Lý Kiền Ý này ép người quá đáng. Mới lên làm Phó Thủ tướng đã không coi mình vào đâu.
Tức giận là một chuyện nhưng Hoa Thái Tường không hy vọng vì việc này mà mâu thuẫn lớn với Lý Kiền Ý.
Giữ Cố Quốc Sơn lại Chiết Đông là không thể, đồng thời phải làm dịu dư luận nếu không mọi người sẽ nhằm thẳng vào mình. Cố Quốc Sơn vốn là thư ký của mình mà.
Hoa Thái Tường dự định kéo dài chuyện này, đầu tiên điều Cố Quốc Sơn lên bộ nào đó, sau đó mới xử lý. Như vậy mới có thể làm chuyện này nhạt đi.
Hoa Thái Tường suy nghĩ một chút rồi gọi cho Lý Kiền Ý.
- Đồng chí Kiền Ý, tôi muốn điều đồng chí Cố Quốc Sơn lên bộ …, anh thấy sao?
Nói chuyện vài câu vu vơ, Hoa Thái Tường bắt đầu nói mục đích của mình ra.
Theo Hoa Thái Tường nghĩ chỉ cần mình tỏ ý nhường Chiết Đông, Lý Kiền Ý sẽ không đuổi tận giết tuyệt. Y tin Lý Kiền Ý hiểu ý mình.
Đột nhiên nghe Hoa Thái Tường nói chuyện này, Lý Kiền Ý có chút tò mò vầ thầm nghĩ Hoa Thái Tường này có ý gì? Sao lại nhắc Cố Quốc Sơn với mình?
Quái lạ. Lý Kiền Ý suy nghĩ thật nhanh về Cố Quốc Sơn, nhưng dù như thế nào cũng không nghĩ ra nó có quan hệ với mình.
- Ha ha, đồng chí Cố Quốc Sơn là một đồng chí rất tốt.
Trong lúc nhất thời không hiểu rõ ý Hoa Thái Tường nên Lý Kiền Ý chỉ có thể nói thế.
Nghe Lý Kiền Ý nói như vậy, Hoa Thái Tường thầm gật đầu. Xem ra chuyện của Cố Quốc Sơn sẽ dừng tại đây. Tạm thời điều Cố Quốc Sơn lên bộ rồi xử lý kín, cứ như vậy sẽ không ảnh hưởng đến mình.
Hoa Thái Tường yên tâm nhưng Lý Kiền Ý lại phải suy nghĩ.
Lý Kiền Ý gọi thư ký vào và bảo đi tìm hiểu chuyện của Cố Quốc Sơn.
Lý Kiền Ý rất khôn khéo, y đầu tiên nghĩ ngay ra Cố Quốc Sơn có chuyện. Chẳng qua nghĩ Cố Quốc Sơn có Hoa Thái Tường làm chỗ dựa, Hà Gia Vĩ lại có quan hệ gần với Hoa hệ. Y đúng là không nghĩ ra sao Hà Gia Vĩ lại nhằm vào Cố Quốc Sơn.
Hoa Thái Tường chẳng lẽ coi trọng bộ nào?
Lý Kiền Ý đang khó hiểu vì thái độ của Hoa Thái Tường, Vương Trạch Vinh lại đang âm thầm quan sát câu chuyện biến hóa. Hà Gia Vĩ đã chuyên môn gọi điện tới cho hắn và nói rõ về vấn đề của Cố Quốc Sơn. Rất nhiều công trình khổng lồ của tỉnh đã qua tay Cố Quốc Sơn, số tiền tham ô là rất lớn.
Hà Gia Vĩ làm như vậy, Vương Trạch Vinh khá hài lòng. Hà Gia Vĩ coi như đã quyết tâm dựa vào hắn.
Vương Trạch Vinh bây giờ cũng không biết Hoa Thái Tường coi Lý Kiền Ý là kẻ gây chuyện. Nghĩ đến Hà Gia Vĩ vì mình mà đắc tội Hoa Thái Tường, nếu mình muốn khống chế Chiết Đông thì phải bảo vệ được Hà Gia Vĩ.
Nghĩ đến việc giữ Hà Gia Vĩ, Vương Trạch Vinh liền gọi qua mấy người có sức ảnh hưởng trong Trung ương.
Vương Trạch Vinh biết mình muốn có lực lượng chống lại Hoa Thái Tường thì phải được Bí thư Trịnh ủng hộ nên hắn định tới Bắc Kinh.
Bên trên đang hoạt động, ở thành phố Hàng cũng xảy ra biến hoá rất lớn.
Ninh Thành Vũ bị bắt, Thư Đạo Lâm từ người bị chèn ép lại sang thành người được xum xoe, cán bộ thành phố bắt đầu đồn đãi Thư Đạo Lâm sẽ lên chức. Trong lúc nhất thời văn phòng và nhà Thư Đạo Lâm đầy người tới.
Thành phố Hàng một lần nữa thấy được năng lực của Thư Đạo Lâm. Ninh Thành Vũ mạnh như vậy còn bị bắt, việc này nói rõ chỗ dựa của Thư Đạo Lâm còn mạnh hơn.
Khó khăn lắm mới đưa được đám người cuối cùng rời đi. Thư Đạo Lâm đi tới đóng chặt cửa lại.
Bây giờ tâm trạng Thư Đạo Lâm đang rất phức tạp. Chỉ trong vài ngày mà y trải qua hai thái cực rõ ràng. Mắt thấy mình sắp bị Ninh Thành Vũ xử lý thì kết quả Ninh Thành Vũ vào tù. Thư Đạo Lâm biết việc này nhất định là do người đàn ông của con gái mình ra tay. Một Phó thị trưởng thường trực trong mắt Vương Trạch Vinh đúng là không đáng gì.
Thư Đạo Lâm suy nghĩ một chút rồi gọi điện cho con gái.
- Tiểu Ý, con vẫn khỏe chứ?
Thư Đạo Lâm quan tâm nói.
- Bố, chuyện của bố anh ấy sẽ chú ý, anh ấy bảo bố yên tâm.
Thư Đạo Lâm đang định nói chuyện thì nghe bên kia truyền tới giọng của vợ.
- Lão Thư, anh không có chuyện gì chứ?
Thư Đạo Lâm cười nói:
- Anh thì có thể có việc gì chứ. Ninh Thành Vũ đã bị bắt, nghe nói vấn đề rất nghiêm trọng. Anh bây giờ rất tốt, có thể còn tiến bộ.
Tào Lệ Lộ nói:
- Thật sao?
Sau khi Tào Lệ Lộ lên Bắc Kinh cũng thường xuyên gọi cho chồng. Thư Ý cũng chỉ gọi điện được cho Vương Trạch Vinh một lần nên Tào Lệ Lộ rất lo lắng cho Thư Đạo Lâm.
Tào Lệ Lộ đúng là không tin ở thành phố lại biến hoá lớn như vậy.
Thư Đạo Lâm cười nói:
- Anh vẫn luôn cho rằng tà không thể thắng chính. Ninh Thành Vũ dù mạnh thì có thể như thế nào chứ. Đảng và quốc gia nếu quyết tâm thì sẽ dễ dàng xử lý.
Thấy Thư Đạo Lâm lại ra vẻ thư sinh chí khí, Tào Lệ Lộ thở dài nói:
- Lão Thư, đây là nhờ người kia.
Thư Đạo Lâm cũng biết việc này nên nói:
- Anh biết.
Bây giờ Thư Đạo Lâm đã không còn than oán việc Thư Ý theo Vương Trạch Vinh nữa. Nếu lần này không có Vương Trạch Vinh thì mình sao có thể qua cửa.
Không biết sao Thư Đạo Lâm lại nói một câu:
- Lệ Lộ, phải nói với Tiểu Ý đừng gây phiền cho người kia.
Tào Lệ Lộ bây giờ cũng chấp nhận việc con gái theo quan lớn. Nhìn con gái ở biệt thự và đi xe cao cấp, càng biết Vương Trạch Vinh đã gửi cho Thư Ý khoản tiền lớn, Tào Lệ Lộ bây giờ đã coi Vương Trạch Vinh là con rể của mình. Mặc dù đây là con rể ngầm nhưng chị lại nghĩ cả nước cũng chỉ có con gái mình là quan hệ như vậy với Vương Trạch Vinh nên cũng có chút đắc ý.
Hôm nay Thư Đạo Lâm rất kích động nên khó ngủ. Nghĩ đến chuyện mấy ngày làm y cảm thấy tình cảm con người thường thấy được trong khó khăn.)
Lại nghĩ tới lão Dương lau bàn cho mình lúc mình bị Ninh Thành Vũ chèn ép, Thư Đạo Lâm không khỏi cảm thấy lão Dương là cán bộ tốt.
Suy nghĩ một chút, Thư Đạo Lâm cảm thấy bây giờ mới bắt đầu, ân tình này phải trả. Vài hôm nữa mình cũng nên giải quyết chuyện của lão Dương. Đối với đồng chí quyeets tma atheo mình thì phải trọng dụng.
Sáng hôm sau khi đi làm, thấy thư ký của mình đã bị người của Ủy ban kỷ luật mang đi, Thư Đạo Lâm cười thầm trong lòng.
Vừa vào văn phòng, Thư Đạo Lâm một lần nữa thấy lão Dương đang xắn tay áo cùng mấy nhân viên văn phòng quét dọn. Y đi tới khẽ vỗ vai lão Dương.
- Anh vất vả rồi.
Lão Dương bây giờ đang rất đắc ý. Mình đánh cuộc đã thành công. Ai nói người đen thì mãi sẽ đen.
Mình phán đoán thật chính xác, Thư Đạo Lâm nếu được cấp tên bảo lên làm Phó thị trưởng thì sao lại không có người giúp.
Đối với lão Dương mà nói, y nghĩ Thư Đạo Lâm có chỗ dựa nhưng không ngờ chỗ dựa lại lớn đến thế.
Theo lão Dương nghĩ, Thư Đạo Lâm lần này dù ngã nhưng chỉ cần chỗ dựa còn thì sau này có thể trở lại, hoặc là điều tới nơi khác nhận chức. Mà mình lại là người duy nhất đứng bên khi y gặp khó khăn, như vậy Thư Đạo Lâm nhất định sẽ mang mình theo.
Mặc dù sớm chuẩn bị về tâm lý nhưng khi có kết quả, lão Dương đúng là rất giật mình. Chỗ dựa của Thư Đạo Lâm quá mạnh, Ninh Thành Vũ lập tức ngã. Bây giờ cả Thị xã có ai không muốn dựa vào Thư Đạo Lâm.
Thư Đạo Lâm có chỗ dựa mạnh mẽ, đánh ngã Ninh Thành Vũ một cách đơn giản, mấy điều này nói rõ Thư Đạo Lâm rất nhanh sẽ lên chức.
Lão Dương đang cười thầm trong lòng, văn phòng Thư Đạo Lâm bây giờ rất sạch, mọi người đến quét chính là muốn được Thư Đạo Lâm chú ý tới.
Được Thư Đạo Lâm vỗ vai, lão Dương rung lên nhìn người khác thì có thể cảm nhận được mọi người đang hâm mộ nhìn mình.
- Thị trưởng Thư, tôi đi làm.
Lão Dương nhìn thoáng qua mọi người rồi ra ngoài.