Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Lâm Phương đề nghị lai xe, tôi cười từ chối "Giờ sẽ không có ai tới kiểm tra bằng lái của anh đầu
Người sắp xếp chính là cô ta, giờ cô ta đang ở trên xe tôi, chắc chắn sẽ không có ai đột nhiên xuất hiện đòi kiểm tra bằng lại của tôi nữa.
Tâm trạng Lâm Phương không tốt lắm, vừa bị Thanh Thanh măng liền một mạch như vậy, đổi lại là ai cũng sẽ rầu rĩ không vui.
“Em hẹn bạn nào vậy?" Tôi hỏi: "Anh nhớ lúc còn học trường cấp ba em có không ít bạn tốt."
Lâm Phương hơi nâng mi mắt, lấy lại tinh thần nói: "Đều là những người quan hệ tốt với em. Em đã sắp rời khỏi thành phố Thống rồi, muốn gặp mặt bọn họ một lần cuối.”
Không biết cô ta có nhớ hay không, Sở Tiêu Tiêu từng là bạn tốt nhất của cô ta? Nhưng có lẽ những gì tốt đẹp Tiêu Tiêu từng làm cho cô ta đều đã bị cô ta lãng quên chẳng còn chút gì.
Trong lúc tôi đang suy nghĩ, Lâm Phương bằng nhiên nói: “Trương Siêu, em biết hôm nay anh không tình nguyện diễn cùng em vở kịch này. Có lẽ trong lòng anh cảm thấy em hạm hư vinh, cũng có thể anh nghĩ em vô tình vô nghĩa. Nhưng cho dù trong lòng anh, em là kẻ vô cùng xấu xa thì ngày mai em cũng đi rồi, có lẽ hôm nay là lần cuối chúng ta gặp mặtTôi thật sự bất ngờ "Em đi gặp vậy sao?
Tôi với tưởng rằng cô ta ít nhất cũng phải sang tháng mới rời đi, không ngờ lại đi nhanh như thế Tôi hoàn toàn không ngờ Lâm Phương lại gấp gáp như vậy, trong lòng không khỏi hơi thổn thức, không ngờ rằng quãng thời gian đã qua giữa tôi và Lâm Phương cuối cùng lại kết thúc theo cách này.
Trái tim tôi đột nhiên dịu lại cảm thân nói “H vọng em sẽ có một tương lai tươi sáng sau khi rời khỏi đây. Người ưu từ như em, chắc chắn có thể nhanh chóng mở ra một thế giới mới.
Lâm Phương cười cười, nói: "Lời này của anh thật là quan cách mà. Chúng ta vậy mà lại có một ngày xa lánh khách khi với nhau như vậy. Nhưng mà anh nói đúng, đã đến lúc em nên thoát khỏi tình trạng hiện tại mà bắt đầu cuộc sống mới rồi."
Lời của cô ta dường như còn có ý tử gì khác, nhưng sau khi nói xong, cô ta liên ngậm miệng chẳng nói thêm lời nào.
Tôi lên liếc nhìn qua kinh chiếu hậu, khuôn mặt Lâm Phương u buồn lo âu, thi thoảng lại cưới rất kỳ quái, không biết là đang suy nghĩ điều gì.
Tôi vừa tới khuôn viên của Tụ An Viên đã nghe Giám đốc nói có một nhóm người tự nhân là bạn học cũ của tôi đang ngồi trong phòng VIP rồi.
"Chủ tịch Trương, bọn họ thật sự là bạn cũ của anh sao? Nhìn qua không giống làmTôi cưới thiết thanh nói "Bạn học cũ của tôi nên trong như thế nào?"
Lúc đó Lâm Phương vừa văn vào nhà về sinh trang điểm lại, không đứng bên cạnh tôi, Giám đốc nhà hàng liền nói: "Mấy người đó nhìn dáng vẻ không được thành thất, hơn nữa vẻ mặt nghèo kiết hủ lâu, còn là lối om sòm nhân viên phục vụ của chúng ta, nhìn chẳng giống người có giáo dục tạo não."
Tôi suýt chút nữa cười phá lên, ra vẻ nghiệm nói: "Anh có thể xem là như vậy, mấy kẻ này chính là bạn học cũ của tôi."
Nhân viên phục vụ nghe tôi nói liền bỏ tay chịu thua, cậu ta không ngờ bạn học cũ của tôi lại có thể là đảm người thế này.
"Không cần lo lắng, cử bảo bọn họ ngồi xuống đi
Chẳng mấy chốc, Lâm Phương đã quay lại, cô ta càng xinh đẹp động lòng hơn, nhân viên phục vụ đứng bên cạnh đều ngạc nhiên đến ngày người.
Lâm Phương vốn là hoa khôi của khối, bộ đô hôm nay của cô ta lại càng khiến cho người ta không the roi mat.
Nhìn Lâm Phương lại gần kéo cánh tay của tôi, mà tôi trông có vẻ không có dáng dấp của người giàu, mấy khách hàng đang thân phục lại càng thấy khó hiểu.
Anh chàng này chắc chắn rất nhiều tiền. Tôi ngheMáy một vị khách nữ lén lút nói với bạn trai của tô
ay
Bạn trai có ấy liền cười ha ha, khẽ nói: Có thể han cực kỳ mạnh
“Do quỷ sứ
Hai người họ liếc mắt đưa tình, tuyệt đối không ngờ tiếng thì thầm khe khẽ giữa họ cũng bị tối nghe thấy.
“Anh đang nhìn cái gì vậy?" Lâm Phương khó hiểu khi thấy tôi nhìn chăm chăm hai người, cô ta có tinh liếc nhìn thoảng qua người phụ nữ đó, có chút hơi ghen ty và ganh ghét.
Tôi cười nói: "Không có gì, đi, chúng ta lên tăng nào."
Bởi vì tôi đã dặn dò đặc biệt, nhân viên phục vụ đã chở ở trên tầng từ lâu, tôi vừa xuất hiện bọn họ liên chia làm hai hàng xoay người cúi chào
"Xin chào ông chủ, mới đi bên này
Tôi thấy buồn cười, không ngờ lại khoa trương đến thế, mà Lâm Phương dường như rất hưởng thụ, ngắng đầu ưỡn ngực căng dân chặt vào người tôi hơn, bộ ngực không biết và tình hay cố ý cọ vào cánh tay của tôi.
Tôi tận hưởng sự ma sát mềm mại nhưng ngoài mặt chi giả vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra Lam Phương rất bối rối nhưng cũng không trựctiến lên tiếng hỏi tôi
"Oa, Phường Phương hòn nay cậu xinh đẹp thật "
Cũng may, chút khó hiểu và nghi ngờ kia của Lâm Phương trong nháy mắt bước vào cửa đã bị choáng ngợp bởi sự nhiệt tình. Có hai tia cô gái tôi thấy hơi quen quen, không nhớ tên làm, họ cũng nhau bước tới và vây quanh Lam Phương,
Phương Phương, giờ cậu đã thành phu nhân giàu có rồi! Ôi trời ơi.
"Đúng vậy, thực ra tớ đã đoán được từ lâu mà, cậu nhất định sẽ về bên Trương Siêu"
"Đúng vậy, chúng tớ liếc mặt cũng thấy tình cảm sâu nặng Trương Siêu danh cho cậu mà
"Oa, Phương Phương, bây giờ cầu chắc chắn rất hạnh phúc ha Giờ cậu đã là thiếu phu nhân tương lại của Tập đoàn Tuấn Nhiên rồi. Trời ơi, tớ thật sự ngưỡng mộ cậu làm "
Đàm con gái này, không biết nói được mấy câu xuất phát từ đáy lòng, máy cầu là giả dối. Chúng tôi vừa bước chân vào cửa bọn họ đã liên tục đánh rầm, nhìn bề ngoài là khen ngợi Làm Phương, thực chất trong mười câu đã có tới chín cầu tăng bắc tôi.
Tôi tự nhận là dã mặt đã luyện đủ dày, nhưng không ngờ trước màn bợ đít không hề kiêng dè ở đầy vẫn phải chịu thua, có hơi ngượng ngùng mà thúc giục mọi người mau chóng ngồi xuống.Mọi người ngôi xuống xong ai nấy đều nhìn tôi và Lam Phương với ánh mắt cháy bỏng. Tôi bị nhìn tới nồi đứng ngồi không yên, nhưng Lam Phương dường như rất thích điều này.
Ôi chao, cậu thật chúng biết nói chuyện gì cả, cái gì mà Phương Phương rất hạnh phúc chứ? Tớ thấy Trương Siêu ở bên Phương Phương là Trương Siêu rất hạnh phúc. Trương Siêu, cậu đã thích Phương Phương từ khi mới lên cấp ba, cậu cũng lợi hại thật đó, thật sự om được người đẹp về rồi, thực ra lúc ấy tớ cũng rất nề phục cậu, tình cảm cậu dành cho Phương Phương sâu đảm như vậy. nhất định sẽ có thể cầu được ước thấy rồi
"Đúng đúng đùng, lúc đó tớ cũng rất quy mến cậu Cậu vừa đẹp trai lại không giống đám con trai khác, bọn xấu xa ấy chỉ thích khoe mẽ thôi. Cậu thi không như vậy, không biết nói sao nhưng mà rất có sức hấp dẫn. Phải rồi, không phải sau khi tốt nghiệp cậu đã nhập ngũ sao? Tớ thích nhất là người lính, nhiều năm qua vẫn rất muốn liên lạc với cậu, nhưng trong số lưu bút của lớp không có số điện thoại của cậu. Cậu để lại số cho mấy người chúng tớ nhé, sau này thường xuyên liếc lạc nha.
Có ta vừa nói, Lâm Phương liền hơi hốt hoảng, có ta không thể ngờ rằng những người bạn tốt mà cô ta mời tới lại chẳng e dè gì mà "dụ dỗ" tôi, tuy tôi không phải bạn trai thực sự của cô ta, nhưng hại chúng tôi cũng đã diễn kịch đến thế này mà mấy người kia cũng không thèm biết ý. Bọn họ làm như vậy, đơn giản là không nề mặt Làm Phương.
Bạn tốt à, ha ha, có ta không xứng có bạn tốtSau khi có người đề nghị lưu số điện thoại của tới, những người khác đều hùa theo.
Bọn họ thấy tôi không nói gì, liền nhìn thoáng qua Lâm Phương, nói giọng mía mãi không phải chỉ lưu số thôi Phương Phương cũng ghen đó chứ
Trong ảnh mật Làm Phương hiện lên chút bất đặc đi và khổ sở, có ta cười gần nói: "Sao lại thế chứ chúng ta đều là bạn học cũ mà, sau này mọi người còn liên lạc nhiều, Trương Siêu a
Tôi biết có ta có ý gì, sau hôm nay tôi cũng không cần phải diễn với cô ta nữa, cô ta sẽ rời khỏi thành phố Thông, có để lại cục diện rồi rầm cỡ nào có ta cũng chẳng cần quan tâm nữa.
Dù sao tôi cũng là bạn trai của Sở Tiêu Tiêu, về sau những kẻ này tới làm phiên tôi thì người nhức đầu cũng là Sở Tiêu Tiêu.
Ở buổi họp lớp mấy hôm trước, tôi và Sở Tiêu Tiêu rõ ràng đã công khai, nhưng đại khải đảm người này cho rằng lần đó Sở Tiểu Tiểu chỉ giúp tôi cứu nguy, không phải sự thật. Đừng nói tới bọn họ, ngay cả chính tôi cũng không ngờ vì chuyện lần đó mà tôi và Sở Tiêu Tiêu yêu nhau. Lâm Phương cũng lợi dụng điều này, muốn đảm bạn học lòng dạ nham hiểm gây chút phiền phức cho tôi và Sở Tiêu Tiêu,
Uòng công tôi bạn này còn mềm lòng với cô ta, đ đàn bà này đúng là tính xấu không chứa