Lâm Bắc Phàm đặt cây bút đang cầm trên tay xuống, lớn giọng bảo: "Ngươi xem đi, hiện giờ ta đang sống trong căn nhà vừa rộng vừa đẹp, mặc đồ làm từ tơ lụa, uống rượu ngon trong cung đình, ăn món ăn do Ngự Thiện Phòng làm, đi lại có xe sang đưa đón!"
"Mặc dù hiện giờ ta chỉ là một vị quan ngũ phẩm tép riu nhỏ bé nhưng cũng đã có thể tung hoành trên triều đình, nói chuyện quốc gia đại sự! Ta được nữ đế ân sủng, tương lai chưa chắc đã không thể bước lên vị trí tể tướng!"
"Ta của hiện ta có thể nói là chẳng thiếu gì cải" "Cái gọi là cuộc sống viên mãn cũng chỉ như thế mà thôi!"
"Còn các ngươi hiện giờ chỉ là đám người xấu xa bị căm ghét, không chỉ bị Đại Nguyệt vương triều truy sát mà còn bị Đại Võ truy nã, sống cảnh đầu đường xó chợ, ăn bữa nay lo bữa mail Ta bị điên mới đi cùng các ngươi!"
"Cho nên, mời Tử Nguyệt cô nương về chol" Lâm Bắc Phàm xua tay.
"Tình thế hiện nay quả thực đúng như công tử nói, bảo ngươi buông bỏ toàn bộ vinh hoa phú quý và tương lai tươi sáng mà ngươi đang có để đi theo những kẻ có tương lai mịt mù như chúng ta đúng là không thực tế! Nhưng Lâm công tử này, ngươi phải hiểu rằng tất cả những gì ngươi đang hưởng thụ cũng chỉ là trăng trong gương, là hoa trong nước mà thôi! Bởi vì Đại Võ sắp loạn lạc rồi!"
Tử Nguyệt công chúa lớn giọng nói: "Hiện giờ tại Đại Võ hoàng triều, phiên vương ở các nơi sẵn sàng nổi dậy, tham ô mục nát trở thành xu thế trong triều đình, giang hồ rối loạn không chút bình yên và cả các hoàng triều lớn ở xung quanh... thù trong giặc ngoài liên tục hoành hành, Đại Võ có thể sụp đổ bất cứ lúc nào!"
"Cho dù ngươi sở hữu tài năng ngút trời cũng chẳng thể cứu vãn được đâu! Sống trong tình cảnh ấy, năng lực của một mình ngươi quá mức nhỏ nhoi chẳng đáng nhắc tới, thậm chí đến tự bảo vệ mình cũng là điều xa xỉ, không bằng mau chóng tính toán đường lui cho bản thân!"
Tử Nguyệt công chúa nói với vẻ kích động: "Lâm công tử, tài hoa của ngươi khiến bọn ta rất kính phục! Chỉ cần ngươi gia nhập với bọn ta, chắc chắn bọn ta sẽ đối xử với ngươi như thần tử của đất nước! Ngươi không muốn kiến công lập nghiệp sao? Ngươi không muốn lưu danh sử sách sao? Nhất định bọn ta sẽ cho ngươi môi trường thỏa mãn để thể hiện tài hoa của mình!"
"Ngươi nói cũng khá có lý đấy nhưng trung thần không thể theo hai chủ!"
Lâm Bắc Phàm tỏ vẻ chính trực: "Ta nhận được long ân, được nữ đế tin tưởng, tất nhiên phải cống hiến vì hoàng ân bao la tới khi đầu rơi máu chảy rồi! Ngươi bảo ta phản bội bệ hạ, phản bội Đại Võ, tức là đang bảo ta phản bội lại lương tâm của chính mình, ta tuyệt đối không thể làm như thế được!"
Tử Nguyệt công chúa rất chấn động, sắc mặt của nàng cũng thay đổi!
Không ngờ tên tham quan người gặp người ghét này lại là người tuyệt đối trung thành như thết
Xem ra, hắn cũng có điểm đáng quý đấy! Chẳng lẽ ta phải thất bại ư? Tử Nguyệt công chúa vẫn chưa từ bỏ hy vọng.
Nàng mạo hiểm tính mạng của mình để quay lại kinh thành nên cũng đã chuẩn bị kỹ càng trước cả rồi.
Nàng lấy mấy chục tờ ngân phiếu với tổng giá trị lên đến một trăm vạn lượng từ trong túi ra, đặt trước mặt Lâm Bắc Phàm, nói với vẻ rất thành khẩn: "Lâm công tử, chỉ cần ngươi đồng ý gia nhập với bọn họ thì những thứ này đều là của ngươi hết! Nếu sau này ngươi kiến công lập nghiệp sẽ còn được trọng thưởng thêm! Bọn ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi thần tử có công!"
Sau đó, Lâm Bắc Phàm lại mỉm cười: "Ha! Tử Nguyệt công chúa, ngươi định dùng tiền để mua chuộc ta đấy à, ta nói cho ngươi biết, NO..."
"Probleml" Tử Nguyệt công chúa bối rối: "Là thế nào?" "Tức là không thành vấn đề!"
Lâm Bắc Phàm nhanh tay cất tiền vào trong ngực áo, cười bảo: "Tử Nguyệt công chúa, chiêu này của ngươi thật tuyệt diệu! Con người ta ấy à, ngoài mật ngọt chết ruồi ta thì không còn cách nào khác có thể khiến ta khuất phục được! Ngoài sự mê hoặc ra, điều gì ta cũng cưỡng lại được tất! Từ hôm nay trở đi, ta sẽ là quân sư của ngươi, bày mưu tính kế cho ngươi! Ngươi có vấn đề gì thì cứ hỏi đi, ta mà biết chắc chắn sẽ nói hết không giấu giếm gì cải!"
Tử Nguyệt công chúa: "Trời mái"
Nàng vốn tưởng phải thất vọng quay về chứ, nhưng không ngờ lại xoay chuyển được tình thết
Chỉ một trăm vạn lượng đã thu phục được hắn rồi!
Sớm biết thế này thì lúc nấy ta còn phí sức làm gì cơ chứ?
Tốn nước bọt cả nửa ngày trời!
Còn cả cảm tình với hắn nữa chứ!
Tử Nguyệt công chúa nhìn khuôn mặt cười híp cả mắt của Lâm Bắc Phàm mà há hốc miệng: "Lâm công tử, không phải ngươi vừa nói là trung thần không thể theo hai chủ sao?"
"Đúng vậy, trung thần không thể theo hai chủ trừ khi cả hai đều là nữ chủ!" Lâm Bắc Phàm cười híp mí, bảo: "Công chúa đây là một nữ tử, hơn nữa lại còn là một đại mỹ nữ vừa giàu có vừa xinh đẹp, ta cảm thấy làm việc cho ngươi cũng không thành vấn đề!"
Tử Nguyệt công chúa: "Trời ạ!"
"Không phải ngươi bảo mình sẽ không phản bội nữ đế, không phải bội Đại Võ sao?"