bị khắp nơi công kích.
Thậm chí Hiệp hội nghiên cứu Dược phẩm và Hiệp hội Giám sát cũng bị kinh
động.
Mà những vụ "Gièm pha" như vậy cũng làm những công ty đầu tư ít dần, sự
nhiệt tình cũng giảm đi, không còn vội vàng bày tỏ thái độ hợp tác, mà chỉ giữ
thái độ chờ đợi theo dõi thêm.
Ngay cả những bữa tiệc của Miêu Miêu và Lý Phục cũng bị cắt giảm đi.
"Tôi đã điều tra tác giả của bài báo này rồi, 52 tuổi, là một giáo sư của đại học y
hạng ba ở trong nước, dưới danh nghĩa ông ta có một đội ngũ nghiên cứu,
nhưng từ lúc mới thành lập đến nay không hề có bất cứ thành quả nào cả, ngay
cả bài luận văn phát biểu cũng chỉ là đăng trên một số tạp chí khoa học hạng hai
ở trong nước, không có bất kỳ thành tích SCI nào."
Nhưng mà một người được gọi là "Giáo sư", một đội ngũ ngu ngục như vậy lại
dám nhảy ra nói thành quả nghiên cứu là của mình?
Lấy đâu ra tự tin thế?
Ai cho mặt mà dùng thế?
Miêu Miêu tức giận đến mức trong mắt ngập tràn lửa giận, trong đó là sự phẫn
nộ đang dâng lên cuồn cuộn, cuối cùng vẫn cố gắng kiềm chế.
Hít sâu, tiếp tục nói: "Trừ chuyện này ra tôi còn điều tra được ấn phẩm, nhà
xuất bản đó là viện nghiên cứu rất có danh tiếng trong giới học thuật. Trước kia
cũng không phải chưa từng xuất hiện loại hịch văn tố cáo này, nhưng trước khi
được xuất bản, bọn họ đều sẽ tiến hành điều tra sự thật, tìm hiểu nguyên nhân
hậu quả, sau khi xác thật rồi mới có thể quyết định đăng, sau đó in ấn phát
hành."
Nhưng lần này lại không có, nếu như có chứng thực thì không có khả năng
không kinh động đến phía Thanh Lam.
Cho nên, đối phương vô trách nhiệm trực tiếp gửi đi.
Lý Phục như suy tư gì đó: "... Có nên gọi điện thoại hỏi viện nghiên cứu này
không?"
"Gọi." Miêu Miêu trợn mắt, tức giận nói.
"Nói thế nào đây?"
"Né tránh không trả lời, ấp a ấp úng, chứng tỏ có tật giật mình!"
Lý Phục nhíu mày: "Theo lý thuyết thì không nên thế này..."
"Anh có ý gì?"
"Tôi cũng có biết viện nghiên cứu này, cũng giống như cô vừa nói, danh tiếng
trong ngành của viện này vẫn rất tốt, vậy thì không nên phạm loại sai lầm nhỏ
nhặt này chứ."
Miêu Miêu cười lạnh: "Biết người biết mặt không biết lòng, không chừng đang
hướng về chúng at đấy."
Lý Phục nhìn cô ấy một cái thật sâu.
Miêu Miêu bỗng nhiên tỉnh người: "Anh nói... Sau lưng có người sai khiến
sao?"
"Điều tra!"
Hai người phân công nhau hành động, Lý Phục tự mình đến phòng nghiên cứu,
ngay vùng ngoại ô ở tỉnh bên cạnh nên không xa, bên cạnh một trường đại học,
thú vị chính là ngôi trường đại học này lại là trường mà vị giáo sư kia đang
giảng dạy.
Điều này rất tiện để Lý Phục tìm được hai nhân vật mấu chốt.
Miêu Miêu lập tức liên hệ với nhóm cố vấn các vấn đề pháp lý, và gửi thư cho
tác giả, đơn vị xuất bản và nhà xuất bản đã in trong cùng một ngày.
Cũng kịp thời công bố hướng đi với bên ngoài, cố gắng minh bạch hóa trong
toàn bộ quá trình khiếu nại.
Không phải chỉ có đối phương mới có thể lợi dụng dư luận, cô ấy cũng có thể!
Hơn nữa thanh thế lớn hơn, thái độ cũng thẳng thắn hơn.
Tiếp theo, các phóng viên trong và ngoài ngành được mời đến hội trường của
sinh vật Thanh Lam để tổ chức phát sóng trực tiếp, cũng có thể tùy ý hỏi vấn đề
liên quan, ngay cả địa điểm tham dự và ID phòng phát sóng trực tiếp cũng đều
trực tiếp thông qua internet để phát sóng tới nhân dân cả nước.
Giống như đang nói: Bọn đầu trâu mặt ngựa, chỉ cần mày dám đến thì chúng tao
đều không sợ!
Cuối cùng, nếu như muốn khóc lóc kể lể nói sai sự thật thì sao có thể để đối
phương tự mình diễn được chứ?
Miêu Miêu đã yêu các các thành viên trong đội nghiên cứu để tìm kiếm sự hỗ
trợ từ những người đang học đại học hoặc đã tốt nghiệp để cùng nhau nói lên ý
kiến của họ.
Đương nhiên, đều là xuất phát từ nguyên tắc tự nguyện chứ không miễn cưỡng.
Những nghiên cứu viên này vốn đã phẫn nộ không thôi, thứu mà đoàn đội cực
khổ nghiên cứu ra vậy mà lại bị những người vô sỉ đó nói một câu, dùng một
bài văn để nói là của mình!
Mịa nó!
Mới đầu còn kiêng dè nghĩ công ty có thể sẽ có suy xét khác, tạm thời ẩn nhẫn,
kiềm chế không dám tức giận.
Bây giờ tổng giám đốc Miêu đã lên tiếng rồi, bọn họ tất nhiên hận không thể
dùng tất cả thủ đoạn của mình để phản kích lại.
Cho nên trên mạng xuất hiện một tình huống rất thần kỳ—
Trường đại học B, đại học Q, đại học Z, đại học F và các trường cao đẳng hàng
đầu trong nước đều sôi nổi xuất hiện trên Weibo chính thức, hơn nữa @ bạn
cùng trường mỗ mỗ đã dùng chứng cứ rất có sức thuyết phục.
Trong đó đại học Q chỉ dùng một câu đã thắng cả ngàn vạn lời biện hộ—
Tôi tin rằng mỗi một học sinh ưu tú đi ra từ đại học Q, cho dù bạn có thành
không hay không thì vĩnh viễn sẽ không quên cách làm người!
Đây là tín ngưỡng của một ngôi trường danh giá!
Một ngôi trường lên tiếng thì có lẽ không dậy nổi sóng gió gì, nhưng mười mấy
ngôi trường danh giá hội tụ, dùng một hình thức để cùng nhau hò hét lên tiếng
trong cùng một ngày thì không thể không khiến cho người ta phải coi trọng!
Dưới sự vận hành có chủ đích của Miêu Miêu, thậm chí còn lên cả hot search.
Đúng là cô ấy muốn làm loạn lên cho mọi người đều biết, chỉ có như vậy thì
sinh vật Thanh Lam mới có thể hoàn toàn bác bỏ sạch được mấy thứ nhảm nhí
này.
Nếu không, chỉ bác bỏ tin đồn trong ngành hay yên lặng chỉ lo kiện tụng, thì
chờ đến khi ba hay năm năm sau mới phán quyết, vậy mọi chuyện cũng lắng
xuống rồi.
Lời đồn và nghi vấn không chỉ sẽ không trừ tận gốc, mà còn có khi còn lan
truyền rộng rãi hơn, cho đến khi ập vào trong đầu mọi người.
Chờ đến lúc đó, danh tiếng và thanh danh của sinh vật Thanh Lam sẽ thật sự bị
huỷ hoại!
Miêu Miêu không thể để loại chuyện ấy xảy ra cho nên dốc hết sức lực làm lớn
hơn.
Cuối cùng, viện nghiên cứu sách báo và in ấn phát hành cũng luống cuống.
Bọn họ cũng không ngờ việc lại đến mức này.
Từ lúc được lên hot search, thì chuyện này cũng không còn là tranh chấp đơn
giản trong nghề nữa rồi.
Kết quả sẽ rất nghiêm trọng —hàng trăm triệu con mắt của nhân dân khắp cả
nước đang nhìn chằm chằm mày, mỗi một động tác nhỏ đều bị nhìn rất rõ ràng,
tất cả những trò dơ bẩn hay luống cuống cũng sẽ không có chỗ giấu nữa!