Mục lục
Mãnh long quá giang Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 178 Cú phản đến quyết thắng




Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88.

**********



Lúc tôi tỉnh lại, đối mặt chỉ có thể miên cương hiệ ra mot khe nhỏ






Tôi đang ở đầu day?". Tôi muốn lên tiếng nhưng vừa mở miệng, yết hầu đãi đầu đớn như bị thủy tình rạch vào, không thể phát ra tiếng



Sau đó, một chiếc đèn sáng lên trong căn phòng tối tăm, có tiếng bước chân đi tới từ phía bên trái, tiếp theo, Lâm Phương cúi đầu nhìn chăm chăm vào tôi kiểm tra mấy lượt và nói. "Vẫn chưa tỉnh"






"Không cần chờ cậu là tính câu ta có thể chết trong mơ"



Giọng nói này khiến cho trái tim tôi nảy lên, bởi vì nó cực kỳ quen thuộc, chính là giọng của Liễu Vinh






Sao ông ta lại ở chỗ này?



Tôi nghi ngờ mình nghe nhâm, bởi vì thuốc văn chưa hoàn toàn mất tác dụng, lỗ tại tôi vẫn còn ủ ủ, giọng nói nghe được cũng bị bóp méo.






Nhưng chẳng mấy chốc, sự nghi ngờ của tôi đã bị thổi bay, người đó chính là Liễu Vinh.



Lâm Phương nói: "Ông Liễu, giờ anh ta đã ở trong tay chúng ta rồi, không chạy thoát được, chắc chắn là vật trong tay ông. Lần này ông bị anh ta hành nhọc xác, công ty bị kiểm toán, nghe nói đã điều tra ra không ít người dưới trưởng ông có vấn đề, cả những chi nhánh do ông quản lý cũng được coi là có vấn đề lớn nhất Việc này chẳng mấychọc sẽ được thảo luận trong cuộc họp có đồng không biết chứng chỉ nhánh công ty mà ông quân lý sẽ bị tập đoàn quản lý trực tiếp. Việc này có thể nói là hủy hoại sự nghiệp có đời của ông, ông bằng lòng để anh ta chết trong mơ sao?






Tại sao Lâm Phương có thể biết được việc này?



Những việc này ở trong bao cao công việc hàng đêm ông Cam gửi cho tôi, nhưng tôi chưa từng nói với bất kỳ ai






Liễu Vinh cũng ngạc nhiên giống như tôi: "Cô có và biết không ít nhỉ. Cô nói tôi hãn cầu ta, nhưng tôi thấy cô còn hạn cậu ta hơn tôi, có chỉ muốn mượn tay toi tra tấn cậu ta thời



Lâm Phương the lương nói: "Tôi rất yêu anh ta, má anh ta lại không đón nhận ngoại trừ hận anh ta tới còn có thể làm thế nào chứ? Chang lẽ muốn tôi quên anh ta sao? Nhưng tôi không thể quên anh ta được. Tôi đã không quay đầu lại được rồi.






"Cô gái trẻ tôi không có hứng thú xen vào chuyện yêu hận giữa cô và Trương Siêu, tôi chỉ muốn nói cho có biết, Trương Siêu không phải người bình thường, cậu ta không dễ đối pho như vậy. Nếu có cho rằng ngoài việc là thiếu gia của Tuấn Nhiên ra câu ta chỉ là một cái bao cỏ thì cô đã sai rồi. Tôi cũng từng nghĩ giống có, nhưng đã phải trả cái giá rất đất. Thằng nhóc này, giết chết cậu ta trong mơ, đỡ phải lo làng"



Lúc này tôi đã có thể từ từ cảm nhận được độ ẩm của tay chân Chân tay tôi cũng bắt đầu có cảmgian tôi có gì tồn trong suy nghi, cảm nhận sự tồn tại của tuy chân, chúng lại tác dụng của thươn riển. Cho đi tới trung độc thì cơ thể của bộ đội đặc chứng trải qua muộn van thử thách cũng sẽ để giải độc hơn người bình thường






Liêu Vĩnh rất vui và muốn giết tôi, chỉ dựa vào Lam Phương sẽ không ngăn được ông ta. Nhưng có lẽ Lâm Phương vốn đi không muốn ngăn cản, có tà luôn miệng nói yêu tôi trả lại tìm kẻ thù tới lấy mạng của tôi, trên thế giới có loại tình yêu như vậy sao?



Quả nhiên, Liễu Vinh bằng nhiên đứng dậy, chiếc ghế dựa bị động tác mạnh bạo của ông ta xã đó trên mặt đất, sau đó tôi nghe thấy hình như ông ta lấy một đoạn dãy thừng từ trục cuộn xuống và đi về phía tôi






Tôi còn chưa kịp chửi thâm trong lòng đã cảm thấy có một cái thăng long bao quanh và định siết chặt lấy cổ tôi Đấy lòng tôi lập tức người lạnh, bây giờ tuy chân tay tôi có thể cử động nhưng vẫn không có chút sức lực nào, nếu tùy tiền phản kháng chác chân cũng không phải đối thủ của Liễu Vinh, nhưng chẳng lẽ tôi cứ trơ mắt nhìn mình bị siết chết như vậy sao?





Dáng vẻ Liễu Vinh hoàn toàn không hề do dự, ông ta thử độ bền chắc của dây thừng một chút rồi thở hát ra trên đầu tôi






“Trương Siêu, tôi và bố cậu cũng được xem là bạn be, tôi coi như là bắc của cậu. Nếu không phải cầu bị hai tên Hàn Khôn và ông Cam kia lừa bịp, đốiđầu với tôi là tà thay nên anh em chăm sóc thật tốt đứa con mỏi nói chim hàn rồi. Cầu ding trách tôi, có trách thì trách Hàn Khôn my



Con mẹ nói lời này giống như tôi áp ong ta phải làm điều đáng xấu hỏ, nhưng kẻ không biết xấu hổ thật sự rất biết cách biến mình cho mình.






Có lẽ đây là lần đầu tiên ong ta ra tay giết người, Liêu Vinh có áp lực tâm lý rất lớn, ông ta lại do dự nói Trường Sieu, cậu xuống dưới đó đừng hạn tôi. Tôi đã từng muốn cứu bố câu, nhưng cuối cũng cũng không thể cứu được. Tôi không giống ch đám người Hàn Khôn, không muốn để bố câu đi tìm cái chết, tôi đã hết sức



Trong đầu tôi đùng một tiếng, những lời này tôi nghe thấy rất rõ, tuyệt đối không thể nghe nham được,






Hai lần trước Liêu Vinh có thể có tinh nói dối để lừa tôi, nhưng lần này đầu cần thiết, ông ta đã quyết tâm muốn giết tôi rồi, không cần thiết phải lửa một người sắp chết



Những lời này của Liễu Vinh có ý gì? Chẳng lẽ người giết bố tôi là Hàn Khôn






không thể nào! Liễu Vinh từng nói, Hàn Khăn vẫn luôn yêu mẹ tôi, vì di nguyên của mẹ mà luôn luôn chăm sóc cho tôi. Cho dù chủ ấy có thể sắp xếp giết bố tôi, cũng không thể lên kế hoạch giết mẹ tôi được.



Lâm Phương cũng giật mình khẽ hỏi. Bố mẹTrường Sa là do đàn Khôn giấy sao? Trương Siêu từng nói với tôi, Hàn Khôn căn tốt hơn người thân một thật của anh t






Liệu Vinh ngắt lời có tà Hàn Khôn là kẻ bằng đại nhám hiểm Ngày đó công ty gặp phải mỗi ngày. lớn, chỉ có Trương Tuấn chết mới có thể ngay lớn tức thông khỏi cảnh thủ trong giặc ngoài. Tôi không tên thành làm như the. Tình cảm giữa tôi và Trương Tuấn không sâu đám như bọn họ, nhưng đối với những người đương hoàng như chúng tôi, chuyên giết người phóng hỏa tôi không làm được co the trở nên lớn mạnh như hiện tại. Tôi chú trường thừa nhận thất bại, kiếm một ít lợi nhuận chỉ cần có thể đảm bảo công ty sống sót là được. Nhưng mấy người Hàn Khôn không nghĩ như vậy. Không sai, Hàn Khôn thật sự là một người lại, lòng dạ cũng nham hiểm hơn tôi nhiều, hạn một lòng muốn đưa Tuần Nhiên trở thành công ty lớn nhất thành phố Thông, tuyệt đối không chịu nhưởng bộ lợi ích của Tuấn Nhiên, chỉ có thể hy sinh Trương Tuan."



Đương nhiên, tôi cũng không ngờ rằng Tuấn Nhiên -






Không thể nào, ông ta nói năng linh tinh, chủ Hàn tuyệt đối không phải là loại người như ông ta nói



Tôi gào lên trong lòng, nhưng đồng thời cũng cảm thấy mông lung, Hàn Khôn thật sự không phải người như thế chứ?






Lâm Phương nói: "Rốt cuộc là có chuyện gì? Tại sao phải để người nằm tư cách pháp nhân của công ty chết mới có thể vượt qua được? Không thể nào chứ, người nằm tư cách pháp nhân của mộtcông ty ha doi là sự liên hoan rất lớn và ảnh hưởng tới giá có nhiều



Ngày ấy luân Nhiên còn chưa lên sàn, có tin hay không cũng liên quan gì Hà hi, có cử coi như đây là một câu chuyện cũ thôi. Trường Siêu Trường Siêu, muộn trách thì trách cầu quá thông minh, nhưng lại không may mắn. Nếu cáu chỉ là kẻ ngu xuân để mặc người ta định đoạt, có lẽ sẽ được sống bình an đến giá. Đây là câu đang đấu tranh với tôi vì công ty sao? Haizz, cau chỉ bị cuốn vào cuộc chiến giang có suốt hai mươi năm qua, bố câu không cản được, cậu lại càng không được Hôm nay tôi đưa câu đi, xem như là giúp câu, có câu sống tiếp sẽ càng đau khổ hơn, càng mất mát






Ông ta lại nhà lải nhải không ngừng, sau đó bắt đầu tiết thông long. Mong muốn sinh tồn khiến tôi muốn kéo lấy dây thừng theo bản năng, nhưng ngay lúc đó, trực giác được huấn luyện từ lâu cũng nhạc nhỏ tôi, hiện tại cơ thể tôi văn chưa khỏi phục, tôi bắt buộc phải một đòn tất tháng nếu không để Liễu Vinh phát hiện tại đã tỉnh, tôi sẽ hoàn toàn mất đi cơ hội phản công thắng lợi.



Cơ bắp của tôi co giật vì sợ hãi, không thể không chế nổi, nhưng may mắn thay, ngọn đèn trong phòng rất mờ khiến Liễu Vinh dường như không nhìn thấy rõ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK