Mục lục
Mãnh long quá giang Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 201 Anh Tiểu Bảng




*Chương có nội dung hình ảnh


**********










“Đúng đó, Lâm Nguyệt Nhi, cô phải đồng ý. Người này trông giống đồ nhà quê vậy thôi, chứ nhà quê biết thương người nhất đấy. Tuổi xuân của phụ nữ trôi qua rất nhanh, cô không thể cậy mình xinh đẹp mà coi thường người ta được. Hôm nay cô phải đồng ý với anh chàng này, nếu không cô sẽ chỉ là một người phụ nữ hư vinh.”



Trong đám người ồn ào có cả nam lẫn nữ, nam thì đang cố phá đám và muốn Thái Tiểu Băng tỏ tình ngay tại chỗ, sau đó bị Lâm Nguyệt Nhi cự tuyệt và mất hết mặt mũi, còn những người phụ nữ thì mỉa mai như muốn nói cho Thái Tiểu Băng thành đồ nhà quê, từ đó làm nổi bật lên đẳng cấp kém cỏi của Lâm Nguyệt Nhi.






Tất cả mọi người nhìn thì cười rất tươi, nhưng ai ai cũng có ý đồ riêng. Thái Tiểu Băng dù ngốc cũng nghe ra được sự châm chọc trong lời nói của họ, thế là cậu ta trở nên lúng túng.



Trong mắt cậu ta tràn đầy ủ rũ, nhưng để không làm hỏng bữa tiệc sinh nhật của Lâm Nguyệt Nhi, cậu ta đành phảicổ giữ nụ cười và gật đầu với những kẻ đã cười nhạo cậu ta.






Thật ra Thái Tiểu Băng biết, một kẻ quê mùa như cậu làm sao xứng với nữ thần Lâm Nguyệt Nhi, so với Lâm Nguyệt Nhi, cậu chỉ là một hạt bụi.



Tôi và Sở Tiêu Tiêu thở dài, Sở Tiêu Tiêu nhỏ giọng nói: “Đừng quá buồn, loại chuyện này không thể ép buộc được. Lâm Nguyệt Nhi không phải một cô gái xấu, nhưng về tình yêu...






Tôi lắc đầu, thực ra là do tôi nghĩ đến bản thân mình đã từng coi Lâm Phương như nữ thần, chỉ vì thế mà phải hứng chịu sự chế giễu và sỉ nhục của cả lớp. Lúc ấy tôi chỉ hơi nghèo, hơi quê mùa, ngoài điều đó ra tôi chẳng làm gì sai, nhưng trong mắt những người này, tôi như một kẻ có tội, làm việc gì cũng là sai.



Tôi cười khổ lắc đầu: “Chỉ có thể trách Tiểu Băng xấu số. Nhưng mà thằng nhóc này thẳng tính, anh không biết cậu ta có nghĩ thoáng được không.”Sở Tiêu Tiêu nắm chặt lấy tay tôi từ dưới bàn: “Em sẽ đi khuyên cậu ấy giúp anh. Anh cứ yên tâm, em là bậc thầy thuyết phục đấy. “Phụt, anh tin mà.” Tôi bật cười, trong lòng rất cảm động, may mà để tôi gặp được Sở Tiêu Tiêu, nếu không tôi còn phải đuổi theo bóng lưng mịt mờ của Lâm Phương bao xa nữa?






Thái Tiểu Băng càng lúng túng vì bị trêu chọc, đám người này càng vui vẻ hơn, trông họ như đang xem xiếc thú vậy, món ngon quý hiếm đầy trên bàn cũng không muốn ăn, tất cả đều lấy việc đùa cợt Thái Tiểu Băng làm đồ nhằm.



Khi đến nửa sau bữa ăn, Thái Tiểu Băng không nhịn được nữa mà viện cớ rời khỏi bữa tiệc. Mọi người sao có thể chịu thả một món đồ chơi thú vị rời đi, có nói gì họ cũng không cho cậu ta đi, thay vào đó là lôi kéo cậu ta và muốn uống rượu cùng. “Tui không biết uống.” “Này người anh em, cậu không uống thìchúng tôi để Nguyệt Nhi uống vậy. Cậu muốn theo đuổi nữ thần mà một không có tiền, hai không có sắc, bây giờ còn không biết uống rượu, cậu theo đuổi cái gì chứ? Đừng nói là cậu muốn để Lâm Nguyệt Nhi theo ngược lại cậu đấy, ha ha ha ha!" “Không không, con trai như thế bây giờ vẫn có thể làm chó liếm (*) cho nữ thần đó nha.” (*) Chó liếm: từ tiếng lóng Trung Quốc, nghĩa là dù đối phương không thích mình nhưng vẫn trơ trẽn bám người ta dai như đỉa. “Chó liếm, liếm đến chẳng còn gì, ha ha ha ha!"






Đám người này đã say nên rất phấn khích, nói năng càn rỡ hơn, cái gì cũng bất chấp, họ đã coi Thái Tiểu Băng như một con khỉ để đùa bỡn.





Tôi không thể chịu đựng được nữa và muốn lên tiếng ngăn cản, nhưng Sở Tiêu Tiêu đè tôi lại không cho tôi nói.“Đừng, nhân cơ hội này làm Thái Tiểu Bằng tỉnh táo hơn chút, bằng không cậu ta vẫn yêu Lâm Nguyệt Nhi thì phải làm sao đây?






Một câu của Sở Tiêu Tiêu đã làm tôi bừng tỉnh. Nếu Thái Tiểu Băng còn say đảm Lâm Nguyệt Nhi thì xong đời, tốt hơn hết là lần này làm cho Thái Tiểu Bằng hoàn toàn tỉnh táo.



Mọi người lại lôi kéo kéo không cho Thái Tiểu Bằng đi, đúng lúc này nhân viên phục vụ bưng thức ăn lên, là món bò viên áp chảo, thịt bò còn đang xèo xèo bốc hơi nóng trên chiếc chảo gang, không biết là cùi chỏ của ai va vào tay nhân viên phục vụ, chiếc chảo gang nong hồi kia rơi thẳng xuống đầu Lâm Nguyệt Nhì.






Đây là một chiếc chảo gang nóng hổi, nếu đụng vào cơ thể người sẽ làm bỏng cả một miếng da, chuyện xảy ra chỉ trong nháy mắt, không ai kịp phản ứng, mọi người chỉ lộ ra vẻ hoảng sợ và choáng váng, thậm chí còn không kịpMấy gã đàn ông vây quanh Lâm Nguyệt Nhi hồi nãy lùi lại về sau vì sợ hãi, đây là phản ứng bình thường của con người, không thể nói là họ ích kỷ.



Nhưng Lâm Nguyệt Nhi không tránh được, chảo thịt bò lập tức đổ xuống đầu cô ấy, theo sau đó là cái chảo nóng hổi vẫn còn tiếng xèo xèo.






Tiếng hét của phụ nữ vang lên, cùng lúc đó, Thái Tiểu Băng ôm Lâm Nguyệt Nhi vào lòng bằng tốc độ nhanh như chớp, rồi đánh một quyền vào chiếc chảo gang làm nó bay ngang ra ngoài.



Cái chảo giống như một chiếc đĩa ném xoay ngang vùn vụt, sau đó đập vào bức tường phía sau Lâm Nguyệt Nhi và vỡ thành nhiều mảnh, giấy dán tường trên vách tường bị cháy một lõm to bằng bàn tay, cái chảo nóng như thế mà rơi vào người, kết quả ra sao thì cũng có thể tưởng tượng ra rồi! “Cẩn thận.” Thái Tiểu Băng cũng sừng sở hồi lâu, vẻ mặt đầy khiếp sợ, một lúcsau mới buông Lâm Nguyệt Nhi ra rồi nhắc nhở.






Lâm Nguyệt Nhi sợ đến mức tái mặt, cô ấy chỉ biết ngơ ngác gật đầu.



Đừng nói là hai người họ, những người khác cũng không khá hơn là bao. Nhìn thấy lỗ hõm bị cháy trên vách tường, ai cũng nghĩ lại mà vẫn phát sợ.






Nếu Thái Tiểu Băng không cứu Lâm Nguyệt Nhi kịp thời, bữa tiệc sinh nhật hôm nay sẽ phải trở thành lễ tang! “Em, em, anh, anh, tui ra ngoài đi dạo một lát, em ăn trước đi.” Thái Tiểu Băng nở một nụ cười tỏa nắng đặc trưng của mình và nói với Lâm Nguyệt Nhi đang choáng váng, sau đó giải thích: “Mọi người đừng hiểu lầm, chuyện vừa rồi xảy ra quá bất ngờ, tui vì cứu người nên mới chạm vào cô ấy. Thực ra giữa tui và Lâm Nguyệt Nhi không có gì cả, mọi người đừng nghĩ nhiều. Tui coi cô ấy như em gái, cô ấy coi tui như anh trai, đừng hiểu lầm...” “Anh Thái, anh đừng đi.”




1720094937.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK