Mục lục
Quan Khí​
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thư Đạo Lâm về tới nhà thì Hà Gia Vĩ đã sớm biết chuyện xảy ra hội nghị thường trực Ủy ban hôm nay. Chị có chút lo lắng nói:

- Lão Thư, anh làm như thế nào mà lại nói như vậy trong hội nghị. Vậy không phải đắc tội Ninh Thành Vũ sao?

Thư Đạo Lâm cũng đang rất buồn bực, mình mặc dù không quen nhìn Ninh Thành Vũ nhưng đến bây giờ chưa bao giờ nghĩ tới sẽ lao đến đầu tiên để chống đối Ninh Thành Vũ. Hôm nay nhận được điện thoại không nhịn được nên mới nói ra như vậy.

Nghe vợ nói, Thư Đạo Lâm không trách vợ mà trầm giọng nói:

- Không khí trong Thị xã cần thay đổi. Em nhìn cách làm của Ninh Thành Vũ đi, có chút nào làm việc cho dân cho nước. Cứ tiếp tục như vậy thì dân chúng sẽ mắng chửi chúng ta.

Hà Gia Vĩ nhìn chằm chằm Thư Đạo Lâm một lúc rồi nói:

- Xem ra anh cũng có chút tự tin.

Lời này làm hai người liền nghĩ tới con gái.

- Đáng tiếc không thể làm vợ.

Hà Gia Vĩ thở dài một tiếng.

Tình huống của Tiểu Ý thì chị sớm nghĩ nhiều lần, đi theo Vương Trạch Vinh chỉ có thể làm vợ bé, thậm chí là thứ năm thứ sáu, đây là điều người ta lo nhất.

Thư Đạo Lâm nghe xong mặt cũng hơi đổi. Chẳng qua nghĩ tới lúc đầu mình hy vọng gả Tiểu Ý cho con của Phó thị trưởng, y thầm nghĩ con của tên Phó thị trưởng kia là kẻ trăng hoa, gần đây nghe nói có hai người phụ nữ của hắn ghen nhau. Nếu gả con gái cho hắn, bây giờ dù làm vợ chính thức thì có tác dụng gì. Thằng đó cũng có quan hệ ngoài luồng.

Thấy Thư Đạo Lâm không nói gì, Hà Gia Vĩ đi tới nhỏ giọng nói:

- Bỏ đi, chuyện Tiểu Ý thì chúng ta không quản được, con gái có phúc của mình mà. Anh cũng thấy đó, Tiểu Ý bây giờ sống rất tốt, muốn gì có đó, đây là cuộc sống mà người bình thường không thể có.

Thư Đạo Lâm thở dài một tiếng rồi châm thuốc hút:

- Quan tâm nhiều đến Tiểu Ý, con nó cũng không dễ dàng.

Nói chuyện một lát, Hà Gia Vĩ nói:

- Hôm nay anh coi như đắc tội với Ninh Thành Vũ, với tính cách của hắn thì nhất định sẽ nhằm vào anh. Em thấy nên thông qua Tiểu Ý liên lạc người kia, nếu không anh nhất định sẽ bị thiệt.

Thư Đạo Lâm thực ra cũng đang lo vì việc này.

- Ừ, em gọi cho Tiểu Ý một chút.

Vương Trạch Vinh thấy Thư Ý gọi tới thì cũng không tiếp.

Vương Trạch Vinh đã yêu cầu Giang Hùng Cường đi điều tra. Hắn bây giờ cần làm là tìm hiểu rõ các phái ở Tỉnh ủy Chiết Đông, chỉ như vậy thì mới dễ tiến hành bước tiếp theo.

Vương Trạch Vinh không nghe điện làm Thư Ý càng lo Vương Trạch Vinh chơi xong sẽ bỏ mình. Nếu là như vậy thì cũng không có chỗ nào để mà nói lý, trong lòng cô rất lo lắng. Đương nhiên cô cũng nghĩ Vương Trạch Vinh đang bận nên không nghe điện.

Thông qua việc nhỏ này làm Thư Ý có chút giật mình, cô chưa đến mức ảnh hưởng được tới Vương Trạch Vinh. Xảy ra chuyện như vậy, mình thật sự có thể nhờ Vương Trạch Vinh sao? Vương Trạch Vinh nếu vì việc này có cái nhìn với mình thì sao?

Nghĩ như vậy, Thư Ý liền không dám tùy tiện nói với Vương Trạch Vinh, chỉ có thể an ủi bố mẹ và bảo bọn họ chờ.

Thư Ý nói như vậy làm hai vợ chồng Thư Đạo Lâm nhìn nhau. Vương Trạch Vinh là vũ khí hạt nhân của bọn họ, bây giờ phát hiện không thể dùng thì sao không lo.

- Lão Thư, không phải là chơi xong rồi bỏ chứ?

Hà Gia Vĩ rất lo lắng mà nói.

Thư Đạo Lâm cũng rất khẩn trương, không có Vương Trạch Vinh ủng hộ thì mình mà đấu với Ninh Thành Vũ chỉ có nước lại.

Thư Đạo Lâm cũng có cái nhìn mới về quan hệ với Vương Trạch Vinh. Không phải con gái mình thành người của Vương Trạch Vinh là có thể cho mình quyền lên tiếng, chuyện đâu tốt như vậy.

Thư Đạo Lâm đang lo thì Ninh Thành Vũ đã đến nhà Phó bí thư Tỉnh ủy Cố Quốc Sơn.

Cố Quốc Sơn và Ninh Thành Vũ có quan hệ họ hàng xa, sau khi nhận họ hàng làm Ninh Thành Vũ thường xuyên đến nhà Cố Quốc Sơn.

Hôm nay Ninh Thành Vũ đến chính là muốn hỏi xem Thư Đạo Lâm có quan hệ gì trên tỉnh không?

Nghe Ninh Thành Vũ nói chuyện ở hội nghị thường trực ra một lần, Cố Quốc Sơn cũng có chút khó hiểu. Một Phó thị trưởng chưa vào thường vụ mà dám trực tiếp nói với Phó thị trưởng thường trực như vậy đúng là hiếm thấy.

Quái lạ.

Cố Quốc Sơn nghĩ đến chuyện trong tỉnh. Sau khi mình tới Chiết Đông thì quan hệ giữa Hà Gia Vĩ và Hoa Thái Tường càng xa cách hơn, đây là việc nhất định. Hoa Thái Tường không tin Hà Gia Vĩ, y muốn mình thay thế Hà Gia Vĩ.

Cố Quốc Sơn không tin Hà Gia Vĩ không nhìn ra vấn đề, nếu đã nhìn ra thì có phải sẽ có hành động?

Nhìn thoáng qua Ninh Thành Vũ ngồi cung kính trước mặt, Cố Quốc Sơn nhíu mày. Sau khi hai bên nhận họ hàng, mình coi như cũng quan hệ tốt với Ninh Thành Vũ. Thông qua thằng em trai nên bắt đầu kiếm lợi lớn ở thành phố. Nếu như Hà Gia Vĩ theo dõi Ninh Thành Vũ thì vấn đề khá lớn.

- Thư Đạo Lâm làm Phó thị trưởng thì theo tôi biết là ý của Bí thư Hà.

Cố Quốc Sơn nói.

- Theo tôi biết giữa bọn họ không có bao nhiêu quan hệ.

Ninh Thành Vũ khó hiểu hỏi.

- Thành Vũ, đã có người nhảy ra thì cũng cần phản kích.

Cố Quốc Sơn nói.

Cố Quốc Sơn đột nhiên có một suy nghĩ có phải thông qua chuyện của Thư Đạo Lâm mà dò xét Hà Gia Vĩ.

Thư Đạo Lâm chỉ là một nhân vật nhỏ, y muốn xem Hà Gia Vĩ sẽ phản đòn như thế nào?

Ninh Thành Vũ cười khổ một tiếng và biết mình không thể không đi làm tiên phong. Thư Đạo Lâm đã thành quân cờ trong cuộc đấu giữa Hà Gia Vĩ và Cố Quốc Sơn, mình cũng là một quân cờ trong đó.

Khi Vương Trạch Vinh một lần nữa nhận được điện của Thư Ý, hắn muốn biết Thư Ý nói gì.

- Vương ca, em bây giờ mới dậy.

Thư Ý cũng biết nên dùng sự dịu dàng mà hấp dẫn Vương Trạch Vinh. Cô nói như vậy làm Vương Trạch Vinh là đàn ông nhất định thấy khá thỏa mãn, làm mình không thể dậy nổi thì nhất định tâm trạng Vương Trạch Vinh sẽ vui, ngoài ra cũng muốn xem tâm ý của Vương Trạch Vinh có phải kẻ qua cầu rút ván không?

Nói thật Vương Trạch Vinh cũng không phải người như vậy.

Nghe Thư Ý nói thế, Vương Trạch Vinh đúng là phải khen đầu óc của cô.

- Tôi đã về Thành phố Hải Đông, công việc bận, lần sau về Bắc Kinh sẽ gặp em. Trong thẻ đã gửi một khoản tiền, em xem nên làm như thế nào thì đưa ra một phương án.

Thư Ý nhẹ nhàng nói:

- Vương ca, em nghe anh.

Thư Ý biết bây giờ không thể nói chuyện bố mẹ mình ra. Nếu nói ra sẽ khiến Vương Trạch Vinh có ấn tượng không tốt với cô. Vừa thành người của hắn đã nhờ hắn, đây là chuyện tối kỵ. Dù sao có Vương Trạch Vinh thì dù người nhà cô có bị ngã thì vẫn có thể dễ dàng đứng lên.

Vương Trạch Vinh vốn nghĩ Thư Ý sẽ nhờ vả mình, bây giờ thấy cô không nói thì cũng làm hắn vui vẻ. Phụ nữ chính là phải nghe đàn ông, Vương Trạch Vinh không thể nhận một người phụ nữ xen vào công việc của mình.

Gọi điện xong cho Vương Trạch Vinh, Thư Ý gọi về cho Hà Gia Vĩ mà nói:

- Mẹ, anh ấy có việc nên tạm thời không liên lạc được.

Không liên lạc được.

Thư Đạo Lâm nhìn vợ. Việc này có chút phiền phức.

Vương Trạch Vinh lúc này đang nghe Giang Hùng Cường báo cáo về tình hình Chiết Đông.

Châm thuốc hít sâu một hơi, Vương Trạch Vinh liền nở nụ cười. Hắn không ngờ tình hình Chiết Đông lại phức tạp như vậy, càng không ngờ Hoa Thái Tường cũng muốn chiếm Chiết Đông.

Vương Trạch Vinh hoàn toàn có thể tưởng tượng ra tâm trạng đầy lo lắng của Hà Gia Vĩ. Chức Bí thư tỉnh ủy có lẽ không giữ được, như vậy Hà Gia Vĩ càng mong được trợ giúp.

Xem tình hình Trung ương thì người có thể giúp Hà Gia Vĩ cũng không nhiều. Y gọi điện cho mình nhắc tới Thư Đạo Lâm chỉ là lấy cớ, mục đích là thông qua đó liên lạc với mình, mong dựa vào mình mà giúp y qua cửa.

Chưa tới lúc.

Vương Trạch Vinh đang muốn xem Hà Gia Vĩ đứng ra đấu với người của Hoa Thái Tường ra sao. Vì hắn có cái nhìn với việc Hà Gia Vĩ vốn muốn dựa vào hắn sau lại do dự.

Thái độ quyết định thành bại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK