- Dã Thú, thế này đi, anh sẽ chuẩn bị để ngày mai đến Hồng Kông, đồng thời, cậu hỏi thăm tổng bộ của Lang Nha, tại sao tổ chức Lang Nha lại không có được tin tức gì về chuyện này!
Diệp Lăng Phi vừa mới nói tới đây, đã nghe Dã Thú nói:
- Lão đại, tạm thời anh không nên đến đây vội, em thấy tình hình ở đây rất phức tạp, trong khi chưa hiểu rõ tình ở chỗ này mà anh đến đây, sẽ chỉ khiến anh lâm vào vòng nguy hiểm, tmột mình em ở Hồng Kông là đủ rồi, nếu có tin tức gì mới, em sẽ lập tức liên lạc với anh!
- Như vậy sao được, Dã Thú, cậu vừa nói rồi đó, tình hình ở Hồng Kông rất phức tạp, sao anh có thể để cậu đơn độc ở Hồng Kông, một khi xảy ra vấn đề gì thì rất khó xử lý, anh qua bên đó thì tốt hơn, Dã Lang bây giờ chưa biết tình hình thế nào, anh cũng rất lo lắng cho Dã Lang. Được rồi, Dã Thú, cứ quyết định như vậy đi, anh xử lý xong chuyện ở đây rồi sẽ sang Hồng Kông, cậu cứ chờ điện thoại của anh!
Dã Thú rất hiểu tính cách của Diệp Lăng Phi, một khi Diệp Lăng Phi đã quyết định, Dã Thú không thể nào thay đổi được. Dã Thú định nói mấy câu khuyên Diệp Lăng Phi những không thể nói ra khỏi miệng, đành bảo:
- Được rồi, lão đại, em sẽ chờ điện thoại của anh!
Diệp Lăng Phi vừa mới dập máy, Bạch Tình Đình mở cửa phòng đi vào. Bạch Tình Đình bưng một cái khay, trên khay có trứng rán và sữa tươi. Ở trong ấn tượng của Diệp Lăng Phi, ở biệt thư Nam Sơn không có sữa chứ đừng nói tới trứng. Lâu lắm rồi không có ai ở đây, cho dù có để sữa với trứng vào tủ lạnh cũng sẽ hỏng hết.
- Bà xã, sữa với trứng ở đâu ra vậy?
Diệp Lăng Phi ngồi ở trên giường, thấy Bạch Tình Đình để khay đồ ăn sáng xuống, hắn vừa mặc quần áo vừa hỏi.
- Sữa với trứng là sáng nay em mua đấy, em không biết là siêu thị cách chỗ này xa như vậy, trước kia em nhớ Trương Vân từng dẫn em đi siêu thị, tưởng nó cũng gần thôi, vì thế em mới đi bộ, kết quả là đi một lúc lâu mới thấy siêu thị....!
Bạch Tình Đình vừa nói vừa bê đĩa trứng rán đến trước mặt Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, anh nếm thử tài nấu nướng của em xem thế nào?
- Anh còn chưa đánh răng mà, không thì chờ anh đánh răng xong sẽ nếm thử?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Không cần đâu, ông xã, anh nếm luôn bây giờ đi!
Bạch Tình Đình nói,
- Đây là món ăn người ta mất rất nhiều công sức mới làm được đấy, ông xã, nếu như trứng nguội thì ăn không ngon nữa đâu!
Dưới sự nài ép thuyết phục của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi cũng chỉ có thể đồng ý thôi, hắn gắp trứng cho vào trong miệng, mới phát hiện hóa ra trứng Bạch Tình Đình rán không hề khó ăn như hắn tưởng tượng, vừa rồi, Diệp Lăng Phi còn lo lắng Bạch Tình Đình rán trứng khó nuốt quá, hắn không thể nào ăn được, bây giờ xem ra, Bạch Tình Đình rán trứng cũng khá ngon. Diệp Lăng Phi ăn hết đĩa trứng, sau đó lại uống hết sạch cốc sửa, dùng tay lau miệng một cái, sau đó hôn lên măy Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình vội vàng bước từ trên giường xuống, luôn miệng nói:
- Ông xã, miệng anh toàn là dẫu mỡ thôi, còn chưa đánh răng rửa mặt gì cả, bẩn chết mất, anh mau đi đánh răng đi!
- Vừa nãy không phải chính em bảo anh ăn điểm tâm trước sao, sao bây giờ lại khó chịu với anh rồi!
Diệp Lăng Phi lầu bầu oán trách đi ra bên ngoài. Trong lòng Diệp Lăng Phi đã có dự định, hắn tính toán cả rồi, nếu như trưa hôm rời khỏi thành phố Vọng Hải, ít nhất cũng phải bốn năm giờ chiều mới có thể đến được Hồng Kông, bởi vì thành phố Vọng Hải đến Hồng Kông cần phải quá cảnh. Tâm tình của Bạch Tình Đình hiện giờ rất tốt, bởi vì Diệp Lăng Phi vừa mới trở về, thường nói tiểu biệt thắng tân hôn, Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình còn đang ở trong thế giới hạnh phúc của hai người, nếu Diệp Lăng Phi nói lại phải đi tiếp, khó tránh khỏi làm cho Bạch Tình Đình mất hứng, Diệp Lăng Phi cũng cần suy nghĩ đến tâm trạng của Bạch Tình Đình, tóm lại, đàn ông đã có gia đình khác với đàn ông còn độc thân, người đàn ông đã có gia đình phải suy nghĩ những vấn đề này, nhưng người đàn ông độc thân thì thoải mái, muốn đi đâu cũng được, không cần phải suy nghĩ đến những vấn đề khác. Diệp Lăng Phi rửa mặt xong, cùng Bạch Tình Đình ngồi ở trong phòng khách. Hôm nay Bạch Tình Đình muốn cùng Diệp Lăng Phi đi xem một triển lãm tranh, theo như Bạch Tình Đình nói, gần đây thành phố Vọng Hải có một cuộc triển lãm tranh, cô hi vọng Diệp Lăng Phi có thể cùng cô đi xem.
- Ừm....., Tình Đình, anh có chút việc muốn nói với em!
Diệp Lăng Phi chần chừ, do dự, nói:
- Có lẽ hôm nay anh phải rời khỏi thành phố Vọng Hải!
- Anh lại rời khỏi thành phố Vọng Hải sao?
Quả nhiên, phản ứng của Bạch Tình Đình đúng như những gì Diệp Lăng Phi đã lường trước, cô có vẻ rất mất hứng, Bạch Tình Đình không ngờ Diệp Lăng Phi vừa mới về hôm qua, hôm nay đã lại định rời thành phố Vọng Hải. Cô nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, hôm qua anh vừa mới về mà, sao hôm nay lại phải đi, mà anh định đi đâu?
- Anh định đến Hồng Kông!
Diệp Lăng Phi nắm chặt lấy bàn tay phải của Bạch Tình Đình t, nói:
- Trước đó anh không ngờ sẽ xảy ra chuyện, vì thế nên không có ý định đến Hồng Kông, nhưng..... nhưng bây giờ anh lại không thể không đi Hồng Kông, bởi vì Dã Lang cần anh giúp đỡ, anh không thể trơ mắt nhìn Dã Lang bị cảnh sát hình sự quốc tế dẫn đi!
Nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, đôi mắt xinh đẹp của Bạch Tình Đình chớp chớp, chuyện Diệp Lăng Phi nói với cô quá đột ngột, Bạch Tình Đình cần thời gian để suy nghĩ. Rất nhanh, Bạch Tình Đình hiểu ý Diệp Lăng Phi, cô nói:
- Ông xã, ý anh là Dã Lang gặp phải nguy hiểm ở Hồng Kông, chỉ là, em không rõ, tại sao cảnh sát hình sự quốc tế lại tới Hồng Kông để dẫn Dã Lang đi?
- Đó là bởi vì cảnh sát hình sự quốc tế vẫn luôn theo dõi điều tra tổ chức Lang Nha, nếu như Dã Lang bị cảnh sát hình sự quốc tế đưa về tổng bộ, sự tình sẽ trở nên rất nghiêm trọng, cho nên, anh muốn đến Hồng Kông làm rõ chuyện này, nhất định phải cứu được Dã Lang!
- Chờ một chút!
Diệp Lăng Phi vừa mới nói tới đây, đã bị Bạch Tình Đình ngắt lời, chỉ nghe Bạch Tình Đình nói:
- Ông xã, anh vừa nói Dã Lang bởi vì chuyện buôn bán vũ khí trái phép mới bị cảnh sát hình sự quốc tế truy nữa, nhưng chẳng phải anh cũng là người của tổ chức buôn bán vũ khí trái phép ư, nếu như anh đến Hồng Kông, chẳng phải là đi vào chỗ nguy hiểm sao. Không được, em không đồng ý cho anh đi Hồng Kông, chuyện này tuyệt đối không được, em không thể sống thiếu anh!
- Tình Đình, em đừng nghĩ lung tung, anh không sao đâu mà!
Diệp Lăng Phi kéo cả người Bạch Tình Đình về phía mình, tay hắn ôm vòng eo mảnh khảnh của cô, nói:
- Tình Đình, em hãy nghe anh nói, lần này anh đến Hồng Kông là để đưa Dã Lang về, nếu không có chuyện gì đâu, em không cần phải lo lắng, anh bảo đảm anh sẽ không làm sao đâu!
Bạch Tình Đình vẫn lắc lắc đầu, cô lo lắng nói:
- Ông xã, không phải là em không tin anh, chỉ là Hồng Kông cách nơi này rất xa, một khi anh đến Hồng Kông, những chuyện ở đó chưa chắc anh đã có thể khống chế được. Em biết anh rất lợi hại, nhưng dù anh có lợi hại đến mấy cũng chỉ có một mình, ông xã, chẳng lẽ chuyện này không còn cách nào khác để giải quyết sao? Nói thí dụ như chúng ta có thể mời luật sư ở chỗ đó, để luật sư dựa theo luật pháp ở Hồng Kông mà giải quyết, như vậy không được sao?
- Như vậy không được!
Diệp Lăng Phi cũng lắc đầu, nói:
- Anh vừa nói rồi đấy, Dã Lang là huynh đệ của anh, anh không thể trơ mắt nhìn Dã Lang bị cảnh sát hình sự quốc tế dẫn đi, anh nhất định phải đến Hồng Kông. Chẳng qua là, Tình Đình, em có thể yên tâm, anh không đơn độc ở Hồng Kông đau, Dã Thú đã ở đó trước rồi!
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói chuyện kiên quyết như vậy, trong lòng biết mình không khuyên được Diệp Lăng Phi rồi, vậy thì cứ để cho Diệp Lăng Phi đi đi. Bạch Tình Đình không làm gì khác được, chỉ có thể khẽ thở dài, nói:
- Ông xã, anh đã quyết định sẽ đi rồi, em cũng không khuyên giải anh nữa, em chỉ hy vọng anh chú ý an toàn của mình, bây giờ anh không phải là người độc thân nữa, ngoài em và Hân Mính, anh cũng sắp làm cha rồi. Ông xã, anh phải nghĩ đến những điều này!
- Anh biết, Tình Đình, anh đã nói rồi, lần này anh đến Hồng Kông không có gì nguy hiểm đâu, anh biết phải làm sao mà!"
Diệp Lăng Phi nói tới đây còn bổ sung thêm một câu:
- Bà xã, anh là Diệp Lăng Phi, là người đàn ông không gì không làm được!
- Xì!
Bạch Tình Đình bật cười, cô giơ tay phải ra đánh lên ngực Diệp Lăng Phi một cái, nũng nịu nói:
- Ông xã, anh lại khoác lác nữa rồi!