Vì tuyên truyền du lịch ba tỉnh, lần này ba tỉnh đã phái nhân viên rất xuất sắc.
Vương Trạch Vinh lần này muốn giới thiệu tài nguyên du lịch của ba tỉnh ra ngoài, đồng thời cũng tiến hành cung cấp nội dung tuyên truyền.
Sau khi đến Paris, đám người Vương Trạch Vinh liền dồn vào bố trí gian hàng.
Vì tham gia triển lãm, ba tỉnh lần này đã dồn một khoản tài chính lớn nhằm mục đích đạt được thành công.
Vừa bố trí gian hàng, Vương Trạch Vinh cũng đến tham quan gian hàng các tỉnh khác. Ba tỉnh dù sao cũng mới phát triển du lịch, muốn so sánh với các tỉnh mạnh về du lịch thì vẫn có chênh lệch chút ít. Chẳng qua Vương Trạch Vinh cũng không lo lắng thành tích lần này. Tài nguyên du lịch do ba tỉnh hợp tác rất có sức hấp dẫn, đặc biệt là mấy con đường du lịch.
Sau khi bố trí xong gian hàng, Tổng cục trưởng Tổng cục du lịch quốc gia Hà Bang Vân dẫn lãnh đạo đến thăm quan gian hàng của ba tỉnh.
Nghe thấy Hà Bang Vân đến, Vương Trạch Vinh vội vàng ra đón. Thấy đi theo phía sau Hà Bang Vân là mẹ vợ Hứa Tố Mai. Sau khi đến Bắc Kinh, Hứa Tố Mai vào làm cục trưởng cục Xúc tiến hợp tác du lịch quốc tế của Tổng cục, coi như là một nhân vật có quyền.
Hứa Tố Mai thấy Vương Trạch Vinh đi lên đón liền cười cười gật đầu với hắn. Bà bây giờ càng lúc càng thích người con rể này.
Hà Bang Vân bắt tay Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Sao, đã xong chưa?
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Đã chuẩn bị xong, mời lãnh đạo kiểm tra.
Hai người cũng đã quen thuộc qua quá trình công tác.
Hà Bang Vân biết quan hệ giữa Vương Trạch Vinh và Hứa Tố Mai nên nói:
- Chúng ta kiểm tra công tác con rể của chị một chút.
Mọi người đều cười phá lên.
Hà Bang Vân đi xem tình hình bố trí gian hàng của ba tỉnh rồi khen ngợi:
- Rất được, gian hàng của ba tỉnh rất đặc sắc, tin rằng sẽ thành công.
Hà Bang Vân vốn còn có chút lo lắng, nhưng bây giờ thấy tình hình gian hàng của ba tỉnh, y cảm thấy gian hàng của ba tỉnh có được ưu điểm.
Hứa Tố Mai sau khi xem cũng cười nói:
- Mặc dù còn vài chỗ cần cải tiến nhưng tổng thế cũng được.
Nói xong bà liền chỉ điểm vài chi tiết. Bà đương nhiên hy vọng Vương Trạch Vinh có thể thành công.
Bởi vì có nhiều yếu tố nên Hứa Tố Mai không nói gì nhiều với Vương Trạch Vinh. Bà liền cùng Hà Bang Vân đi đến kiểm tra nơi khác.
Sau khi mọi người đi, Vương Trạch Vinh liền chỉ huy mọi người điều chỉnh một chút.
Mặc dù Vương Trạch Vinh sớm muốn đi thăm Paris, nhưng bởi vì thời gian gấp gáp nên mọi người không có thời gian. Ngày mai bắt đầu khai mạc rồi mà.
Vương Trạch Vinh liền tập trung mọi người lại phân công công tác, có thể lấy được thành công hay không là do ngày mai.
triển lãm du lịch rốt cuộc đã khai mạc, trước gian hàng Vương Trạch Vinh có một màn hình Tv rất lớn chiếu những thắng cảnh du lịch của ba tỉnh.
Những thắng cảnh du lịch của ba tỉnh không ngừng chiếu trên Tv, qua đó nhanh chóng tụ tập nhiều người nước ngoài.
Lần này có nhiều quốc gia đến tham gia triển lãm.
Những tờ rơi lập tức được nhân viên phát tới tay du khách. Tài liệu được chuẩn bị cả tiếng Anh và tiếng Pháp.
Đối với Trung Quốc, nhiều người nước ngoài đều thích đến thăm. Bọn họ thấy cảnh đẹp của ba tỉnh như vậy liền bắt đầu hỏi tình hình các phương diện du lịch.
Nhân viên mà Vương Trạch Vinh mang đến đều rất chuyên nghiệp, mọi người nhiệt tình giới thiệu với du khách. Bởi vì Vương Trạch Vinh không hiểu tiếng Pháp nên hắn không có tác dụng gì. Hắn đứng bên phát tờ rơi mà khá vui vẻ. Nhiều người hứng thú với thắng cảnh du lịch ba tỉnh như vậy, đây là những khách du lịch tiềm năng.
Đúng lúc này đột nhiên xảy ra chuyện. Cách gian hàng ba tỉnh không xa đột nhiên trở nên hỗn loạn. Một người nước ngoài đang điên cuồng chạy về phía này, phía sau hắn là có hai cảnh sát đuổi tới.
Vương Trạch Vinh thấy cảnh này liền có chút giật mình. Ở nơi này không ngờ còn có cảnh sát đuổi người.
Cảnh này chỉ có thể thấy trên Tv mà lại xuất hiện trước mặt, không chỉ có Vương Trạch Vinh mà gần như tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Cả đại sảnh trong nháy mắt trở nên hỗn loạn, nhiều người kêu lên sợ hãi.
Thấy tên kia càng lúc càng đến gần, tiếng kêu sợ hãi không ngừng vang lên, có người bị đẩy ngã xuống đất.
Có thể thấy mình không chạy thoát, người nước ngoài đang chạy trốn đột nhiên rút con dao trong người ra, túm lấy một cô gái rồi kề dao lên cổ cô ta.
Thấy cảnh này, mọi người càng thêm kinh hoàng.
Tên này vừa túm lấy cô gái vừa bước đi, mặt đầy vẻ hoảng sợ.
Vương Trạch Vinh không hiểu cảnh sát và tên kia đang nói gì với nhau.
Nhìn tên này kề dao vào cổ cô gái, trên cổ xuất hiện tia máu, Vương Trạch Vinh đột nhiên muốn cứu người.
Mắt Vương Trạch Vinh nhìn chằm chằm vào người nước ngoài, tinh thần tập trung cao độ.
Vương Trạch Vinh nhìn chằm chằm vào tên tội phạm, tên này đang hốt hoảng vì nhiều người nhìn mình nên con dao hơi rời cổ cô gái một chút. Nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc uy hiếp cô gái.
Thấy cảnh này Vương Trạch Vinh lao tới trước, Thái cực quyền hắn tập luyện thời gian qua tự nhiên được sử dụng.
Không biết như thế nào mà Vương Trạch Vinh đã đến trước mặt tên kia.
Rất nhiều người nước ngoài đột nhiên thấy Vương Trạch Vinh xuất hiện trước mặt tên tội phạm đều há hốc mồm.
Tất cả động tác đều nhằm vào tên tội phạm, Vương Trạch Vinh vung tay lên túm được dao của tên tội phạm, sau đó hắn vung tay lên, tên tội phạm nặng nề bay ra ngoài.
Vương Trạch Vinh cũng sợ vì động tác của mình, toàn bộ động tác như được quan khí điều khiển, các động tác trước kia không thể thực hiện bây giờ được quan khí điều khiển nên không tốn bao sức lực. Tên tội phạm bị hắn đánh bay ra ngoài.
Thượng đế.
Công phu Trung Quốc.
Cũng không biết người nước ngoài nào lại đột nhiên kêu lên mấy câu tiếng Trung.
Tên tội phạm lúc này đã bị hai cảnh sát nước Pháp bắt.
Bên ngoài có tiếng còi xe cảnh sát, không ít cảnh sát lao vào.
Vương Trạch Vinh phát hiện cô gái bị tên tội phạm bắt đang sợ hãi nên vội vàng đưa tay ra đỡ.
Không lâu sau khá nhiều cảnh sát lao vào đến nơi, tất cả liền khôi phục bình thường.
Vương Trạch Vinh đột nhiên phát hiện một việc đó là mình đã thành người nổi tiếng ở đây.
Người nước ngoài vây quanh Vương Trạch Vinh càng lúc càng nhiều, rất nhiều phóng viên cầm mic đang muốn lao tới.
Một cảnh sát nước Pháp chen đến bên cạnh Vương Trạch Vinh, nói với hắn một tràng tiếng Pháp.
Có một người phiên dịch nói với Vương Trạch Vinh:
- Đây là cục trưởng cục Công an Paris Joseph, anh ta cảm ơn anh đã giúp bọn họ bắt tội phạm.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Anh nói với anh ta đây là việc nhỏ, không có gì.
Người phiên dịch liền nói với cục trưởng kia.
Trên cổ cô gái người nước ngoài kia có vết thương, rất nhanh được đưa đến bệnh viện điều trị.
Thấy nhiều người như vậy vây quanh gian hàng ba tỉnh, Vương Trạch Vinh liền cầm lấy tờ rơi mà phát.
Hắn nghe thấy không ít người nước ngoài đang nói chuyện gì đó.
Người phiên dịch nói với Vương Trạch Vinh:
- Cục trưởng, mọi người hy vọng anh có thể ký tên vào tờ rơi.
Vương Trạch Vinh nhìn những người nước ngoài đó thì thấy bọn họ đều rất mong chờ nhìn mình.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi cảm thấy ký tên cũng không vấn đề gì nên gật đầu nói:
- Được.
Vương Trạch Vinh tìm một cái bàn rồi không ngừng ký tên lên tờ rơi, các nhân viên công tác liền phân phát ra ngoài.
Không ai ngờ tình huống lại là như vậy, tờ rơi của ba tỉnh được rất nhiều người muốn.