Không Hư đạo trưởng vô cùng khó xử: “Không phải bần đạo không muốn giúp đỡ, mà là việc này không phải có thế giúp là giúp được ngay! Phải biết là muốn luyện ra được thuốc trường sinh bất lão cần rất nhiều kỳ trân dị bảo, tiên trân kỳ tài! Không có nguyên liệu thì căn bản không thế luyện ra được tiên đan!” Hoàng đế Đại Hạ vội vàng nói: “Đạo trưởng xin yên tâm, trầm đã sai người thu thập kỳ trân dị bảo trong thiên hạ, cung cấp cho ngươi đế ngươi luyện đan! Ngươi muốn cái gì, trầm sẽ thu thập cái đó, tuyệt đối sẽ không đế đạo trưởng phải khó xử!”
“Ngoại trừ dược liệu khó tìm ra, còn phải ứng đối với lôi kiếp!”
Không Hư đạo trưởng thở dài nói: “Bệ hạ hẳn cũng biết thuốc trường sinh bất lão là tiên đan diệu dược không thuộc về trần thế! Lúc trước bần đạo luyện ra được thuốc trường sinh bất lão đã gặp phải lỗi phạt! Không chỉ có bần đạo bị đánh trọng thương, mà ngay cả viên tiên đan kia cũng bị thu trở về rồi, cho nên…” Hoàng đế Đại Hạ lại lập tức nói: “Trẫm quả thật đã sớm biết những chuyện mà đạo trưởng vừa nói rồi! Vì để ứng phó với lôi kiếp, trẫm đã mời rất nhiều cao thủ trong thiên hạ tới, đạo trưởng cứ việc yên tâm!” Không Hư đạo trưởng nghe thấy vậy cũng có chút động
tâm.
Nhưng hắn ta là quốc sư của Đại Viêm, được bệ hạ Đại Viêm coi trọng, tùy ý thay đối môn đình thì không hay cho lắm.
Cho nên tỏ vẻ có chút do dự.
Hoàng đế Đại Hạ lớn tiếng nói: “Ngoài ra, trẫm cũng phong ngươi làm quốc sư, làm nhất phẩm đương triều! Các loại vinh hoa phú quý chắc chắn không hề ít! Nói tóm lại, Đại Viêm có thể cho ngươi cái gì thì trẫm cũng có thể cho ngươi cái đó! Hơn nữa còn nhiều hơn so với bọn họ, tốt hơn so với bọn họ!” Không Hư đạo trưởng vẫn có chút do dự.
Hoàng đế Đại Hạ cắn răng nói: “Còn có đạo trưởng chỉ cần có thể luyện ra được thuốc trường sinh bất lão, trẫm còn phong ngươi một chữ vương, cùng trầm trị vì thiên hạ!” Không Hư đạo trưởng đã vô cùng động tâm rồi. Luyện đan cho ai không phải là luyện?
Hơn nữa, hoàng đế Đại Hạ cho càng nhiều thì càng thỏa mãn khẩu vị của hắn ta.
Vì vậy, hắn ta khom người cúi đầu: “Đa tạ long ân của bệ hạ! Bần đạo mặt dày tiếp nhận nhiệm vụ này, vì bệ hạ mà luyện chế thần đan!”
Hoàng đế Đại Hạ vui vẻ cười lớn: “Ha ha! Trầm nên cảm tạ đạo trưởng mới đúng! Sau này, Không Hư đạo trưởng sẽ ở lại hoàng cung của Đại
Hạ rồi.
Hoàng đế Đại Hạ vô cùng vui vẻ, vừa nhiệt tình chiêu đãi, vừa lệnh cho người tranh thủ thu thập thiên tài địa bảo đế luyện chế thần dược, để Không Hư đạo trưởng mau chóng luyện chế thuốc trường sinh bất lão, ví dụ như bọn họ lại phái người tới gặp Lâm Bắc Phàm, bỏ ra một cái giá rất lớn đế mua hai lạng xương rồng từ chỗ hắn.
Chỉ dựa vào phần xương rồng giả này, Lâm Bắc Phàm đã lừa được ba nghìn vạn lượng từ Đại Hạ.
Kết quả là đã bán lâu như vậy, da xương rồng cũng không bị rách.
Mặt khác, dưới tình huống Không Hư đạo trưởng nhàn rỗi không có chuyện gì để làm, lại quay lại làm nghề cũ, luyện chế Thông Thần đan.
Bây giờ trên dưới Đại Hạ đều vô cùng tin tưởng bản lĩnh của Không Hư đạo trưởng. Thấy hắn ta luyện ra thần đan như vậy thì liền vội vã thử nghiệm.
Kết quả, mỗi người đều cảm thấy sung sướng như tiên, vừa có tinh thần lại vừa phấn khích, lúc ấy thật sự giống như là đã nhìn thấy tiên nhân.
Ngay cả hoàng đế Đại Hạ tuối già bệnh nặng, sau khi ăn Thông Thần đan cũng cảm thấy có tinh
thần hơn rất nhiều, thân thể cũng tốt hơn, vì thế càng thêm tin tưởng mà không có chút nghi ngờ nào đối với bản lĩnh của Không Hư đạo trưởng, cho càng nhiều đãi ngộ hơn.
Bởi vì thường xuyên lộ diện, tin tức Không Hư đạo trưởng bị Đại Hạ bắt đi dần dần được truyền ra.
Hoàng đế Đại Viêm tức giận kêu gào, phát ra quốc thư trong đêm, nói hoàng đế Đại Hạ là trộm, vậy mà lại trộm đi quốc sư của bọn họ.
Yêu cầu Đại Hạ lập tức trả lại quốc sư, còn phải bồi thường xin lỗi, bằng không sẽ sử dụng bạo lực.
Căn bản là hoàng đế Đại Hạ không bị uy hiếp.
Có bản lĩnh thì đánh qua đây, ai sợ ai chứ?
Sở dĩ hoàng đế Đại Hạ nói như vậy, thứ nhất là bởi vì không sợ, thứ hai là bởi vì lục địa của hai nước không giáp nhau, ngươi muốn đánh tới nhất định phải đi qua Đại Võ, Đại Võ chắc chắn sẽ không cho qua.
Vì vậy, chỉ có con đường vượt biển.
Nhưng mà, lúc trước xương rồng xuất hiện trên biển, dẫn đến trận hải chiến của hai nước, hải quân hai nước đều bị tiêu diệt rồi, căn bản là không đánh lại.
Lúc này, nữ đế Đại Võ không ngại lớn chuyện, xen vào một chân.Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ! Hai vị đều là hoàng đế của nước lớn, náo loạn ầm ĩ thì ra thể thống gì, chẳng lẽ không thể bình tĩnh ngồi xuống, bớt hai đạo sao?
Trẫm nguyện ý nhường ra một khoảng địa bàn ở giao giới, đế cho hai bên các ngươi ra sức đánh.
Hai lão hoàng đế tức giận đến méo miệng, không ăn nổi cơm.
Các nước khác đã nhao nhao lên đợi xem trò cười.
Cuối cùng, Đại Viêm và Đại Hạ vẫn không đánh nhau.
Nhưng có làm chuyện gì sau lưng hay không thì không thế biết được.
Bởi vì Không Hư đạo trưởng có thể luyện chế thuốc trường sinh bất lão đã đi tới kinh thành Đại Hạ, cho nên rất nhiều thế lực từ khắp các nơi cũng nhao nhao đi tới kinh thành Đại Hạ, kinh thành trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.
Hoàng đế Đại Hạ không thế không tăng cường đề phòng, cẩn thận quốc sư của mình bị người khác trộm mất, giấc mơ trường sinh sẽ vỡ tan tành.