Mục lục
Quan Khí​
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thành phố Quán Hà nằm hoàn toàn ở phía tây của tỉnh. Sau khi xử lí hết thủ tục ở tỉnh, Vương Trạch Vinh đi đến thành phố Quán Hà. Tuy không ai đưa tiễn, nhưng Quách Cương cũng tìm được một chiếc xe của cảnh sát đưa Vương Trạch Vinh đến Quán Hà.

Vương Trạch Vinh đến huyện Đại Phường, mục đích chính là để rèn luyện. Hạng Nam đã yêu cầu Vương Trạch Vinh phải hết sức khiêm tốn. Ngoài ra Hạng Nam còn cho biết bí thư thị ủy Quán Hà, Tiền Dịch Tài là người thân tín của mình, còn những người khác thì không cần nói.

Rời chiếc xe, Vương Trạch Vinh nhanh chóng tiến vào tòa nhà của thị ủy. Trước cửa của tòa nhà dựng rất nhiều xe, toàn bộ là của nhân viên thị ủy. Những người trẻ tuổi như Vương Trạch Vinh khá nhiều, khi nhìn thấy hắn cũng mang một chiếc cặp da đen, mọi người nghĩ chắc cũng là đến làm việc.

Ban Tổ chức Cán bộ thị ủy nằm ở trên tầng bốn. Lên đến nơi mới phát hiện thấy tòa nhà thị ủy khang trang, hiện đại, làm cho quan khí của hắn cũng rung lên.

Nhìn vào trong phòng làm việc của Ban tổ chức cán bộ, chỉ thấy hai người đang ngồi trước máy tính.

Rất yên tĩnh! Vương Trạch Vinh nhẹ nhàng gõ cửa, nói:

- Hai vị lãnh đạo, tôi có việc cần báo cáo.

Vương Trạch Vinh vừa nói làm hai ngươi kia giật mình. Trong đó, một người đang xem biểu đồ xu thế cổ phiếu, lập tức tắt nhanh, xoay người nhìn Vương Trạch Vinh mỉm cười, nói:

- Cậu muốn báo cáo à?

Vương Trạch Vinh vội vàng lấy giấy giới thiệu của Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy ra.

Người này cầm lấy, nhìn qua một chút rồi đưa cho người đàn ông trung niên ngồi đối diện. Nhìn vào giấy giới thiệu, ông ta nói:

- À, chính là đồng chí Vương Trạch Vinh, tôi dẫn cậu đi gặp ngài trưởng ban.

Rõ ràng là ông ta biết nơi Vương Trạch Vinh muốn tới.

Nghe thế, người kia cũng quay người lại nhìn vào Vương Trạch Vinh. Chờ cho Vương Trạch Vinh đã rời đi, hắn lại tiếp tục bật biểu đồ xu thế cổ phiếu ra xem.

Vừa đi vừa nói chuyện, người đàn ông trung niên liền dẫn Vương Trạch Vinh đi nhanh ra ngoài.

Thực ra Vương Trạch Vinh cũng muốn trực tiếp đi đến văn phòng, nhưng nghĩ nên bắt đầu từ Ban Tổ chức Cán bộ, nên mới đến đây trước rồi mới đến văn phòng.

Chăm chú nhìn vào giấy giới thiệu. Trưởng Ban Tổ chức Cán bộ Thu Ứng Vũ chỉ vào ghế sô pha, nói:

- Mời ngồi xuống.

Thu Ứng Vũ là một người gần năm mươi tuổi, lão mặc bộ quần áo kiểu Tôn Trung Sơn, nhìn vẻ người này rất nghiêm túc.

Sau khi Vương Trạch Vinh ngồi xuống, Thu Ứng Vũ nói:

- Chúng tôi đã nhận được Văn bản của Ban Tổ chức Cán bộ tỉnh ủy. Lần này cậu được điều từ Huyện Khai Hà đến Đại Phường nhậm chức. Hi vọng cậu có thể thích ứng được với hoàn cảnh, nhanh chóng đi vào trong đó làm việc.

Thu Ứng Vũ từ từ nói. Trên mặt lão cơ bản là nhìn không ra thái độ.

Vương Trạch Vinh vừa gật đầu đông ý, vừa âm thầm quan sát quan khí của Thu Ứng Vũ.

Qua đó, Vương Trạch Vinh phát hiện quan khí của Thu Ứng Vũ và mình không cùng hướng, đương nhiên là cũng không tương phản, nhưng lại hiện ra vẻ trung lập.

Xem ra đối phương cũng cũng không hiểu biết rõ về mình lắm, bởi vậy mới có thái độ không nóng không lạnh.

Vương Trạch Vinh cũng hiểu thái độ của người này, hiện tại lão không hiểu về hoàn cảnh của hắn lắm. Xem ra, bí thư Tiền cũng không nói cho hắn, cho nên hắn mới có biểu hiện như vậy.

Vương Trạch Vinh đã đoán chính xác. Thu Ứng Vũ vừa nói vừa quan sát Vương Trạch Vinh. Sau khi bí thư Tiền trên tỉnh về, nghe nói Ban Tổ chức Cán bộ tỉnh ủy điều một đồng chí đến huyện Đại Phường làm chủ tịch huyện. Việc này căn bản là không thông qua thành phố Quán Hà mà trực tiếp sắp xếp ấn hành luôn, chứng tỏ một vấn đề là lai lịch cuả Vương Trạch Vinh không đơn giản. Nhưng lần này, Vương Trạch Vinh đến đây lại khiến cho Thu Ứng Vũ có chút khó hiểu. Điều không ngờ chính là Vương Trạch Vinh chỉ đến có một mình mà không có lãnh đạo nào đích thân đưa xuống. Nếu thực sự có hậu thuẫn sẽ không chỉ có một mình tới đây.

Giọng điệu thư thả, Thu Ứng Vũ nói:

- Sau khi bí thư Tiền gọi tới, nói là cậu đến nơi sẽ qua chỗ tôi, tôi sẽ đưa cậu đi.

Dù sao thì cũng là người mà bí thư Tiền giao cho, Thu Ứng Vũ cũng chủ động dẫn hắn đi.

Thu Ứng Vũ là người của Tiền Dịch Tài, nhưng Thu Ứng Vũ không ngờ Tiền Dịch Tài không nói rõ ràng về Vương Trạch Vinh, bí thư Tiền chắc có ám chỉ gì với mình chăng?

Nhìn thấy Vương Trạch Vinh tiến vào, Tiền Dịch Tài mỉm cười nói:

- Tiểu Vương đến đây ngồi đi.

Lão cười với Thu Ứng Vũ nói:

- Lão Thu, lão có việc vội đi trước đi, tôi cùng Tiểu Vương tán gẫu vài câu.

Thư Ứng Vũ nhìn Tiền Dịch Tài, nhưng Tiền Dịch Tài không lưu tâm đến lão, nên lão nói với Tiền Dịch Tài:

- Bí thư Tiền, hai người nói chuyện.

Nói xong liền rời khỏi văn phòng của bí thư.

Nhìn thấy Thu Ứng Vũ đã đi ra ngoài, vẻ mặt của Tiền Dịch Tài tươi cười hẳn lên, nhìn về phía Vương Trạch Vinh nói:

- Bí thư Hạng đã nói với tôi về chuyện của cậu. Tiểu Vương, huyện Đại Phường tình hình có chút phức tạp. Ở đó, cán bộ có tính bài ngoại, nên tình hình càng trở nên nghiêm trọng. Cậu cần chuẩn bị tâm lí thật tốt mới được.

Vương Trạch Vinh cảm giác được ý của bí thư Tiền là rất quan tâm, nên Vương Trạch Vinh chân thành nói:

- Bí thư Tiền yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng tìm hiểu, cố gắng làm tốt công tác của mình.

Tiền Dịch Tài mỉm cuời, nói:

-Chuyện của cậu, bí thư Hạng cũng từng giao phó cho tôi, nhưng cũng không thể chiếu cố nhiều, tất cả đều phải dựa vào cậu triển khai.

Nói tới đây,Tiền Dịch Tài lại cười nói:

- Đương nhiên tôi cũng không thể không quan tâm. Nói tóm lại, cậu có thể mạnh dạn triển khai công tác. Nếu có tình huống nào xuất hiện ngoài khả năng giải quyết, cậu có thể trực tiếp gọi điện thoại cho tôi.

Vương Trạch Vinh vội vàng nói:

- Nếu có gì không rõ, nhất định lúc đó sẽ tới gặp bí thư Tiền báo cáo.

Tiền Dịch Tài thấy Vương Trạch Vinh nói thì hoàn toàn vừa lòng, đưa Vương Trạch Vinh ra đến cửa.

Hắn luôn quan sát Vương Trạch Vinh. Từ khi nghe nói con rể Hạng Nam đến, Tiền Dịch Tài vừa vui mừng nhưng lại lo lắng. Vui mừng chính là bí thư Hạng đem con rể tới Quán Hà, điều này chứng tỏ bí thư Hạng tín nhiệm và coi trọng mình. Nhưng lo lắng là vì Vương Trạch Vinh tuổi trẻ khí thịnh, sẽ không chịu sự quản lí. Nhìn thấy thái độ của Vương Trạch Vinh có vẻ cung kính, Tiền Dịch Tài coi như yên tâm. Nếu thái độ như vậy thì quản lí cũng không phải là vấn đề lớn.

- Tiểu Vương, bởi vì bí thư Hạng có yêu cầu, cho nên khi cậu đến đó nhậm chức, tôi sẽ không đưa cậu đi, mà trưởng ban Thu sẽ đi với cậu.

Vương Trạch Vinh hiểu được ý tứ của bí thư Tiền, nếu bí thư Tiền đưa mình đi nhậm chức, như vậy lãnh đạo huyện Đại Phường sẽ suy đoán lung tung, lúc đó muốn khiêm tốn cũng không được. Tuy rằng tự mình đến Đại Phường cũng đã là không thể khiêm tốn rồi.

- Cảm ơn bí thư Tiền.

Vương Trạch Vinh vội nói lời cảm tạ.

- Tiểu Vương, lần này cậu đến huyện Đại Phường làm chủ tịch, kiêm phó bí thư huyện Đại Phường. Nhưng công tác chủ yếu là bên chính quyền. Trước hết hãy gặp thị trưởng Ngũ báo cáo.

Rời khỏi thị ủy, Vương Trạch Vinh lập tức chạy tới Ủy ban nhân dân thành phố. Thị trưởng Ngũ Toa Đức đã sớm biết Vương Trạch Vinh sẽ tới. Nhìn Vương Trạch Vinh còn không đến ba mươi tuổi, trong lòng thầm kinh ngạc, nghĩ lại lúc mình ba mươi tuổi, cũng chỉ mới là một thường ủy, còn chưa tiến lên thành Phó chủ tịch huyện, trong lòng lão rất là cảm khái.

Vương Trạch Vinh nhìn thấy thị trưởng Ngũ khoảng chừng năm mươi tuổi, tướng mạo cũng rất cục mịch, vội vàng nói:

- Thị trưởng Ngũ, tôi là Vương Trạch Vinh, muốn báo cáo với ngài.

“ Ha ha” Ngũ Toa Đức cười, lão đang ngồi trên ghế, liền đứng dậy, bước lại gần và bắt tay Vương Trạch Vinh nói:

- Tôi đã sớm biết là lãnh đạo tỉnh sẽ điều một cán bộ trẻ đến. Cuối cùng thì người tôi mong đợi cũng đã đến đây. Công việc ở Thành phố Quán Hà rất cần một người có trình độ và triển vọng như đồng chí.

Vẫy tay ra hiệu cho Vương Trạch Vinh ngồi xuống, Ngũ Toa Đức cũng ngồi xuống ghế sô pha đối diện với Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh quan sát quan khí của Ngũ Toa Đức. Hắn thấy quan khí của Ngũ Toa Đức vàTiền Dịch Tài cũng không giống nhau. Trước đây hắn cũng chứng kiến thấy như thế, nhưng lúc này so sánh thấy quan khí của hai người, hình thái có một chút tương phản.

- Tiểu Vương, nếu so sánh huyện Đại Phường với những huyện khác trong tỉnh, thu nhập của người dân rất thấp, giao thông cũng ít phát triển. Mặc dù đã thay đổi mấy vị lãnh đạo, nhưng hiệu quả cũng không lớn. Lần này, tỉnh ủy điều cậu đến huyện Đại Phường, chúng tôi kì vọng rất lớn vào cậu. Cậu phải tranh thủ mọi cơ hội, toàn lực triển khai công tác. Tôi hi vọng, với năng lực như cậu, bộ mặt của huyện Đại Phường sẽ thay đổi lớn.

Không ngờ là Ngũ Toa Đức lại kì vọng lớn vào mình như vậy, Vương Trạch Vinh cảm thấy Ngũ Toa Đức là người có tâm huyết thật sự, hắn nhìn về phía Ngũ Toa Đức nói:

- Thị Trưởng Ngũ, đúng là tình hình ở huyện Đại Phường có chút vấn đề, tôi cũng đã bước đầu tìm hiểu. Mong thị trưởng yên tâm. Tôi sẽ đem toàn bộ sức lực hoàn thành tốt nhiệm vụ, tranh thủ tích góp thành tích.

Ngũ Toa Đức mỉm cười nói:

- Bí thư Tiền chuẩn bị cử ai đưa cậu xuống?

Vương Trạch Vinh nói:

- Bí thư Tiền đang tính sẽ cử trưởng ban Tổ chức Cán bộ Thu đưa tôi xuống.

Ngũ Toa Đức cười nói:

- Lúc đầu tôi cũng muốn đưa cậu đi xuống dưới đó. Bây giờ có trưởng ban Thu đưa xuống, tôi cũng đã yên tâm. Sau này, công việc có gì khó giải quyết, có thể trực tiếp gọi điện thoại cho tôi. Cậu là cán bộ của tỉnh ủy cử xuống, thành phố Quán Hà chúng tôi sẽ chiếu cố hết sức.

Từ tòa nhà của Ủy ban thành phố đi ra, Vương Trạch Vinh tới nhà khách do ban Tổ chức Cán bộ bố trí. Thành phố Quán Hà là nơi lần đầu tiên hắn đến nên cũng không quen thuộc gì, không có chỗ nào để đi. Hắn liền nhảy vào phòng tắm, ngâm mình trong nước ấm. Mở Tv ra, xem tin tức của thành phố Quán Hà. Nghĩ tới bí thư đảng ủy Công an Nguyễn Dũng đã giới thiệu về Khoái Phú Quyền nên Vương Trạch Vinh tính toán, Khoái Phú Quyền cũng là thường ủy thị ủy, nên đến nhà hắn hỏi thăm một chút.

Rất nhanh số của Khoái Phú Quyền hiện lên trên màn hình điện thoại, Vương Trạch Vinh

nói:

- Bí thư Khoái, tôi là Vương Trạch Vinh mới đến huyện Đại Phường, nhớ đến lời của Nguyễn ca ở trên tỉnh đã nhắc tới ngài, khiến cho tôi muốn đến hỏi thăm ngài một chút.

Khoái Phú Quyền vừa nghe Vương Trạch Vinh nói đã cao hứng:

- Là Tiểu Vương à, Nguyễn Dũng đã nói qua tình hình của cậu với tôi, bây giờ cậu đã đến Quán Hà rồi à?

Vương Trạch Vinh nói:

- Tôi mới đến ngày hôm nay, đã gặp qua bí thư Tiền và thị trưởng Ngũ. Nghĩ là phải đến nhà ngài thăm hỏi một chút, không biết có tiện không?

Khoái Phú Quyền cười ha hả nói:

- Có gì mà không tiện, tôi ở nhà chờ nhé.

Rồi y nói địa chỉ nhà cho Vương Trạch Vinh.

Khoái Phú Quyền và Nguyễn Dũng là bạn chiến đấu, bọn họ khá thân thiết. Tuy Nguyễn Dũng giới thiệu về Vương Trạch Vinh có chút mập mờ, nhưng đã chỉ ra mối quan hệ của Vương Trạch Vinh và Trương Tất Tường.

Khoái Phú Quyền nghĩ Vương Trạch Vinh còn trẻ tuổi mà đã đảm nhiệm chức chủ tịch huyện, biết là Vương Trạch Vinh có hậu thuẫn lớn, nên tự nhủ rằng phải nhanh chóng kết thân với Vương Trạch Vinh. Hiện tại tuy mình là thường uỷ thị ủy, nhưng có ai có thể chắc chắn là một ngày nào đó Vương Trạch Vinh không vượt qua mình?

Quà của Vương Trạch Vinh mang đến vẫn là trà xuân Hoa Khê. Lần này đến nhà cũng chỉ là tạo mối quan hệ, nên cũng không có ý gì khác. Nhìn thấy Vương Trạch Vinh đã đến, Khoái Phú Quyền vội vàng dẫn Vương Trạch Vinh vào nhà.

Hai người cũng không bàn bạc nhiều với nhau về tình hình công tác, chỉ nói chuyện phiếm quanh đề tài về Nguyễn Dũng.

Lần đầu tiên tới nhà, Vương Trạch Vinh cũng không ngồi lâu, rất nhanh xin cáo từ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK