Mục lục
Quan Khí​
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngồi trong phòng hội nghị, Vương Trạch Vinh nhìn quanh các nhân viên tham gia.

Sau một loạt hoạt động, Vương Vân Long đã chính thức làm giám đốc Sở công an Hải Đông.

Công tác Thập cục bây giờ được giao cho Đằng Kim Hàng phụ trách, công việc bên phía Hải Đông cũng chọn Giang Hùng Cường phụ trách. Người này được cả Vương Vân Long và Đằng Kim Hàng tiến cử thì có thể biết năng lực rất cao.

Vương Vân Long nhận chức giám đốc vốn không cần Vương Trạch Vinh tới. Nhưng vì tỏ vẻ coi trọng việc này, Vương Trạch Vinh cũng muốn cho mọi người thấy Vương Vân Long là người của mình nên tới tham gia.

Sau chuyện Tập đoàn Thiên Ưng, hệ thống công an Hải Đông đúng là có chút khẩn trương. Mấy năm nay đội ngũ quá nhiều sâu mọt, thấy một đám người bị bắt khiến không ai được vui vẻ.

Ảnh hưởng từ việ này càng lúc càng lớn, mỗi người đều lo. Cán bộ Hải Đông chưa bao giờ thấy sợ Ủy ban kỷ luật như vậy, đồng thời cũng vừa hận vừa sợ Vương Trạch Vinh. Đương nhiên đối với những cán bộ có chính khí mà nói thì Vương Trạch Vinh đến lại làm mọi người thấy hy vọng.

Tâm trạng tuy phức tạp nhưng đều có một suy nghĩ như nhau.

Hội nghị không hề náo nhiệt, mọi người tìm chỗ ngồi xuống.

Nhìn Vương Trạch Vinh ngồi bên trên, cán bộ Hải Đông bây giờ không ai dám coi thường hắn.

Nghe giám đốc mới tới, mọi người của Công an thành phố đều thở dài một tiếng. Sợ là không có thủ lĩnh, có thủ lĩnh thì nguy hiểm cũng giảm đi nhiều.

Nếu như là trước đây mọi người nhất định có tâm lý bài xích giám đốc mới, bây giờ thì khác. Đối với Vương Vân Long tới, mọi người đều chào đón. Đặc biệt biết Vương Vân Long được Vương Trạch Vinh đề cử thì mọi người đều nghĩ chỉ cần dựa vào Vương Vân Long thì sẽ bình yên qua cơn bão này.

Theo trình tự do lãnh đạo phụ trách tuyên quyết định bổ nhiệm Vương Vân Long, sau đó tới lượt Vương Trạch Vinh phát biểu.

Vương Trạch Vinh ngồi đó trông rất nghiêm túc. Hắn cũng đang quan sát các nhân viên tham gia.

Nhìn quanh, Vương Trạch Vinh thấy Công an thành phố Hải Đông đúng là loạn, quan khí của mọi người đều dao động.

Đội ngũ như vậy sao có sức chiến đấu.

Vương Trạch Vinh cũng thấy cần phải mau chóng chỉnh đốn hệ thống công an, cũng may thời gian này có quân đội giúp đỡ, nếu không đúng là có vấn đề.

- Tình hình của Công an thành phố rất nghiêm trọng, việc này Trung ương và thành ủy cũng rất chú ý. Xảy ra chuyện như vậy, có nhiều lãnh đạo liên quan đã nói rõ đội ngũ Công an thành phố Hải Đông mục nát.

Vương Trạch Vinh đập bàn lớn tiếng nói.

Cả hội nghị rất yên tĩnh, mọi người đều cảm nhận sát khí từ người Vương Trạch Vinh phát ra.

Một số người biết mình có vấn đề không khỏi đổ mồ hôi.

- Nhìn Công an thành phố xem, bộ máy lãnh đạo gần như bị dính hết vào bê bối, quần chúng nhân dân nộp thuế để nuôi đội ngũ như thế này sao? cảnh sát làm gì, đó là phục vụ nhân dân, là đảm bảo an ninh trật tự. Nhưng kết quả thì sao? Không ngờ lại hủ hóa, bao che xã hội đen.

Cả hội nghị không ngừng nghe thấy tiếng nói tức giận của hắn.

Vương Trạch Vinh còn kích thích quan khí của mình làm uy áp chèn ép cả phòng hội nghị khiến mỗi người thấy khó thở.

Đang khi mọi người đang rất khẩn trương, Vương Trạch Vinh nói tiếp.

- Đương nhiên Hải Đông có cục diện như bây giờ cũng là nhờ công việc của đội ngũ công an, mọi người cũng làm được một chút công việc. Đội ngũ công an cần một cục diện ổn định.

Lời này của hắn làm vẻ mặt mọi người dễ dàng hơn nhiều.

Vừa nãy là mùa đông giá rét, bây giờ là mùa xuân.

Ý trong lời nói của Vương Trạch Vinh đã lộ rõ sẽ không mở rộng chuyện này.

Mọi người nhìn Vương Trạch Vinh và thầm nghĩ câu kia còn phải xem thái độ của mọi người trong công việc.

Lời này là rất rõ ràng, Hải Đông sao lại bị như thế này, đó là do đội ngũ công an Hải Đông không nằm trong tay Vương Trạch Vinh. Sau khi Vương Trạch Vinh đưa Vương Vân Long làm giám đốc Công an thành phố, Vương Trạch Vinh muốn Công an thành phố nghe lời hắn.

Mọi người đều đang suy nghĩ lời nói của Vương Trạch Vinh, mặc kệ ý đó có đúng không nhưng mọi người đều mong dựa vào Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh nói chuyện cũng nhìn quan khí của mọi người. Ngay khi hắn nói, hắn phát hiện quan khí của một số người đã bắt đầu dựa vào hắn.

Vương Trạch Vinh thầm gật đầu, Hải Đông cần phát triển thì hắn nhất định phải nắm hệ thống chính pháp trong tay.

Bây giờ Bí thư Đảng ủy chính pháp Hải Đông đã bị bắt, vị trí vẫn bỏ trống, Vương Trạch Vinh có ý nhắm vào vị trí này. Bây giờ Vương Vân Long tới thì có lẽ Công an thành phố sẽ không vấn đề gì.

Thấy mục đích đạt được, Vương Trạch Vinh cũng không nói nữa, sau đây là việc của Vương Vân Long.

Vương Vân Long không đến một mình, y dẫn theo hai nhân viên từ Thập cục tới.

Một lần nữa nhìn nhân viên tham gia, Vương Trạch Vinh cũng biết nên đưa ra một vài quan điểm để mọi người biết mới được.

- Kính thưa các đồng chí, sau chuyện của Tập đoàn Thiên Ưng mà các đồng chí không bị dính vào, điều này nói rõ các đồng chí vượt qua thử thách. Đối với các điều chỉnh như vậy, thành ủy thấy rõ ràng. Đội ngũ công an chúng ta cần các đồng chí có tính Đảng, năng lực mạnh. Tôi tin dưới sự lãnh đạo của đồng chí Vương Vân Long, Công an thành phố sẽ đạt thành tích lớn hơn nữa.

Sau đó đến lượt Vương Vân Long tỏ thái độ.

Sau khi xong việc, Vương Trạch Vinh đến văn phòng giám đốc sở.

Lúc này không có người ngoài, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Điều anh tới Hải Đông, anh có suy nghĩ gì không?

Vương Vân Long nói:

- Bí thư Vương cho tôi cơ hội trưởng thành, tôi nhất định sẽ làm tốt công việc.

- Vân Long, giám đốc sở Công an thành phố Hải Đông không dễ làm. Nó phức tạp hơn nhiều so với Thập cục. Tôi bây giờ không có ai thích hợp nên phải điều anh tới đây. Thập cục chỉ có tính cục bộ, đến Hải Đông sẽ tiện cho sự trưởng thành của anh.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Vương Vân Long có chút cảm động nói:

- Tôi biết Bí thư Vương đối xử rất tốt với tôi.

Trước đây Vương Vân Long nghĩ mình cả đời làm việc ở Thập cục. Nhưng sau khi đi theo Vương Trạch Vinh, y mới phát hiện con đường của mình rộng hơn nhiều. Bây giờ được điều tới Hải Đông, theo địa vị của Vương Trạch Vinh tăng lên, địa vị của y nhất định cũng tăng lên.

Nhìn Vương Trạch Vinh, Vương Vân Long thầm nghĩ nhất định phải theo sát đối phương.

Vương Trạch Vinh cũng nhìn Vương Vân Long và rất hài lòng. Công an thành phố Hải Đông giao cho Vương Vân Long, hắn khá an tâm.

Vương Trạch Vinh cũng biết năng lực của Vương Vân Long, người của Thập cục mà Vương Vân Long còn dùng tốt, như vậy ở Hải Đông này chắc không khó khăn.

Ra khỏi văn phòng giám đốc sở, Vương Trạch Vinh thấy mấy lãnh đạo Công an thành phố đang chờ ở ngoài.

Hắn bắt tay mọi người, khi đi đến trước mặt phó giám đốc Phó Minh Kiền thì thấy có không ít chính khí.

Thấy thế, Vương Trạch Vinh liền quay đầu lại nói với Vương Vân Long:

- Đồng chí Phó Minh Kiền là đồng chí tốt, phải đoàn kết với các đồng chí như vậy.

Lời này là Vương Trạch Vinh khen ngợi Phó Minh Kiền, mọi người nhìn Phó Minh Kiền với ánh mắt hâm mộ.

Phó Minh Kiền là người có chính khí, từ trước đến giờ vẫn không ăn ý với lãnh đạo. Y vốn nghĩ không ai coi trọng mình, không ngờ Bí thư Vương lại nói như vậy. Điều này làm y rất cảm động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK