**********
Lúc ở trong quân đội, dưới quyền tôi đều là những người có thể sử dụng, nhưng ở thành phố Thông không có đến một người tôi có thể dùng được. Tất cả bọn họ đều là người của Tuấn Nhiên, dù sao tôi cũng không thể bảo Hạ Cát Hoài dân vài cảnh sát đi giúp tôi mấy chuyen vi phạm còn con này.
Càng nghĩ, càng thấy chỉ có người của Hồng Đăng mới có thể giúp tôi chuyện này.
Tôi cực kỳ không muốn dinh líu liên quan đến bang Hồng Đăng, Triệu Tử Thầm là kẻ rất khó chơi.
Nhưng, ngoại trừ Triệu Tử Thảm ra tôi còn có thể tìm ai đây? Tôi lấy điện thoại di động ra chần chừ một lát, nhìn thang máy không ngừng lên cao, cuối cùng vẫn bấm gọi Triệu Tử Thâm.
Triệu Tử Thầm dường như đã luôn luôn đợi điện thoại của tôi, tiếng chuông vừa vang lên hai tiếng cậu ta đã bắt máy.
Tôi mau chóng nói qua một lượt với Triệu Tử Thám, Triệu Tử Thâm chẳng thèm khéo léo từ chối một chút đã trực tiếp bảo tôi gửi danh sách nhân viên vào điện thoại di động của cậu ta
Tôi cúp máy, gọi điện thoại cho Giám đốc Nhân sự, bảo ông ta lập tức chuẩn bị thông tin, sau đó gửi cho Triệu Tử Thâm, vừa xong cũng là lúc thang máy vừa vặn tới.
Văn phòng Tài chính nằm ở một tầng riêng biệt, được canh gác nghiêm ngặt.Toi và bác Cam chia nhau hành dong. Mục tiêu lần này của bác cam quá lớn, vậy nên tôi tới trước bác Cam một bước, vừa vận đánh bọn họ không kịp trở tay.
Tôi vừa tới, Trưởng phòng Hành chính và Giám đốc Nhân sự đã vội vàng chạy tới.
"Bảo cho tất cả các nhân viên phòng Tài chính tới họp, anh dẫn người đi niêm phong số sách
"Chủ tịch Trương, anh muốn kiểm toán sao? Có một người ở phòng Tài chính nghe thấy tôi nói liền hỏi một cách kinh ngạc.
Lúc này tất cả mọi người trong phòng Tài chính đều chạy ra ngoài, hai mắt nhìn nhau, biểu cảm trên mặt đều cực kỳ đặc sắc.
Phòng Tài chính luôn là nơi trọng yếu của công ty, tuy nổi Giám đốc Tài chính là bác Cam, nhưng các cổ động đều nghĩ cách nhét người vào đây, cho nên một vài nhân viên phòng Tài chính cũng không nghe bác Cam.
Tôi không để bọn họ có cơ hội phản ứng, cất cao giọng nói: "Tất cả đến họp ở phòng hợp nhỏ
“Chủ tịch Trương, họp ngay bây giờ sao? Cai này..."
"Để chúng tôi chuẩn bị một chút đã
“Không cần chuẩn bị gì hết, hợp ngay lập tức!" Tôi cực kỳ nghiêm khác, hết một tiếng khiến bọn họ không dám lộn xộn, chỉ ngày ngô nhìn tôi.Cho 164 Cor du eo xin tha t
Đây là thứ tôi luyện được lúc trước khi còn trong quân đội, với một tiếng hát này của tôi, tất cả những binh lính hay gây chuyện cũng phải sợ hãi, nói gì đến đám người này.
Sau khi ngồi vào phòng họp nhỏ, bọn họ khế thảo luận, có mấy người đã lo lắng không yên thấy rõ, cầm điện thoại di động gửi tin nhắn.
Tôi không nói gì, quét mặt nhìn bọn họ.
“Chào mọi người, tôi tự giới thiệu một chút, tôi là Trương Siêu, mọi người chắc cũng biết rồi. Sau này mọi người không cần gọi tôi là Chủ tịch Trương, gọi tôi Trương Siêu là được, tôi không phải một người khó chung sống. Hôm nay gọi các vị tới đây là muốn niêm phong sổ sách để kiếm toàn, hi vọng mọi người phối hợp, bác Cam sẽ tới ngay lập tic."
"Cái gì? Kiểm toán! Việc này, các cổ đông khác có biết việc này không?” Có người lập tức nhảy dựng lên: "Đây là chuyện lớn
Kiểm toán cũng không phải là chuyện nhỏ, mấy hôm trước Liễu Vinh muốn kiểm toán một lần, đã bị tôi và bắc Cam phá hỏng
Tôi nói: “Tôi là cổ đông lớn nhất công ty, không cần thông báo với người khác. Chỉ lát nữa bác Cam sẽ dẫn kiểm toán viên tới, mọi người chuẩn bị một chút đi."
Tôi nói thì nói vậy, nhưng có mấy người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, sau đó lại ngồi xuống chả cửđồng gì với vẻ bất chấp đạo lý, con nói "A, chuyện này khó mà làm được, chúng tôi không dám tùy tiên niêm phong số sách, chuyện này phải được hội đồng quản trị thảo luận Anh muốn kiểm tra cũng được, số sách đầu ở phòng làm việc, anh từ tới xem đi"
Công ty lớn đều dùng hệ thống để ghi số, tôi có muốn tự xem cũng không có tài khoản hay mất mā.
Bác Cam nhất định có thể xem được số sách, nhưng còn có rất nhiều bằng chứng nằm ở đảm nhân viên dưới quyền này, không có sự phối hợp của bọn họ, kiểm toán sẽ rất phiền phức. Chúng tôi hiện tại đang giành giật từng giây, tranh cướp thời gian với Liễu Vinh.
Tuy nói ngoại trừ chứng từ điện tử còn có những chứng từ bằng giấy, nhưng để tôi bước ra ngoài đó tự xem nhiều chứng từ như vậy, chẳng khác nào suy nghĩ hão huyền.
“Các vị, tôi mong mọi người đều có thể phối hợp thật tốt, như vậy mới có lợi với mọi người, cũng có lợi với tôi."
Tôi còn chưa nói hết lời, đã có một tiếng đàn ông không kiên nhẫn nói: "Tiểu Trương à, cậu đừng nói như vậy, chúng tôi chắc chắn sẽ phối hợp. Nhưng chúng tôi không biết nên làm gì, chuyện kiểm toán này chúng tôi không có nào những tay vào được, chuyện này cử để kiểm toán viên làm. Số sách đều ở trong phòng, cậu bảo người ta mang tới là được rồi.Ông ta ta vừa nói xong, may người còn lại cũng phối hợp gặt đầu nói đúng vậy, vẻ mặt đều tỏ ra khó xử
“Mọi người nói như vậy chẳng phải quá vô trách nhiệm rồi a, chúng ta đều là nhân viên của công ty Tiểu Trường chung quy là cổ đông lớn nhất muốn kiểm toán, anh lý nào lại không giao sổ sách hà Người kia vừa mới dứt lời không bao lâu, một người đàn ông cao gầy đã đập bàn nhảy dựng lên, chỉ vào người kia nói.
"Tiểu Tạ, cậu nhảy dựng lên với tôi làm gì? Nếu cậu thích nịnh hót như vậy, có thể đi giúp Tiểu Trương tìm số sách tới. Nhìn cậu ăn nói cũng dòng dạc lắm, bình thường vẫn đi sau mộng bác Cam, có phải nghĩ mình thật sự là thái tử rồi không?”
“Ông Hoàng, ông làm vậy là từ chối không giao số sách, nói nhiều như vậy làm gì? Ông làm nhân viên như vậy cũng nên sao?"
“Ôi, mọi người nhìn Tiểu Tạ mà xem, từ sau khi ôm đùi bắc Cam thì không còn giống ngày trước nữa rồi. Bây giờ còn muốn ôm đùi Tiểu Trương Tiểu Tạ, sao con người cậu ưa nịnh bợ quả vậy? Sao tôi lại không học được loại kỹ năng như vậy chứ, nếu tôi có thể học được, bây giờ nói không chừng đã thăng tiến rất nhanh rồi
Mọi người cười ha ha, Tiểu Tạ lúc này đã tức giận đến mức không chịu nổi, nhưng mở miệng lại âm t nên không muốn mở miệng thêm nữa
Thực ra ngoại trừ Tiểu Tạ, cũng không ít ngườitheo bắc Cam, nhưng Tiểu Ta là người trẻ tuổi móng tính nhất, cho nên mới cãi với bọn họ
Tiểu Ta đập bản nhảy dựng lên, xận tay áo lên chỉ vào mặt đối phương giản đến run rẩy.
“Được rồi, ông đây không phục dịch, ông từ chức không được sao?" Kẻ được gọi là ông Hoàng kia nhìn tôi với vẻ mặt khiêu khích.
Ông ta vừa nói xong, tất cả mọi người liên tục hồ từ chức.
"Tiểu Trương à, chúng tôi cũng luôn cần có cần thận trong công việc, chưa bao giờ đi muộn về sớm, làm việc luôn rõ ràng đâu ra đó. Nhưng tôi thật sự không muốn làm đồng nghiệp với loại tiểu nhân này nữa. Tiểu Trương, chúng tôi nghỉ việc.
"Mọi người không làm cũng phải bàn giao!" Tiểu Hạ hét lên.
Ông Hoàng càng cười càng khinh khỉnh. "Được rồi, chút tiền lương đó ông đầy tăng cho cậu. Ông không cần."
Lúc này điện thoại của tôi liên tiếp nhận thông báo Wechat, tôi nhìn lướt qua, trên mặt đã không nên nối nụ cười.
“Tất cả mọi người ngồi xuống, đừng vội đi
Mấy kẻ đòi nghỉ nghe thấy tôi nói vậy, lại nhìn thấy tôi đang cười hi hi, không giống như đang nổi giận, còn tưởng tôi muốn xoa dịu bọn họ.Thật ra bọn họ cũng không muốn đi, tuy nói là làm vị Liệu Vinh nhưng công việc của Tuấn Nhiên dù sao cũng không tệ, bọn họ cũng không muốn mất đi công việc này
Đám người ông Hoàng lại ngồi xuống, nhưng khí thể hoàn toàn khác với ban nãy, người người đều hận không thể vênh mặt lên tận trời, chở tôi bắt bọn họ củi đầu cầu xin tha thứ.