Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mắt thấy không hỏi ra được thứ gì giá trị từ chỗ Lâm Bắc Phàm, Hạ Thiên Khung cúi người hỏi một ông cụ đang hút tẩu, đồng thời cũng đang bán thuốc lá.

“Ông cụ, xin hỏi kinh thành này vẫn luôn náo nhiệt như vậy sao?”

Ông cụ này có hơi mơ màng: “Ta đang lúc hút thuốc, sao ngươi lại hỏi ta mấy câu này, ngươi không biết nhìn sao?”

Nhưng vừa thấy bọn họ ăn mặc sang trọng, trên người thấp thoáng lộ ra quý khí cũng biết không thể đắc tội được.

Hắn ta không dám chậm trễ mà vội vàng đứng dậy.

Sau đó nhìn thấy Lâm Bắc Phàm đi bên cạnh đám người này lại càng kinh ngạc hơn, vội chắp tay cung kính nói: “Chào phủ doãn đại nhân! Đây là…”

Lâm Bắc Phàm vừa cười vừa giới thiệu: “Vị vừa mới hỏi chuyện ngươi này chính là đương kim thái tử Hạ Thiên Khung của Đại Hạ hoàng triều, mà người bên cạnh hắn ta đều là quan viên tới từ Đại Hạ hoàng triều, bọn họ tới viếng thăm chính thức nước ta, thuận tiện du lịch kinh thành!”

Ông lão vô cùng kinh ngạc: “Hả? Vậy mà lại là thái tử của Đại Hạ sao…”

Hạ Thiên Khung tiếp tục truy hỏi: “Ông cụ, ngươi có thể kể một chút về tình hình ở kinh thành cho bản cung được không?”

“Chuyện này…”

Ông cụ lại không dám nói nhiều mà nhìn về phía Lâm Bắc Phàm.

Lâm Bắc Phàm cười bảo: “Ông cụ, nếu điện hạ đã hỏi ngươi vậy ngươi cứ kể cho mọi người đi!”

“Vâng, phủ doãn đại nhân!”

Ông cụ đứng dậy nhưng vẫn hơi khom lưng, đáp: “Nếu là trước đây thì kinh thành cũng không phải thế này đâu, khi ấy tuy cũng được tính là náo nhiệt nhưng không náo nhiệt đến vậy! Từ sau khi Lâm đại nhân lên nhậm chức thì mọi thứ ở đây đều thay đổi cả!”

“Hả?” Đám người Đại Hạ quay đầu nhìn về phía Lâm Bắc Phàm, Lâm Bắc Phàm lại mỉm cười đáp lại.

“Từ năm ngoái, Lâm đại nhân lên làm phủ thừa ở kinh thành, tổng quản lý toàn bộ sự vụ trong kinh thành thì tất cả đều thay đổi! Lâm đại nhân chỉnh đốn tác phong và uy tín của quan viên, cải thiện môi trường tư pháp, khi thẩm tra án luôn bênh vực dân chúng chúng ta, trừng phạt kẻ quyền quý, cứ như vậy, đám quyền quý cũng không dám làm xằng làm bậy nữa, dân chúng chúng ta đều có thể ưỡn thẳng sống lưng, không sợ bị bắt nạt nữa!”

“Hóa ra là như vậy!”

Ông cụ lại nói tiếp: “Tiếp đó, Lâm đại nhân lại khuyến khích phát triển thương nghiệp, mở rộng kinh tế vỉa hè! Các ngươi nhìn nơi này đi, mỗi một con phố đều được quy hoạch rất tốt, mọi người đều buôn bán trong phạm vi của mình! Thế này, rất nhiều người đều có cơ hội kiếm tiền! Chỉ cần ngươi không sợ vất vả thì đều có thể kiếm tiền! Kinh thành trở nên náo nhiệt như vậy cũng có một phần nguyên nhân bắt nguồn từ đây!”

Mọi người đều rất ngạc nhiên, Hạ Thiên Khung truy hỏi: “Kinh tế vỉa hè này có hiệu quả tốt đến vậy sao?”

Thông qua tin tình báo, hắn ta cũng biết cách đây rất lâu kinh thành Đại Võ đã thực hiện kinh tế vỉa hè và quả thật cũng có được hiệu quả nhất định!

Nhưng khi ấy hắn ta không cho là đúng, không phải chỉ là bày sạp ra bán hàng thôi sao?

Cùng lắm thì có thêm một tầng quy hoạch nữa mà thôi, buôn bán vẫn là mấy thứ đó, có thể thúc đẩy được gì cho thương nghiệp?

Bây giờ xem ra có khả năng hắn ta đã nghĩ quá hiển nhiên rồi!

Ông cụ lắc đầu: “Lão hủ không rõ cho lắm! Đạo lý lớn nhiều biết bao, lão hủ cũng không biết hết được! Dù sao từ sau khi kinh thành mở rộng buôn bán vỉa hè cho tới nay quả thật đã trở nên rất náo nhiệt, mọi người đều có thể kiếm được tiền! Giống như lão phu đây, bình thường bận cày cấy, có thời gian rảnh là tới đây bán thuốc lá, kiếm thêm vài lạng bạc vụn, ha ha!” Nói xong, lại có vài phần đắc ý.

“Nhưng, sự thay đổi lớn nhất vẫn là năm sau cơ!” Ông cụ lại bải.

“Năm sau?” Mọi người ngạc nhiên.

“Từ năm sau, thật sự sẽ phát triển mỗi ngày mỗi khác!”

Ông cụ nói với vẻ mặt hớn hở: “Dân Tâm thành đối diện với kinh thành đã mở rất nhiều cửa hàng và công xưởng, tuyển một lượng lớn công nhân! Xưởng xi măng độc quyền của triều đình cũng cần rất nhiều công nhân sản xuất xi măng! Tiền lương đi làm vô cùng hậu hĩnh, khiến người ngưỡng mộ! Nếu không phải lão hủ đã lớn tuổi thế này, còn ruộng phải cày thì cũng muốn qua bên đó kiếm miếng cơm!”

“Còn có chịu sự ản hưởng này mà dân làm ăn ở kinh thành cũng nhiều lên! Làm ăn buôn bán đều cần nhân lực chứ, cho nên lại cần tuyển người! Tóm lại là mọi người đều có công việc, đều có tiền để kiếm, cuộc sống càng ngày càng tốt!”

“Cái này cái này…” Đoàn đại biểu của Đại Hạ vô cùng kinh ngạc.

Ông cụ chắp tay với Lâm Bắc Phàm, nói với vẻ cung kính: “Toàn bộ những thứ này đều nhờ Lâm đại nhân mang lại, cảm ơn ngươi đã mang tới cuộc sống tốt và mang tới hy vọng mới cho ta!”

Lâm Bắc Phàm cười đáp: “Đây là việc mà bản quan nên làm, vì trách nhiệm của bản quan là tạo phúc một phương!”

“Lâm đại nhân, ngươi hút thuốc không, lão hủ tặng ngươi vài lạng!”

“Không cần đâu, bản quan không hút!”

Đoàn đại biểu Đại Hạ lại hỏi mấy người nữa và cũng có được câu trả lời như nhau.

Từ khi Lâm Bắc Phàm lên làm phủ thừa, tổng quản lý toàn bộ sự vụ trong kinh thành cho tới nay, cuộc sống của mọi người càng ngày càng tốt lên.

Đặc biệt là năm sau, Dân Tâm thành bắt đầu vận hành và phát triển vượt bậc, mỗi ngày một khác.

Vì thế mọi người vô cùng khâm phục hắn.

“Lâm đại nhân, ngươi giỏi quá!”

“Làm phủ doãn chưa được bao lâu đã mang tới sự thay đổi lớn như thế, bản quan khâm phục!”

“Chẳng trách lại được nữ đế coi trọng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK