Mục lục
Mãnh long quá giang Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 183 Ghen




Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Tôi vội vàng nói, ông chủ, ông hiểu lầm rồi, cô ấy mới là bạn gái của tôi, không phải Lam Phương Tôi đã chia tay với Lam Phương rồi, Ông nói nhỏ một chút, bạn gái tôi nghe thấy sẽ không vui đầu






Lúc này ông chủ liên bối rối, vội vàng xin lỗi, sau đó lại hỏi tôi "Só Tiêu Tiêu có biết chuyên của câu và Lâm Phương không ?



“Biết, ông chủ, mi dưa chua chín rồi." Sở Tiêu Tiêu đột nhiên quay người, chỉ chỉ vào cốc mì ăn liền.






Ông chủ hạn không thể tìm một chỗ chui xuống, chẳng qua có lẽ ông ấy đã quen với cái miệng rộng của mình, rất khéo đưa đầy nói lời xin lỗi với chúng tôi, sau đó lại khen ngợi Sở Tiêu Tiêu là một người con gái đẹp từ đầu tới chân.



Tôi thấy cô tốt hơn Lâm Phương kia nhiều gương mặt cô xinh đẹp hơn, cũng có khi chất hơn.






“Ông chủ, ông chế mi thịt bò kiểu gì mà lại chế ra nhiều lời như vậy chứ." Sở Tiêu Tiêu lườm, tôi biết cô ấy không muốn nghe người khác nói xấu Làm Phương, có nhóc này vẫn luôn mềm lỏng



Da mặt của ông chủ còn dày hơn cả tưởng thành: “Cô đừng nói vội, không phải tôi cố tinh khen ngợi cô, mà cô Lâm Phương kia thật sự không ổn. Có một buổi tối, có ta xuống đây nhận chuyển phát, rõ răng đã lấy rồi còn quay lại, cãi nhau với tôi món đã chuyển phát gì đó bị hỏng rồi. Tôi mở ra xem, rõ răng là đồ trang điểm tự tay cô ta ném vỡ, có ta lại muốn lừa tôi, có nói có quái đản hay không chứaSố Tiểu Tiểu lực giản nói: Làm nào ông biết chính co ta ném vo?"






Tôi đương nhiên biết, bởi vị thử đó nhẹ hơn Thư nhỏ chuyển tới tôi cũng cần rồi, lục có tà tới lấy cũng đã cản. Sau đó cô ta lại mang đó trả lại, căn cùng các hợp cũng nhẹ hơn trước, chứng tỏ thứ đó sau khi có ta lấy mới bị vỡ, có là đã lấy vật bên trong ra rồi. Tôi không ngờ có ta nhìn có vẻ yếu đuôi như vậy mà thực sự chẳng phải người tốt đẹp gi.



Ông chủ này nói chuyện có đầu có cuối, thấy bọn tôi không tin còn xoay người lấy điện thoại ra cho chúng tôi xem bức ảnh chụp lại lúc đó






"Cậu xem đây là ghi chép cân nặng tôi giữ lại, đây là lúc có là lừa tôi cản lại không những thể phải mất tới hai ba phút có ta mới quay lại, cậu nói xem Vi sao chứ?"



Sở Tiêu Tiêu trơn ngược mặt không thèm nghe tôi cũng chẳng có hứng thủ gì với những chuyện này.






Cho dù tôi không nghĩ Lâm Phương là người như vậy, nhưng cô ta rốt cuộc là kẻ thể nào có liên quan gì tới tôi chứ



Ngày mai tôi sẽ tim người tổng cố có ta ra khỏi thành phố Thông, tôi cũng không muốn nhìn thấy cô là nữa.






Bằng nhiên, Sở Tiêu Tiêu kéo lấy cánh tay của tôi, chỉ vào điện thoại di động với vẻ mặt hoảng hốtEm sao vậy?



Sắc mặt Sở Tiểu Tiểu rất khó coi, tôi không biết rất cuộc cô ấy đã thấy gì. trên cái điện thoại kia chỉ là một số cản, không có gì khác






"Anh xem thời gian trên cái điện thoại này đi Là ngày sau tháng tám, anh còn nhớ rõ ngày đó không?



Tôi cần thân suy nghĩ lại nhưng không nhớ được gi.






Sở Tiêu Tiêu can môi, có nên nói đầu nói: “Anh không nhỏ cũng là chuyện bình thường, nhưng em nhỏ rất rõ, đó là ngày em suýt chút nữa bị người ta cưỡng bức.



Tôi lập tức nhớ ra.






Sở Tiêu Tiêu nói tiếp: "Mục tiêu của Trần Ngọc Châu hôm ấy vốn là Lâm Phương, nhưng có ta nói phải đi nhận đồ chuyển phát, em trở thành kẻ chết thay cho cô ta, may mà anh đã tới cứu em. Nhưng thật kỳ quái, cỏ ta đi nhận chuyển phát rất lâu, sau đó chúng ta hỏi có ta ở dưới đó làm gì, cô ta đã nói mình nói chuyện phiếm với ông chủ. Mà thực ra có ta lại vô duyên và có tìm một lý do để lửa ông chủ Anh thấy là vì sao?"



Tôi đạp Cô, cô ta đã nhìn thấy Xuân Đường






Mặt Sở Tiêu Tiêu đó lên, cô ấy hit sâu một hơi noi: “Đúng vậy, sau khi lên tầng có ta đã thấy Xuân Đường rình rạp Cô ta đoán được minh là mục tiêunên mới không lên tiếng không xuất hiện. Có ta chẳng những không muốn mình gặp chuyện xấu mà còn muốn đây em làm người chết thay, khiển cho kế hoạch của Xuân Đường hoàn toàn thất bại, không thể tiếp tục. Có ta vì bản thân mà hoàn toàn không cần biết em sẽ ra sao



May lời của Sở Tiêu Tiêu đã hoàn toàn thổi bùng lên sự phản nổ của tôi, tôi thật sự không ngờ Lâm Phương lại là người như vậy l








Tôi chỉ nghĩ rằng có ta hãy đổ kỵ, không ngờ cô ta lại máu lạnh tới đáng sợ như thế, có ta có còn là con người không vậy? Có ta thực sự là quái vật.



Nếu ngày đó không phải tôi tới kịp cứu được Sở Tiêu Tiêu thì cô ấy đã gặp phải chuyện gì rồi? Tôi nghĩ cũng không dám nghĩ nữa






Ông chủ không ngờ mình chỉ nói mấy câu ngăn ngủi lại kéo tới rắc rối lớn như vậy, có hơi bất ngờ



"Này, nhưng tôi không nói dối, các người có chuyện gì cũng không liên quan tới tôi nhé.






Sở Tiêu Tiêu kéo tay tôi lại "Anh định đi đâu vậy?



Tôi nghiến răng: “Anh phải tìm cô ta tính số






Bây giờ tôi chỉ hận không thể đánh chết có ta, tôi muốn tự mình hỏi ả đàn bà đỏ, rốt cuộc có phải có ta nghĩ tôi và Sở Tiêu Tiêu không bao giờ đồng vào cô ta nên mới độc ác và kiêu ngạo đến thể hay khôngSở Tiểu Tiểu nói: “Anh đừng đi, be sẽ xem như mình chưa từng có người bạn này



"Chuyển đã đến nước này, em còn muốn đối xử tốt với có ta?" Tôi vô cùng kinh ngạc hỏi,






- Không phải Chuyện đã qua lâu như vậy rồi, em cũng đã nhìn rõ con người có ta, sau nay em coi như chưa từng quen biết con người đó là được. Anh yên tâm đi, có ta sẽ sống con thảm hại hơn so với bị anh đánh. Anh đừng đi, anh còn chưa thấy rõ con người nham hiểm tàn độc của cô la sao anh tùy tiên đi tìm cô ta, không biết chừng sẽ roi vào bảy của a"



Tôi ngắm nghĩ, quả thực là vậy Bây giờ là thời điểm quan trọng để kiểm toán công ty, ngộ nhớ tới đánh Làm Phương một trận, cô ta gọi cảnh sát giam tôi lại, dù chỉ ngắn ngủi vài ngày cũng có thể gây ảnh hưởng rất lớn.






Tôi ôm lấy Sở Tiêu Tiêu, thì thầm: "Nhưng trong lòng anh không nuốt trôi cơn tức này. Anh vừa nghĩ tới việc em suýt chút nữa xảy ra chuyện liên không chịu nổi, anh hận không thể giết chết cô ta ngay bảy giờ"



Sở Tiêu Tiêu vỏ vô lưng tôi, cười dịu dàng an ủi “Anh giết cô ta sẽ phải ngồi tù, em sẽ lập tức theo người khác đấy. Được rồi được rồi, mi thịt bỏ dưa chưa được rồi."






Ông chủ vội vàng đưa mi ăn liền cho tôi, sau đó tiến hai chúng tôi đi như thế vô cùng cảm kích. Có lệ hiện tại trong mắt ông ta, tôi và Sở Tiêu Tiêuchẳng khác có hai ông thần, có thể tiên chúng tôi đi, khỏi phải nói ông ta đã vui tới chứng nào



Ngay khi cơn gió bên ngoài thời qua, cả người tới tính tạo lại ít nhiều, một tay tôi cảm mi, tay còn lại ám cọ của Sở Tiêu Tiêu vào lòng, cảm giác và cùng hạnh phúc






Thật không ngờ, tôi bây giờ cái gì cũng có, vừa có tiên lại có vợ yêu, thực sự là một cuộc đời thắng lợi.



"Sao hôm nay em lại chạy ra ngoài được vậy? Anh tim em nhiều ngày như thế, em cũng không chịu ngoài gặp mặt anh, mã Lam Phương vừa tim em da chay toi?"






“Sao hả, anh còn ghen cả với Lâm Phương sao? Sở Tiêu Tiêu cười nói: Em ở nhà vật lộn với bố nhiều ngày như vậy, còn không phải là vì anh sao?



"Anh không ghen sao được hả, em đối xử với Lâm Phương quả tốt rồi, Lâm Phương cũng biết điều đó, hôm nay cô ta đã đoán em chắc chan sẽ một đạo đâm chết anh






Sở Tiêu Tiêu đùa giỡn, đột nhiên với tay nhéo lỗ tại tôi: “Anh đừng có ghen em đến cho anh một món quả nhé.



“Đền bù cái gì? Anh chả thiếu cái gì cả






Bây giờ e rằng tôi đã là người có tiền nhất cái thành phố Thống này rồi, tôi còn cần cô ấy đèn bú cái gì đây,Ai mà ngờ, Sở Tiêu Tiêu ôm eo tôi, nhón chân hôn lên tại tại một cái, hơi thở như lan, ghé vào bên tai tôi nói: "Cái anh muốn nhất đó



Tim tôi bóng chốc đập hut một nhịp, cả người lập tức căng tháng, chỗ thuốc kích dục uống phải buổi sáng bảy giờ dường như lại phát tác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK