- Sau khi về Nam Điền cháu không cần làm gì khác. Việc cần làm cứ làm, việc này do mấy ông làm là được. Cháu yên tâm, chỉ cần cháu đảm bảo mình không liên quan là không có vấn đề gì.
Nói đến vấn đề của mình thì Vương Trạch Vinh không sợ. Hắn đã xem qua tài liệu của Văn Hồng Quân và Ngụy Trung Hoa thì chủ yếu là vấn đề kinh tế. Ở phương diện này Vương Trạch Vinh chưa bao giờ phải lo lắng.
- Việc này thì cháu có thể cam đoan.
Vương Trạch Vinh nói.
Vệ Hồng Lâm nói:
- Chuyện Bắc Kinh bây giờ rất phức tạp. Lão bí thư đang rất nguy hiểm, cũng không biết có thể duy trì tới sau đại hội không? Ôi, đến bây giờ thì Bắc Kinh đúng là loạn.
Vương Trạch Vinh hỏi qua tình hình của Lão bí thư rồi rời khỏi nhà Vệ Hồng Lâm. Hắn biết Vệ Hồng Lâm sẽ nghiên cứu cùng các ông lão khác để giải quyết ổn thỏa việc này.
Sau khi tổ công tác của Ủy ban kỷ luật Trung ương đến Nam Điền, không khí Nam Điền trở nên khẩn trương, mọi người không biết có việc gì.
Đương nhiên đối với các Thường vụ tỉnh ủy thì khác, bọn họ biết rõ vấn đề.
Đầu tiên chạy tới chỗ Vương Trạch Vinh là Ninh An Quý. Đây là nhân vật thân tín của Vương Trạch Vinh, Ninh An Quý hỏi:
- Bí thư Vương, lần này tổ công tác của Ủy ban kỷ luật Trung ương đến là có mục đích gì vậy?
Nhìn Ninh An Quý, Vương Trạch Vinh nói:
- Trong lòng vô tư thì không có gì phải sợ.
- Bí thư Vương, tôi không sợ nhưng bây giờ sắp đại hội, mọi người đều rất khẩn trương.
- Anh về làm tốt công việc là được, không có việc gì của các anh.
Vương Trạch Vinh nói.
Nói xong, Vương Trạch Vinh nhìn Ninh An Quý mà nói:
- Giữ mình là điều các cán bộ cao cấp phải làm được. Nếu xảy ra chuyện ở vấn đề này thì không ai có thể cứu được.
Ninh An Quý nghiêm túc nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, cán bộ Xuân Thành chúng tôi vẫn chú ý việc này.
Ngay khi tổ công tác của Ủy ban kỷ luật Trung ương đang điều tra, Ngụy Trung Hoa cũng đến văn phòng của Ngụy Trung Hoa. Y từ Bắc Kinh đã hiểu một chút tình hình nên vừa thấy Vương Trạch Vinh đã nói:
- Bí thư Vương, ngài biết tôi đó. Sau khi tới Nam Điền tôi đã chăm chú làm việc, quyết không làm chuyện vi phạm pháp luật, vậy mà có người gây chuyện sau lưng.
Nhìn Ngụy Trung Hoa, Vương Trạch Vinh không khỏi thầm than có lão gia tử và không có đúng là khác nhau.
Nghĩ đến tài liệu có vấn đề liên quan tới Ngụy Trung Hoa, Vương Trạch Vinh cảm thấy mặc dù nó chi tiết nhưng chưa đến mức hại chết người. Hắn nhìn quan khí của Ngụy Trung Hoa thì thấy không ảnh hưởng quá nghiêm trọng. Lại nghĩ tới việc Vệ Hồng Lâm nói phải cố gắng ổn định tình hình Nam Điền, Vương Trạch Vinh nói:
- Chúng ta là cán bộ Đảng viên, dù lúc nào cũng phải chấp nhận tổ chức kiểm tra, trong lòng vô tư thì dù ông trời tới cũng không thể làm gì anh. Chỉ cần anh không có chuyện thì tôi sẽ nói chuyện giúp anh.
Ngụy Trung Hoa thở dài nói:
- Tôi biết nhưng nghe thấy là người của Văn gia hại tôi, không ngờ được.
Thấy Ngụy Trung Hoa quả nhiên coi đây là do Văn gia làm, Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút và quyết định cần phải vi phạm nguyên tắc chỉ rõ vấn đề.
- Anh đừng nên nói đồng chí Hồng Quân như vậy. Giữa hai người có hiểu lầm nhưng đừng để thành súng cho người khác dùng.
Ngụy Trung Hoa trước đó vẫn cho rằng người hại mình là Văn Hồng Quân. Nhưng nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, y có chút giật mình nhìn Vương Trạch Vinh.
Ngụy Trung Hoa biết Vương Trạch Vinh không thể tùy tiện nói chuyện, nếu nói ra thì nhất định có lý của nó. Y thầm nghĩ chẳng lẽ cả mình và Văn Hồng Quân đều thành quân cờ của người?
Y hỏi Vương Trạch Vinh thì Vương Trạch Vinh đã không nói gì thêm.
Nói chuyện vài câu, Ngụy Trung Hoa từ Vương Trạch Vinh hiểu rõ chính là chuyện này Vương Trạch Vinh không hại mình, y bây giờ lo nhất chính là Vương Trạch Vinh, sợ Vương Trạch Vinh mượn chuyện này động tới mình. Nếu có Vương Trạch Vinh tham gia, như vậy y sẽ xong đời.
Ngụy Trung Hoa vừa đi, Văn Hồng Quân lại tìm tới Vương Trạch Vinh.
Thấy hai người đều đến tìm mình, Vương Trạch Vinh lắc đầu. Xem ra Ủy ban kỷ luật Trung ương đến đã dọa được hai người bọn họ. Xem ra đúng là có vấn đề nếu không đâu sốt ruột đến thế.
- Bí thư Vương, trung tâm thương mại Nam Điền đã xây dựng xong, ngài có đến tham gia lễ khai trương không?
Văn Hồng Quân không nhắc chuyện của mình trước mà nói chuyện công việc. Y hiểu tính cách Vương Trạch Vinh, biết Vương Trạch Vinh chú trọng công việc, chỉ cần làm tốt công việc thì dù không đi nịnh bợ, Vương Trạch Vinh cũng coi trọng.
Quả nhiên khi nhắc tới Trung tâm thương mại Nam Điền thì Vương Trạch Vinh khá vui vẻ. Trung tâm thương mại này rất lớn, rất tiên tiến, là trung tâm có quy mô lớn nhất khu vực Đông Nam Á.
- Các anh làm rất tốt, có trung tâm này sẽ khiến kinh tế Nam Điền phát triển nhanh hơn nữa.
Vương Trạch Vinh khá vui vẻ. Bây giờ hệ thống giao thông Nam Điền đã hoàn thiện, trung tâm thương mại thành sẽ càng làm cho Nam Điền bay cao hơn.
Văn Hồng Quân cười nói:
- Chủ yếu do Tỉnh ủy lãnh đạo chính xác, vì vậy mọi việc đều dễ làm.
Đây coi như là nịnh Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh cười cười không nói gì.
Nói xong công việc, Văn Hồng Quân thở dài nói:
- Bí thư Vương, tôi có một chuyện muốn báo cáo với Tỉnh ủy.
Vương Trạch Vinh biết y nói về Ủy ban kỷ luật Trung ương tới Nam Điền nên cười nói:
- Anh có suy nghĩ gì?
- Bí thư Vương, là như thế này, Nam Điền cần phát triển thì bộ máy Tỉnh ủy phải đoàn kết. Mọi người sau khi tới Nam Điền đều cố gắng làm việc, trong công việc tồn tại chút vấn đề nhỏ là không thể tránh khỏi. Nhưng không ngờ có người âm thầm gây chuyện, điều này không phù hợp với yêu cầu của Đảng, cứ tiếp tục như vậy thì Tỉnh ủy sẽ không thể đoàn kết.
Khi nói câu này Văn Hồng Quân liền nhìn Vương Trạch Vinh. Y biết Vương Trạch Vinh hiểu ý của mình. Bây giờ tổ công tác Ủy ban kỷ luật Trung ương đã đến Nam Điền làm mọi người đều cho rằng y có vấn đề, điều này ảnh hưởng rất không tốt đối với sự phát triển của y.
Xem ra Văn Hồng Quân và Ngụy Trung Hoa đều có sai lầm nghĩ đối phương nhằm vào mình.
- Lão Văn, anh nói đúng, chỉ có đoàn kết thì mới phát triển được. Bây giờ các hạng mục công việc của Nam Điền đang ổn định tiến bước, phải tin sự lãnh đạo của Tỉnh ủy, việc không nên làm quyết không nên làm. Lão Ngụy là đồng chí hết lòng vì công việc. Tôi nghe được vài tin đồn nói hai anh không hòa hợp. Mọi người cần phải rộng lượng, quyết không thể vì một vài chuyện không quan trọng ảnh hưởng tới công việc. Tôi cảm thấy các anh thiếu trao đổi, trao đổi thì mới hiểu được nhau.
Văn Hồng Quân rất khôn khéo, y là người trong cuộc ở việc này nên nghĩ Ngụy Trung Hoa hại mình. Nhưng bây giờ nghe Vương Trạch Vinh nói, Văn Hồng Quân có chút giật mình. Với tính cách của Vương Trạch Vinh thì bây giờ hắn đã lên chức, nhất định không hy vọng Nam Điền xảy ra chuyện. Nam Điền nếu xảy ra chuyện sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của hắn. Bây giờ tổ công tác của Ủy ban kỷ luật Trung ương tới, Vương Trạch Vinh lại cho rằng giữa mình và Ngụy Trung Hoa có hiểu lầm là sao?
Ra khỏi văn phòng Vương Trạch Vinh, Văn Hồng Quân càng nghĩ càng thấy lời nói của Vương Trạch Vinh có ý đồ.
Văn Hồng Quân cũng biết một chút tình hình ngoài việc tổ công tác Ủy ban kỷ luật Trung ương đến điều tra mình, còn điều tra cả Ngụy Trung Hoa, nghe nói có không ít thư nặc danh.
Bây giờ xem ra trong này đúng là có vấn đề.
Văn Hồng Quân biết tình hình của mình, cũng không viết thư nặc danh. Nhưng Ngụy Trung Hoa lại nghi mình.
Không nhắc đến Văn Hồng Quân và Ngụy Trung Hoa nữa. Vương Trạch Vinh ngồi trong văn phòng mà suy nghĩ. Nói thật đây là cơ hội để hắn hoàn toàn khống chế Nam Điền. Chỉ cần xử lý Văn Hồng Quân và Ngụy Trung Hoa, người của hắn sẽ được đề bạt. Nhưng Vương Trạch Vinh biết sắp đại hội, chuyện lần này có kẻ nhằm vào hắn, hy vọng thông qua chuyện của Văn Hồng Quân và Ngụy Trung Hoa để kéo hắn vào. Cho dù bản thân hắn không có chuyện nhưng có trách nhiệm lãnh đạo. Chỉ cần đẩy lên cao thì cũng có hy vọng ngăn hắn tiến vào Bộ Chính trị.
Bây giờ nhất định phải khống chế trong phạm vi nhất định. Văn Hồng Quân và Ngụy Trung Hoa sau khi được hắn nhắc thì chắc sẽ có hành động.