Mục lục
Quan Khí​
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Trạch Vinh phát hiện một điều rất quan trọng đó là quan chức mỗi nước đều tranh nhau tiến hành hoạt động ở Lào, đặc biệt là Nhật Bản và Mỹ.

- Bí thư Vương, theo tìm hiểu thì bây giờ có không ít nước đang nói xấu việc Trung Quốc xây thủy điện ở thượng nguồn khiến bên dưới bị hạn.

Phan Bằng Trình hai hôm nay nhận được không ít tin tức, y có chút lo lắng nói với Vương Trạch Vinh.

- Điều này chỉ có thể thấy kẻ nói ra không biết gì. Trung Quốc sớm biết việc này, khi điều kiện đạt đến thì chúng ta sẽ mời mỗi nước đến thăm các hồ thủy điện, các đập, còn có thể công bố số liệu thủy văn. Những lời này chủ yếu chỉ là gây chuyện cho chúng ta mà thôi, không có gì phải lo.

Vương Trạch Vinh nói xong mà lại nghĩ đến sức ảnh hưởng của truyền thông Lào, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi nào thì cũng cần phải có trận địa truyền thông của mình.

Bởi vì sớm được thông báo nên nhân viên đoàn Trung Quốc đi theo Vương Trạch Vinh đều rất tích cực, không ngừng bàn chuyện hợp tác với Lào. Đàm phán hợp tác thương mại là quan trọng, Vương Trạch Vinh cũng rất quan tâm công tác này.

Đứng ở trạm thủy điện mà Trung Quốc viện trợ xây dựng, Vương Trạch Vinh không ngừng tiến hành chào hỏi nhân viên Tập đoàn thủy điện Trung Quốc ở đây.

Vương Trạch Vinh là quan chức Trung Quốc, đại biểu quốc gia, hắn đến chính là khích lệ đối với công ty này.

Vương Trạch Vinh nhìn và đột nhiên phát hiện ra người quen. Đó là Tư Mã Phong Vân – nguyên Chủ tịch Tổng công ty thủy điện Trung Quốc trước đây đã đến làm ăn ở Huyện Đại Phường.

Tư Mã Phong Vân đang đứng đó mà than thở. Lúc trước Vương Trạch Vinh mới là một Chủ tịch huyện, không ngờ mới có vài năm mà Vương Trạch Vinh đã thành Bí thư tỉnh ủy. Nếu lúc đầu có thể giữ được quan hệ thân thiết với Vương Trạch Vinh, có lẽ cuộc sống của mình bây giờ đã rất tốt rồi.

Vương Trạch Vinh cười cười đi tới bắt tay Tư Mã Phong Vân mà nói:

- Anh Tư Mã, không ngờ có thể gặp được anh ở đây.

Vương Trạch Vinh là người niệm tình cũ, thấy người quen thì đương nhiên sẽ gọi. Làm cho hắn không ngờ việc mình tiến lên bắt chuyện khiến cấp độ của Tư Mã Phong Vân tăng lên. Không ai ngờ Tư Mã Phong Vân lại quen biết Vương Trạch Vinh. Thấy Vương Trạch Vinh nói chuyện vui vẻ với Tư Mã Phong Vân, rất nhiều người liền nhớ đến người có quen với Bí thư Vương.

- Bí thư Vương, gặp ngài tôi rất vui.

Tư Mã Phong Vân rất kích động, y không ngờ Vương Trạch Vinh còn nhớ mình.

- Công trình này do các anh xây dựng?

- Hệ thống thủy điện cải cách, công ty tôi sát nhập vào tập đoàn Thủy điện, tôi đến Lào phụ trách hạng mục này.

Nhìn quan chức Lào đi theo, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Giúp Lào xây dựng trạm thủy điện là hạng mục rất quan trọng của Trung Quốc, đây là xây tình hữu nghị của hai nước. Các đồng chí nhất định phải làm tốt.

Đoàn người vừa xem vừa nói chuyện, Vương Trạch Vinh đi đến thấy trụ cột công nghiệp của Lào vẫn còn kém, hắn cảm thấy nhất định phải đàm phán vài hạng mục. Quan hệ giữa hai quốc gia thì quan trọng nhất là kéo bọn họ dính tới kinh tế của nước mình là được.

Trong một phòng hội nghị, Vương Trạch Vinh nghiêm túc nghe Tư Mã Phong Vân báo cáo về tình hình xây dựng trạm điện. Vương Trạch Vinh cười nói với Tư Mã Phong Vân:

- Nhớ lúc trước ở Huyện Đại Phường cũng do công ty các anh xây dựng, bây giờ lại ra nước ngoài xây dựng. Xây dựng thủy điện của Trung Quốc đúng là rất phát triển. Một năm đi lại khắp nơi, các đồng chí nhất định phải quan tâm đến nhân viên của chúng ta, phải cho bọn họ có điều kiện sống tốt. Các đồng chí nhiều năm chiến đấu ở tiền tuyến đều có ý chí kiên định. Nghe nói một số quốc gia Châu Âu cho rằng vợ chồng xa cách nửa năm đã là không đạo đức, xem ra công tác Công đoàn của chúng ta phải làm tốt.

Tư Mã Phong Vân nói:

- Bí thư Vương hiểu cuộc sống chúng tôi. Công ty tôi từng xảy ra chuyện, có một nhân viên hơn năm không về, khó khăn lắm mới xin nghỉ phép và vui vẻ về. Lúc anh ta về nhà đã là nửa đêm, gõ cửa thì thấy một người đàn ông mặc quần đùi ra mở cửa, còn hỏi anh ta đến tìm ai.

Mặc dù Tư Mã Phong Vân không nói thêm nhưng Vương Trạch Vinh có thể nghe ra trong này có sự chua xót.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:

- Chuyện anh nói đáng để chúng ta suy nghĩ. Một số cán bộ lãnh đạo chúng ta chỉ nghĩ lợi ích của mình, hy vọng các đồng chí phải nghiên cứu ở việc này, phải suy nghĩ trên lập trường của nhân viên. Điều kiện của cán bộ lãnh đạo tốt hơn chút, có thể thường xuyên về nhà. Nhưng nhân viên của chúng ta lại không được vậy, phải sáng tạo cơ hội cho bọn họ. Các đồng chí ra nước ngoài tham gia xây dựng, phải biểu dương tinh thần vì nước này.

Vương Trạch Vinh nói làm cho nhân viên của công ty này rất cảm động.

Phó giám đốc công trình Thái Minh Đồng nói:

- Xin Bí thư Vương yên tâm, chúng tôi nhất định ghi nhớ kỹ chỉ thị của ngài.

Làm Vương Trạch Vinh không ngờ là buổi nói chuyện của hắn rất nhanh được truyền ra ngoài, trên mạng truyền ra nội dung cuộc hội nghị. Trong mắt cán bộ, nhân viên các công ty thủy điện thì địa vị của Vương Trạch Vinh tăng lên nhiều.

Vương Trạch Vinh càng không ngờ là ảnh hưởng của hắn ở Lào. Truyền thông Lào không ngừng truyền tải buổi lễ tụng kinh. Vương Trạch Vinh khoanh chân ngồi cả buổi, mặt luôn nở nụ cười được truyền thông chú trọng nhắc tới. “Bí thư tỉnh ủy Trung Quốc có phật duyên” “Hợp tác với Vương Trạch Vinh, nhân dân Lào yên tâm” “Cao tăng cảm ngộ lãnh đạo cao cấp Trung Quốc”

Đủ các lời bình xuất hiện trên truyền thông. Đương nhiên cũng có lời nghi ngờ Vương Trạch Vinh đóng giả, chẳng qua từ hình ảnh của hắn, càng nhiều người có ấn tượng tốt đối với hắn.

Ninh An Quý đi vào cười nói;

- Bí thư Vương, thật không ngờ được. Lào đúng là nơi khó hiểu. Ngài xem quan viên Nhật Bản và Mỹ đi, họ dùng đủ cách muốn tăng hình ảnh của mình ở Lào nhưng không ai ngờ chỉ một buổi tụng kinh lại có động tĩnh lớn như vậy. Ngài nói có khó hiểu không cơ chứ.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Anh đã nghiên cứu tình hình Lào chưa? Nhân dân ở đây hầu hết tin vào đạo Phật, đối với giáo đồ Phật mà nói bọn họ thích nhất là người gần mình.

Ninh An Quý gật đầu nói:

- Cũng đúng.

Giang Anh Luân nói với Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Vương phân tích rất đúng. Thực ra nước nào cũng biết việc này nhưng không ai có thể làm tốt như Bí thư Vương mà thôi. Việc này không thể giả được, ngài nhìn bức ảnh xem, vẻ mặt của ngài không nhăn nhó, trông rất hưởng thụ. Tôi đã hỏi nhân viên nghiên cứu nước Lào, bọn họ nói vẻ mặt này chỉ có cao tăng mới có. Bức ảnh này được các cao tăng tụng kinh rất tán đồng.

Nghe Giang Anh Luân nói như vậy, Ninh An Quý nói:

- Nói nữa thì Bí thư Vương của chúng ta thành cao tăng rồi.

Mọi người đều nở nụ cười.

Vương Trạch Vinh cũng rất phục mấy cao tăng. Lúc ấy hắn có thu hoạch lớn, ô quan khí mặc dù không thể thành hình nhưng đã dày hơn hai ngày trước nhiều.

- Đây là việc tốt, có lợi cho quan hệ giữa Trung Quốc và Lào. Mọi người phải cố gắng làm việc, lần này mỗi nước đều tranh thủ Lào. Mặc dù có mục đích hợp tác với các nước Khu vực sông Mê Kông, nhưng giữa các nước trọng điểm là hợp tác thương mại. Chỉ cần có quan hệ lợi ích thì mới duy trì lâu dài được. Xây dựng trạm điện là hạng mục viện trợ của Trung Quốc chúng ta, sau đây phải viện trợ nữa. Tăng đầu tư vào Lào, hai bên cùng có lợi.

Ninh An Quý nói:

- Bí thư Vương, mấy hôm nay đang đàm phán về khoáng sản, du lịch, nông nghiệp, thủy điện ….. số tiền rất lớn.

Vương Trạch Vinh biết bây giờ Nhật đang tăng cường viện trợ cho Lào. Lần này Trung Quốc có thể đạt thành nhiều hạng mục hợp tac snvy, đương nhiên tăng lên ảnh hưởng của Trung Quốc đối với Lào.

- Xem ra cũng cần lôi kéo quan viên có thế lực ở Lào mới được.

Vương Trạch Vinh nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK