Mục lục
Mãnh long quá giang Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 211 Hoa khôi trường cấp ba




Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88.

**********












Thạch Thắng càng nghĩ càng giận, hắn đạp ngã cả cái bàn, mấy người phụ nữ ngồi quỳ đều sợ hãi, la hét co rúm trong góc không dám ra.






Sắc mặt của Công Tôn Thanh Phong cũng rất khó coi, có điều là bình tĩnh hơn Thạch Thắng một chút, hắn quay sang trấn an chị Phương đang hoảng SỢ. “Chị Phương, phải nhanh chóng tìm được người, nếu không để ông chủ của các chị biết, chị cũng gánh không hết.”



Chị Phương đã sợ đến mức mặt không còn chút máu, những lời Công Tôn Thanh Phong nói làm sao chị ta có thể không biết chứ? Vì biết rất rõ nên chị ta mới giấu Thạch Đầu ngay từ đầu, không ngờ Thạch Đầu lại muốn tìm Xảo Xảo chơi 3P, lúc này mới bị lộ. “Tôi nhất định sẽ tìm được người. Xảo Xảo vốn là một đứa con nít, sau khi được ông chủ Thạch phá trinh vào lần trước thì vẫn canh cánh mãi trong lòng, không ngờ lần này lại chạy trốn.“Cút CM mày đi, ý của mày là bố mày ép cô ta chạy trốn? ĐMM, chẳng phải Dạ Lai Hương chúng mày đã nói là bọn tao muốn làm mấy cô nàng ở đây thế nào thì làm, bố mày có giết cô ta cũng được, bây giờ mày đổ ngược trách nhiệm cho tao à? Mẹ nó, chán sống rồi phải không?”






Tôi nhìn Tiểu Kha và nhỏ giọng hỏi: “Thật sao? Ông ta ra tay giết các cô cũng không ai quan tâm à?”



Tiểu Kha hai mắt đỏ hoe, nghẹn ngào đáp: “Đúng vậy, ở nơi này, khách muốn làm gì thì làm. Nhưng chị Phương sẽ chọn khách cho các cô gái, nếu có quan hệ tốt với chị Phương, chị ấy sẽ không đưa tới chỗ khách khó tính. Quan hệ giữa tôi và chị Phương khá tốt, nếu không tôi cũng không sống nổi đến bây giờ.”






Nhìn cô ấy rơm rớm nước mắt, lòng tôi khó chịu khôn cùng, những cô gái xinh đẹp như hoa này đã phải chịu đựng quá nhiều thứ mà họ không đáng phải chịu.



Tiểu Kha nói tiếp: “Xảo Xảo tính vốnbướng bỉnh, cô ấy bị bố mình bán tới đây, không phải tự nguyện đến, vì vậy cô ấy thường xuyên chống đối khách hàng làm chị Phương rất không vui.”






Tôi giật mình: “Làm sao bố cô ấy có thể bán cô ấy được? Đó là trái pháp luật mà." “Nhà cô ấy ở trên núi, nghèo rớt mồng tơi, bố cô ấy bán cô ấy đến đây là để g tiền mua sính lễ cho anh trai cô ấy cưới vợ. Nhà cô ấy có tổng cộng bốn chị em và một anh trai, bố mẹ cô ấy rất thiên vị anh trai, nếu không thì làm sao nỡ bán con gái mình cho một nơi thế này? Xảo Xảo đã ký hợp đồng chung thân với công ty, phải làm ở đây cả đời cho đến khi không làm nổi nữa mới thôi. Cô ấy mới mười sáu tuổi, nhưng ba ngày trước ông chủ Thạch dẫn theo ba người đàn ông 'chơi Xảo Xảo cả ngày, làm cô ấy phá trinh. Nghe nói Xảo Xảo không thể đi lại sau ngày hôm đó, phân và nước tiểu thì dính cả người, toàn thân hư mất. Chị Phương tìm bác sĩ kiểm tra cho cô ấy, bác sĩ nói tử cung đã bị hủy, không thể sinh con, không ngờ hôm nay cô ấy đã bỏ trốn”Tôi nói: “Đã vậy thì tất nhiên phải chạy rồi, nếu không để bị hành hạ đến chết à?"



Tiểu Kha tuyệt vọng lắc đầu: "Chạy? Chạy được à? Chỉ sợ cô ấy thậm chí không thể chạy ra khỏi tòa nhà này. Chắc hẳn anh không tin, mỗi chúng tôi đều bị cấy chip vào người, là loại chip ngừa cún cưng bị lạc ấy. Chỉ cần quét bằng chương trình sẽ lập tức biết cô ấy đang ở đâu. Có thể nó không định vị chính xác ở mỗi tầng, nhưng chỉ cần cô ấy chạy ra ngoài, cả tòa nhà sẽ lập tức có chuông báo động”






Tôi trợn mắt ngoác mồm, đây là đối xử với người hay với chó? Không ngờ thời đại này vẫn có chuyện như thế.



Thạch Thắng luống cuống như kiến bò trên chảo nóng, hắn chỉ vào chị Phương và chửi rủa vài câu, bắt chị Phương cút ra ngoài ngay bây giờ để tìm người, nếu không tìm thấy thì hắn nhất định sẽ ném chị Phương ra ngoài từ tầng mười ba. “Anh Thạch đừng lo lắng như vậy, một người phụ nữ mà thôi.” Tôi cảm thấyThạch Thắng lo lắng quá mức rồi, chỉ là một ả gái điểm chạy trốn mà thôi, lẽ nào hắn sợ cô ta chạy đến đồn cảnh sát tố cáo hắn cưỡng hiếp à?






Người có thể mở trung tâm tắm hơi lớn như vậy ở thành phố Thông thì chắc chắn sẽ có quan hệ rất mật thiết với đồn cảnh sát, chỉ cần cô Xảo Xảo này dám chạy đến đó, e là mới bước một chân vào cửa đồn cảnh sát bên Dạ Lai Hương đã nhận được tin tức và có thể bắt cô ta lại trong nháy mắt.



Thạch Thắng toát đầy mồ hôi hột: “Cậu Trương không biết đâu, con người tôi có cái tật xấu, lúc làm chuyện đó luôn thích đồng dài, nói năng thiếu suy nghĩ, tôi sợ lỡ cô ta nghe được gì và nói với người khác






Hắn tuy vô ý nói, nhưng tôi và Thái Tiểu Bằng lại cố tình nghe, hai chúng tôi nhanh chóng trao đổi ảnh mắt.





Nếu Xảo Xảo thực sự đã nghe thấy điều gì đó, chúng tôi tìm được Xảo Xảo thì sẽ có thể tìm ra chỗ đột phát từ trên người Thạch Thắng.Thạch Thắng lo lắng như vậy thì nhất định không phải giả vờ, chắc chắn hắn có nhược điểm nằm trong tay Xảo Xảo. Có lẽ dáng vẻ cuống cuồng của hắn bây giờ trông còn sốt ruột hơn cả ông chủ của Dạ Lai Hương.






Có thể là thương xót đồng loại, khi nhắc đến chuyện của Xảo Xảo, tâm trạng của Tiểu Kha rất kém. “Tôi rất sợ hãi, liệu tôi có trở thành Xảo Xảo kế tiếp không? Nghe chị Phương nói, khách hàng muốn phá trinh xử nữ đều rất biến thái” “Cô vẫn còn là xử nữ?”



Tiểu Kha đỏ mặt, hai tay nắm lấy váy, ngại ngùng gật đầu, thảo nào ban nãy cô ấy lại e thẹn như vậy. “Ông chủ, tôi có thể gọi anh là anh Trương không? Anh có thể giúp tôi một việc không?”






Giọng cô ấy nhỏ như muỗi kêu, nếu không ngồi gần sẽ không nghe rõ cô ấy đang nói gì. Tôi bảo cô ấy nói đi, mặt côấy lập tức đỏ như lấy máu. “Anh Trương, anh, anh có thể giúp tôi phá trinh không?”



Đầu óc tôi trở nên trống rỗng, tôi ngớ ra nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì thẹn thùng và men rượu của Tiểu Kha.






Tiểu Kha như đang ngâm cả người trong rượu, lo lắng kéo váy, tiếc là váy quá ngắn, cô ấy kéo một hồi vẫn không che được đùi, ngược lại còn kéo cổ áo thấp xuống và để lộ cái cổ trắng như tuyết.



Tôi có thể ngửi được mùi thơm cơ thể thoang thoảng từ trên người cô ấy, hoàn toàn khác với mùi nước hoa thị trường trong phòng kaorake này, mùi thơm cơ thể ấy chui vào mũi khiến tim tôi loạn nhịp. “Dù sao tôi cũng đã bước chân vào nơi này, sớm muộn gì cũng phải mất trinh tiết, không bằng giao nó cho người tôi thích "“Cô thích tôi?”






Tiểu Kha nhào vào lòng tôi, hai quả cầu thịt cách lớp áo đồng phục nhẵn bóng dính sát vào người tôi, ngay lập tức tôi như trở lại thời cấp ba, đang ôm trong lòng mình hoa khôi của trường cấp ba chứ không phải một cô gái điểm bán dâm.



Tiểu Kha nhỏ giọng nói: “Em thích anh, em không cần tiền. Anh Trương, xin hãy làm em trở thành một người phụ nữ đi. Em muốn trao lần đầu tiên cho anh.”






Không một người đàn ông nào có thể chịu đựng được câu này, nó như châm một quả b nguyên tử vào đầu tôi vậy.



Tôi bế ngang Tiểu Kha lên. Thấy tôi đứng dậy, Thái Tiểu Băng cũng đứng lên theo, nhưng cậu ta rất ngạc nhiên khi thấy tôi bế Tiểu Kha đi về phía phòng khách. “Anh Thạch đừng nôn nóng, ả Xảo Xảo đó không thể chạy ra khỏi tòa nhà này đâu. Đêm xuân đáng giá nghìn vàng, em trai xin phép hưởng thụ trước mộtbước.






Thạch Thắng thấy tôi bế Tiểu Kha, khuôn mặt vốn đang giận dữ của hắn lập tức trở nên háo sắc, cười khà khà: “Cậu Trương thật phong lưu.”



Tôi đá tung cánh cửa, Thái Tiểu Băng kêu chờ một chút rồi đuổi ra theo, nhưng tôi không quan tâm cậu ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK