Mục lục
Mãnh long quá giang Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 223 Kẻ đứng sau






**********












Đêm đó, Thái Tiểu Băng không ngủ, cậu ta cầm hai chiếc điện thoại di động đi suốt đêm rời khỏi thành phố Thông, không kịp gặp mặt Lâm Nguyệt Nhi lần cuối.






Tôi nhắc nhở Thái Tiểu Băng, nhất định phải bảo ông già điều mấy người tới, cảnh sát bản địa ở thành phố Thông không trông cậy được. Xem ra, bọn họ đều có kẻ chống lưng ở thành phố này.



Lúc tôi về nhà Hạ Cát Hoài đã là sáng sớm, vậy mà cậu ta lại bước vào cửa cùng một lúc với tôi. “Trương Siêu, sao bây giờ cậu mới về?”






Mặc dù có rất nhiều tiền nhưng tôi lại không tìm một nơi ở khác.



Bây giờ Sở Tiêu Tiêu sẽ không ở chung với tôi, một mình tôi ở trong tòa nhà lớn cũng không tránh khỏi quá nhàm chán, vừa hay Hạ Cát Hoài nói nhiều, đôi khi chạm mặt cũng có thể nói mấy câu chuyện phiếm.Mới mấy tháng ngắn ngủi, cậu ta cũng không còn là cảnh sát thực tập ở Sở Công an nữa rồi. Cậu ta thật sự vô cùng may mắn, gặp được mấy vụ án lớn, lập công mấy lần liền được cất nhắc thẳng lên đội cảnh sát hình sự, hiện tại đã là tiểu đội trưởng.






Tục ngữ nói đàn ông tốt không làm lính, cảnh sát cũng coi như bản quân nhân, một khi ai đó làm cảnh sát hình sự thì chẳng khác nào dâng toàn bộ hai mươi bốn giờ một ngày cho công việc, cả năm không ngừng nghỉ, bắt buộc gọi lúc nào có mặt lúc đó.



Ngày trước tôi có một người anh em trong đội cảnh sát hình sự thích nói đùa, có khi anh ta đang gần gũi với vợ thì điện thoại của cục cảnh sát vang lên, làm được một nửa cũng phải rút ra, lập tức mặc quần chạy lấy người.






Hiếm khi tôi và Hạ Cát Hoài có thể gặp mặt vào ban ngày, chuyện này không phải là dễ. “Tối hôm qua có chút chuyện gây chậm trễ, còn cậu thì sao?"“Này, đừng nhắc tới nữa. Cậu có biết câu lạc bộ Dạ Lai Hương không? Hôm qua tự dưng bị cháy, lửa không lớn nhưng tình hình vô cùng hỗn loạn, rất nhiều người bị mất đồ, hiện trường nháo nhác loạn cào cào, bọn tôi phải giữ trật tự tới quá nửa đêm. Tôi tự nhủ có thể về nhà nghỉ ngơi rồi, nhưng cậu đoán xem kết quả thế nào? Tự dưng có một ông lão tới cục cảnh sát chúng tôi kêu trời trách đất làm loạn cả lên.” “À, là quần chúng nhân dân tới kêu oan à, đây là lúc cậu thể hiện những kỹ năng luyện được ở Sở Cảnh sát mà." Tôi trêu chọc cậu ta. “Cậu thôi đi! Ông lão này không phải người lương thiện. Con gái của ông ta được người ta đưa tới bệnh viện, lúc cứu chữa không có ai trả phí cũng không có ai ký xác nhận, cậu đoán xem? Người vừa mới chết, ông ta bỗng dưng xuất hiện nói con gái bị bác sĩ làm chết, bắt cảnh sát phải giao thi thể ra, cảnh sát đã cấu kết với bác sĩ định lén lút hỏa táng thi thể của cô ấy, tiêu hủy chứng cứ.”Qua nửa đêm? Vay chang phải là sau khi tôi gọi điệm thoại cho ông Cam ông ta đã tới ngay màn ông bác già mày làm việc thiật mhanh nhem qua nhiên là tiềm có thể sai khiếm được ma quỷ mà. Tôi nghĩ nếu có đủ tiền, khéo bác ta còm thuê ca ma quỷ làm quâm đắc ấy chút



Tôi nhưởng mày thôi. "Giờ đã giải quyết xong chưa “Xong cai nằm ấy, cái mày giải quyết thế nào chứ ha. Tuy ông ta không phân mô trắng đen, hung yêu cầu của ông ta hợp tình hợp lý, thời thế của con gái ông ta, dù ông ta không có quyền bảo quản cũng có quyền nhìn qua một cái Hoa ha nhưng Hữa Tường vẫn không cho tôi nghĩ là có vấn đề “Hứa Tường” “chính là Phó Cục trưởng của bạn trôi đ là cầu của Trầm Ngọc Châu đó làm trước cầu bị Trần Ngọc Châu thăm hai ông ta đã tốn khá nhiều công sức để






Tôi vừa bấm thang máy vừa that i sao ông ta không chịu cái chết của côbé kia có gì kỳ quái à?” “Pháp y kết luận là chết vì bệnh, nhiễm trùng khiến cả cơ thể suy kiệt. Nhưng chỗ nào nhiễm trùng lại không nói rõ. Hình như người chết là gái mại dâm, có lẽ không sạch sẽ lắm, phía dưới bị viêm nhiễm rất nghiêm trọng, lại không được chữa trị đúng lúc, bây giờ đột ngột phát tác nên không cứu được. Nhưng tôi nhìn có vẻ không giống lắm, tôi đã từng thấy nhiều gái bán dâm chết vì lây nhiễm AIDS hay giang mai, nhưng lần đầu tiên nghe thấy người chết vì ăn ở không sạch sẽ, bị nhiễm trùng chết. Người hiện đại giờ có dơ bẩn thì kiểu gì cũng còn sạch sẽ hơn thời xưa, sạch hơn người nguyên thủy chứ, người xưa có ai vì ngủ với đàn ông mà bị nhiễm trùng sao?”





Tôi biết rõ ngọn ngành câu chuyện, nhưng điều tôi không ngờ là Hứa Tường lại nhúng tay vào vụ án này.






Điều này chứng tỏ Hứa Tường là một trong số những kẻ chống lưng cho Dạ Lai Hương!



Một Phó Cục trưởng lại bằng lòngchống lưng cho một trung tâm massage, có thể thấy được quan hệ của Dạ Lai Hương cứng tới mức nào. “Vậy cậu đã xem qua thi thể chưa?" “Tôi bận bịu suốt một ngày, không rảnh tới chỗ đó. Nếu cô bé đó bị chết oan, tôi nghi ngờ chuyện này có đến tám mươi phần trăm liên quan tới Hứa Tường. Ha ha, nếu như vậy sẽ có trò hay để nhìn, ông bố của Tôn Xảo Xảo này không phải người hiền lành. Anh đừng nghĩ ông ta là nông dân thành thật, nếu làm loạn quá lên, Hứa Tường cũng hoàn toàn không ngăn cản được. Người như ông ta không cần mặt mũi, làm loạn đến long trời lở đất, cái gì cũng làm được, chúng ta cứ chờ xem kịch vui đi thôi.”






Tôi im lặng không nói, mãi tới khi bước vào nhà và khép cửa lại, chắc chắn không có ai nghe lén tôi mới nghiêm mặt lại, nói cho Hạ Cát Hoài nghe đầu đuôi câu chuyện hôm qua. “Cái gì? Là cậu đốt nhà sao?” “Đúng vậy, Tôn Xảo Xảo cũng là do tôicứu.”



Hạ Cát Hoài trợn mắt há hốc mồm, đứng ngây người ở đằng đó.






Lúc tôi nói chuyện vừa hay là khi cậu ta thay giày, hiện tại một chân vẫn giẫm chiếc giày, một chân còn lại giấm thẳng xuống đất, quên cả đi giày. “Con mẹ nó cậu nói thật hay đùa vậy hả?"



Tôi ra hiệu bảo Hạ Cát Hoài nói nhỏ thôi, tôi nói: “Cậu có nhớ tôi đã gọi điện thoại bảo cậu hãy chuẩn bị sẵn sàng để tới câu lạc bộ Dạ Lai Hương bất cứ lúc nào.” “Đúng, sau đó tôi bận quá nên đã quên mất, là để cứu Tôn Xảo Xảo?"






Tôi gật đầu: “Đúng vậy, cậu đoán không sai. Tôn Xảo Xảo không phải bị bệnh chết. Cô ấy bị bố mình, cũng chính là lão già đang làm loạn ở Cục Cảnh sát kia bán vào Dạ Lai Hương, sau đó bị ba gã đàn ông luân phiên cưỡng hiếp đến nỗi bị thương nặng, nhiễm trùng mà chết.”Gần xanh nổi rõ trên trán Hạ Cát Hoài, cậu ta kích động nói: “Con mẹ nó chứ, vậy mà còn không bắt người?” “Hứa Tường che giấu cho bọn chúng, cậu đã biết thế lực đứng sau cái câu lạc bộ này rồi đó. Nhưng Tôn Xảo Xảo sẽ không chết vô ích, cô bé để lại cho tôi một tin tình báo rất quan trọng, có thể khiến đám người này cả đời không thoát được, nhưng tôi cần cậu phối hợp với tôi.



Vẻ cợt nhả thường ngày của Hạ Cát Hoài biến mất, cậu ta nghiêm túc nói: “Cậu nói đi.” “Chuyện hôm nay tôi nói với cậu cực kỳ quan trọng, tuyệt đối không thể để người khác biết được.” “Tôi biết chuyện này, cậu yên tâm đi, anh em chúng ta quen biết lâu như vậy, cậu còn không rõ tôi là người thế nào sao? Hơn nữa, tôi là cảnh sát, lẽ nào tôi lại không biết tầm quan trọng của bảo mat?"






Tôi lắc đầu nói: “Ừm, vậy nên tới thời cơthích hợp, cậu hãy tiết lộ chuyện tôi nói với cậu hôm nay ra bên ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK