Cẩn thận xem xét tình hình, Vương Vân Long phất tay cho mấy nhân viên rời đi. Nhìn mấy người này Vương Vân Long cung kính nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, mấy hôm nay chúng tôi đã tiến hành tìm hiểu các phương diện, đặc biệt là các phái hệ. Phối hợp những gì đã biết thì ở Trung ương cũng có khác nhau. Có thân Hoa, có thân Tây, bây giờ thế lực các bên là tương đương.
Vương Trạch Vinh hút một hơi thuốc rồi thầm nghĩ: Việc này rất bình thường. Các quốc gia nào cũng có tình hình như vậy. Từ xưa đến nay giữa các quốc gia đều hợp tác bằng lợi ích.
- Tình hình Thành phố H là như thế nào?
Vương Trạch Vinh quan tâm đến tình hình Thành phố H.
Vương Vân Long nói:
- Người của chúng ta cũng đang quan sát Thành phố H, nơi này nhiều người gốc Hoa và đã làm nhiều công việc ở đây. Theo tình hình tìm hiểu thì Lâm Gia Bá có vẻ thân Hoa. Tuy nói trong Thành phố H cũng có người phản đối nhưng chủ yếu bọn họ muốn hợp tác với Trung Quốc.
Vương Trạch Vinh nghĩ đến tình hình của người này liền nói:
- Căn cứ quan sát của các anh thì Lâm Gia Bá có thể tiến thêm bước nữa không?
Vương Trạch Vinh mặc dù hỏi tình hình đám người Vương Vân Long quan sát, thực ra là hỏi tình hình phân tích của Thập cục. Càng hiểu về Thập cục, Vương Trạch Vinh càng cảm thấy tổ chức bí mật này của Trung Quốc rất mạnh, nhân viên đã xâm nhập khắp nơi trên thế giới. Hắn chỉ thấy được một mặt mà thôi. Vương Trạch Vinh thậm chí còn suy nghĩ cả Chủ nhiệm Văn phòng Trung ương cũng không hiểu rõ tình hình Thập cục. Xem ra Cục trưởng Thập cục là người rất thần bí.
Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, Vương Vân Long nói:
- Bí thư Vương, bây giờ ở quốc gia này có ba người có thể tiến lên. Một là Lâm Gia Bá, hai là Bí thư thành phố S – Nông Tổ Đức, ba là Bộ trưởng Bộ quốc phòng.
Có thể nói Vương Vân Long đã hiểu rõ hướng đi tiếp theo của quốc gia này.
Vương Trạch Vinh nghe đến tình hình của ba người này liền rất chú ý mà nói:
- Lần này quốc gia sẽ viện trợ một chút, các anh thấy nên trọng điểm viện trợ ở đâu?
Vương Trạch Vinh hỏi là có mục đích. Quốc gia viện trợ không phải cứ thế viện trợ, nếu để cho người chống Hoa được thành tích sẽ không lợi cho Trung Quốc, điều này phải suy nghĩ.
Vương Trạch Vinh đã thấy quan khí của Vương Vân Long đã khác trước, đã có vẻ nghiêng về phía mình, đây là việc tốt. Hắn có thể nhìn ra năng lực của Vương Vân Long, rất mạnh. Quan trọng nhất là quan khí của y đang nghiêng về phía hắn.
Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, Vương Vân Long nói:
- Lâm Gia Bá là phái thân Hoa, từ đủ biểu hiện thì y rất thích văn hóa Trung Quốc, cũng có ý tạo quan hệ với Trung Quốc. Nông Tổ Đức là người của Tổng bí thư, chẳng qua y lại có thái độ khác đối với Trung Quốc. Trung ương nước này bây giờ bề ngoài tỏ vẻ muốn tiếp xúc với Trung Quốc, chẳng qua vẫn có tư tưởng khác. Nông Tổ Đức có em trai chết trong chiến tranh nên không thích Trung Quốc. Từ đủ tình hình y lấy lợi ích quốc gia làm trọng.
Vương Vân Long bắt đầu phân tích tình hình ba người.
Nghe Vương Vân Long giải thích xong, Vương Trạch Vinh nhìn y mà rất hài lòng. Đây là một nhân tài trong làm việc tham mưu. Bên người hắn đúng là một kẻ như Vương Vân Long.
Vương Trạch Vinh đang nghĩ thì Vương Vân Long cũng thầm quan sát Vương Trạch Vinh. Cấp trên phái y đến hỗ trợ Vương Trạch Vinh khống chế Thập cục Tây Nam, đương nhiên cũng có một vấn đề khác là quan sát tình hình của Vương Trạch Vinh. Đây là âm thầm khảo sát Vương Trạch Vinh, Vương Vân Long hiểu rõ đây là ý của Tổng bí thư.
Vương Vân Long biết rõ tình hình Trung Quốc bây giờ. Sau khi Trung ương thay đổi thì Thập cục sẽ như thế nào là rất quan trọng. Thập cục cũng không phải là cơ quan mà người nào cũng khống chế được. Thập cục tồn tại rất lâu, từ trước đến giờ Thập cục vẫn do chín người phụ trách. Đừng nhìn bên ngoài là một Cục trưởng nhưng quyền lực bên trong lại tương đương, không ai chèn ép được ai. Từ khi thành lập đến bây giờ, Thập cục vẫn tuân theo nguyên tắc ngặt nghèo. Nhân viên Thập cục phải luôn lấy lợi ích quốc gia làm mục đích cao nhất, hai là không được tham gia vào thay đổi chính trị, không thể dùng đặc quyền mà ảnh hưởng đến bất cứ ai. Ai thành Tổng bí thư, Thập cục sẽ hết lòng phục vụ Tổng bí thư.
Tuy nói là như vậy nhưng theo sự phát triển thì Tổng bí thư khống chế Thập cục càng lúc càng mạnh, vị trí Cục trưởng cũng càng lúc càng quan trọng. Lần này để Vương Trạch Vinh làm Phó cục trưởng Thập cục chính là một điểm quan trọng. Ai bảo Vương Trạch Vinh phù hợp một điều là có năng lực đặc biệt.
Nghĩ đến đây, Vương Vân Long cũng có suy nghĩ của mình. Thông qua phân tích, y cảm thấy Vương Trạch Vinh rất có thể sẽ tiến thêm một bước. Nếu là như vậy thì đi theo Vương Trạch Vinh cũng là lựa chọn tốt.
Bởi vì có suy nghĩ này nên Vương Vân Long mới từ từ điều chỉnh thái độ của mình đối với Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh cũng không hỏi thêm, phất tay cho Vương Vân Long rời đi. Hắn ngồi đó mà cẩn thận phân tích khả năng có thể hợp tác.
Vương Trạch Vinh gọi Ninh An Quý vào rồi nói:
- Lão Ninh, lần này Nam Điền chúng ta đàm phán hợp tác thương mại với nước V đến đâu rồi.
Sau khi nghe Vương Vân Long phân tích, Vương Trạch Vinh nghĩ đến tình hình viện trợ của Trung Quốc liền hiểu quốc gia viện trợ là có trọng tâm. Phái thân Hoa ở đâu thì nhất định phải viện trợ, nếu như vậy thì hỏi rõ tình hình rồi có hành động phù hợp.
Vương Trạch Vinh bắt đầu xuất phát mọi công việc từ lợi ích quốc gia.
Vương Trạch Vinh cũng không biết chuyển biến này của hắn vẫn được Trung ương quan sát. Nếu đến bây giờ Vương Trạch Vinh còn không biết nên làm như thế nào thì sẽ mất điểm trong mắt Trung ương.
- Bí thư Vương, lần này sau khi chúng ta đến Thành phố H thì bọn họ rất chú trọng. Ngoài Thành phố H thì các thành phố khác cũng phái nhân viên đến đàm phán với chúng ta. Thành công rất lớn.
Nhìn vẻ vui mừng của Ninh An Quý, Vương Trạch Vinh hoàn toàn có thể hiểu nhà kinh doanh Nam Điền đã đạt được nhiều lợi ích ở đây. Đây là nơi đang phát triển và khao khát đầu tư.
Vương Trạch Vinh nói:
- Có hạng mục nào đáng chú ý với thành phố S không?
Ninh An Quý cười nói:
- Nói đến cũng thú vị, Nam Điền chúng ta muốn viện trợ hạng mục thủy điện, bây giờ Thành phố H và thành phố S đều đang tranh thủ. Điều kiện hai nơi rất được, chẳng qua thành phố S có ưu thế tốt hơn một chút.
Vương Trạch Vinh đương nhiên biết việc này. Đây là hạng mục mà Nam Điền muốn tiến vào thị trường này, mặc dù nói là viện trợ nhưng sau khi làm xong thì quản lý vài năm là có lại lợi ích.
- Còn có nơi nào khác không?
Ninh An Quý nói:
- Còn có mấy hạng mục xây dựng cơ bản, cũng có thành phố S đang lôi kéo.
Vương Trạch Vinh nhìn Ninh An Quý và nói:
- Tôi nghe nói Bí thư thành phố S phản đối Trung Quốc, việc này các anh nhất định phải chú trọng.
Ninh An Quý có chút giật mình, y đúng là không nghĩ tới việc này. Vương Trạch Vinh mà không nhắc thì nếu hợp tác sẽ có hậu quả như thế nào, Ninh An Quý biết rõ.
Ninh An Quý nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:
- Bí thư Vương, tôi biết nên làm như thế nào.
Vương Trạch Vinh thấy Ninh An Quý hiểu ý liền cười nói:
- Các hạng mục công tác của chúng ta cũng nên có đối xử khác nhau. Nếu là bạn thì lợi ít hơn chút cũng được.
Ninh An Quý nói:
- Việc này chúng tôi đã tính toán, đầu tư và tiền lãi là bước đầu, thông qua mấy hạng mục này thì vẫn còn nhiều cơ hội sinh lãi.
- Việc này anh chú ý thực hiện. Tổng bí thư sẽ có chuyến viếng thăm đến các nước, phải đàm phán xong trước khi Tổng bí thư đi.