Còn có rất nhiều nữ tử thanh lâu ngưỡng mộ tài học của hắn, mạnh dạn tự tiến cử mình tiếp khách.
Nhưng rượu ngon và món ngon thì hắn chấp nhận, lại khéo léo từ chối sự nhiệt tình của các nữ tử thanh lâu, vì hắn ít nhiều có chút bệnh sạch sẽ, không cảm thấy hứng thú với nữ nhân đã từng bị người khác chạm vào.
Lâm Bắc Phàm vừa vui vẻ đồ ăn ngon vừa thưởng thức màn biểu diễn cầm nghệ trên sân khấu, trong lòng không nhịn được mà cảm thán, nơi này thật sự quá biết hưởng thụ!Có rượu ngon để uống, có món ngon để nhắm, còn có người đẹp tài sắc vẹn toàn bầu bạn, đây đúng thật là thiên đường của nam nhân!Chẳng trách vô số nam nhân lưu luyến quên lối về, táng gia bại sản cũng phải tới nơi này vung tiền như rác!Vì ở đây thỏa mãn toàn bộ mơ ước và nhu cầu của đàn ông!Lúc này, Lâm Bắc Phàm bưng một chén rượu mời bàn bên cạnh: “Triệu viên ngoại, mời!”Đói phương vội vàng bưng chén rượu lên: “Trạng nguyên lang khách sáo rồi, mời ngươi!”Sau khi uống xong một chén, mối quan hệ giữa hai bên đã kéo gần một phần.
Lâm Bắc Phàm tò mò hỏi: “Triệu viên ngoại, ở đây vẫn luôn náo nhiệt như vậy sao?”Đối phương lắc đầu, cười đáp: “Cũng không phải, chỉ có mấy ngày nay khá náo nhiệt mà thôi!”“Tại sao vậy?” Lâm Bắc Phàm tò mò.
“Vì Sư Sư cô nương ở Bách Hoa Phường chuẩn bị xuất giá, màn biểu diễn của nàng cứ thưa thớt dần cho nên mọi người đều tới đây ủng hộ!” Triệu viên ngoại vừa cười vừa đáp.
“Sư Sư cô nương?” Lâm Bắc Phàm nhíu mày.
Thấy hắn khó hiểu, Triệu viên ngoại lập tức giải thích: “Sư Sư cô nương tên đầy đủ là Lý Sư Sư, là kỹ nữ chưa từng tiếp khách ở nơi này, chỉ bán nghệ chứ không bán thân! Nàng sở hữu dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn, hơn nữa cầm kỳ thi họa, thơ ca phú vè đều tinh thông hết, là một tài nữ nổi tiếng ở kinh thành, người theo đuổi nàng nhiều không đếm xuể!”“Nhưng mấy ngày trước nàng tuyên bố với bên ngoài chuẩn bị lấy chồng, chỉ yêu một người thủy chung son sắt! Cho nên mọi người đều vô cùng tiếc nuối, sớm tối đều qua đây ủng hộ vì sau này sẽ không còn cơ hội gặp Sư Sư cô nương nữa!”“Nàng sắp gả cho ai vậy?” Lâm Bắc Phàm tò mò hỏi.
“Cái này ta cũng không biết! Nhưng nàng nói định chọn một người tài học xuất chúng, địa vị cao quý, thực lực hùng hậu làm chồng! Cho nên mấy ngày nay người đến vô cùng nhiều là vì hy vọng có thể được Sư Sư cô nương nhìn trúng…”Lâm Bắc Phàm liếc mắt ra hiệu, nói lời trêu ghẹo: “Xem ra Triệu viên ngoại ngươi cũng là một trong số đó!”Triệu viên ngoại cười ha ha: “Ai không muốn âu yếm? Ai không muốn ôm được người đẹp về nhà? Chỉ là người ứng tuyển nhiều như mây, cơ hội dành cho tại hạ quá xa vời, cho nên chỉ tới góp vui mà thôi! Nhưng ta thấy trạng nguyên lang ngươi vô cùng có cơ hội đó!”“Ta thì bỏ đi, không cảm thấy hứng thú với mấy chuyện này!” Lâm Bắc Phàm vừa cười vừa lắc đầu.
Hắn là một người sẽ chạy trốn bất lúc nào, sao có thể lấy vợ sinh con được?Cho dù muốn tìm thì cũng phải ổn định đã rồi nói sau!“Không nói nhiều như vậy nữa, uống rượu!”“Đúng! Ta kính trạng nguyên lang một ly!”…Lúc này, trong một khuê phòng.
Một nữ tử có dung mạo tuyệt đẹp đang cầm câu thơ mà Lâm Bắc Phàm viết, đọc từng chữ một.
“Một mình lặng lẽ tới thanh lâu, trăng như lưỡi liềm, ngô đồng đơn độc giữa đêm thu thanh vắng! Cắt không đứt, gỡ vẫn rối, chính là đau buồn khi ly biệt! Lại chính là hương vị vờn quanh trong lòng… Thơ hay!”Nữ tử tuyệt đẹp hai mắt mông lung.
Bài thơ này đúng thật là viết dựa theo cuộc đời nàng, là độc thoại nội tâm của nàng!Nàng không khỏi nghĩ đến quá khứ của mình.
Lúc đầu vì liên quan đến gia đình, nàng đang ở độ tuổi như hoa mơn mởn không thể không nương thân ở Bách Hoa Phường.
Dựa vào tài nghệ bản thân mới giữ được một thân trong sạch, thành công trở thành đầu bảng ở Bách Hoa Phường, là Sư Sư cô nương nổi tiếng khắp kinh thành!Nhưng mọi người đều chỉ nhìn thấy vẻ hào nhoáng bên ngoài của nàng, có ai lại nhìn thấu sự đau khổ sau lưng nàng?Nếu như có sự lựa chọn ai muốn nương thân ở thanh lâu chứ?Bị vô số đàn ông dùng ánh mắt tham lam, đánh khinh và háo sắc nhòm ngó?“Tiểu thư, dứt khoát chọn gả cho trạng nguyên lang đi!”Một thị nữ mặc đồ màu xanh tích cực bảo: “Ngươi xem, tân khoa trạng nguyên Lâm Bắc Phàm lớn lên cũng tuấn tú lịch sự, tài học xuất chúng, tuổi còn trẻ đã thi đâu đậu đó, từ xưa đến nay có bao nhiêu người làm được?”“Hơn nữa, hắn còn là người tâm phúc trước mặt nữ đế bệ hạ, mới trong hai ngày đã thăng nửa bậc quan, làm ti nghiệp ở Quốc Tử Giám, còn được ban thưởng cho phủ đệ xa hoa, mỗi ngày được vào chầu dự thính! Ngươi gả cho hắn, Cao nha nội cũng không thể làm gì được ngươi!”Nữ tử tuyệt đẹp trước mặt chính là Lý Sư Sư – đầu bảng Bách Hoa Phường, bất hạnh bị một nha nội nhìn trúng, hắn ta là một tên ăn chơi tráng tác, ăn uống, chơi gái, cá cược đủ thứ trò, còn ỷ vào thế lực của phụ thân mà cáo mượn oai hùm, làm nhiều việc ác, mọi người đều giận mà không dám nói.
Để không bị Cao nha nội làm nhục, nàng mới chọn xuất giá vào thời điểm này, tìm một lang quân để bảo vệ nàng rồi nhân cơ hội hoàn lương.
Chỉ là bị Cao nha nội nhìn trúng rồi, đối phương còn buông lời ngông cuồng, ai dám tới thì hắn ta sẽ thu phục người đó, cho nên có vài người có thân phận và địa vị đều không dám tới, chỉ sợ đắc tội với Cao nha nội.
Cho nên mấy ngày nay nàng đều không tìm được ứng cử viên thích hợp.
Sự xuất hiện của Lâm Bắc Phàm chính là một bất ngờ.
Lý Sư Sư thở dài một tiếng: “Tiểu Thúy, tất cả những lời ngươi nói đều đúng! Trạng nguyên lang cho dù là tài học hay dung mạo đều là lựa chọn tốt nhất, có hoàng thượng ân sủng nên không sợ hãi Cao nha nội! Chỉ đáng tiếc, hắn lại là một tên tham quan!”.