Cho dù là chuyện gì chỉ cần lãnh đạo coi trọng thì nhân viên bên dưới lập tức đi làm ngay. Các thường vụ đều động không ngừng tổ chức hội nghị.
Tuy nói mọi người có chút bực mình vì một Bí thư tỉnh ủy đến mà làm lớn như vậy, nhưng nhìn các thường vụ như vậy thì không ai dám không cẩn thận.
Hàn Chính Cương lần này sau khi nhận được chỉ thị của Vương Trạch Vinh liền tiến hành việc đả kích các phần tử ngoài pháp luật. Các tổ chức lưu manh ở Thường Hồng rất sợ hãi, đều rút khỏi Thường Hồng.
Quần chúng nhân dân Thường Hồng rất hài lòng với hành động lần này. Thấy thành phố thay đổi nhiều như vậy, bọn họ thấy an ninh trật tự rất tốt.
Đài truyền hình Thường Hồng càng không ngừng phát những tin tức về hoạt động lần này.
Vương Trạch Vinh bây giờ coi trọng nhất là xây dựng Thường Hồng. Mặc dù Thường Hồng xác định Thường Hồng làm Thành phố công nghệ cao nhưng muốn trong một năm mà có thành quả cao là không thể. Bây giờ Tổng bí thư muốn đến chỉ là xem đời sống nhân dân mà thôi.
Người biết tình hình đều rất chú tâm trong công tác. Tuy nói Uông Nhật Thần sẽ lui nhưng ai biết trước khi lui ông có chuyển vài người đi không? Bí thư tỉnh ủy đến nếu không hài lòng thì rất nhiều lãnh đạo sẽ có ảnh hưởng.
Vương Trạch Vinh sau khi phân công xong công tác ở Thị ủy liền nghĩ đến Triệu Lâm Phân nghiêng về Phùng Triêu Lâm, hắn liền khó chịu.
Nghĩ đến Triệu Lâm Phân, Vương Trạch Vinh thấy không thể không chỉnh cô ta. Cô ta là kẻ phản bội mình, trước đây kẻ phản bội luôn bị xử lý rất nặng. Bây giờ là xã hội mới nên không thể dùng biện pháp trước đây nhưng không cho Triệu Lâm Phân một trận thì mọi người nghĩ mình như thế nào?
Nghe thấy Vương Trạch Vinh muốn đến huyện Hồng An kiểm tra công việc, Triệu Lâm Phân rất lo lắng.
Triệu Lâm Phân gọi điện cho Phùng Triêu Lâm hỏi cách đối phó, Phùng Triêu Lâm chỉ nói:
- Mọi việc cứ nghe theo Vương Trạch Vinh, nhẫn nhịn.
Phùng Triêu Lâm giờ rất bất đắc dĩ. Lần trước y lên tỉnh tìm Hồng Quân thì nhận được vài tin tức, Hồng Quân có vẻ muốn giữ mình trước. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì thì Phùng Triêu Lâm không rõ nên phải nhịn.
Nghĩ đến lời này của Phùng Triêu Lâm, Triệu Lâm Phân rất lo lắng. Mình trong mắt Phùng Triêu Lâm chỉ là kẻ bị lợi dụng.
Vương Trạch Vinh đến huyện Hồng An là có mục đích của mình.
Trong hội trường Huyện ủy, tâm trạng mọi người khá khác. Nhìn Vương Trạch Vinh ngồi đó, Triệu Lâm Phân mặc dù không có vẻ mặt gì nhưng mọi người có thể đoán ra tâm trạng của cô ta. Con đàn bà này hay rồi, chỗ dựa tốt mà không muốn lại đi phản bội Bí thư Vương.
Ai cũng biết Triệu Lâm Phân phản bội Vương Trạch Vinh, bây giờ Vương Trạch Vinh có quyền lực tuyệt đối tại Thường Hồng, Triệu Lâm Phân làm như vậy thì Vương Trạch Vinh còn gì uy tín. Không hạ cô ta là không thể.
Chủ tịch huyện Thang Ngọc Sinh ngồi đó mà rất hưng phấn. Từ sau khi Triệu Lâm Phân đến huyện Hồng An vì được Vương Trạch Vinh ủng hộ nên y rất buồn bực.
Thang Ngọc Sinh vẫn luôn bị Triệu Lâm Phân chèn ép. Y không dám đối đầu với Triệu Lâm Phân vì sau lưng đối phương là Vương Trạch Vinh, bây giờ thì hay rồi. Triệu Lâm Phân không còn được Vương Trạch Vinh ủng hộ là lúc mình xoay người.
Thang Ngọc Sinh cũng có chỗ dựa nhưng ở trên tỉnh. Nhờ vào bà con là Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh mà y được lên làm Chủ tịch huyện. Nhưng Thang Ngọc Sinh cảm thấy vị trí của mình ngồi rất không ổn. Y quan sát tình hình trong thành phố thì đã sớm nghĩ đến Vương Trạch Vinh. Thực ra Thang Ngọc Sinh không coi trọng Phùng Triêu Lâm. Phùng Triêu Lâm chỉ là kẻ giúp việc mà thôi.
Nếu có thể dựa vào Vương Trạch Vinh thì kết quả sẽ như thế nào? Thang Ngọc Sinh nghe được người bà con trên tỉnh biết vài tình hình, Thang Ngọc Sinh đã phân tích chẳng qua y có cái nhìn khác người khác.
Hội nghị thường ủy lần trước sao lại biến hoá như vậy?
Thang Ngọc Sinh thầm hiểu rõ một chuyện, Phó thị trưởng thường trực Tào Tín Xuân có chỗ dựa trên Bắc Kinh.
Nghĩ đến Tào Tín Xuân có chỗ dựa trên Bắc Kinh, Thang Ngọc Sinh liền phân tích tình hình trong Hội nghị thường ủy. Tào Tín Xuân nghiêng hẳn về phái Vương Trạch Vinh, y lập tức hiểu ra rằng chỗ dựa trên Bắc Kinh của Vương Trạch Vinh càng mạnh hơn.
Tuy rằng kết quả phân tích này ai cũng đã biết, nhưng sau khi phân tích và quan sát Vương Trạch Vinh thì Thang Ngọc Sinh thấy Bí thư thị ủy có chỗ đứng quá vững chắc.
Nhất định phải dựa vào mới được.
Thang Ngọc Sinh đã có quyết định, y bây giờ đã hạ quyết tâm dựa vào Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh cũng không biết người bên dưới nghĩ gì. Tâm trạng của hắn hôm nay không tốt mấy. Bí thư huyện ủy Triệu Lâm Phân đã không còn là thân tín của mình, điều này làm Vương Trạch Vinh rất tức giận.
Vương Trạch Vinh thực ra cũng không muốn làm khó ai nhưng Triệu Lâm Phân đã phụ lòng hắn. Một Chủ tịch Hội liên hiệp phụ nữ sắp mất chức, không chỗ dựa mà được mình đưa lên làm Bí thư huyện ủy, Thường vụ thị ủy sao lại phản bội mình. Nếu có nguyên nhân bất đắc dĩ phải phản bội thì nói ra hoặc trước đó chỉ cần lộ ra thì hắn còn có thể tha thứ. Không ngờ cô ta trực tiếp phản bội mình.
Một lần nữa quan sát quan khí của Triệu Lâm Phân, Vương Trạch Vinh rất tức giận, quan khí của Triệu Lâm Phân bây giờ hoàn toàn nghiêng về phía Phùng Triêu Lâm.
Vương Trạch Vinh sau khi thấy quan khí của Triệu Lâm Phân liền hạ quyết tâm tìm người thay mặt mình ở huyện Hồng An. Trong tay Vương Trạch Vinh không phải không có ai, sau khi đến Thường Hồng thì người dựa vào hắn càng lúc càng nhiều, cũng có không ít đồng chí năng lực mạnh. Chẳng qua bây giờ Tổng bí thư sắp đến, huyện Hồng An cần sự ổn định.
Vương Trạch Vinh liếc nhìn Thang Ngọc Sinh thì không khỏi giật mình, quan khí của y hoàn toàn dựa về phía mình.
Mặc dù không biết nguyên nhân gì khiến Thang Ngọc Sinh thay đổi nhưng Vương Trạch Vinh khá vui mừng. Trước đây Triệu Lâm Phân đã lén báo cáo tình hình về Thang Ngọc Sinh với hắn. Thang Ngọc Sinh mặc dù có chút chỗ dựa nhưng theo Vương Trạch Vinh biết chỉ là Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh mà thôi. Đến cấp bậc của Vương Trạch Vinh thì không thèm để ý đến Chánh văn phòng. Vương Trạch Vinh cũng biết Thang Ngọc Sinh vẫn chưa dựa vào ai.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi cảm thấy như vậy cũng tốt, không động đến bộ máy huyện Hồng An và nhận Thang Ngọc Sinh, như vậy sẽ đỡ tốn công sức hơn.
Theo nhiều lần Vương Trạch Vinh đến huyện Hồng An nghe báo cáo, bình thường đều là sau khi Triệu Lâm Phân báo cáo xong thì Vương Trạch Vinh nói vài câu sẽ kết thúc.
Sau khi Triệu Lâm Phân báo cáo công việc xong, hội nghị rất yên lặng để chờ Vương Trạch Vinh phát biểu.
Triệu Lâm Phân sau khi báo cáo xong cũng thở dài một tiếng. Dù nói như thế nào thì công tác của huyện Hồng An cũng có thành tích. Dù Bí thư thị ủy đến thì cũng có thể nói rõ công tác.
Trong phòng hội nghị mặc dù có điều hòa nhưng Triệu Lâm Phân lại thấy người rất lạnh. Cô không chịu được ánh mắt lạnh lùng của Vương Trạch Vinh.
- Đồng chí Thang Ngọc Sinh, công tác xây dựng của huyện Hồng An chủ yếu do anh phụ trách. Tôi muốn nghe anh báo cáo một chút.
Mọi người trong phòng hội nghị đều thầm giật mình, Bí thư Vương đây là không tin Triệu Lâm Phân, chẳng lẽ Thang Ngọc Sinh có hy vọng?
Mọi người đương nhiên sẽ nghĩ như vậy. Trước đây Vương Trạch Vinh không điểm danh để Thang Ngọc Sinh phát biểu bởi vì hắn tin Triệu Lâm Phân. Bây giờ thì khác, Vương Trạch Vinh yêu cầu Thang Ngọc Sinh báo cáo đã lộ rõ một chuyện Vương Trạch Vinh không có nghe Triệu Lâm Phân báo cáo.
Mặc dù mọi người đang đoán nhưng không ai để lộ vẻ mặt, chỉ là ngồi ngay ngắn lên mà thôi.
Vương Trạch Vinh nhìn thấy mọi người như vậy liền thầm gật đầu. Hắn muốn làm chính là cho mọi người biết mình không còn tin tưởng Triệu Lâm Phân.
Lúc này Thang Ngọc Sinh rất vui mừng, tay cầm chiếc bút mà run lên. Thang Ngọc Sinh biết cơ hội mình chờ đợi đã tới.
- Bí thư Vương, công tác của huyện Hồng An do mọi người cùng làm, tôi không dám kể công. Bây giờ tôi xin báo cáo công việc của bên Ủy ban với ngài.
Thang Ngọc Sinh rất cung kính nói.
Vương Trạch Vinh cười cười với Thang Ngọc Sinh rồi ném cho y điếu thuốc:
- Một năm qua huyện Hồng An biến hóa như thế nào thì mọi người đều biết, Ủy ban huyện Hồng An đã chú tâm trong công việc, biến một nơi đổ nát thành khu đô thị mới, điều này nói rõ công tác của các anh.
Vương Trạch Vinh nói như vậy làm mắt Triệu Lâm Phân tối đen lại, thiếu chút nữa đánh rơi chén trong tay. Vương Trạch Vinh là một Bí thư thị ủy, vốn nên nói công tác của huyện Hồng An do Huyện ủy lãnh đạo mà đạt thành tích, bây giờ lại nói là do Ủy ban huyện lãnh đạo đạt thành tích. Điều này đã nói quá rõ ràng.
Triệu Lâm Phân nhìn Thang Ngọc Sinh không khỏi ghen ghét, cô có cảm giác Thang Ngọc Sinh đang đắc ý nhìn mình.
Vương Trạch Vinh đúng là rất bất mãn đối với Triệu Lâm Phân. Cán bộ huyện Hồng An đều cảm nhận như vậy.
Thang Ngọc Sinh biết đây là cơ hội quá tốt của mình, có thể được Bí thư Vương tin tưởng hay không là lần này.
Tổng thể mà nói bởi vì Thang Ngọc Sinh là người phụ trách công tác cụ thể nên báo cáo rất chi tiết. Thang Ngọc Sinh sau khi biết Triệu Lâm Phân phản bội Vương Trạch Vinh liền thầm có chuẩn bị, hôm nay xem ra mình chuẩn bị đã có hiệu quả.
Huyện Hồng An sau khi xảy ra động đất vì được các nơi ủng hộ, dựa theo Trung ương quy hoạch nên xây dựng với tốc độ rất nhanh.
Vương Trạch Vinh một bên lắng nghe Thang Ngọc Sinh báo cáo, một bên hỏi vài điểm không rõ.
Thang Ngọc Sinh rất đắc ý, tất cả nội dung mình đều ghi nhớ nên Bí thư Vương dù hỏi gì thì mình cũng nhanh chóng trả lời được.
Vương Trạch Vinh nghe Thang Ngọc Sinh báo cáo liền khẽ gật đầu, Chủ tịch huyện này làm việc rất chắc chắn, năng lực mạnh.
Sau khi Thang Ngọc Sinh báo cáo xong, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Nghe xong đồng chí Thang Ngọc Sinh báo cáo khiến tôi rất yên tâm. Các cán bộ huyện Hồng An đã làm rất nhiều công tác. Nhờ mọi người cố gắng nên huyện Hồng An mới phát triển nhanh như vậy.
Vương Trạch Vinh nói thêm;
- Cuối tuần Bí thư tỉnh ủy Uông sẽ đến Thường Hồng kiểm tra công việc, huyện Hồng An là một trọng điểm nên đến lúc đó do đồng chí Thang Ngọc Sinh tiến hành báo cáo.
Vương Trạch Vinh nói như vậy làm mọi người ngạc nhiên. Đại biểu huyện báo cáo vốn là chuyện của Bí thư huyện ủy, bây giờ lại chuyển thành Thang Ngọc Sinh, có vấn đề rồi.
Mọi người lén nhìn Triệu Lâm Phân thì thấy vẻ mặt cô ta rất kém.
Vương Trạch Vinh lần này hoàn toàn là tát vào mặt Triệu Lâm Phân, nâng Thang Ngọc Sinh lên.