"Xem tình hình là thế nào?" Tử Nguyệt công chúa khiêm tốt thỉnh giáo.
"Đồ ngốc, ngươi lại quên chiến tranh du kích là gì rồi sao? Những gì ta mới dạy ngươi đã quên hết rồi đấy à?"
"Địch tiến ta lùi, địch ở ta quấy, địch mệt ta đánh, địch lùi ta đuổi!" Tử Nguyệt công chúa lập tức đáp.
"Không sai, chính là như thế!" Lâm Bắc Phàm nói "Nếu kẻ địch mệt mỏi thì chúng ta mới tiếp tục truy sát!"
"Nếu chúng ta cũng mệt thì không được đánh nữa, mà phải phái một nhóm binh mã nhỏ đi quấy rối bọn họ, khiến bọn không thể nghỉ ngơi nổi, tiếp tục mệt mỏi rã rời! Còn phần lớn binh mã của chúng ta thì đã được nghỉ ngơi đầy đủ, dưỡng sức để tiếp tục đánh!"
"Nếu kẻ địch có viện binh thì nhất định phải rút lui, không được do dự!"
"Nhất định phải quán triệt mười sáu chữ này đến cùng, chấp hành nghiêm túc!"
Lâm Bắc Phàm quát lớn: "Hãy nhớ lấy, tuyệt đối không được tham lam đuổi theo quân địch để đánh thắng một trận thật đâm, tuyệt đối không được để bụng chút tổn thất nhất thời! Phải luôn duy trì được binh lực của quân mình, tiêu diệt quân đội của kẻ địch!"
"Có như thế thì thực lực của kẻ địch mới ngày càng suy yếu, còn thực lực của chúng ta lại ngày càng mạnh lên!"
"Cuối cùng chắc chắn có thể xoay chuyển tình hình, lấy yếu thắng mạnh, lấy ít thắng nhiều!"
"Đây mới là chiến tranh du kích thật sự!" "Đây mới là tinh túy của chiến tranh du kích!" "Là phương pháp chiến đấu rất thuận lợi!"
"Là phương pháp chiến tranh lấy yếu thắng mạnh, lấy ít thăng nhiều!"
'Tử Nguyệt công chúa trợn to mắt, trong lòng vô cùng chấn động!
Hai nữ tử trên nóc nhà cũng cảm thấy vô cùng chấn động!
Thì ra đây mới là chiến tranh du kích thật sự! Một phương pháp chiến tranh rất thuận lợi!
Một phương pháp chiến đấu lấy yếu thắng mạnh, lấy ít thắng nhiều!
Một phương pháp chiến tranh thật mạnh!
"Phương pháp chiến tranh du kích này... rất mạnh!"
"Địch tiến ta lùi, địch ở ta quấy địch mệt ta đánh, địch lùi ta đuổi... nếu biết vận dụng phương pháp này một cách linh hoạt, không dám chắc có thể đánh thắng kẻ địch nhưng ít nhất cũng có thể giúp quân ta giữ được thế bất bại!"
Nữ đế than thở: ¡ khanh này của trẫm còn là một thiên tài binh gia nữa cơ đấy!"
Đến cả người hiểu nhiều biết rộng như nữ đế còn cảm thấy như thế huống hồ là Tử Nguyệt công chúa?
Nàng kích động hỏi: "Quân sư, có phải biết dùng chiến tranh du kích là đánh bại được Võ Tây vương hay. không?"
Lâm Bắc Phàm cười ha hả: "Ngươi nghĩ gì thế hả, làm gì có chuyện đơn giản như thế? Mặc dù chiến tranh du kích không tồi nhưng vẫn có thiếu sót lớn, chúng ta phải dựa vào tình hình mà vận dụng cho hợp lý, nếu không thì kẻ thua cuộc sẽ là chúng ta đấy!"
'Tử Nguyệt công chúa há hốc miệng: "Phương pháp chiến tranh hoàn hảo như thế mà cũng có thiếu sót sao?"
Nữ đế vừa khen ngợi Lâm Bắc Phàm cũng há hốc. miệng!
Điều mà nàng nghi hoặc cũng giống với Tử Nguyệt công chúa!
"Tất nhiên là có rồi, hơn nữa thiếu sót còn không ít ấy chứ!"
Lâm Bắc Phàm cười nói: "Nếu muốn sử dụng được chiến tranh du kích, tốc độ di chuyển nhất định phải nhanh, hành động như gió, nếu không thì đã không gọi là chiến tranh du kích! Như vậy, yêu cầu đối với quân sĩ tham gia chiến đấu là phải giỏi khinh công, chân tốt và phải có tuấn mã cực phẩm!"
"Người có thể thỏa mãn được một trong các yêu cầu đó đã rất ít rồi!"
"Số lượng quân lính ít ỏi vốn chẳng thể uy hiếp nổi số đông! Nếu đã như thế, dựa theo phương châm mười sáu chữ của chiến tranh du kích, trong tình huống này chúng ta chỉ còn cách rút lui và không ngừng rút lui, chứ không thể đánh nổi!"
"Mặc dù chúng ta không tổn thất gì nhưng kẻ địch cũng chưa bị tiêu diệt, chẳng có ý nghĩa gì cả! Cho nên, chiến tranh du kích chỉ phù hợp với những trận chiến quy mô nhỏ, chủ yếu dùng để quấy rầy quân địch và rèn luyện binh lính!"
"Muốn dùng chiến tranh du kích để đánh thắng kẻ địch là điều hoàn toàn không thể thực hiện được!”
Tử Nguyệt công chúa đột nhiên bị tạt một chậu nước lạnh.
Nữ đế đang đứng trên nóc nhà cũng cảm thấy mình vừa bị tát một cái.
Vừa rồi nàng còn khen ngợi phương pháp này của Lâm Bắc Phàm không tệ, không ngờ lại bị hắn vả mặt nhanh như thết
Nếu vận dụng phương pháp này một cách linh hoạt thì đúng là có thể giữ quân mình ở thế bất bại, nhưng cũng không có cách nào đánh bại được kẻ địch!
Cứ vật lộn qua lại như thế cũng chỉ tổ vô ích mà thôi!
"Cho nên, ở đây, ta phải bổ sung thêm một phương pháp chiến đấu nữa, sử dụng phối hợp với chiến tranh du kích sẽ mang tới hiệu quả rất rõ ràng!"
"Phương pháp chiến tranh gì vậy?" Tử Nguyệt công chúa dò hỏi.
"Đánh vận động!" Lâm Bắc Phàm khẽ mỉm cười.
"Cái gọi là đánh vận động tức là tiêu diệt kẻ địch trong lúc vận động! Lợi dụng không gian tác chiến rộng lớn, tranh thủ thời gian di chuyển quân lính bao vây kẻ địch, dùng ưu thế về binh lực để đánh nhanh thắng nhanh!"
"Tóm lại lại: Tránh quân chủ lực của địch, dụ địch đi vào, tập trung ưu thế về binh lực để đánh tan kẻ địch từng chút một!"
"Mong quân sư chỉ dạy!" Tử Nguyệt công chúa nói với vẻ thành khẩn.