Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lăng Phi nhận được điện thoại của Bạch Tình Đình, sau khi nghe những lời của Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi đầu tiên là ngạc nhiên, hắn không ngờ Bạch Tình Đình sẽ nhắc đến chuyện của Lý Khả Hân, hơn nữa còn chủ động bảo Lý Khả Hân đến ở trong biệt thự.

Đó cũng là Bạch Tình Đình nghe lời của Chu Hân Mính, sau khi Chu Hân Mính trở về nói những lời mà Diệp Phong đã nói trong phòng thẩm vấn cho Bạch Tình Đình biết, đặc biệt nhắc đến chuyện Lý Khả Hân rất có khả năng là do Diệp Phong, hoàn cảnh lúc này rất nguy hiểm.

Bạch Tình Đình vốn không biết chuyện trong đó, lúc đầu cô chỉ là muốn cứu mạng của Diệp Phong, sau khi nghe xong biết được bên trong còn có rất nhiều chuyện, đặc biệt là chuyện này của Diệp Phong còn dính líu đến Lý Khả Hân nữa, trong lòng Bạch Tình Đình vô cùng xót xa ân hận. Bạch Tình Đình biết Lý Khả Hân là đồng nghiệp của Diệp Lăng Phi, quan hệ ban đầu vẫn rất tốt, sau này Chu Hân Mính nghe nói Diệp Lăng Phi phải đi. Bạch Tình Đình đoán là Diệp Lăng Phi có khả năng đi tìm Lý Khả Hân rồi.

Bạch Tình Đình suy đi ngẫm lại luôn cảm thấy Diệp Lăng Phi sẽ đổ hết chuyện này lên đầu cô, vốn chuyện của Diệp Phong đã khiến cho trong lòng Bạch Tình Đình rất bất an, luôn lo lắng Diệp Lăng Phi sẽ giận. Tối qua đã chịu sự trừng phạt của Diệp Lăng Phi khiến cho Bạch Tình Đình cảm thấy đau chết đi được.

Bạch Tình Đình càng lo Diệp Lăng Phi sẽ còn giận tiếp. Trong lòng cô chột dạ, lại cộng thêm Chu Hân Mính ở bên cạnh khuyên Bạch Tình Đình, ý là bảo Bạch Tình Đình chủ động gọi điện cho Diệp Lăng Phi, bảo Lý Khả Hân trong khoảng thời gian này đến ở trong biệt thự, như vậy Lý Khả Hân chí ít cũng có thể được bảo vệ ở đây.

Bạch Tình Đình cũng lo nếu như Lý Khả Hân thật sự vì nguyên nhân chuyện của Diệp Phong mà xảy ra chuyện, vậy Diệp Lăng Phi nói không chừng sẽ không tha thứ cho mình thật. Bạch Tình Đình suy nghĩ một hồi lâu mới gọi điện cho Diệp Lăng Phi, nói suy nghĩ của cô cho Diệp Lăng Phi nghe.

Diệp Lăng Phi đang sầu não làm thế nào để bảo vệ Lý Khả Hân, sau khi nghe được những lời này của Bạch Tình Đình, trong lòng Diệp Lăng Phi đương nhiên là rất vui rồi, cười nói:

- Tình Đình, chuyện này anh phải thương lượng với Lý Khả Hân trước đã, còn xem thử ý kiến của Lý Khả Hân. Anh và Lý Khả Hân tiếp xúc quá ít, còn không rõ người ta có đồng ý hay không nữa.

Diệp Lăng Phi bày ra bộ dạng hắn không có chút quan hệ gì với Lý Khả Hân cả. Lý Khả Hân ngồi trong lòng Diệp Lăng Phi sau khi nghe xong cố nhịn cười không cho bật thành tiếng.

- Ông xã, em biết em đã sai một lần rồi, em không muốn tiếp tục sai nữa!

Bạch Tình Đình nói.

- Ông xã, tuy giữa em và Lý Khả Hân có chút mâu thuẫn nhưng em không muốn Lý Khả Hân vì chuyện của Diệp Phong mà có chuyện, ông xã, anh nói với Lý Khả Hân bảo cô ấy tạm thời đến nhà chúng ta ở trước, ông xã anh có thể bảo vệ cả em và Lý Khả Hân!

- Để anh thử đã, nói không chừng người ta không chịu đó!

Diệp Lăng Phi nói.

- Tình Đình, anh gọi điện cho Lý Khả Hân trước, đến lúc đó sẽ gọi lại cho em sau!

Diệp Lăng Phi nói xong cúp máy, hắn đặt điện thoại xuống nhìn Lý Khả Hân nói:

- Khả Hân, nghe những lời Tình Đình nói chưa, cô ấy bảo em tạm thời đến ở nhà anh!

- Em không nghe thấy!

Lý Khả Hân nói.

- Cho dù em có nghe thấy thì em cũng không nói gì, em đến nhà anh ở hay không chẳng phải chỉ một câu của anh thôi sao, em giờ đã là người của anh rồi, em nghe theo anh tất!

- Nếu đã như vậy thì anh gọi điện cho Tình Đình đây!

Diệp Lăng Phi nói.

- Em về lấy ít đồ dùng cá nhân rồi theo anh về nhà anh ở vài ngày!

- Diệp Lăng Phi, anh đã nghĩ kỹ rồi, mời thần đến thì dễ mà tiễn thần đi thì khó đấy, ngộ nhỡ em ở nhà anh không chịu đi thì sao đây?

Lý Khả Hân hỏi.

- Cái này… vậy anh chỉ có thể nghĩ cách mua một căn nhà to hơn một chút!

Diệp Lăng Phi cười nói.

- Để em ở nhà anh làm người ở mướn cho anh!

- Dẹp!

Lý Khả Hân nũng nịu một câu, đẩy Diệp Lăng Phi một cái nói:

- Anh mơ đẹp thật đấy, em đi làm thuê ở nhà anh, anh trả cho em được bao nhiêu chứ!

Diệp Lăng Phi cười nói:

- Em đừng tưởng làm người ở mướn là xong rồi, còn phải ngủ với chủ nhân nữa…!

Câu nói này của Diệp Lăng Phi vừa thốt ra thì nghe thấy tiếng cười nũng nịu của Lý Khả Hân:

- Được thôi, chỉ cần vợ anh không phản đối thì em chịu làm tình nhân của anh, đêm đêm đều bồi anh!

Diệp Lăng Phi biết mình đã lỡ miệng rồi, trò đùa này với người con gái khác thì được nhưng với riêng Lý Khả Hân thì không thể đùa được. Lý Khả Hân sẽ không chơi trò này đâu. Lý Khả Hân lời gì cũng có thể nói ra được, đùa với Lý Khả Hân kiểu này đó chẳng phải là tự mình tìm cái chết đó sao?

Diệp Lăng Phi lại gọi điện cho Bạch Tình Đình nói Lý Khả Hân đã đồng ý qua rồi. Bạch Tình Đình ở đầu dây bên kia hiện rõ rất vui vẻ. Diệp Lăng Phi cũng không cần đoán mò tâm trạng của Bạch Tình Đình, chỉ muốn nhanh chóng đưa Lý Khả Hân về nhà, xem thử rốt cuộc thái độ của Bạch Tình Đình là như thế nào.

Lý Khả Hân cần phải về lấy ít vật dụng cá nhân, tuy trong biệt thự của Diệp Lăng Phi không thiếu thứ gì cả, nhưng nội y, đồ thay tắm chẳng hạn, chung quy vẫn phải là Lý Khả Hân tự chuẩn bị.

Nhà của Lý Khả Hân đã dọn đến gia viên Dương Quang, gia viên Dương Quang năm đó vì nguyên nhân chuyện của trung tâm buôn bán vật tư dẫn đến rất nhiều chủ nhà đã yêu cầu trả nhà, kết quả chỉ nửa năm ngắn ngủi giá nhà bên gia viên Dương Quang đã tăng lên gấp đôi, khiến cho những người trả phòng năm đó tiếc đứt ruột.

Lưu Hải vẫn không dọn qua theo, đây vẫn là do Lý Khả Hân khăng khăng như vậy. Lý Khả Hân không muốn Diệp Lăng Phi có sự hiểu lầm nào, từ trong khẩu khí của Diệp Lăng Phi cô nghe ra tìm một người chăm sóc, chuyên tâm chăm sóc Lưu Hải. Mỗi ngày người chăm sóc sẽ đưa Lưu Hải đi mát xa, còn hiệu quả tốt hay xấu thì Lý Khả Hân không rõ lắm, tóm lại lần trước lúc đi thăm Lưu Hải thì Lưu Hải vẫn với bộ dáng như vậy, vốn không có chút cải thiện nào cả.

Căn nhà cũ của Lý Khả Hân cũng được bán rồi, căn nhà cũ kỹ từ năm 87 đã bán được hơn hai trăm nghìn. Lý Khả Hân dùng số tiền này vào việc đầu tư cho quán cà phê và quán bar, lúc đầu gia viên Dương Quang và chiếc xe cô chạy đều là tiền kiếm được từ quán cà phê và quán bar. Tuy Diệp Lăng Phi đã nói từ lâu, bất luận là quán cà phê hay quán bar đều là của Lý Khả Hân. Hắn vốn không muốn chia lời. Nhưng Lý Khả Hân kiên quyết cho rằng mình chẳng qua là một người kinh doanh, vì vậy sau khi bán căn nhà cũ đi liền lấy tiền bán nhà đó tiến hành đầu tư tiếp.

Diệp Lăng Phi không lên lầu mà là ở dưới lầu đợi Lý Khả Hân. Không lâu sau, Lý Khả Hân xác một ba lô xuống lầu. Diệp Lăng Phi mở cửa cho Lý Khả Hân. Lý Khả Hân ném ba lô vào trong xe của mình sau đó cười nói:

- Lúc nãy mẹ em hỏi em đi đâu làm gì, em nói đi du lịch, như vậy là xách ba lô đi thôi. Diệp Lăng Phi, lần này em đi du lịch phải một tuần, chính là nói em ở nhà anh chí ít cũng phải một tuần, nếu không em không biết phải nói với mẹ em thế nào cả, tóm lại không thể nói với mẹ em là cô hai của bà chạy đến nhà một người đàn ông đã có vợ ở đó!

Diệp Lăng Phi cười nói:

- Khả Hân, em ở bao lâu anh cũng sẽ không nói gì cả!

- Dẹp, nhà anh thì chỉ có lời vợ anh có trọng lượng thôi. Còn anh hả, trên cơ bản là có thể lơ là!

Lý Khả Hân nói xong bước lên xe của mình, đóng cửa xe lại. Diệp Lăng Phi cũng trở vào xe của mình chạy ra khỏi gia viên Dương Quang.

Lúc trở về biệt thự cũng đã quá năm giờ. Mùa đông ngày ngắn đêm dài, vừa quá năm giờ trời đã đen nghịt rồi. Trong biệt thự đã bật đèn. Diệp Lăng Phi đỗ xe trong sân biệt thự, đón lấy cái ba lô Lý Khả Hân đang xách cùng với Lý Khả Hân bước vào trong biệt thự.

Angel ở lại trong biệt thự chính là vì bảo vệ Bạch Tình Đình. Lúc này Angel, Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính ngồi trong phòng khách xem thời sự. Tập đoàn IPA đã thành lập một chi nhánh ở thành phố Vọng Hải, tin tức này chiếm hơn nửa chương trình thời sự, đài truyền hình không tiếc hết sức phát tin cuộc đàm phán giữa chủ tịch tập đoàn IPA Đới Vinh Cẩm và Tùy Trường Hùng, tập đoàn IPA là một công ty tập đoàn quy mô lớn ở Châu Âu, công ty tập đoàn này đã thu hút được vốn đầu tư lớn nhất trong năm nay ở thành phố Vọng Hải, đài truyền hình đương nhiên phải đăng tin này làm trọng điểm rồi.

Bạch Tình Đình nhìn thấy Đới Vinh Cẩm, dùng giọng khàn khàn nói:

- Hân Mính, không ngờ hắn chính là chủ tịch tập đoàn IPA, nhận không ra đấy!

- Tình Đình, cậu đã gặp hắn rồi?

Chu Hân Mính hỏi.

- Xem như là có quen biết, nhưng không thân quen!

Bạch Tình Đình nói.

- Mình không thích con người này. Diệp Lăng Phi cũng không thích hắn!

Angel nhìn Đới Vinh Cẩm bĩu môi hừ lạnh nói:

- Nhìn điệu cười giả tạo của hắn liền biết chẳng phải loại tốt đẹp gì cả.

Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính đều mỉm cười không nói gì, lúc bọn họ nghe thấy trong biệt thự vọng lại tiếng xe hơi. Angel và Chu Hân Mính đều đứng lên. Bạch Tình Đình đứng lên không được tiện cho lắm, vẫn ngồi trên ghế sô fa. Diệp Lăng Phi và Lý Khả Hân bước vào. Diệp Lăng Phi đưa ba lô xách trong tay cho Trương Vân dặn dò:

- Trương Vân, cô lên lầu dọn dẹp phòng khách. Lý Khả Hân có thể sẽ ở đây vài ngày!

Trương Vân xách ba lô đi lên lầu.

Diệp Lăng Phi dẫn Lý Khả Hân vào phòng khách, cũng không cần giới thiệu. Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính đều quen biết Lý Khả Hân. Bạch Tình Đình ngồi trên ghế sô fa nở nụ cười phát ra giọng khàn khàn nói:

- Lý Khả Hân, tôi không tiện đứng lên, không hoan nghênh cô được, cô mau ngồi!

Lý Khả Hân biết là chuyện gì rồi, trước mặt đông người như vậy cũng không thể vạch trần được, cô cười gật đầu. Lý Khả Hân ngồi trên ghế sô fa nói với Bạch Tình Đình:

- Chủ tịch Bạch, tôi nghe Diệp Lăng Phi nói đây là chủ ý của chị, tôi rất cảm ơn chị!

Lý Khả Hân nói xong câu nói Bạch Tình Đình bất giác nhìn về phía Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình không biết trong lòng Diệp Lăng Phi nghĩ sao cả. Bạch Tình Đình lúc này chột dạ hơn bất cứ lúc nào, cô vội nói:

- Lý Khả Hân, cô đừng nói vậy, dù sao cô cũng là đồng nghiệp của chồng tôi, cũng xem như là bạn thân, nếu như cô có chuyện gì tôi và chồng tôi cũng rất áy náy. Khả Hân, cô ăn cơm chưa, nếu chưa ăn thì đợi lát nữa cùng ăn cơm!

Lý Khả Hân gật đầu, lúc này Angel đứng lên nói:

- Mọi người nói chuyện đi, nhiệm vụ của em đã hoàn thành rồi, em về đây!

Diệp Lăng Phi tiễn Angel ra ngoài cổng biệt thự. Angel dừng bước quay người lại nói:

- Satan, anh nói cái cô Sa Lệ đó định giết Diệp Phong?

Diệp Lăng Phi gật đầu nói:

- Diệp Phong đã nói vậy, chính là Diệp Phong có đàn bà khác ở bên ngoài. Sa Lệ đố kỵ mới muốn giết Diệp Phong, hơn nữa Diệp Phong cũng đã nói Sa Lệ đã giết người phụ nữ Anh Quốc của hắn, bây giờ còn muốn giết Diệp Phong!

Angel lắc đầu nói:

- Satan, em chưa tiếp xúc qua với cô Sa Lệ đó, vốn không biết người phụ nữ này. Nhưng em lại nghe được một số chuyện của cô ta, đàn ông bên cạnh người phụ nữ này rất nhiều, cô ta vốn không đố kỵ đến mức vì người đàn ông của mình đã có phụ nữ khác mà muốn giết người đàn ông đó, em nghi ngờ bên trong còn có nội tình!

- Angel, ý của em là Diệp Phong đã lừa anh?

Diệp Lăng Phi hỏi.

Angel không phủ nhận, cũng không khẳng định chỉ nói:

- Em chỉ cảm giác có nội tình bên trong, nếu như Sa Lệ muốn giết Diệp Phong thì em cho rằng rất có khả năng Diệp Phong đã làm chuyện gì khiến cho Sa Lệ giận dữ. Lần này Diệp Phong cần cảnh sát bảo vệ, nói không chừng chỉ là kế hoãn binh, em không cho rằng là một con buôn thuốc phiện lớn, Diệp Phong sẽ hợp tác với cảnh sát quốc tế, anh đã nghĩ qua chưa, nếu như Diệp Phong làm vậy thì cho dù Sa Lệ không giết Diệp Phong cũng tự nhiên sẽ có người muốn giết Diệp Phong!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK