- Bí thư Vương, thực ra tình hình Hải Đông nói ra cũng không phức tạp, chỉ có ba thế lực lớn. Tập đoàn Thiên Ưng bây giờ đã không vấn đề gì. Nói đến việc này thì các lão cán bộ ở Hải Đông đều giơ ngón cái lên khen anh. Anh có thể không biết hành động lần này được đông đảo lão cán bộ thừa nhận.
Lời này rõ ràng là Trịnh Quân có ý nịnh Vương Trạch Vinh.
Mặc dù như vậy nhưng Vương Trạch Vinh có thể nghe ra các lão cán bộ rất căm hận Tập đoàn Thiên Ưng.
- Bây giờ xã hội đen đã dần chuyển từ sáng sang tối, đây là một vấn đề. Có một số tên lấy danh nghĩa nhà kinh doanh mà gây chuyện phạm pháp rất nguy hiểm.
Chu Thiến Dao thở dài nói.
Vương Trạch Vinh nói:
- Nói đúng, mua chuộc cán bộ nhà nước là cách làm của chúng. Lần này Hải Đông xảy ra chuyện như vậy chính là minh chứng, chính quyền các cấp cần phải tăng cường sự giám sát mới được.
Chu Thiến Dao gắp đồ ăn vào bát Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Bí thư Vương, đây là món ăn nổi tiếng của quán, nghe nói ăn rất bổ.
Thấy Chu Thiến Dao tiếp đãi Vương Trạch Vinh chu đáo như vậy, Trịnh Trọng Dân hơi đổi chẳng qua biến mất rất nhanh.
Trịnh Quân cười ha hả nói.
- Bí thư Vương đến Hải Đông và làm được những việc làm mọi người vui vẻ.
Nhấp một ngụm rượu, Trịnh Quân nói:
- Vừa nói tới Tập đoàn Thiên Ưng. Tập đoàn Thiên Ưng là thế lực lớn nhất Hải Đông, sở dĩ lớn là do lôi kéo được nhiều quan chức, cả Hải Đông đều bị thế lực bọn họ bao phủ. Nói thật cũng chỉ có Bí thư Vương mới có khí phách như vậy, nếu là người khác thì căn bản không thể động đến bọn họ. Bây giờ Tập đoàn Thiên Ưng đã bị diệt, không khí Hải Đông tươi mát hơn nhiều.
Vương Trạch Vinh có thể hiểu tâm trạng của đám người Trịnh Quân. Lúc Lô Ninh Quốc ở đây, Tập đoàn Thiên Ưng có thể nói một tay che trời Hải Đông, lực lượng này lớn như thế nào?
- Thế lực khác là như thế nào?
Vương Trạch Vinh nhấp ngụm rượu rồi nói.
- Lực lượng thứ hai là câu lạc bộ Thiên Thượng Dao Trì.
Câu lạc bộ?
Vương Trạch Vinh có chút kinh ngạc, một câu lạc bộ sao có thực lực lớn như vậy?
Thấy Vương Trạch Vinh có chút kinh ngạc, Trịnh Quân cười nói:
- Rất nhiều người cho rằng câu lạc bộ không thể có thực lực mạnh. Thực ra vốn là như vậy nhưng phải xem sau lưng câu lạc bộ đó là gì. Bí thư Vương, thực ra đứng sau lưng Thiên Thượng Dao Trì không phải một hai người mà là khá nhiều người có thực lực mạnh.
Vương Trạch Vinh gật đầu. Hắn chỉ biết ba thế lực Hải Đông có một ở trong nước nhưng không biết hình thức tồn tại của nó.
Hôm nay có thể tự mình nghe được Trịnh Quân nói về tình hình Hải Đông, Vương Trạch Vinh cũng thấy lần này xem như đến đúng.
Chu Thiến Dao cũng không hiểu quá rõ tình hình Hải Đông. Cô hỏi.
- Theo con biết câu lạc bộ là để phục vụ người khác, không phải người trong vòng tròn căn bản không thể tiến vào. Thiên Thượng Dao Trì thì con cũng nghe qua, nghe nói chia làm trong ngoài hai tầng. Tầng ngoài người có tiền có thể vào, tầng trong rất thần bí, người ngoài không rõ.
Trịnh Quân gật đầu và nhìn Trịnh Trọng Dân rồi nói:
- Anh chắc là biết một chút, anh nói xem.
Trịnh Quân vốn có ý nói giúp Trịnh Trọng Dân, sau khi vào Trịnh Trọng Dân biểu hiện quá kém. Chu Thiến Dao khéo léo như vậy, biểu hiện tốt như vậy nhưng Trịnh Trọng Dân lại quá kém. Cứ tiếp tục như vậy thì Vương Trạch Vinh sao có thể sử dụng Trịnh Trọng Dân.
Nghe ông bố nói như vậy, Trịnh Trọng Dân lúc này mới nói.
- Bí thư Vương, điểm này tôi biết một chút. Thiên Thượng Dao Trì chia làm hai tầng, tầng ngoài là nhân vật xã hội thượng lưu của Hải Đông, chỉ cần đạt tới cấp sở là có thể vào, phục vụ bên trong rất tốt. Nữ xinh đẹp, nam đẹp trai, chỉ cần đi vào thì tất cả phục vụ đều không thể ngờ được.
Vương Trạch Vinh nghe Trịnh Trọng Dân nói về Thiên Thượng Dao Trì thì có chút buồn cười.
- Anh đã vào đó chưa?
Vương Trạch Vinh hỏi.
- Ha ha, tôi cũng có một thẻ, chiếc thẻ này cũng mất năm triệu.
Trịnh Trọng Dân có chút đắc ý mà nói.
Trịnh Quân lắc đầu. Ông đương nhiên biết tình hình. Khi ông còn đương chức thì Thiên Thượng Dao Trì cũng tặng thẻ cho ông. Con ông cũng là do Thiên Thượng Dao Trì nể mặt ông mà tặng thẻ.
Vương Trạch Vinh bây giờ coi như hiểu đôi chút về Thiên Thượng Dao Trì. Đây là tụ tập lực lượng lại với nhau.
Vương Trạch Vinh cũng có chút khó hiểu, kẻ làm ra câu lạc bộ này đúng là có thực lực không nhỏ.
Trịnh Quân thấy con mình kém như vậy đành phải nói xen vào.
- Bí thư Vương, Thiên Thượng Dao Trì phát triển lớn như vậy chủ yếu là do nhân vật chủ trì. Anh có thể không biết người có cổ phần của Thiên Thượng Dao Trì chính là đám người Triệu Thường Lâm, Hoa Lợi Quốc, Hoa Quý Giang, Hồng Cương, Lô Đình Đình..
Nghe mấy tên này, Vương Trạch Vinh không khỏi nhíu mày. Tuy nói có hai người hắn không rõ nhưng mấy người khác thì hắn rõ ràng.
Trịnh Quân còn tưởng rằng Vương Trạch Vinh không rõ ràng lắm nên nói.
- Bí thư Vương, đừng thấy bọn họ không có gì đặc biệt nhưng chỗ dựa sau lưng rất mạnh. Hầu hết cán bộ Hải Đông đều tự hào khi đi vào vòng tròn này.
Nhìn Trịnh Trọng Dân, Dương Phàm cũng biết lời này không quá đáng.
- Bí thư Vương, Triệu Thường Lâm vốn cầm đầu đám người này, chủ yếu do bố y là Bí thư Đảng ủy chính pháp Trung ương. Chẳng qua gần đây nghe nói Hoa Lợi Quốc thay chức.
Vương Trạch Vinh gật đầu. Việc này là rất bình thường. Hoa Thái Tường đang lên, con y sao có thể thấp được.
Hoa Quý Giang là con của Phó Thủ tướng Hoa khóa trước, bây giờ là tổng giám đốc tập đoàn điện lực Trung ương.
Về Hồng Cương cùng Lô Đình Đình thì Vương Trạch Vinh không rõ.
- Hồng Cương cùng Lô Đình Đình là như thế nào?
Trịnh Trọng Dân nói:
- Bí thư Vương, Hồng Cương lai lịch rất lớn, bố y là Chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung ương - Hồng Kiều Đàn.
Chu Thiến Dao nói:
- Nói vậy xem ra lực lượng của câu lạc bộ này rất mạnh, bảo sao nhiều người muốn tiến vào như vậy.
Trịnh Quân khẽ gật đầu nói:
- Lô Đình Đình là con gái của Lô Ninh Quốc, ỷ vào bố mình nên như cá gặp nước ở Thiên Thượng Dao Trì.
Nghe bọn họ nói, Vương Trạch Vinh hiểu thực lực cực mạnh của câu lạc bộ này. Chủ yếu là do đám người sau lưng có thực lực rất mạnh. Hắn có thể tưởng tượng được sức ảnh hưởng của đám người kia tại Hải Đông.
- Nói như vậy việc kinh doanh ở Hải Đông có một mảng lớn bị bọn họ ảnh hưởng.
Vương Trạch Vinh nói.
Trịnh Quân nói:
- Bí thư Vương, đầu tiên là bất động sản, bây giờ giá nhà, đất của Hải Đông rất cao, sau đó cứ việc gì kiếm được nhiều tiền thì bọn họ nhúng tay vào.
Chu Thiến Dao nói:
- Nói như vậy thì Thiên Thượng Dao Trì là một trụ sở để đưa ra mệnh lệnh.
Trịnh Quân nói:
- Việc kinh doanh ở Hải Đông đã hình thành một vấn đề nếu không được Thiên Thượng Dao Trì cho phép thì ai muốn tiến vào là rất khó khăn. Còn nhớ tập đoàn Điền Lực không? Bọn họ muốn mạnh mẽ tiến vào Hải Đông nhưng cuối cùng Chủ tịch tập đoàn bị xử tù.
Vương Trạch Vinh biết tập đoàn này, đây là tốc độ lớn của Trung Quốc, năm ngoái đã xét xử tập đoàn này trốn thuế rất nhiều, bây giờ xem ra đó là vật hy sinh trong đấu tranh.
- Bí thư Vương, đừng nói chuyện mãi, tôi mời ngài một chén.
Chu Thiến Dao uống rượu làm má hơi ửng hồng lên càng thêm đẹp.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tiểu Chu rèn luyện ở cơ sở một thời gian, sức uống cũng tăng lên.
- Đều là do Bí thư Vương bồi dưỡng.
Chu Thiến Dao nhìn Vương Trạch Vinh đầy quyến rũ.
Thấy thế, hai bố con Trịnh Quân có vẻ mặt khác nhau.
Trịnh Quân thầm than con mình đúng là giỏi làm chính trị, chỉ cần giữ được quan hệ với Vương Trạch Vinh thì tin rằng sẽ phát triển nhanh hơn. Chẳng qua Trịnh Quân có chút lo lắng, con dâu và Vương Trạch Vinh không thể phát sinh việc gì.
Trịnh Trọng Dân cũng có suy nghĩ của mình. Từ trước đến giờ y và Chu Thiến Dao mỗi người một nơi. Y có gái bên ngoài, Chu Thiến Dao có năng lực như vậy thì sao lại không biết. Bây giờ thấy quan hệ mật thiết của Vương Trạch Vinh và Chu Thiến Dao, mới đầu Trịnh Trọng Dân còn có chút khó chịu nhưng sau đó nghĩ mình và Chu Thiến Dao không có tình cảm mấy, cô ta muốn như thế nào cũng được. Nếu có thể thông qua cô ta mà đảm bảo lợi ích của mình thì cũng được.
- Trịnh lão ở Hải Đông nhiều năm, nhiều việc cần nhờ ngài chỉ bảo.
Vương Trạch Vinh tỏ ra rất kính trọng Trịnh Quân, điểm này làm Trịnh Quân khá hài lòng.