Lần này Vương Trạch Vinh mời tất cả chuyên gia lĩnh vực nông nghiệp trong tỉnh tham gia hội nghị, chủ đề là mau chóng gây dựng được ngành sản xuất giống cây trồng.
Vương Trạch Vinh nói:
- Thưa các vị chuyên gia, bây giờ kinh tế trồng trọt cây trồng của Trung Quốc đi sau các nước khác, hầu hết lợi nhuận bị các công ty nước ngoài lãi. Tôi cảm thấy rất đau lòng. Mọi người nghĩ xem, nông dân nước ta khổ cực gieo trồng nhưng kiếm tiền lại là công ty nước ngoài, đây là một loại phạm tội trong công tác nông nghiệp. Hôm nay mời mọi người đến chính là nghiên cứu việc này một chút.
Giáo sư Điền Bảo Quốc – Học viện nông nghiệp tỉnh lên tiếng:
- Giám đốc Vương, việc này không phải trong thời gian ngắn là thấy được hiệu quả. Gieo trồng giống cần thời gian dài, có lẽ là vài năm hoặc vài chục năm. Bây giờ quan trọng nhất là vấn đề đánh giá chất lượng, như vậy mọi người cũng có thể mau chóng tiến hành hạng mục này. Cho nên chỉ dựa vào một tỉnh thì căn bản không được bao nhiêu hiệu quả.
Nghe ông ta nói, các chuyên gia ngồi đây đều âm thầm gật đầu, việc này đúng là như vậy. Các phòng thí nghiệm nước ngoài có công nghệ rất cao, nhưng trong nước lại khác. Nếu muốn đạt được thành quả nếu như làm vài chục năm thì sao kịp nước ngoài.
Chu Thụ Hành – một chuyên gia khác nói:
- Tôi đồng ý ý kiến của giáo sư Điền, việc này rất khó thay đổi. Cẩn chính là Trung ương đưa ra yêu cầu cả nước đều làm như vậy.
Vương Trạch Vinh nghe bọn họ nói mới thấy việc này không dễ như mình nghĩ.
Bởi vì không phải chuyên gia trong vấn đề này, hắn cũng không biết gì mà nói.
Phó giám đốc sở Diệp Minh nói:
- Các chuyên gia nói rất có lý, tôi thấy việc này nên bắt đầu từ bây giờ. Mặc dù chúng ta không thể ảnh hưởng đến chính sách quốc gia nhưng chúng ta có thể tiến hành đề nghị. Về tình hình trong tỉnh hoàn toàn có thể đưa ra một chính sách giúp đỡ.
Diệp Minh nói là có một ý cho dù quốc gia không thay đổi thì trong tỉnh cũng có thể làm việc này.
Nghe Diệp Minh nói như vậy, Vương Trạch Vinh cảm thấy y nói rất có lý.
- Các vị chuyên gia, tôi có một suy nghĩ, tỉnh Giang Sơn có thể đưa ra chính sách là dành những khu đất tốt để trồng cây giống, chỉ cần người có cống hiến trong lĩnh vực này sẽ thưởng tiền, ngoài ra về vấn đề ưu tiên thì không cần có quá nhiều thành tích, chỉ cần có đột phá hơn trước đây thì sẽ được thưởng.
Viện trưởng Học viện Nông nghiệp Niệm Hành Lâm nói:
- Về công tác trong lĩnh vực này thì Học viện chúng tôi vẫn đang tiến hành. Hàng năm cũng tổ chức chế độ thưởng cho sinh viên, chỉ cần đạt thành quả trong lĩnh vực này sẽ có thưởng.
Điền Bảo Quốc nói:
- Ý kiến này của Giám đốc Vương rất đúng. Thực ra bây giờ tỉnh ta cũng có những người đang nghiên cứu, nếu như trong tỉnh chú trọng vào phương diện này tôi khẳng định có thể kích thích lòng nhiệt tình của mọi người.
Là một người nghiên cứu trong lĩnh vực này, y đương nhiên hy vọng thấy tỉnh có chính sách ưu đãi.
Niệm Hành Lâm nói thêm:
- Việc gieo giống cây trồng không chỉ là một vấn đề này, trong công việc này liên quan đến rất nhiều phương diện khác. Tôi cho rằng tỉnh không nên giới hạn ở mỗi công việc này, có thể đưa ra một quy hoạch cho toàn bộ lĩnh vực nông nghiệp.
Đối với đề nghị này của Niệm Hành Lâm, Vương Trạch Vinh cảm thấy rất tốt. Niệm Hành Lâm nhìn Diệp Minh rồi nói:
- Lão Diệp, khoa học kỹ thuật nông nghiệp muốn làm tốt thì tôi thấy phải đưa ra quy hoạch toàn bộ lĩnh vực nông nghiệp toàn tỉnh, chú trọng việc thưởng những người có công.
Vương Trạch Vinh nói thêm với Khương Tắc Xương:
- Văn phòng các anh phải làm ra quy hoạch liên quan đến sự phát triển nông nghiệp toàn tỉnh.
Diệp Minh gật đầu nói:
- Được, tôi sẽ tổ chức nhân viên nghiên cứu việc này.
Khương Tắc Xương cũng nói:
- Xin Giám đốc Vương yên tâm, chúng tôi sẽ tổ chức người tiến hành luận chứng, nhất định trong thời gian ngắn đưa ra bản quy hoạch.
Mặc dù trước đây tỉnh Giang Sơn cũng có quy hoạch trong lĩnh vực nông nghiệp, nhưng mấy năm nay không coi trọng. Lần này Vương Trạch Vinh theo ý của Trung ương mà đưa ra bản quy hoạch, Khương Tắc Xương thầm nghĩ Giám đốc Vương thật nhanh nhạy.
Sau một thời gian nghiên cứu, Sở nông nghiệp đã đưa ra phương án phát triển nông nghiệp tỉnh Giang Sơn trong năm năm.
Vương Trạch Vinh rất coi trọng phương án này, tổ chức các chuyên gia đến luận chứng. Phản ánh của mọi người là rất tốt.
Vương Trạch Vinh trình phương án này lên cho Phó chủ tịch tỉnh Sử Thiên Cầm rồi nói:
- Phó chủ tịch tỉnh Sử, căn cứ nghiên cứu của chúng tôi thì muốn công tác nông nghiệp tỉnh Giang Sơn phát triển tốt thì phải tăng cường ở không ít phương diện. Đây là phương án mà chúng tôi nghĩ ra, ngài xem một chút.
Phương án này nhất định cần phải được đưa ra để Tỉnh ủy nghiên cứu, Vương Trạch Vinh liền trình lên cho Sử Thiên Cầm trước.
Sử Thiên Cầm rất vui vì trong thời gian ngắn Vương Trạch Vinh đã đưa ra phương án này. Y mở ra xem một lượt rồi nói:
- Được, tôi xem một chút rồi nói.
Y gần đây đã đến Bắc Kinh, cũng cảm thấy Trung ương rất quyết tâm phát triển nông nghiệp nên đang định hỏi Vương Trạch Vinh bố trí công tác này như thế nào? Không ngờ Vương Trạch Vinh lại đi trước một bước nên y rất vui vẻ.
Rất nhanh Tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn tổ chức hội nghị nghiên cứu phương án quy hoạch phát triển nông nghiệp năm năm mà Sở nông nghiệp trình ra. Sử Thiên Cầm đương nhiên hài lòng với phương án này nên báo cáo với Hồng Quân. Sau đó Hồng Quân liền báo cáo với Uông Nhật Thần. Phương án này liền được đưa ra để các Thường vụ tỉnh ủy thảo luận.
Các thường vụ đã xem qua phương án, khi thảo luận, Phó bí thư Lâm đ*o Nguyên nói:
- Tôi đã đọc bản quy hoạch này, làm rất tốt, rất có khả năng thực hiện. Tỉnh Giang Sơn là tỉnh công nghiệp, nhưng nông nghiệp trì trệ cũng mang tới rất nhiều vấn đề. Tôi thấy phương án này có thể thực hiện.
Y vẫn luôn chú ý chuyện Trung ương coi trọng phát triển nông nghiệp, thấy Trung ương quyết tâm như vậy liền cảm thấy phương án này phù hợp với tinh thần của Trung ương, cho nên ủng hộ phương án này.
Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Lục Bích Tuyết nói:
- Từ góc độ tuyên giáo thì phương án này đưa ra rất kịp thời, Trung ương bây giờ đang đẩy mạnh vấn đề đầu tư vào nông nghiệp. Theo tôi biết bản quy hoạch này thứ nhất do tỉnh đưa ra, như vậy sẽ có lợi cho việc tăng cường hình ảnh của tỉnh Giang Sơn.
Cô nhìn góc độ vấn đề chủ yếu trong việc tăng hình ảnh của tỉnh Giang Sơn, nếu như phương án này đưa ra thì Lãnh đạo trung ương nhất định sẽ càng coi trọng tỉnh Giang Sơn hơn. Hơn nữa chỉ cần tuyên truyền thì giới truyền thông sẽ có hiệu quả. Dù sao đây cũng là bản quy hoạch phát triển nông nghiệp năm năm đầu tiên mà.
Lời của Lục Bích Tuyết làm mọi người rất động tâm, đây là một phương án rất tốt. Tỉnh Giang Sơn dẫn đầu đột phá trong phương diện này, đưa ra đề án này thì Trung ương nhất định sẽ thích chứng kiến.
Sau khi hiểu rõ được lợi ích trong đó, các thường vụ về cơ bản đều đồng ý. Việc này đối với mọi người không bị thiệt hại gì. Hơn nữa Ngân Lĩnh vừa xảy ra chuyện, lĩnh vực nông nghiệp tỉnh Giang Sơn nhất định cần một hình ảnh hoàn toàn mới.
Uông Nhật Thần cũng vui vẻ vì Vương Trạch Vinh đã đưa ra phương án này. Ông nghiêm túc nói:
- Tôi đã xem nội dung phương án này. Thời gian năm năm không quá dài, chỉ cần làm tốt thì tin rằng công tác nông nghiệp của tỉnh Giang Sơn sẽ tăng lên rất nhiều. Ở việc này các đồng chí Sở nông nghiệp đã đi trước.
Mọi người có thể nghe ra Uông Nhật Thần đã đồng ý phương án này.
Ai cũng biết Uông Nhật Thần đưa Vương Trạch Vinh về tỉnh Giang Sơn, là thân tín của ông. Nghe Uông Nhật Thần nói như vậy, không ai đi phản đối lời Uông Nhật Thần nói. Hơn nữa Sở nông nghiệp đưa ra bản quy hoạch này đúng là rất tốt.
Chủ tịch tỉnh Hồng Quân cũng rất hài lòng với phương án này. Làm chủ tịch tỉnh, ông đương nhiên hy vọng tỉnh mình đạt thành tích xuất sắc, có bản quy hoạch này của Sở nông nghiệp ít nhất công tác nông nghiệp sẽ không kém như năm rồi. Sau khi Uông Nhật Thần nói, Hồng Quân nói:
- Tôi cho rằng sau đây có thể mời các chuyên gia phản biện phương án này. Nếu như được thì lập tức báo cáo lên Trung ương.
Vì đảm bảo phương án này không phạm sai lầm, Hồng Quân đương nhiên sẽ tiến hành phản biện.
Uông Nhật Thần nói:
- Ý của Chủ tịch Hồng rất đúng, cứ như vậy đi.
Vương Trạch Vinh không ngờ phương án quy hoạch phát triển nông nghiệp mà Sở nông nghiệp đưa ra lại được Tỉnh ủy coi trọng như vậy. Mới đầu hắn đưa ra phương án này không nằm ngoài mục đích là bồi dưỡng giống cây trồng, sau đó vì liên quan đến nhiều phương diện nên mới quyết định làm ra phương án quy hoạch phát triển nông nghiệp toàn tỉnh. Ngay cả Vương Trạch Vinh cũng không ngờ mình lại đi trước mọi người như vậy.