Trong hội nghị hôm nay Vương Trạch Vinh phát hiện Ngưu Thanh Đào và Tiền Đại Quân đã liên minh. Ngưu Thanh Đào cho rằng đả kích siêu thị Phúc Nhạc Gia quá lớn, dính dáng quá rộng nên tạo ra hỗn loạn. Tiền Đại Quân cũng lập tức ủng hộ. Mặc dù hai người bọn họ không có tiếng nói quá lớn trong Hội nghị thường ủy, nhưng thông qua việc này mọi người biết bọn họ đã liên minh.
Tình hình này làm Lăng Vũ Trình rất coi trọng, vì thế y bảo Vương Trạch Vinh đến văn phòng mình.
Vương Trạch Vinh cũng không hề ngạc nhiên. Bạch, Phú liên minh là điều hắn đã đoán trước. Lăng Vũ Trình bây giờ chắc đang hạ quyết tâm đối phó Tiền Đại Quân.
Bạch gia bây giờ không có sức uy hiếp gì với mọi người. Vương Trạch Vinh hiểu rõ tình hình, Bạch gia ngoài Bạch lão gia tử không bị ảnh hưởng, lợi ích của Bạch gia đã rơi vào tay các gia tộc khác, một loạt nhân viên Bạch gia bị ảnh hưởng. Lực lượng Bạch gia ở tỉnh Giang Sơn rất yếu, hai nhà Bạch Phú liên minh ở tỉnh Giang Sơn là bất đắc dĩ.
Không chỉ Vương Trạch Vinh nhìn ra tình hình, các Thường vụ tỉnh ủy khác cũng hiểu. Lăng Vũ Trình vì tăng cường thực lực thì không thể bỏ qua cơ hội này. Vị trí Thường vụ tỉnh ủy của Bạch, Phú là điều y coi trọng nhất.
Văn phòng Lăng Vũ Trình rất to và đẹp. Vương Trạch Vinh và Lăng Vũ Trình ngồi xuống.
- Trạch Vinh, Thường Hồng phát triển rất nhanh, vài hôm nữa tôi sẽ đến xem một chút.
Lăng Vũ Trình nói.
- Bí thư, Thường Hồng luôn hoan nghênh Bí thư đến kiểm tra.
Vương Trạch Vinh cũng ra vẻ vui mừng.
Ném cho Vương Trạch Vinh điếu thuốc, Lăng Vũ Trình nói:
- Gần đây công tác diệt trừ xã hội đen của Thường Hồng diễn ra thế nào rồi?
- Bí thư Lăng, hiệu quả rất rõ ràng, quần chúng nhân dân rất ủng hộ chúng tôi.
- Đây là việc tốt, sau đây toàn tỉnh sẽ triển khai công tác này trong toàn tỉnh. Tỉnh Giang Sơn chúng ta phát triển rất nhanh, chúng ta không thể để cái gai này tồn tại.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Bí thư Lăng nói đúng, thông qua hành động này khiến tình hình an ninh trật tự của Thường Hồng chuyển biến rất tốt. Quần chúng nhân dân cũng rất ủng hộ hành động này.
Lăng Vũ Trình gật đầu nói:
- Trạch Vinh, tập đoàn Phú Dân là tập đoàn lớn, bọn họ xảy ra chuyện lớn như vậy thì Trung ương cũng chú ý. Lần này tôi lên Bắc Kinh thì Thủ tướng đã hỏi việc này. Hơn nữa siêu thị Phúc Nhạc Gia cũng rất có ảnh hưởng, tỉnh Giang Sơn là tâm điểm rồi.
Nghe Thủ tướng hỏi việc này, Vương Trạch Vinh biết bây giờ trên Bắc Kinh nhiều người nhìn chằm chằm vào Thường Hồng. Bạch gia và Phú gia xảy ra chuyện ở tỉnh Giang Sơn, mọi người nghĩ đến hai vị trí Thường vụ tỉnh ủy, sau đây nhất định sẽ điều chỉnh cán bộ. Đây là cơ hội đối với các gia tộc khác.
- Bí thư, tôi lần này lên tỉnh để xin chỉ thị có phải là nên bắt đầu có hành động với tập đoàn Phú Dân?
Chuyện này Vương Trạch Vinh đã báo cáo với Lăng Vũ Trình vài lần. Bởi vì tập đoàn Phú Dân là tập đoàn trên Bắc Kinh nên muốn có hành động với tập đoàn này không dễ.
Lăng Vũ Trình suy nghĩ một chút rồi nói:
- tập đoàn Phú Dân có vấn đề rất nghiêm trọng, tôi thấy có vài đồng chí trên tỉnh có vấn đề tư tưởng ở việc này. Chuyện lớn như vậy mà không nghe ý kiến của địa phương đã đi làm, đây là điều không phải. Không biết Trạch Vinh thấy như thế nào?
Vương Trạch Vinh nhìn Lăng Vũ Trình, hắn biết đối phương muốn động Tiền Đại Quân. Tiền Đại Quân đúng là biết nhẫn nhịn, không ngăn cản hành động của Tiền Đại Quân. Bây giờ Tiền Đại Quân làm lớn chuyện nên mới hành động.
- Bí thư Lăng, lần này qua điều tra thì phát hiện tập đoàn Phú Dân có rất nhiều vấn đề. Tập đoàn Phú Dân ngoài ở Thường Hồng thì còn có các công trình khác ở tỉnh Giang Sơn, việc này dính đến Lãnh đạo tỉnh ủy.
Lăng Vũ Trình gật đầu nói:
- Quan trọng phải đủ tài liệu.
- Tin rằng trong tập đoàn Phú Dân có rất nhiều tài liệu. Đương nhiên nếu có thể mở rộng trong toàn tỉnh thì dễ hơn nhiều.
Hai người mặc dù không nhắc đến Tiền Đại Quân, nhưng bọn họ đều biết Tiền Đại Quân bị lún vào quá sâu.
- Bí thư Lăng, lần này trên tỉnh tuyên truyền Thường Hồng, đồng chí Phó trưởng ban Ngô Kim Thành có năng lực rất mạnh.
Lăng Vũ Trình nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Tôi nhớ đồng chí Ngô Kim Thành điều từ Thường Hồng lên, cậu nhất định biết rõ năng lực của đồng chí này. Nếu được thì có thể bồi dưỡng.
Biết Lăng Vũ Trình đang thăm dò ý của mình, Vương Trạch Vinh nói:
- Bí thư Lăng, công tác bên ban Tuyên giáo Tỉnh ủy phải tiến hành dưới sự chỉ đạo cả Tỉnh ủy. Là cơ quan phát ngôn của Tỉnh ủy, tôi cho rằng dù như thế nào cũng phải nhất trí với Tỉnh ủy.
Lăng Vũ Trình cười nói:
- Thường Hồng giao cho cậu thì tôi yên tâm. Chỉ cần là việc có lợi cho quần chúng nhân dân, cậu cứ mạnh dạn đi làm.
Ra ngoài, Vương Trạch Vinh coi như yên tâm. Lăng Vũ Trình đã có quyết định như vậy thì trên Bắc Kinh y sẽ phối hợp, y cũng sẽ báo cáo với Bí thư Lâm. Chỉ cần Bí thư Lâm đồng ý thì việc không vấn đề gì.
- Thanh Chí, bây giờ ở nhà hay là tỉnh Giang Sơn?
Vương Trạch Vinh gọi điện Tiền Thanh Chí.
- Vương ca, tôi đang ở Phượng Hải, có phải tụ tập chút không?
Tiền Thanh Chí nhận được điện của Vương Trạch Vinh thì rất vui.
Vương Trạch Vinh hỏi địa điểm rồi bảo Long Dũng Đình lái xe tới đó.
Địa điểm là nơi mà lần trước giám đốc ngân hàng bố trí, chẳng qua các cô gái là một nhóm mới mà Vương Trạch Vinh chưa từng thấy.
Thấy Vương Trạch Vinh đi vào, mọi người trong phòng vui vẻ đứng lên.
Vương Trạch Vinh nhìn thì thấy hầu hết đều là người quen.
Mười cô gái thấy người trẻ tuổi mới tới được những thiếu gia Bắc Kinh chào đón như vậy thì có chút ngạc nhiên. Có một hai người đã xem Tv thì nhận ra Vương Trạch Vinh – Thường vụ tỉnh ủy trẻ tuổi nhất tỉnh Giang Sơn.
- Vương ca, hôm nay sao có thời gian đi chơi cùng bọn này thế?
Tiền Thanh Chí cười ha hả nói.
- Sao, không có việc gì thì không thể đến gặp các chú sao?
Vương Trạch Vinh ngồi xuống sô pha.
- Hai em sang phục vụ Vương ca.
Tiền Thanh Chí nói với hai cô bé xinh đẹp.
Vương Trạch Vinh xua tay nói:
- Bỏ đi, các chú cứ chơi, tôi hôm nay tìm chú là có việc.
Tiền Thanh Chí nói với mấy người đang ngồi:
- Mọi người chơi đi, tôi nói chuyện với Vương ca một chút.
- Vương ca, muốn phụ nữ nào cứ nói, bọn này lập tức bố trí.
- Vương ca, lát nữa chúng ta làm vài chén.
….
Mọi người đều lớn tiếng nói.
Vương Trạch Vinh cũng nói với bọn họ vài câu.
Tiền Thanh Chí dẫn Vương Trạch Vinh sang căn phòng bên cạnh.
Sau khi hai người ngồi xuống, Tiền Thanh Chí nói:
- Vương ca, có phải anh muốn tìm hiểu tình hình của Bạch gia?
Vương Trạch Vinh nói:
- Không giấu gì chú, tôi đúng là muốn hiểu tình hình từ chỗ các chú một chút, xem có gì có tác dụng không?
- Sao thế, xảy ra chuyện gì ư?
Thấy Vương Trạch Vinh đột nhiên quan tâm đến siêu thị Phúc Nhạc Gia, Tiền Thanh Chí có chút giật mình.
Vương Trạch Vinh nói:
- Vấn đề của tập đoàn Phú Dân rất nghiêm trọng.
Tiền Thanh Chí gật đầu. Y không thể không biết tình hình của tập đoàn Phú Dân. Bây giờ xem ra Vương Trạch Vinh muốn xử lý tập đoàn Phú Dân, đây là lo lắng gặp kẻ địch từ hai phía.
- Vương ca yên tâm, siêu thị Phúc Nhạc Gia về cơ bản đã xong. Bạch Kiến Minh hôm qua còn gặp bọn này để bàn bạc. Bạch gia chấp nhận bán siêu thị Phúc Nhạc Gia với giá rẻ. Chẳng qua các lão gia tử lại không đồng ý bọn này dễ dàng bỏ qua Bạch gia. Có lẽ muốn đàm phán với Bạch gia. Lão gia tử nhà tôi muốn đổi Ngưu Thanh Đào thành người của Tiền hệ.
Tiền Thanh Chí không hề giấu Vương Trạch Vinh.
Chỉ cần có thể đánh ngã người Bạch gia là được rồi. Vương Trạch Vinh đương nhiên hy vọng đổi người có lợi cho mình. Nếu là người Tiền hệ tới thì ít nhất sẽ không thành đối thủ của mình.
- Việc này có mấy phần khả năng?
Vương Trạch Vinh hỏi. Hắn không rõ thực lực của Tiền gia Bắc Kinh, vì thế có chút lo lắng.
Tiền Thanh Chí cười nói:
- Vương ca, việc này rất nhanh sẽ có hiệu quả.
Nhìn Tiền Thanh Chí, Vương Trạch Vinh thấy vẻ mặt y có chút đắc ý.
Nghĩ đến đám thiếu gia ở phòng bên, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ việc này không chỉ có mình Tiền gia, có lẽ lực lượng sau lưng những người kia cũng hoạt động.
Chỉ cần Bạch gia bị khống chế thì tình hình tỉnh Giang Sơn sẽ càng tốt hơn, càng có lợi với hắn.
Nghĩ đến tình hình Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy hôm nay, Vương Trạch Vinh đột nhiên cảm thấy thương thay cho Ngưu Thanh Đào. Xem ra Ngưu Thanh Đào không biết vận mệnh của mình đã bị quyết định.
- Ngưu Thanh Đào có vấn đề lớn với siêu thị Phúc Nhạc Gia không?
Vương Trạch Vinh hỏi.
- Chủ yếu là vấn đề của y. Chẳng qua mọi người không hy vọng làm lớn chuyện, như vậy không tốt cho ai cả.
Vương Trạch Vinh cũng đồng ý với việc này. Bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn điều chỉnh không lâu, bây giờ điều chỉnh một Thường vụ tỉnh ủy thì phải cố gắng không tạo ảnh hưởng là tốt nhất.