Trong phòng, hai người đàn ông đang yên lặng mà đứng, một tà tứ, một lạnh lẽo.
“Rốt cuộc là cậu đã làm cái gì?” Thẩm Khiêm nhìn chằm chằm anh ta, ánh mắt thâm sâu này, chứa đầy lửa giận.
Tống Lẫm ném mình lên sô pha, cũng không thèm lau máu ở trên mặt, mà trực tiếp dang hai tay ra, khoác lên lưng sô pha, tư thế rất ung dung nhàn nhã, “Không phải cậu đã đoán ra rồi à.”
“Tôi muốn cậu, chính miệng cậu nói, nói thật rõ ràng.”
Tống Lẫm cười khẽ: “Tôi chẳng qua chỉ là cho cô ta uống một chút thuốc. Sau đó, lại để A Kỳ dẫn thêm vài người thử đáy của cô ta mà thôi. Về khiến cậu gấp gáp thành như vậy...”
A Kỳ là một trong những tay đấm mà Tống Lẫm bồi dưỡng ở bên ngoài, anh ta thường hoạt động ở giữa Kinh Bình và Ninh Thành, làm việc trong giới hắc đạo và Mang theo, tâm ngoan thủ lạt.
Hiybki
Ánh mắt của Thẩm Khiêm đột nhiên trở nên lạnh lùng: “Cậu nói cho rõ ràng.”
“Tôi sợ cậu nghe không nổi.”
“TỐNG, LẪM”
“Được, Được, Được.” Anh ta giơ tay lên làm trạng thái đầu hàng, “Nếu cậu muốn nghe, vậy tôi nói là được. Thuốc kia là thuốc kí©ɧ ɖụ©, còn là ‘Xa Hương’ cao cấp nhất nữa, tôi lại bảo A Kỳ tìm cho cô ta một người đàn ông...”
Rầm!
Một tiếng trầm đυ.c.
Tống Lẫm còn chưa dứt lời, nắm đấm của Thẩm Khiêm đã rơi xuống, anh ta không trốn, nên cứng rắn trúng một cú đấm này, khóe miệng lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được sưng đỏ, cộng với ba vết máu mà Thẩm Loan để lại, nhìn qua trông rất chật vật.
“Ai bảo cậu làm như vậy?” Thẩm Khiêm đè lên người anh ta, túm lấy cổ áo anh ta, đôi mắt đỏ như muốn nhỏ ra máu, “Cậu vậy mà lại dám cho cô ấy uống thuốc kí©ɧ ɖụ©, còn dám tùy tiện tìm một người đàn ông để làm ô uế cô ấy, Tống Lẫm, làm sao cậu dám?”
“Đau lòng à?” Anh ta vẫn là cười, hai mắt nửa híp lại, như thể anh ta đang vui vẻ đến tận xương tủy, “Không nên nha, cô ta chẳng qua chỉ là một đứa con riêng rẻ tiền thôi, về phần làm sao cô ta có thể khiến cậu tức giận đến mức này... A Khiêm, cậu có biết bây giờ bản thân cậu đang làm cái gì không?”
Trầm Khiêm lại cho anh ta một đấm, ánh mắt lạnh lẽo và sắc bén như dao: “Cậu không nên tự ý quyết định.”
Tống Lẫm cười lạnh, anh ta cũng không phải là người không biết tức giận, ngược lại, cú đấm thứ hai này đã hoàn toàn chọc giận anh ta, “Vậy nên, bây giờ cậu chỉ vì một người phụ nữ, mà đánh luôn cả anh em à.”
“Cô ấy là em gái của tôi.”
“Em gái à, haha, cậu tự hỏi lại bản thân mình đi, cậu thật sự chỉ coi cô ta là em gái sao? Cậu không có bất kỳ tư dục ích kỷ gì đối với cô ta sao? Nhìn bộ dạng bây giờ của cậu đi, giống như một ông chồng ghen tuông vì bắt quả tang vợ mình đi nɠɵạı ŧìиɧ. Đáng tiếc, cô ta đã bị tên đàn ông đã ngủ qua rồi, bây giờ cậu có nhớ thương cô ta cũng vô dụng.”
Thẩm Khiêm không hề tức giận nữa, ngược lại buông lỏng tay, đứng thẳng người lên, trong đôi mắt đen láy nhìn không ra một cô chút dao động nào, anh ta chỉnh cả cổ áo, quay lưng lại: “Không có lần sau.”
Bởi vì quay lưng lại, nên Tống Lẫm không cách nào phân biệt được cảm xúc trên mặt anh ta, nhưng thái độ lạnh nhạt, không sao cả của Thẩm Khiêm vẫn kí©h thí©ɧ anh ta, “Cậu cần gì phải làm như vậy? Bây giờ ở đây chỉ có hai chúng ta thôi, cậu giả vờ như vậy là có ý gì?”
“Giả vờ?” Anh ta xoay người.
Ý cười của Tống Lẫm càng sâu, khóe môi quá lớn nên làm ảnh hưởng đến vết thương, đau đớn khiến anh ta không khỏi nhíu mày, nhưng sự ác độc và lạnh lùng trong mắt vẫn không hề giảm bớt: ““Tất cả những chuyện tôi làm, tất cả đều không phải được cậu đồng ý rồi sao? Tôi giúp cậu làm chuyện cậu muốn làm nhưng trong lòng cậu vẫn do dự, còn nữa, đáng lẽ giờ cậu nên cảm ơn tôi mới phải.”
Trên mặt Thẩm Khiêm không chút thay đổi: “Vớ vẩn.”
“Cậu dẫn cô ta ra ngoài không phải là có ý đồ khác sao? Nếu tôi đoán không nhầm thì chắc là cậu đang nghi ngờ cô ta. Tuy tôi không biết cậu đang nghi ngờ về điều gì, nhưng sớm muộn gì cô ta cũng sẽ không tránh khỏi được một số cám dỗ. Hơn nữa, cậu nhìn đã tận mắt thấy cô ta uống rượu ly rượu tối hôm qua tôi đưa. A Khiêm, lúc đó, cậu vốn dĩ không say, có lẽ cậu từng có rối rắm, nhưng cuối cùng không phải cậu cũng ngầm đồng ý với cách làm của tôi à.”
“Còn nhớ những lời mà tôi đã nói với cậu khi ở đại sảnh, lúc chúng ta vừa mới tới nơi này không?”
“A Khiêm, em gái của cậu trông rất dễ bị bắt nạt nha.”
Khi đó, Thẩm Khiêm không có tiếp lời.
“Đã như vậy, tôi coi như cậu ngầm đồng ý.”
Ngầm đồng ý cái gì, đồng ý để cho cậu ta bắt nạt Thẩm Loan sao?
------ ngoài lề ------
Câu trả lời của chương trước là C nha~
Một câu hỏi đáp khác: Thẩm Khiêm sẽ làm gì tiếp theo?
A, tìm Loan Loan;
B, quyết liệt với Tống Lẫm;
C, mượn rượu để trốn tránh;
D, trở về Ninh Thành.