Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc nói Kỷ Tuyết còn lè lưỡi với Diệp Lăng Phi, để biểu đạt cô không muốn làm như vậy. Diệp Lăng Phi làm như không nhìn thấy, đối với những tiểu cô nương như Kỷ Tuyết chỉ vì ít được quản giáo nên mới thành ra thế này, nếu bây giờ mà không quản giáo ngay, tương lai chắc chắn Kỷ Tuyết sẽ đi vào con đường hư hỏng. Diệp Lăng Phi đối đãi với Kỷ Tuyết như hiện giờ cũng là vì muốn tốt cho Kỷ Tuyết. Bạch Tình Đình đang ở trong phòng ngủ chuẩn bị quần áo, trên giường ngủ đã đặt mấy bộ lễ phục dạ hội. Đó đều là những bộ đồ mà Bạch Tình Đình định mặc tối này, chỉ là cô còn chưa quyết định được tối nay mình sẽ mặc bộ nào. Thấy Diệp Lăng Phi đi vào trong phòng ngủ, Bạch Tình Đình lâp tức kéo tay Diệp Lăng Phi, hỏi:

- Ông xã, anh thấy em mặc bộ nào thì đẹp?

- Mặc bộ nào cũng được cả, chỉ cần là bà xã mặc, anh đều thấy rất đẹp!

Diệp Lăng Phi ngồi xuống giướng, hắn nhìn Bạch Tình Đình cầm mấy bộ quần áo ướm qua ướm lại trước mắt hắn. Theo Diệp Lăng Phi thấy, Bạch Tình Đình mặc bộ quần áo nào cũng được cả, không cần phải kén cá chọn canh làm gì. Bạch Tình Đình chu miệng ra, tỏ vẻ không hài lòng, nói:

- Ông xã, em biết ngay là anh lại trả lời em cho có lệ mà, người ta không biết mặc bộ nào thì đẹp nên mới nhờ anh quyết định đấy!

Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, hắn tùy ý chọn một cái, nói:

- Tình Đình, nếu em thật sự không biết mặc bộ nào, vậy thì mặc bộ lễ phục dạ hội màu đen kia đi, anh thấy nó được đấy. Tình Đình, da của em rất trắng, phối hợp màu đen càng có thể tôn lên vẻ đẹp của em, tin tưởng ánh mắt của anh đi, sẽ không sai đâu!

Bạch Tình Đình cầm lấy bộ lễ phục dạ hội màu đen kia, ướm ướm một chút, nói:

- Đây là đồ của Chanel, chủ yếu là em lo những bộ đồ Chanel quá phổ biến rồi, vạn nhất đụng hàng với người khác thì làm sao?

- Đụng hàng thì đụng hàng, như thế cũng có sao đâu, cùng lắm thì để mấy cô gái kia thay bộ quần áo khác!

Diệp Lăng Phi vươn tay ra kéo Bạch Tình Đình đang thử quần áo vào trong lòng mình, trong đầu Bạch Tình Đình chỉ nghĩ xem nên mặc bộ quần áo nào, bị Diệp Lăng Phi ôm lấy, cô vội vàng nói:

- Ông xã, anh đừng làm loạn, bỏ em ra đi, để em nghĩ xem rốt cuộc mình nên mặc bộ quần áo nào đã!

- Tình Đình à, anh nói rồi em mặc bộ nào cũng đẹp cả, anh thích nhất là thấy em mặc bộ đồ màu da người!

Diệp Lăng Phi nói như vậy quả là khiêu khích trắng trợn, Bạch Tình Đình yêu kiều hỏi:

- Ông xã, vậy có phải em nên mặc bộ lễ phục màu da người đến buổi tiệc không?

- Chuyện đó đương nhiên là không được!

Diệp Lăng Phi ôm lấy Bạch Tình Đình, bàn tay của hắn lần mò xuống dưới hạ thân của Bạch Tình Đình, vuốt ve vùng da thịt mềm mại ở giữa hai chân Bạch Tình Đình qua một lớp đồ lót. Bạch Tình Đình kêu lên một tiếng yêu kiều, tiếng kêu mê hồn đó của cô khiến cho hạ thân của Diệp Lăng Phi đã có phản ứng. Bạch Tình Đình thật sư lo lắng giờ phút này Diệp Lăng Phi lại muốn làm chuyện đó, cô giãy dụa muốn thoát ra khỏi vòng tay của Diệp Lăng Phi, luôn miệng nói:

- Ông xã, đừng làm như vậy, lát nữa còn phải đi ra ngoài mà, ông xã, để buổi tối đi...!

Bạch Tình Đình càng giãy dụa, dục hỏa của Diệp Lăng Phi càng bốc lên, Diệp Lăng Phi hai tay ôm lấy Bạch Tình Đình, hạ thân của cô lộ ra, quần lót của Bạch Tình Đình bị tụt xuống, ở trong phòng ngủ, Diệp Lăng Phi hai tay đỡ mông Bạch Tình Đình, lần lượt nâng lên, hạ xuông.... Hai chân Bạch Tình Đình quấn chặt lấy hông Diệp Lăng Phi, động tác này yêu cầu rất cao, hai tay Bạch Tình Đình ôm chặt lấy cổ Diệp Lăng Phi, môi của cô còn hôn hít môi Diệp Lăng Phi, nhưng khi cô bị Diệp Lăng Phi lần lượt nâng lên rồi hạ xuống, Bạch Tình Đình chỉ còn biết thở dốc liên tục. Bạch Tình Đình nào có ngờ Diệp Lăng Phi lại mãnh liệt như vậy, những lần va chạm khiến cho Bạch Tình Đình rú lên những tiếng cao vút, cô chỉ cảm thấy mình và Diệp Lăng Phi lần lượt lên đỉnh, hết lần này tới lần khác, cô cũng không nhớ mình đã lên đỉnh bao nhiêu lần nữa, tóm lại trong đầu Bạch Tình Đình toàn là hình ảnh thân thể cường tráng của Diệp Lăng Phi.

...................

Trên đường đến khách sạn nơi tổ chức buổi tiệc, Bạch Tình Đình ngồi ở ghế phụ lái, cầm điện thoại, đang trò chuyện với Trương Lộ Tuyết.

- Lộ Tuyết, mình và anh ấy đang tới đó, có lẽ phải 20 phút nữa, mình không nói trước được, trên đường nhiều xe quá, mình sợ sẽ bị tắc được, mình cũng không biết lúc nào có thể tới được. Lộ Tuyết, nếu bọn mình không tới kịp thì cậu cứ bắt đầu trước đi, không cần phải chờ bọn mình...... đều là do anh ta..., lúc chuẩn bị đi thì thú tính đại phát...... đừng nói nữa, tóm lại đều là do anh không tốt. Lộ Tuyết, chờ khi nào gặp anh ta thì cậu thay mình giáo huấn anh ta một chút, một mình mình không dám nói đâu, nhưng hai người bọn mình thì khác, ai bảo chúng ta là chị em tốt chứ, ừ, cứ quyết định như vậy đi!

Diệp Lăng Phi lái xe, nghe Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết nói chuyện, hắn lấy một điếu thuốc ra, châm lửa hút. Từ những gì Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết vừa nói với nhau, Diệp Lăng Phi có thể cảm nhận được quan hệ giữa hai người rất thân thiết, đây chính là điều mà Diệp Lăng Phi hi vọng thấy, hiện giờ Bạch Tình Đình đã tiếp nhận Trương Lộ Tuyết, đối với Diệp Lăng Phi mà nói đó là một chuyện tốt. Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết nói chuyện điện thoại xong, cô để di động xuống, quay sang phía Diệp Lăng Phi, gắt giọng:

- Ông xã, đều là do anh đó, sao anh lại làm như vậy chứ, bây giờ anh xem, sắp muộn mất rồi, hạ thân của người ta vẫn còn rát đây này, đều là do anh, anh là một con thú tràn đầy tinh lực!

Bạch Tình Đình phàn nàn, Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình trách móc mình như vậy, hắn cũng không nói gì, Bạch Tình Đình ca cẩm hồi lâu, không thấy Diệp Lăng Phi lên tiếng, Bạch Tình Đình cảm thấy cụt hứng, liền hỏi:

- Ông xã, tại sao anh không nói gì?

- Vừa rồi em không bảo anh nói chuyện, tại sao anh phải nói chứ?

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Chẳng phải anh đang nghe em oán trách đó sao, anh thừa nhận vừa nãy là anh không đúng, anh không nên làm chuyện đó trước khi đi, nhưng mà Tình Đình à, lúc đó em cũng rất thỏa mãn mà, là ai nằm trên giường cả buổi không chịu nhúc nhích, chỉ ôm…!

Diệp Lăng Phi vừa nói đến đây đã bị Bạch Tình Đình ngắt lời:

- Ông xã, anh không được nói nữa, tóm lại đều là lỗi của anh, em không có lỗi gì cả!

Phụ nữ đều là những người không nói đạo lý, nếu anh muốn phân rõ phải trái với phụ nữ, kết quả cuối cùng thường thường sẽ rất thê thảm, Diệp Lăng Phi đã sớm lĩnh ngộ được đạo lý này, hắn không tiếp tục tranh cãi với Bạch Tình Đình nữa, lúc này, điều hắn cần làm là dỗ dành cho Bạch Tình Đình vui vẻ lại, chỉ đơn giản như vậy thôi. Bạch Tình Đình không phải là một cô gái không nói đạo lý, tất nhiên, có một số trường hợp, Bạch Tình Đình sẽ không nói đạo lý, thí dụ như là bây giờ chẳng hạn. Bạch Tình Đình lo lắng bị tắc đường, nếu như vậy thì không biết lúc nào mới có thể tới nơi, càng lo lắng chuyện gì thì chuyện đó sẽ xảy đến, quả nhiên là hai người gặp cảnh tắc đường, phía trước một dãy xe dài dằng dặc đỗ lại, nhìn không thấy đầu. Không biết phía trước đã xảy ra chuyện gì, chỉ có điều, từ tình hình trước mắt có thể khẳng định không thể nào thông trong vòng 30 phút.

- Ông xã, đừng đi đường nãy nữa, chúng ta không thể chờ ở chỗ này được!

Bạch Tình Đình đề nghị.

- Đi đường khác, nhưng mà em phải thoát khỏi chỗ này đã, bây giờ căn bản không thoát được!

Diệp Lăng Phi nói,

- Anh thấy không đi đường khác thì hơn, cứ đợi thôi, nếu kịp, chúng ta sẽ tham gia dạ hội, không kịp thì chúng ta đi ăn cơm, coi như là một buổi hẹn hò lãng mạn, chẳng lẽ như vậy không tốt sao?

- Cứ tùy anh vậy!

Bạch Tình Đình thì thầm.

Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, hắn không nhanh không chậm cởi dây an toàn ra, Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi, không rõ Diệp Lăng Phi muốn làm gì, chỉ thấy Diệp Lăng Phi rướn người sang chỗ Bạch Tình Đình, trong lúc Bạch Tình Đình còn đang nghi hoặc, Diệp Lăng Phi đã ghé môi tới hôn Bạch Tình Đình. Thân thể của Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi ôm vào trong lòng, đang ở trên đường, bên cạnh còn có những lái xe đang chờ. Sau khi một nụ hôn nồng nhiệt qua đi, Bạch Tình Đình đẩy Diệp Lăng Phi, gắt giọng:

- Ông xã, an muốn làm gì vậy, đang ở trên đường mà, anh đừng làm bậy!

- Anh nghĩ dù sao hai chúng ta đều đang nhàn rỗi, chi bằng chơi trò chế tạo trẻ con đi, chơi trò này ở ngoài đường nhất định sẽ rất kích thích!

- Đừng mà!

Bạch Tình Đình kêu lên.

Diệp Lăng Phi trông bộ dạng của Bạch Tình Đình, hắn không nhịn được cười, tiếng cười của hắn còn chưa dứt, điện thoại của Bạch Tình Đình đổ chuông, Bạch Tình Đình hung hăng trợn mắt nhìn Diệp Lăng Phi, lấy di động ra, thấy là Trương Lộ Tuyết gọi tới, cô cầm điện thoại, nói:

- Em sẽ nói cho Lộ Tuyết biết, hai người bọn em nhất định sẽ đối phó với anh, xem anh giải quyết thế nào!

Bạch Tình Đình nói xong thì nhận nghe điện thoại, Diệp Lăng Phi hoàn toàn không thèm để ý đến sự uy hiếp của Bạch Tình Đình, trong lúc Bạch Tình Đình nghe điện thoại, Diệp Lăng Phi lấy thuốc lá ra, châm lửa hút. Bạch Tình Đình đang nở nụ cười vui vẻ, nhưng sau khi nói chuyện điện thoại xong, nụ cười trên mặt cô biến mất, Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi.

- Có chuyện gì vậy?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Ông xã, có người đến buổi tiệc tìm em, nói em... em lừa tiền lừa tình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK