Lúc này, có một vị công tử trẻ tuổi ăn mặc theo kiểu hào hoa phú quý, nghe những gì mọi người thảo luận thì rất ngạc nhiên: "Không ngờ bệnh phù chân và bệnh quáng gà, lại có cách chữa trị! Nếu phương pháp chữa bệnh này được lan truyền rộng rãi, chắc chắn thực lực. của quân đội Đại Võ sẽ được nâng cao một, hai phần! Đối với hoàng triều ta mà nói, chẳng phải đây là một tin tốt lành hay sao!"
"Điện hạ, thật ra nhìn từ một góc độ khác, nếu chúng †a đem phương pháp trị bệnh này quay về, thì điện hạ cũng coi như lập được một đại công rồi!"
Ông lão ở phía sau cười nhẹ mà nói.
"Nói cũng phải, đây là công lao bỗng nhiên kiếm được, không nhận thì lãng phí quái"
Vị công tử trẻ tuổi kia mỉm cười: "Nhưng điều khiến bản cung hứng thú hơn cả là, tế tửu Lâm Bắc Phàm người nghĩ ra phương pháp chữa bệnh này! Có người nói, hắn là trạng nguyên lang đầu tiên đỗ đầu tam nguyên kể từ khi Đại Võ lập quốc đến nay, tuổi còn trẻ mà đã được. nữ đế coi trọng, nên mới dần dần thăng chức, liên tục thăng mấy cấp rồi trở thành tế tửu!"
"Vũ khí thần kỳ bay lên trời, đại khí cầu và lợi khí trên nước, tàu đệm khí đều do hắn phát minh ra cả, giúp thực lực của Đại Võ tăng lên rất nhiều! Không ngờ, hắn còn là một tên đại phu, ha ha! Thật là thú vị!"
"Chàng thiếu niên này đúng là giỏi lắm!"
Ông lão bên cạnh nói với vẻ khâm phục: "Nghe nói hắn còn chưa tới hai mươi tuổi, mà đã lăn lộn khuấy đảo triều đình rồi! Tài hoa của hắn cũng rất hiếm có, rất giỏi ngâm thơ làm văn, đã từng sáng tác ra rất nhiều bài thơ kinh điển, truyền khắp cả nước! Có lẽ hắn chính là đối thủ mạnh nhất trong cuộc so tài Viêm Võ lần này của chúng tai"
"Đúng là nên coi trọng, nhưng hắn có giỏi hơn đi chăng nữa, thì cũng chỉ có một mình!"
Vị công tử trẻ tuổi kia mỉm cười: "Tài tử lần này chúng ta phái tới, chính là nhóm tài tử ưu tú nhất từ khi Đại Viêm chúng ta lập nước đến nay! Chắc chắn bọn họ có thể đỗ trạng nguyên trong lần thi văn này! Nếu bọn họ. không đỗ được, thì vẫn còn có bản cung cơ mà"
Nói đến đây, hắn ta đứng thẳng dậy đầy ngạo mạn, tinh thần phấn chấn.
"Điện hạ nói rất có lý!" Ông lão kia nịnh nọt mà nói: "Điện hạ cũng có tài năng của một trạng nguyên! Nếu không vì thân phận hoàng thất, thì đã được đề danh trạng nguyên từ lâu rồi!"
Vị công tử trẻ tuổi kia bắt đầu cười ha ha.
"Điện hạ, cuộc so tài Viêm Võ lần này, là chuyện lớn, không được xảy ra sai sót! Chúng ta có nên nhanh chóng liên hệ với nội ứng tại Đại Võ không, như vậy sẽ nhận được tin tức liên quan tới đối thủ, phần thắng sẽ càng lớn hơn!"
Sắc mặt của vị công tử trẻ tuổi trở nên nghiêm túc: "Kẻ nội ứng đó là ai?"
"Thật ra chính là... tế tửu Lâm Bắc Phàm của Đại VõI"
"Chính là hắn sao?" Vị công tử trẻ tuổi kia há hốc miệng.
Chàng thanh niên mà hắn ta vừa khen ngợi, lại chính là nội ứng của bọn họ, đây là chuyện gì vậy chứ!
"Vương đại nhân, ngươi không nhầm đấy chứ, sao lại là hắn được?"
Vị công tử kia nhíu mày: "Theo những gì bản cung biết, Lâm Bắc Phàm rất được nữ đế ân sủng, nên mới từng bước thăng chức, hưởng thụ vinh hoa phú quý bất tận! Một người có tiền đồ rộng mở như thế, chẳng có lý do gì để phản bội Đại Võ cả, sao lại là nội ứng của chúng 1a được?"
Ông lão kia cười gượng: "Điện hạ, thật sự là hắn đấy! Mặc dù hắn rất được sủng ái, tiền đồ rực rỡ, nhưng lại có một đặc điểm lớn, đó là tham lam tiền tài! Chính vì vậy, nên mới bị chúng ta mua chuộc!"
"Tham tiền sao? Hắn có thể tham đến mức nào được cơ chứ?"
Vị công tử trẻ tuổi kia hỏi.
"Điện hạ, ta nói với ngươi thế này nhé, phương pháp chế tạo khí cầu lớn và tàu đệm khí, do chính hắn tiết lộ cho chúng ta đấy! Để mua lại phương pháp chế tạo hai loại thần khí này, Đại Viêm chúng ta đã bỏ ra tổng cộng tám trăm vạn lượng, thiếu một xu hắn cũng không chịu!"
Ông lão đau lòng mà nói.
Vị công tử trẻ tuổi đi hít vào một hơi: "Tám trăm vạn lượng! Tham quái"
Một hoàng tử cao quý như hắn, tính toàn bộ gia sản, cũng chẳng bằng nổi một phần ba của hẳn.
"Hơn nữa có người còn nói, trong lúc làm quan, hắn còn lợi dụng chức vụ của mình mà tham ô hơn nghìn vạn lượng bạc! Đến cả tiền của những vị đại thần khác, cũng. bị hắn tham ô mất! Đúng là kẻ lòng tham không đáy mà!”
Vị công tử trẻ tuổi lại hít vào một hơi: "Tham những nghìn vạn lượng sao! Tham nhiều tiền như thế, hắn không sợ sẽ bị rơi đầu sao?"
"Thật lòng thì thần không biết, tại sao hắn lại to gan bằng trời như thế, có lẽ là ỷ vào sự ân sủng của nữ đết Khắp cả triều đình Đại Võ đều là tham quan, đã thối nát thành thói rồi! Điện hạ, nếu chúng ta tới gặp hắn, bảo hắn giúp đỡ, thì chắc là phải chuẩn bị thêm chút tiền đấy!"
Ông lão lại nói.
Khóe miệng của vị công tử kia co giật: "Vương đại nhân, bản cung cảm thấy thôi đi thì hơn! Bản cung không có nhiều tiền như thế để thỏa mãn lòng tham của hắn đâu! Hơn nữa, cuộc so tài Viêm Võ lần này, cũng không cần hắn giúp đỡ đến thế!"
"Điện hạ nói có lý lắm!"
Hai người cười đùa, biến mất khỏi đường phố.