- Nghe xong mọi người phát biểu, tôi cũng muốn nói suy nghĩ của mình. Bây giờ một số người cho rằng sự phát triển của Nam Dương chậm hơn các nơi khác. Càng vì thế mà cho rằng vị trí đầu tàu của Nam Dương nên để tỉnh khác thay thế. Đầu tiên là tỉnh Giang Sơn vượt qua Nam Dương, bây giờ Nam Điền lại có xu thế phát triển hơn hai nơi kia. Từ sự phát triển của hai nơi này thì chúng ta đều thấy một người là đồng chí Vương Trạch Vinh. Mọi người nói rất đúng, đồng chí Vương Trạch Vinh có công lớn đối với hai nơi này. Tôi đột nhiên có suy nghĩ, Nam Dương nếu là đầu tàu của Trung Quốc, mặc dù bây giờ xuất hiện một ít vấn đề nhưng phát triển chậm thì nguyên nhân trong này là gì? Có phải là quan niệm của cán bộ Nam Dương có vấn đề? Có nên phái đồng chí Vương Trạch Vinh tới Nam Dương để thay đổi tình hình không?
Ai cũng biết Lưu Nhất Quốc là người của Lão bí thư, y nói đây là nhằm thẳng vào Ngô Tán Lâm.
Lưu Nhất Quốc nói như vậy làm cho vẻ mặt Lô Ninh Quốc đỡ hơn. Lô Ninh Quốc nhìn chằm chằm vào Ngô Tán Lâm đầy tức giận.
Lô Ninh Quốc trong lòng rất khó chịu với Ngô Tán Lâm. Mặc dù y coi như đã xong nhưng Ngô Tán Lâm vì giữ chức cho Nam Dương mà nhảy ra ép y, điều này y sao có thể chấp nhận.
Lô Ninh Quốc cười nói:
- Phó chủ tịch Hoàng nói rất đúng. Đồng chí Vương Trạch Vinh rất có năng lực. Nếu có thể điều đồng chí Vương Trạch Vinh đến Hải Đông công tác thì tôi rất cam tâm nhường chỗ. Nhưng Bí thư Tán Lâm, Nam Dương phát triển xem ra có vấn đề, chúng ta phải cẩn thận nghiên cứu mới được. Xem điều đồng chí Vương Trạch Vinh tới Nam Dương là tốt, hay điều tới Hải Đông là tốt? Tôi thấy chúng ta nên nhường chỗ cho người tài mới phải.
Lô Ninh Quốc biết tình hình của mình, y nghĩ dù sao mình cũng lui thì kéo ngã Ngô Tán Lâm cũng là chuyện đáng mừng.
Nghe Lô Ninh Quốc nói như vậy, Ngô Tán Lâm tái mặt. Vừa nãy y nóng lòng đẩy họa sang Hải Đông mà bỏ quên lực lượng của Lão bí thư trong Bộ Chính trị, đúng là không ngờ người của Lão bí thư lại phản ứng mạnh như vậy.
Điều này còn chưa hết, lúc này Bí thư đảng ủy Bộ Công an Triệu Cao Cường cũng nói:
- Lời Phó chủ tịch Hoàng nói thì tôi không tán thành mấy. Đúng thế, Nam Dương đóng góp lớn cho sự phát triển của Trung Quốc nhưng chúng ta phải nhìn nhận về phía trước. Nếu Nam Dương đã hoàn thành sứ mạng lịch sử, chúng ta cũng không thể ép nó làm việc quá sức. Bây giờ Nam Điền đang tiến lên, địa vị tăng mạnh thì rất có lợi cho sự phát triển. Hơn nữa sức ảnh hưởng của Nam Điền đối với các nước Đông Nam Á là rất lớn. Đồng thời nếu Nam Điền lên cấp thì chính sách phát triển phía Tây của Trung ương cũng được áp dụng rộng hơn. Tôi cho rằng Trung ương nên nhanh chóng để Nam Điền lên cấp. Như vậy sẽ tạo thành cơ hội mới cho Nam Điền.
Bí thư đảng ủy công an Triệu Cao Cường cũng là người của Lão bí thư. Hai người này phát biểu đã đại biểu ý của Lão bí thư.
Vương Trạch Vinh thầm than mặc dù mọi người khen mình nhưng đây là lợi dụng mình để nhằm vào đối phương.
Hắn nhìn quan khí của bên phía Bí thư Lâm thì thấy đã bắt đầu có xu thế chia rẽ.
Lúc này vẻ mặt Hạng Nam đã trở nên bình tĩnh, ông đã đấu tranh tư tưởng xong.
Nghe người của Lão bí thư lên tiếng, Hạng Nam cũng hiểu rõ Vương Trạch Vinh bây giờ đến Hải Đông thì nhất định rơi vào đấu đá lớn, Vương Trạch Vinh quyết không thể đến Hải Đông.
- Ha ha, lời mọi người nói thì tôi thấy hơi quá. Vương Trạch Vinh mặc dù làm ra thành tích nhưng đây là do sự lãnh đạo chính xác của Trung ương. Đương nhiên cán bộ các nơi cũng có tác dụng quan trọng trong thành tích, đặt hết thành tích lên Vương Trạch Vinh là không thích hợp. Tôi cho rằng bây giờ quan trọng nhất đối với Nam Điền chính là thực hiện tốt tinh thần của Trung ương. Chúng ta phát triển Nam Điền tốt thì mới cho thấy chính sách phát triển phía Tây của Trung ương có hiệu quả. Tôi không chủ trương khi Nam Điền đang phát triển lại thay cán bộ.
Hạng Nam nói đã lộ thái độ đó là không hy vọng Vương Trạch Vinh điều khỏi Nam Điền. Ông cũng cho mấy người Bí thư Lâm thấy lời của đám Ngô Tán Lâm không phải ý của ông.
Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận Bí thư Lâm hình như thở dài một tiếng.
Vương Trạch Vinh lại nhìn quan khí trong phòng hội nghị và yên tâm. Vừa nãy quan khí của Bí thư Lâm và Hạng Nam hơi chia cách, bây giờ đã tụ tập lại. Quan khí của phe Bí thư Lâm cầm đầu lại trở nên cực mạnh.
Đúng lúc này Trịnh Ân Bảo cười nói:
- Tôi thấy mọi người đã nói sang vấn đề khác rồi. Hôm nay chúng ta nghiên cứu vấn đề Nam Điền, không nên kéo sang vấn đề khác.
Y nói như vậy làm mọi người đều cười cười một tiếng.
Phó chủ tịch thứ nhất Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Vương Xuân Chí cười nói:
- Xem ra đồng chí Vương Trạch Vinh đúng là được mọi người kỳ vọng. Từ hội nghị này có thể thấy rất ít có nhiều đồng chí khen ngợi một cán bộ tỉnh, điều này nói rõ đồng chí Vương Trạch Vinh làm tốt công tác. Tôi và đồng chí Vương Trạch Vinh cùng họ, 500 năm trước là người một nhà. Tôi đúng là vui mừng vì Vương gia có người tài như vậy.
Thủ tướng cũng cười nói:
- Đồng chí Xuân Chí như vậy là không đúng, sao lại kéo đồng chí Vương Trạch Vinh thành người nhà mình thế?
Lời này của Thủ tướng làm cả phòng hội nghị vang lên tiếng cười.
Không khí khẩn trương lúc nãy qua mấy câu nói đùa này đã giảm nhiều.
Vương Trạch Vinh đúng là đổ mồ hôi, lúc này hắn phát hiện mình đã bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Nguy hiểm thật.
Vương Trạch Vinh cầm cốc nước uống một ngụm thật lớn mới đỡ căng thẳng.
Cũng may hắn không có suy nghĩ đến Hải Đông làm Bí thư, nếu thật sự vào vị trí đó thì dễ xong đời.
Vương Trạch Vinh cười cười đã thấy sự lợi hại của mọi người, nhất là Ngô Tán Lâm muốn đào hố cho hắn nhảy vào.
Vương Trạch Vinh bây giờ cũng hiểu thêm ý của Ngô Tán Lâm. Ngô Tán Lâm đẩy hắn lên vị trí Bí thư Hải Đông là có nhiều ý đồ. Thứ nhất là làm hắn và người của Lão bí thư đối đầu nhau, đến lúc đó hắn sẽ có nhiều đối thủ. Việc này nếu như xảy ra thì không nói đến thái độ của Lão bí thư, người của ngài sẽ động tay động chân, như vậy vấn đề của Vương Trạch Vinh là nhiều. Sau đó Ngô Tán Lâm cũng có thể thông qua việc này mà được Hạng hệ ủng hộ, có lợi cho việc y lên chức. Ngoài ra Ngô Tán Lâm làm như vậy cũng khiến Bí thư Lâm hiểu lầm Hạng Nam. Nếu Hạng Nam đồng ý với việc Vương Trạch Vinh đến Hải Đông, cho dù Bí thư Lâm ủng hộ thì trong lòng cũng có suy nghĩ.
Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Hạng Nam và thầm phục bố vợ mình, trong thời gian ngắn như vậy mà có thể nghĩ ra cách đối phó, hóa giải nguy cơ.
Bí thư Lâm nhìn quanh một vòng rồi nói:
- Đồng chí Ân Bảo nói đúng. Hôm nay mời các đồng chí Nam Điền tới là nghe Nam Điền báo cáo công việc. Kết quả làm mọi người vui mừng, Tỉnh ủy Nam Điền dưới sự lãnh đạo của đồng chí Vương Trạch Vinh đã đoàn kết và làm nhiều công việc, hiệu quả rõ ràng. Hơn nữa làm mọi người vui mừng đó là cả công tác phát triển kinh tế và giáo dục cán bộ của Nam Điền đều có thành quả lớn. Chuyện đường sắt Xuân Thành mặc dù là chuyện của Bộ Giao thông, nhưng Tỉnh ủy Nam Điền giơ cao ngọn cờ chống hủ bại nói rõ vấn đề gì? Điều này nói rõ Tỉnh ủy Nam Điền không sợ thế lực xấu, điều này đáng để chúng ta học.
Bí thư Lâm đã xác định và đánh giá cao công tác của Nam Điền.
Vương Trạch Vinh rất kích động, có Bí thư Lâm nói như vậy thì dư luận phản đối Nam Điền sẽ mất, đây là tiếng nói của Trung ương.
Bí thư Lâm nhìn thoáng qua Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Chiêm Hướng Vinh mà nói:
- Lão Chiêm, chúng ta là Đảng phục vụ nhân dân, làm chuyện gì cũng phải nghĩ tới lợi ích nhân dân đầu tiên. Công tác đường sắt là công tác quan hệ đến rất nhiều người. Đường sắt xảy ra chuyện thì ảnh hưởng chính là hàng triệu dân chúng, đây không phải việc nhỏ. Quan hệ đến chuyện của dân chúng thì không phải việc nhỏ. Tỉnh ủy Nam Điền đã điều tra ra vấn đề, tôi thấy Ủy ban kỷ luật Trung ương phải chú ý sát, tra cụ thể, dù là ai dính tới cũng phải nghiêm túc xử lý.
Chiêm Hướng Vinh nghiêm túc nói:
- Ủy ban kỷ luật Trung ương sẽ phái nhân viên đến Bộ Giao thông điều tra.
Bí thư Lâm gật đầu nói:
- Bây giờ không phải có người cho rằng Tỉnh ủy Nam Điền vu oan cho Bộ Giao thông sao? Tôi thấy nhân cơ hội này mà điều tra, vàng thật không sợ lửa.
Thủ tướng cũng nghiêm túc nói:
- Tôi đồng ý với Bí thư Lâm, bây giờ quần chúng rất không hài lòng với chuyện đường sắt, đã đến lúc xử lý.
Trịnh Ân Bảo cũng nói:
- Từ trước đến giờ tôi vẫn không hiểu mấy về việc ở Nam Điền. Hôm nay nghe đồng chí Vương Trạch Vinh báo cáo về công tác Nam Điền, tôi rất xúc động. Chúng ta làm bất cứ việc gì đều phải nghĩ tới dân chúng đầu tiên. Trong lòng có dân chúng thì mới có thể chính thức phục vụ nhân dân. Lời này không thể để ngoài miệng mà phải dùng thực tế thể hiện. Tôi muốn đến Nam Điền xem một chút.