Mục lục
Quan Khí​
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi chỉnh sửa, Vương Trạch Vinh đã trình bản kế hoạch về việc hợp tác du lịch ba tỉnh lên cho Trương Tất Tường.

Thấy Vương Trạch Vinh nhanh như vậy đã trình phương án lên, Trương Tất Tường rất hài lòng với thái độ công tác của Vương Trạch Vinh.

Sau khi đọc phương án và kế hoạch cụ thể, Trương Tất Tường cũng thấy khả năng áp dụng của phương án này rất cao. Đặc biệt thấy những con số tính toán nếu như áp dụng phương án này, Trương Tất Tường cũng thấy vui vẻ. Nếu thật sự đạt được hiệu quả này thì đây hạng mục này sẽ rất lớn.

Trương Tất Tường nói:

- Trạch Vinh, phương án này chú sẽ đưa đến cho lãnh đạo hai tỉnh kia xem. Nếu như bọn họ đồng ý thì có lẽ chuyên gia ba tỉnh sẽ ngồi xuống thảo luận. Chẳng qua chú đoán việc này không có gì khó để thông qua, cháu phải chuẩn bị sẵn để đảm nhiệm công tác.

Trương Tất Tường là người phụ trách của tỉnh Sơn Nam trong công tác này, y đương nhiên hy vọng có thể đạt được thành tích. Nếu không có hạng mục, việc này đúng là khó báo cáo lên trên. Có hạng mục rất khả quan này của Vương Trạch Vinh, Trương Tất Tường biết chỉ cần làm tốt thì mình sẽ có thành tích.

Vương Trạch Vinh nói:

- Cháu nghe Trương thúc.

Hiệu suất của Trương Tất Tường rất nhanh, lập tức phái người đưa phương án này đến cho Hà Vân Quốc – tỉnh Giang Sơn và Đỗ Hiến Lâm – tỉnh Phú Châu.

Sau khi Ủy ban hợp tác kinh tế được thành lập, hai Phó chủ tịch tỉnh phụ trách công tác này cũng sốt ruột. Nếu như không làm ra một ít thành tích thì rất khó báo cáo với Tỉnh ủy.

Sau khi nhận được phương án mà Trương Tất Tường đưa tới, hai Phó chủ tịch tỉnh vừa nhìn liền thích hạng mục này, nếu hạng mục này thành công thì đó là chiến tích lớn. Ở cấp bậc của bọn họ thì chiến tích bình thường không có bao tác dụng, nhưng hạng mục này nếu thành công thì sẽ khác. Đây là phương án liên quan nhiều mặt, thúc đẩy một loạt từ giao thông, khách sạn, ăn uống, thương mại văn hóa, giải trí, tài chính … Nghĩ đến đây hai người liền hưng phấn và quyết tâm phải thực hiện hạng mục này.

Hai Phó chủ tịch tỉnh cũng không lập tức có quyết định mà tìm chuyên gia trong tỉnh tiến hành điều tra.

Kết quả rất rõ ràng, các chuyên gia đều đánh giá rất cao phương án này.

Sau khi có kết luận, hai Phó chủ tịch tỉnh đều đến báo cáo cho Bí thư tỉnh ủy của mình. Cả Bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh đều mong kinh tế phát triển nhanh. Sau khi nghe ý kiến các chuyên gia, hai tỉnh liều triệu tập Hội nghị thường ủy, phương án được đa số người đồng ý.

Sau đó Trương Tất Tường và Đỗ Hiến Lâm cùng chạy đến tỉnh Giang Sơn.

Đây là một hội nghị cao cấp, ba Phó chủ tịch tỉnh chủ quản đều nghiên cứu phương án, tham gia hội nghị chỉ có bọn họ và mấy thư ký, ngoài ra không có ai.

Hà Vân Quốc nhìn Trương Tất Tường mà nói:

- Lão Trương, tỉnh Sơn Nam các anh lợi hại thật. Không ngờ đưa ra hạng mục lớn như vậy.

Trong lòng y rất thưởng thức việc Vương Trạch Vinh có thể đưa ra hạng mục này. Trong ấn tượng của y thì Vương Trạch Vinh còn trẻ tuổi nhưng không ngờ lại làm được như vậy.

Đỗ Hiến Lâm cũng cười nói:

- Các chuyên gia trong tỉnh tôi rất hứng thú với phương án này. Cho rằng hợp tác du lịch sẽ khiến kinh tế phát triển rất nhanh.

Đỗ Hiến Lâm coi trọng chính là tăng trưởng kinh tế. Nếu kinh tế trong tỉnh tăng thì chiến tích của y sẽ có. Đỗ Hiến Lâm cảm thấy mình đủ để tiến thêm một bước.

Trương Tất Tường cũng vui vẻ nói:

- Đây là hạng mục do một mình đồng chí Vương Trạch Vinh nghĩ ra. Tôi đã báo cáo với Tỉnh ủy, Tỉnh ủy khẳng định với thái độ này.

Y cố ý nhấn mạnh Vương Trạch Vinh đó là muốn lấy quyền chủ động trong việc này.

Hà Vân Quốc nói:

- Tỉnh Sơn Nam các anh phái ra đồng chí có năng lực mạnh.

Hà Vân Quốc đã phái người điều tra tình hình của Vương Trạch Vinh, biết Trương Tất Tường có quan hệ với Vương Trạch Vinh, đồng thời cũng biết bố vợ của Vương Trạch Vinh là Hạng Nam.

Sau vài câu khách khí, Hà Vân Quốc nghiêm túc nói:

- Hai vị, tỉnh Giang Sơn chúng tôi rất coi trọng hạng mục này, Thường vụ tỉnh ủy đã thông qua phương án này.

Trương Tất Tường cười nói:

- Tỉnh ủy chúng tôi đã sớm thông qua việc này, không biết tỉnh Phú Châu có thái độ gì?

Đỗ Hiến Lâm nói:

- Nếu như không thông qua Hội nghị thường ủy thì tôi đã không ngồi đây rồi.

Hà Vân Quốc nói:

- Việc nếu đã được quyết định thì phải mau triển khai công tác. Bây giờ cả nước đều tìm mọi cách phát triển du lịch. Nếu du lịch ba tỉnh hợp lại, tạo thành con đường tinh túy, tài nguyên cùng hưởng thì tôi tin sẽ tốt cho ba tỉnh.

Đỗ Hiến Lâm nói:

- Đồng chí Tiểu Vương đúng là có khí phách khi nghĩ ra hạng mục này.

Đỗ Hiến Lâm nói sang chuyện khác:

- Nếu như muốn làm hạng mục này thì cần có một cơ cấu lãnh đạo để điều hành công tác chung. Tôi thấy nên điều một đồng chí có năng lực mạnh đảm nhiệm tổng chỉ huy.

Hà Vân Quốc nói:

- Hay là để đồng chí Đoạn Trung Minh phụ trách việc này? Đồng chí này là Chánh văn phòng, phụ trách cũng có lý.

Nghe thấy thế, Trương Tất Tường liền nghi ngờ Hà Vân Quốc có phải là muốn chiếm lấy việc này vào tay?

- Đoạn Trung Minh rất nhiều việc, phải phụ trách Ủy ban hợp tác kinh tế, tôi cho rằng không thích hợp.

Đỗ Hiến Lâm xua tay nói. Nếu hạng mục nào cũng rơi vào tay tỉnh Giang Sơn thì sau còn hợp tác như thế nào?

Hà Vân Quốc cũng biết việc này không thể rơi vào đầu Đoạn Trung Minh nên cười nói:

- Nếu việc này do đồng chí Tiểu Vương đưa ra, tôi thấy do đồng chí này phụ trách cũng thích hợp.

Đây rõ ràng là cho Trương Tất Tường mặt mũi.

Đỗ Hiến Lâm nghe Hà Vân Quốc nói như vậy liền thầm nghĩ lão Hà xem ra muốn đưa chỗ tốt cho Trương Tất Tường, hạng mục này do tỉnh Sơn Nam làm ra, không giao cho tỉnh Sơn Nam là không ổn. Bây giờ y làm như vậy, sau này hạng mục do tỉnh nào đưa ra thì có lẽ do người tỉnh đó phụ trách.

Trương Tất Tường cũng suy nghĩ được ý của Hà Vân Quốc nên cười nói:

- Việc này đồng chí Vương Trạch Vinh đề xuất, do đồng chí này phụ trách là đúng. Tôi thấy như thế này, về sau hạng mục do người tỉnh nào đưa ra, sẽ do người tỉnh đó phụ trách.

Ý kiến này của Trương Tất Tường thực ra đã được bàn trong Thường vụ tỉnh ủy, nếu tỉnh Giang Sơn đã đưa ra ý kiến hợp tác, mọi người đều muốn dựa vào tỉnh Giang Sơn. Trong các tỉnh ở Trung Quốc thì Bí thư tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn có địa vị cao hơn, ai bảo tỉnh Giang Sơn là tỉnh mạnh. Nếu không tranh được người ta thì phải đi theo. Bây giờ khó khăn lắm mới có một hạng mục do tỉnh Sơn Nam đưa ra, Hà Vân Quốc lại ủng hộ như vậy thì quá tốt.

Hà Vân Quốc nghe Trương Tất Tường nói vậy liền cười nói:

- Ý của lão Trương rất đúng. Tôi thấy bây giờ cứ quyết định như vậy.

Đỗ Hiến Lâm cũng đồng ý với việc này.

Sau khi có kết luận, Trương Tất Tường thở dài một tiếng rồi nói:

- Vậy quyết định do đồng chí Vương Trạch Vinh phụ trách công tác này. Bây giờ cần bàn đến vấn đề cơ cấu và nhân viên, đây chính là việc lớn.

Hà Vân Quốc nói:

- Tôi thấy cơ cấu thì gọi là Cục Quản lý du lịch ba tỉnh là được. Ngoài đồng chí Vương Trạch Vinh kiêm nhiệm cục trưởng, ba tỉnh điều một đồng chí phụ trách Phó cục trưởng, thống nhất quản lý thị trường du lịch ba tỉnh.

Đỗ Hiến Lâm gật đầu nói:

- Tôi đồng ý.

Trương Tất Tường nói:

- Ý của lão Hà rất được. Chẳng qua tôi thấy thị trường du lịch ba tỉnh ảnh hưởng đến lợi ích nhiều nơi, chẳng may khi thực hiện xuất hiện lực cản thì sẽ rất khó triển khai công tác. Ở việc này ba tỉnh chúng ta cần phải có nhận thức chung mới được.

Trương Tất Tường chủ yếu lo lắng cho việc triển khai công tác của Vương Trạch Vinh, y hy vọng lấy được một chút quyền lực cho Vương Trạch Vinh.

Hà Vân Quốc nói:

- Ý của lão Trương rất đúng, sau này hạng mục hợp tác càng lúc càng nhiều. Hợp tác du lịch chỉ là thí nghiệm, phương diện này bao gồm vấn đề hợp tác giữa ba tỉnh, quản lý khó khăn vì địa bàn rộng. Ở việc này chúng ta cần phải mạnh mẽ ủng hộ.

Đỗ Hiến Lâm nói:

- Tôi thấy như thế này, do ba tỉnh tiến hành cấp quyền, cho phép Cục Quản lý du lịch có quyền nhận và đuổi nhân viên.

Đỗ Hiến Lâm nói như vậy khiến Hà Vân Quốc và Trương Tất Tường ngây ra, quyền này sẽ rất lớn.

Hà Vân Quốc suy nghĩ một chút rồi nói:

- Tôi thấy như vậy, nếu Cục Quản lý du lịch cần cán bộ thì có thể tiến hành nhận và đuổi, nhưng tình hình này phải báo cáo với Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh liên quan.

Trương Tất Tường nói:

- Tôi bổ sung một chút. Nếu như vì nguyên nhân mà điều chỉnh cán bộ du lịch, chúng ta nên tôn trọng ý kiến Cục Quản lý du lịch, đồng ý để bọn họ tiến hành điều chỉnh. Sau đó do Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh đánh giá sẽ điều động hoặc đánh giá lại cán bộ đó.

Hà Vân Quốc gật đầu nói:

- Tôi thấy việc này chúng tôi cần phân biệt tiến hành báo cáo với Tỉnh ủy, nếu như Tỉnh ủy quyết định thì về sau cứ như vậy.

Đỗ Hiến Lâm gật đầu nói:

- Ừ, cứ như vậy đi.

Hà Vân Quốc nói:

- Sau khi đồng chí Vương Trạch Vinh phụ trách cục trưởng Cục Quản lý du lịch, vậy không biết chức Phó chánh văn phòng có đảm nhiệm tiếp không?

Trương Tất Tường cười nói:

- Năng lực của Tiểu Vương rất mạnh, không vấn đề gì đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK