đánh bom tổ chức này.

Ngoài dự liệu của Wagner, Marco và những người khác đó là Satan đã mất tăm từ lâu bây giờ lại xuất hiện ở Luân Đôn. Marco mới vội vàng gặp Diệp Lăng Phi, mục đích đơn giản là muốn làm dịu cơn giận dữ của Diệp Lăng Phi, thể hiện thái độ của phía Anh quốc.

Khi đối mặt với câu hỏi của Diệp Lăng Phi. Wagner có cảm giác là không trả lời được, chỉ có thể kể toàn bộ sự tình ra. Diệp Lăng Phi nghe xong thì lạnh lùng nói:

- Nghị viên Wagner, chúng ta là bạn lâu năm mà. ông và tôi đều hiểu, tổ chức Lang Nha của chúng tôi không phải tổ chức buôn bán súng đạn bình thường. Chúng tôi đảm trách súng đạn của nhiều nước. Chúng tôi đã dính dáng đến vấn đề chính trị, bất luận là nước Anh các ông hay cái vị đồng minh lâu năm của các ông thì các ông đều cần sự trợ giúp của tổ chức Lang Nha chúng tôi. Bởi vì chính khách của các ông vì lợi ích chính trị mà phải làm những việc không quang minh chính đại. Mà chúng tôi chính là tổ chức hoàn thành những việc đó của các ông, mấy năm nay, tôi tiếp xúc rất nhiều lãnh đạo các nước, tuy tôi không thể nói tôi có thủ đoạn thông thiên, nhưng tôi cho rằng tôi ở nước nào cũng đều được bảo vệ, tổ chức chúng tôi đến nước nào cũng đều có sự bảo vệ cẩn thận của nước đó, đây chính là thực lực của tổ chức chúng tôi, Nghị viên Wagner, ông biết khi tôi nghe các ông đối phó với chúng tôi, tôi có tâm trạng thế nào không?

- Rất là phẫn nộ!

Wagner nói.

- Sai, không phải phẫn nộ. Lúc đó tôi muốn giết tất cả chính khách Anh các ông!

Diệp Lăng Phi nói xong, đột nhiên cười lớn:

- Đương nhiên, tôi chỉ là nói suông thôi mà, tôi không có gan để làm chuyện đó đâu. Đương nhiên nếu mà giết các chính khách quan trọng như Nghị viên Waener đây thì hẳn là không khó khăn gì!

Diệp Lăng Phi lại uy hiếp Wagner. ý nghĩ của Diệp Lăng Phi rất rõ ràng, Lang Nha chúng tôi có lẽ không thể tiêu diệt được chính phủ Anh, nhưng nếu giết mấy chính khách quan trọng thì lại làm dễ dàng. Lúc này Wagner đang muốn cười để làm dịu bớt không khí căng thẳng ở chỗ này, Diệp Lăng Phi đột nhiên nói thêm:

- Waener tiên sinh, không biết là nếu chúng tôi công bố những việc mà tôi và các ông đã giao dịch thì hậu quả sẽ thế nào? Đến lúc đó, có thể một số lớn chính khách các ông sẽ phải xuống đài đấy!

- Cái này…

Wagner cảm thấy trán mình toát mồ hôi lạnh, ông ta lau mồ hôi rồi nói:

- Satan, tôi cho rằng chúng tôi có thể từ từ thương lượng, lần này tôi đến gặp cậu chính là muốn giải thích cho rõ sự hiểu lầm này!

- Tôi nghĩ là không cần phải giải thích nữa!

Diệp Lăng Phi xua tay, nói:

- Ông và tôi đều rõ sự thể trong chuyện này, ông giải thích với tôi ra sao? Lẽ nào ông nói với tôi đây chỉ là một sự nhầm lẫn à? Đây thật là một trò cười, Wagner! Tôi vẫn câu nói đó, muốn làm tôi không giận thì ông thể hiện thành ý của mình đi, mau điều tra rõ chuyện này cho tôi, tôi cần 4 tên người Mỹ đó. Các ông mau bắt chúng cho tôi, hơn nữa phải giao cho tôi xử lý!

- Satan, tôi có thể bảo đảm với cậu, tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì đâu!

Wagner nói.

- Cảnh sát chúng tôi đã theo dõi 4 tên đó rồi, chắc là tối nay sẽ có kết quả, tôi tin rằng ngày mai sẽ là một ngày vui của cả song phương chúng ta!

- Vậy thì tốt!

Diệp Lăng Phi nói.

- Tôi cũng hy vọng chúng ta có thể tiếp tục hợp tác, ồ, Wagner tiên sinh, tôi dự tính tổ chức một bữa tiệc riêng, địa điểm và thời gian đều đã định, tôi hy vọng đến lúc đó ông tiện thể thông báo cho phía cảnh sát để chúng tôi thoải mái, như vậy có được không?

- Tất nhiên là không có vấn đề gì rồi!

Wagner nói.

- Chuyện này tất đơn giản mà!

- Wasner tiên sinh. Nếu như chúng ta đã tính đến bước này rồi thì mọi chuyện sẽ tiến hành tốt đẹp cả thôi!

Diệp Lăng Phi nói đến đây đột nhiên đổi giọng, nói:

- Tôi cho rằng tất cả chuyện này đều là do đối thủ cạnh tranh của chúng tôi Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ làm. Kể từ bây giờ, chúng tôi sẽ chiến đấu tới cùng với Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ đó, các ông chỉ có thể chọn đứng về một trong hai bên, tôi hy vọng các ông không làm thêm chuyện gì khiến cả hai bên chúng ta đều không vui nữa nhé!

- Satan, tôi có thể đảm bảo với cậu, chúng tôi sẽ luôn đứng về phía các cậu!

Wagner nói.

- Đương nhiên chúng tôi không thể tham gia vào trận chiến của các cậu nhưng chúng tôi luôn ủng hộ các cậu!

- Thái độ các ông đã rõ ràng như vậy, vậy thì kể từ bây giờ trở đi, các ông hãy hủy bỏ tất cả những giao dịch làm ăn riêng của các ông với Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ đi. Quân đội của các ông cũng sẽ không có bất kỳ mối quan hệ nào với Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ, đây chính là yêu cầu của chúng tôi!

Khẩu khí của Diệp Lăng Phi khiến cho Nghị viên Wagner không thể có bất cứ sự phản bác nào, hắn nói một cách cứng rắn:

- Nếu các ông không thể đáp ứng được yêu cầu của chúng tôi thì xin lỗi nhé, đến lúc đó đừng trách tổ chức quân hỏa Lang Nha chúng tôi. Wagner tiên sinh, ông nên biết rõ sự phẫn nộ của chúng tôi, sự việc lần này chính là lời khiêu chiến của bọn họ đối với chúng tôi, giữa Lang Nha chúng tôi và Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ phải kết thúc một cách triệt để chuyện này!

- Ừ, tôi hiểu mà!

Wagner gật gật đầu nói:

- Chúng tôi sẽ nhanh chóng có phản ứng thôi!

- Vậy thì tốt, tôi rất thích cách nói chuyện của ông đấy, Wagner à!

Diệp Lăng Phi đứng dậy, nắm lấy tay Wagner và nói:

- Wagner tiên sinh, đừng quên lời hứa của ông đấy nhé!

Sau khi Wagner đi khỏi. Diệp Lăng Phi trong miệng ngậm một điếu thuốc, ngồi ở đại sảnh của căn biệt thự. Dã Lang đi đến bên cạnh Diệp Lăng Phi và nói:

- Satan, phía bên Mỹ có tin rồi đấy, Nhện và Qụa Đen đã bắt được tên trung gian đó rồi, tất cả đều đúng như suy tính của tôi, chuyện này đều là âm mưu của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ, Nhện và Qụa Đen đã áp giải tên trung gian đó đến Anh rồi, muộn nhất là tối mai bọn họ sẽ đến Luân Đôn, đến lúc ấy, anh có thể đích thân hỏi tên trung gian đó rồi đấy!

Diệp Lăng Phi gật gật đầu nói:

- Tôi biết rồi!

Diệp Lăng Phi ném điếu thuốc đang hút bỏ vào gạt tàn rồi dập tắt nó, hắn đứng dậy nói với Dã Lang:

- Dã Lang, phía Anh quốc cũng sẽ có tin tức rất nhanh thôi, tôi dự định cùng các anh em tổ chức một bữa tiệc ở đây, sau đó tất cả chúng ta đều đến Mỹ, chúng ta không phải là có căn cứ ở Mỹ sao, để cho mọi người trong Lang Nha tập trung ở bên Mỹ đi. Tôi cũng đích thân gặp mặt các chính khách ở Mỹ, lần này tôi sẽ không cho Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ bất kỳ một cơ hội nào, tôi muốn hủy diệt hoàn toàn Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ!

Dã Lang nghe vậy rất tán thành, nói:

- Satan, tôi cũng cho là như vậy, ân oán giữa chúng ta và Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ cũng đã rất lâu rồi, cũng đã đến lúc phải kết thúc đi thôi, không thể để Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ tiếp tục giở trò như vậy được! Lần này là cơ hội tốt nhất, chúng ta có thể tiêu diệt triệt để Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ rồi!

Diệp Lăng Phi vỗ vai Dã Lang cười nói:

- Dã Lang, chúng ta lần này phải chơi trò mèo vờn chuột thôi, làm cho đám quản lý của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ phải tức điên lên, tôi muốn phá hủy hoàn toàn tinh thần của bọn chúng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK