Mục lục
Cường Giả Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 661: Ngũ vị lôi hỏa

Tộc Cổ Ma bị trục xuất nhưng vẫn hung ác, lại không định cư ở bất cứ vị trí nào trên thế giới Đại Thiên, mà lựa chọn tự mình đi đày, tiến vào hư không.

Trong hư không có dòng chảy hư không hỗn loạn, có các loại cự thú hư không khiến người ta phải sợ hãi, còn có hắc động hư không khó mà đề phòng được vân vân, nói tóm lại, hư không đặc biệt nguy hiểm.

Tự mình đi đày định cư ở hư không có thể nói là không thể tin nổi!

Thế nhưng.

Cũng chính vì lựa chọn điên rồ này mà đã tạo nên sự cường thịnh của tộc Cổ Ma về sau.

Có lẽ là do may mắn, hoặc có lẽ do mệnh chưa đến lúc tuyệt, những tộc nhân tộc Cổ Ma tự đi đày đến hư không đó không những không bị diệt sạch trong hư không, ngược lại còn thích ứng với môi trường hư không, từ đó tạo nên thể chất càng ngày càng mạnh mẽ đến mức đáng sợ, thậm chí khiến người ta phải kinh hãi đến rét lạnh trong lòng.

Mà tộc Cổ Ma càng ngày càng cường đại đương nhiên sẽ muốn báo thù.

Đại khái bắt đầu từ mười triệu năm về trước cho mãi đến tận bây giờ, tộc Cổ Ma giống như sâu bọ trong xương mu bàn chân vậy, thường xuyên tập kích hoàng triều Bất Tử.

Hoàng triều Bất Tử trong 10 triệu năm gần đây có thể nói là tổn thất trầm trọng.

Những tiên điền, linh điền, v.v. không biết đã bị hủy hoại bao nhiêu.

Còn cả những thành trì không có gì ngoài hoàng thành bên trong hoàng triều Bất Tử gần như đều bị chém giết qua.

Cũng may, nội tình của tộc Đạm Đài cũng đủ thâm hậu, con bài chưa lật cũng đủ nhiều.

Hơn nữa, tộc Đạm Đài cũng tương đối ôn hòa với việc nắm quyền hoàng triều Bất Tử, rất có được uy tín và lòng người, vì thế mà long mạch và đình vận của hoàng triều Bất Tử vẫn rất thịnh vượng. Có long mạch và đình vận gia trì, tộc Đạm Đài chỉ cần chắc chắn chiếm cứ hoàng cung và hoàng thành thì vẫn có thể miễn cưỡng chống lại tộc Cổ Ma.

Nhưng, cũng chỉ có thể là chống cự một cách bị động mà thôi.

Muốn chủ động ra tay tấn công thì hiện tại vẫn chưa làm được.

Đây cũng là lí do vì sao rõ ràng hoàng triều Bất Tử là một trong ba thế lực lớn riêng biệt của thế giới Đại Thiên, nhưng hoàng triều Bất Tử lại không giống với điện Hoàng Tuyền và liên minh Hoang Thần, họ cực ít khi xuất hiện trong thế giới Đại Thiên, luôn rất khiêm tốn.

Loại khiêm tốn này thật ra là do hết cách, một ngày tộc Cổ Ma chưa bị tiêu diệt thì tinh lực của hoàng triều Bất Tử chỉ có thể đặt hết lên tộc Cổ Ma mà thôi.

Đương nhiên, dù có nỗi uy hiếp khủng bố là tộc Cổ Ma này luôn bên cạnh, nhưng 10 triệu năm nay sau khi trải qua vô số trận chiến sống chết thê thảm thì hoàng triều Bất Tử vẫn thể hiện được tiềm lực và thực lực khiến người khác phải sợ hãi cảm thán.

Có câu nói rất hay, tiềm lực và thực lực đều là bị bức ép mà xuất hiện.

Không sai chút nào.

Mặc dù hoàng triều Bất Tử, điện Hoàng Tuyền và liên minh Hoang Thần đều là những thế lực siêu cấp, nhưng trên thực tế, thực lực của hoàng triều Bất Tử ước chừng mạnh hơn liên minh Hoang Thần và điện Hoàng Tuyền không ít.

"Chu Kình không xảy ra chuyện gì chứ?", Đạm Đài Chân Thương ngưng giọng hỏi, có chút lo lắng.

Nguyên nhân rất đơn giản, Chu Kình chính là hy vọng của hoàng triều Bất Tử!

Loại yêu nghiệt cỡ như Chu Kình có lẽ từ thời viễn cỗ đến thời thượng cổ rồi đến ngày hôm nay cả hoàng triều Bất Tử cũng chưa xuất hiện một ai như vậy.

Sâu trong lòng, điều mà Đạm Đài Chân Thương hy vọng đó là Chu Kình tương lai có một ngày sẽ trưởng thành, có thể dẫn dắt hoàng triều Bất Tử chân chính tiêu diệt tộc Cổ Ma.

Trước khi Chu Kình trưởng thành thì tuyệt đối không được chết.

"Không sao, ngược lại tiểu đội của tộc Cổ Ma muốn giết chết Chu Kình đó, ước chừng 3 tên cổ vương, 14 tên ma tướng, 92 tên ma binh toàn bộ đã chết! Từng tên đều bị Chu Kình giết chết! Toàn bộ bị Chu Kình chặt đầu!", Đạm Đài Vô Tồn lớn tiếng nói.

Kích động chết mất.

Có trời biết, lúc đó hắn tận mắt chứng kiến Chu Kình chém giết những tộc nhân tộc Cổ Ma đó thế nào.

Cảnh tượng đó, quá chấn động.

Toàn bộ được khắc sâu vào trong trí não.

Đến chết cũng không quên.

Bây giờ nhớ lại vẫn còn nhiệt huyết sôi trào.

"Thật ư?!", Đạm Đài Chân Thương trở nên kích động, hai mắt sáng bừng, đứng bật dậy nhìn chằm chằm vào con trai thứ ba Đạm Đài Vô Tồn, giọng nói trở nên to hơn.

Thực sự có chút không dám tin.

Tộc Cổ Ma ai nấy cũng đều mạnh đến mức khiến người khác run rẩy.

Bởi vì, mỗi người của tộc Cổ Ma vì thích ứng với môi trường hư không mà từ khi sinh ra đã có thể chất có thể so sánh với thần thể đến đạo thể.

Cộng thêm còn tu luyện công pháp, võ kỹ do tộc Vu để lại trong truyền thuyết.

Có thể nói là mạnh càng thêm mạnh.

Túm đại một người nào đó trong tộc Cổ Ma ra so sánh với những người tu luyện võ đạo ở thế giới Đại Thiên cũng đều được coi là siêu cấp yêu nghiệt.

Mà tộc Cổ Ma từ yếu đến mạnh có thể phân thành năm cấp bậc trình độ ma binh, ma tướng, cổ vương, cổ hoàng đến cổ ma chi vương.

Cấp độ cổ vương này ở tộc Cổ Ma đã thuộc loại cấp cao rồi, số lượng không nhiều.

Giết một tên bớt một tên.

Cấp bậc cổ vương trên cơ bản thì thực lực có thể đạt đến cảnh giới Hằng Đạo vòng thứ bảy thứ tám thậm chí mạnh hơn!

Nghe nói, cổ vương khủng bố nhất có thể miểu sát một võ giả nhân loại cảnh giới Dung Đạo tầng thứ nhất đến tầng thứ hai bình thường.

Nói thực, hơn một triệu năm gần đây, hoàng triều Bất Tử chưa từng giết được cường giả cấp cổ vương của tộc Cổ Ma bao giờ.

Không ngờ...

Chu Kình một chuyến ra ngoài...

Không thể tin nổi!

Đến lão quái vật cỡ như Đạm Đài Chân Thương, bá chủ đỉnh cấp nhất thế giới Đại Thiên lúc này cũng phải hơi run rẩy.

"Phụ hoàng, con tận mắt nhìn thấy mà!", Đạm Đài Vô Tồn cật lực gật đầu nói: "Sao có thể giả được ạ? Mà lần này con trở về trước cũng chính là do Chu Kình dặn dò, bảo con về trước bẩm báo với phụ hoàng, chuẩn bị Lôi Đàn".

Đương nhiên phải chuẩn bị Lôi Đàn.

Bởi vì, ít ngày nữa đến lúc Chu Kình quay về, đem theo ma cốt của những cổ vương, ma tướng ma binh đó về, chắc chắn sẽ phải công khai dùng lôi hỏa ở hoàng thành để hủy diệt ma cốt của những tộc nhân Cổ Ma này.

Tộc nhân của tộc Cổ Ma không dễ chết dù thân xác bị băm thành tro tàn, thần hồn bị hủy diệt, điểm đặc thù của tộc nhân tộc Cổ Ma ở chỗ bọn họ còn có ma cốt.

Hàm dưới của mỗi tộc nhân tộc Cổ Ma đều có một miếng ma cốt, trong miếng ma cốt đó có chứa ma niệm, thần niệm của tộc nhân tộc Cổ Ma. Cộng thêm cả công pháp võ kỹ đặc thù kỳ quái dị thường của tộc Vu mà tộc Cổ Ma tu luyện nữa.

Nếu như không dùng lôi hỏa để hủy diệt ma cốt của tộc nhân tộc Cổ Ma thì cho dù tộc nhân tộc Cổ Ma đó có chết rồi, tương lai vẫn có thể sống lại.

Sự mệt mỏi này hoàng triều Bất Tử đã trải qua vô số lần rồi mới tìm được cách giết chết hoàn toàn tộc nhân tộc Cổ Ma - Ngũ vị lôi hỏa.
Chương 662: Cảnh giới bạo tăng

Cái gọi là Ngũ vị lôi hỏa phân biệt lần lượt là Tử Cực thần lôi, Xích Tiêu thần lôi, Huyết Đâu thần lôi, Thanh Lưu thần lôi và Ngọc Mẫu thần lôi.

Năm loại thần lôi này trải qua cách thức đặc thù mà được cô đọng thành Ngũ vị thần lôi.

Ngũ vị thần lôi này có tác dụng kỳ tích đối với việc hủy diệt hoàn toàn ma cốt của tộc nhân tộc Cổ Ma.

Thứ hai, tộc Cổ Ma quá mạnh, trong 10 triệu năm nay, vô số võ giả của hoàng triều Bất Tử đã chết trong tay tộc Cổ Ma, rất nhiều người từ lâu đã sinh ra lòng sợ hãi đối với tộc Cổ Ma.

Công khai dùng lôi hỏa để tiêu hủy ma cốt của tộc nhân tộc Cổ Ma có thể nâng cao sĩ khí, xóa bỏ sự e dè và sợ hãi từ trong đáy lòng người dân.

"Khi nào Chu Kình trở về?", Đạm Đài Chân Thương hỏi.

"Ba ngày sau", Đạm Đài Vô Tồn nghĩ cũng không nghĩ mà trả lời luôn.

Ngay sau đó.

Đạm Đài Chân Thương đột nhiên nói lớn lên: "Ba ngày sau, tướng Chu Kình trở về, đồng thời sẽ đem theo ma cốt của những tộc nhân tộc Cổ Ma mà hắn đã giết chết, đến lúc đó, thiết lập Lôi Đàn tại sân võ đạo của hoàng triều Bất Tử, công khai tiêu diệt những ma cốt đó! Mời chư vị tới hiện trường cùng chứng kiến!"

Giọng nói của Đạm Đài Chân Thương truyền khắp cả hoàng thành, lọt vào tai của trên dưới hàng chục tỷ bách tính trong hoàng thành.

Nhất thời.

Trong ngoài hoàng thành đầu tiên là yên tĩnh.

Sau đó!

"Chu Kình!"

"Chu Kình!"

"Chu Kình!"

...

Âm thanh rung trời.

Khí thế cửu trùng.

Hàng chục tỷ người tu luyện võ đạo trong ngoài hoàng thành đều không phải kẻ ngốc.

Có thể khiến hoàng đế Đạm Đài Chân Thương của hoàng triều Bất tử đặc biệt chiêu cáo thiên hạ. Hơn nữa, còn công khai dựng Lôi Đàn trên sân võ đạo Bất Tử, công khai hủy diệt ma cốt của tộc nhân tộc Cổ Ma.

Nhất định không phải chỉ đơn giản Chu Kình giết chết vài tên ma binh nhỏ bé gì đó mà có thể làm tới cỡ đó được.

Chắn chắn là chiến công và thu hoạch khổng lồ.

Chu Kình trong hư không chắc chắn đã giết chết được cường giả chân chính của tộc Cổ Ma!

Nhất định thế.

Chu Kình quả nhiên là Chu Kình.

Chưa từng khiến mọi người thất vọng.

"Ha ha ha ha... đệ nhất yêu nghiệt của hoàng triều Bất Tử, Chu Kình!"

"Tộc Cổ Ma chắc phải lạnh run nhỉ!"

"Thất công chúa nghe thấy chưa? Chu Kình vô địch!"

"Người bạn trai mà Thất công chúa nhắc tới có thể so sánh với một cọng lông của Chu Kình ư?"

...

Trong hoàng cung, đại điện.

"Vô Tình, nghe thấy những lời hàng tỷ người dân bên ngoài nói chưa? Con sắp trở thành trò cười rồi đó!", Đạm Đài Chân Thương nhìn về phía Đạm Đài Vô Tình, quát nói: "Một mình Chu Kình giết chết 3 tên cổ vương, hơn 10 tên ma tướng, gần trăm tên ma binh! Con biết đây có nghĩa là gì không? Tên dân đen họ Tô mà con nhắc tới đó có thể làm được như vậy không? Có thể làm được một phần mười như vậy không? Có thể không? Còn cái gì mà mạnh hơn Chu Kình, thiên tài hơn Chu Kình! Vô Tình, trở về phủ công chúa tự suy nghĩ lại cho bổn hoàng đi! Ba ngày sau, đúng giờ có mặt tại sân võ đạo Bất Tử, tốt nhất nên dẫn theo cả tên dân đen họ Tô kia nữa!"

Nói xong.

Đàm Đài Chân Thương hóa thành một điểm ánh sáng.

Rời đi.

Còn Đạm Đài Vô Tình từ đầu đến cuối đều không phản bác, cũng quay người rời đi.

Chỉ còn lại Gia Cát Vân Thanh và Đạm Đài Vô Tồn ở lại.

"Mẫu hậu, xảy ra chuyện gì thế ạ?", Đạm Đài Vô Tồn mơ hồ đã hiểu ra chuyện gì đó, nhưng vẫn chưa rõ lắm nên không kiềm chế được lên tiếng hỏi.

Gia Cát Vân Thanh thở dài một hơi, từ từ kể lại.

Đến khi kể xong, Đạm Đài Vô Tồn mới thấy nực cười, nói: "Mẫu hậu, không phải đầu óc Vô Tình có vấn đề rồi đó chứ? Ở thế giới Đại Thiên này còn có người yêu nghiệt thiên tài hơn Chu Kình sao? Thậm chí con còn nghi ngờ người có thể đuổi kịp được người có thiên phú vô địch như Chu Kình cũng không có ấy..."

"Vô Tồn, mấy ngày này nếu con có thời gian thì thử liên hệ với vài người bạn của Vô Tình, bảo họ tới phủ công chúa khuyên bảo Vô Tình đi. Đứa nhỏ Vô Tình này các mặt đều hoàn hảo, nhưng có lúc lại quá bướng bỉnh, nói cho cùng nó cũng chỉ là không hài lòng với việc phụ hoàng con sắp xếp hôn sự cho nó thôi, dù cho đối phương là Chu Kình. Nhưng nó cũng không nghĩ ra được trên đời này ngoài Chu Kình ra thì còn ai có thể xứng với nó? Lẽ nào định cô độc đến già ư? Hơn nữa, từ nhỏ đến lớn không phải nó cũng hễ mở miệng ra là nói người đàn ông tương lai của Đạm Đài Vô Tình nhất định phải là đệ nhất yêu nghiệt, người mạnh nhất đương thời ư? Ngoài Chu Kình ra còn ai có thể phù hợp hơn?", Gia Cát Vân Thành nói xong thì cũng rời khỏi đại điện, ngồi lên xe kéo Cửu Phượng biết mất.

...

Phủ công chúa.

Trong mật thất.

Tô Minh đang tu luyện bên trong.

Anh nhờ thần hồn mạnh mẽ nên một lòng dùng để tu luyện.

Tiến bộ tương đối khủng bố.

Lúc này, trước người anh có một đống tro bụi linh thạch cực phẩm và một đống tro bụi hỏa tinh.

Anh đã hấp thu quá nhiều linh thạch và hỏa tinh cực phẩm rồi.

Cảnh giới võ đạo đã đạt đến cảnh giới Thiên Diễn tầng thứ chín!

Đúng, chính là cảnh giới Thiên Diễn tầng thứ chín.

Trên hành trình tới hoàng triều Bất Tử lần này của Tô Minh, cộng thêm cả việc đến sau phủ công chúa tu luyện đều mang lại lợi ích, chính là cảnh giới bạo tăng.

Đương nhiên, đây cũng là lợi ích trong mấy trận đại chiến ở liên minh Hoang Thần, thậm chí còn trải qua sống chết, giúp anh củng cố nền móng, có tư cách tiếp tục tăng tiến cảnh giới.

Một mạch đạt đến cảnh giới Thiên Diễn tầng thứ chín đương nhiên sảng khoái, các phương điện đều được cường hóa lần nữa.

Nhất là lực lượng thuần túy đã đạt đến 2 tỷ cân thậm chí còn nhiều hơn, khiến người ta phải sợ hãi. 2 tỷ cân, quả thực khủng bố.

Với lực lượng này chỉ cần một ngón tay cũng có thể nghiền chết cảnh giới Văn Đạo bình thường, một chưởng có thể hủy diệt cảnh giới Hằng Đạo bình thường...

Ngoài bạo tăng cảnh giới ra, cả việc khai phá không gian thần thông và mức độ thuần thục sử dụng bán bộ Thái U Hỗn Độn Hỏa đều nhảy vọt tăng cao.

Đặt biệt là không gian thần thông, không gian thần thông kỳ ảo liên quan đến 'cắt đứt' của Tô Minh có thể dùng để phòng ngự cũng được cường hóa lên rất nhiều.

Ngoài ra, còn khai phá ra một thần thông mới tên là 'không gian trọng lực“.
Chương 663: Cực hạn tiêu điểm chú ý!

Không gian cũng có trọng lượng, mặc dù trọng lượng của không gian diện tích nhỏ cũng không lớn. Nhưng nếu như không gian hàng ngàn hàng vạn cây số kết hợp lại với nhau thì sao?

Nếu như là trọng lượng không gian liên quan đến hư không thì có được tính vào không?

Nếu như là trọng lượng không gian dị không gian có được tính vào không?

Một khi thi triển ra 'không gian trọng lực', nếu như đối phương không có đủ hiểu biết và nắm chắc về quy tắc không gian, vậy thì sẽ cảm nhận được áp lực không gian đến từ bốn phương tám hướng vuốt ve, lôi kéo...

Việc này đối với cường giả đỉnh cấp trong lúc chiến đấu mà nói vẫn tương đối có tác dụng.

Thêm thứ nữa đó là vừa mới có được thanh kiếm có tên là 'Vấn Thiên'. Thanh kiếm này đương nhiên đến từ chỗ Đạm Đài Vô Tình.

Sau khi tới phủ công chúa, Đạm Đài Vô Tình không đưa Tô Minh đến Tàng Bảo Các hoàng cung để tìm kiếm, mà trực tiếp lấy ra thanh kiếm này trong phòng ngủ của mình đưa cho Tô Minh. Dùng những lời đích thân Đạm Đài Vô Tình nói đó là: Vấn Thiên là tư tàng của cô ta, tốt hơn hàng trăm lần so với 99% số kiếm trong bảo khố của hoàng cung.

Mà sự thực cũng đúng như vậy.

Thanh 'Vấn Thiên' kiếm này vậy mà đã đạt đến cấp độ Hỗn Độn Linh Bảo rồi!

Cũng tương đối chấn động!

Điều khiến Tô Minh hài lòng nhất là Vấn Thiên kiếm chính là trọng kiếm, trọng lượng tương đối giật mình, bên trong có hàm chứa trận pháp trọng lực cổ xưa, đã nâng trọng lượng của thanh kiếm lên đến hơn 10 triệu cân.

Thực sự quá dọa người.

Người tu luyện võ đạo bình thường đa số đều sẽ cảm thấy đặc biệt khó chịu khi dùng thanh kiếm này. Nhưng Tô Minh có lực lượng tinh thuần vượt quá 2 tỷ cân thì chỉ e thanh kiếm này quá nhẹ.

10 triệu cân, chuyện nhỏ!

Kiếm nặng như vậy, còn là Hỗn Độn Linh Bảo, uy lực không cần nghĩ cũng biết.

Tô Minh vội vã bế quan phần lớn mục đích cũng là vì muốn nắm trong tay Vấn Thiên nhanh nhất có thể.

Đương nhiên, kết quả là rất nhanh.

Dù sao, có bia Huyền Diệu và kho tàng huyết mạch trong người nên Vấn Thiên cũng không dám kiêu ngạo, nhẹ nhàng đã bị Tô Minh khống chế được rồi.

Rất thuận tay.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Ba ngày qua, Tô Minh vẫn luôn lặng lẽ tu luyện.

Nhưng phủ công chúa thì lại có chút náo nhiệt.

Đạm Đài Vô Tình tính cách lạnh lùng, từ nhỏ đến lớn đã luôn tỏa ra hào quang và mạnh mẽ cho nên bạn bè không nhiều.

Ước chừng cũng chỉ có mấy khuê nữ dòng chính của thế lực đỉnh cấp trong hoàng triều Bất Tử miễn cưỡng được tính là bạn bè.

Trong ba ngày này, mấy người bạn đó lũ lượt kéo đến.

Không vì điều gì khác mà chỉ vì muốn ngấm ngầm khuyên nhủ Đạm Đài Vô Tình.

"Vô Tình, cô đừng ngốc nữa! Chu Kình đó chính là đệ nhất yêu nghiệt trong hàng triệu năm nay ở cả thế giới Đại Thiên này, anh ấy là hôn phu tương lai của cô, không biết đã khiến mấy người chúng tôi ngưỡng mộ thế nào đâu, vậy mà cô lại..."

"Vô Tình, cô đừng để người khác lừa, Tô Minh cái gì mà cô nhắc đến đó, tôi dám cam đoan trước mặt Chu Kình, đến đứng cũng không dám".

"Chu Kình chẳng phải là đã lập được đại công không thể tin nổi sao? Hoàng đô ta còn vì anh ấy mà dựng Lôi Đàn đó!"

"Vô Tình, cô không phải từ nhỏ đã thề tương lai phải gả cho đệ nhất yêu nghiệt của thế giới Đại Thiên sao? Cô nhìn dấu tay để lại trên đá thần Bất Tử trên quảng trường Bất Tử cũng biết Chu Kình chính là đệ nhất yêu nghiệt của thế giới Đại Thiên!"

Đáng tiếc, những lời khuyên bảo này, Đạm Đài Vô Tình không chút động lòng cũng không phản bác.

Cá không ăn muối.

Ba ngày sau.

Trời sáng.

Bình minh vừa ló dạng.

Trên quảng trường Bất Tử đã người đông tấp nập! Yên tĩnh không tiếng động, giống như hàng tỉ con kiến đang tụ tập lại vậy.

Trên trung tâm quảng tường, điều gây chú ý nhất đương nhiên chính là đá thần Bất Tử. Mà bên cạnh đá thần Bất Tử chính là Lôi Đàn khổng lồ.

Dưới sự dẫn dắt của Đạm Đài Vô Tồn, một nhóm hoàng vệ đang thực hiện công tác kiểm tra cuối cùng. Kiểm tra tất cả trình tự làm việc trên Lôi Đàn xem có gì sai sót không?

Trong biển người.

Tô Minh và Đạm Đài Vô Tình cũng có mặt.

Hai người rất khiêm tốn, đặc biệt là Đạm Đài Vô Tình còn mang mạng che mặt.

"Nhân khí của vị hôn phu này của cô trong hoàng triều Bất Tử cũng khá cao đó nhỉ!", Tô Minh trêu ghẹo nói.

"Bằng không thì sao? Tô Minh, anh nên để tâm chút đi, mặc dù sâu trong lòng tôi luôn cảm thấy Chu Kình che giấu rất sâu, không muốn gả cho hắn, nhưng Chu Kình quả thực là yêu nghiệt siêu cấp hàng tỉ năm hiếm thấy đó", Đạm Đài Vô Tình nhắc nhở.

Tô Minh mỉm cười.

Đúng lúc này.

"Hoàng chủ giá lâm!"

Một giọng nói của thái giám già trầm bổng từ trong hoàng cung truyền ra, vang tận mây xanh.

Sau đó.

Xe kéo Cửu Long chậm rãi từ trên trời hạ xuống.

Trên xe kéo chính là Đạm Đài Chân Thương và hoàng hậu Gia Cát Vân Thanh.

"Bái kiến tôi hoàng!"

Hàng chục tỷ người trên võ trường Bất Tử cung kính cúi mình, đồng thời hô lên bái kiến.

Thanh thế này...

Khiến người khác chấn động.

Hiện trường quả thức rất hào hùng.

"Phụ hoàng của cô khá được lòng dân", Tô Minh cười nói.

Đạm Đài Chân Thương và Gia Cát Vân Thanh tiến vào chỗ ngồi.

Cùng lúc ngồi xuống, ánh mắt của Đạm Đài Chân Thương lập tức ngước lên, trực tiếp nhìn thẳng vào vị trí chỗ Tô Minh và Đạm Đài Vô Tình.

Đạm Đài Chân Thương nhìn sâu vào Tô Minh, trong lòng vẫn tương đối kinh ngạc.

Bởi vì, ông ta luôn cảm thấy vừa nhìn thấu được Tô Minh vừa không nhìn thấu được.

Đương nhiên, những thứ này cũng không thay đổi được suy nghĩ trong lòng ông ta, Tô Minh vĩnh viễn không bằng Chu Kình.

Cho dù, mấy ngày này ông ta đã âm thầm thu thập tài liệu về Tô Minh, rất kinh ngạc vì những thể hiện cường thế của Tô Minh ở học viện Tiên Lạc và liên minh Hoang Thần.

Nhưng, vẫn không thay đổi được hiện thực ông ta cảm thấy Tô Minh mãi mãi không bằng Chu Kình.

Ông ta cảm thấy, Tô Minh có thể mạnh mẽ có thể ngang ngược như vậy, nguyên nhân lớn nhất vẫn nằm ở thế lực đứng sau lưng anh và con bài chưa lật ẩn giấu.

Nếu như đơn thuần cá nhân đấu với nhau thì tuyệt đối không phải là đối thủ của Chu Kình.

"Vô Tình, còn không mau qua đây! Trốn trong đám đông làm gì?", Đạm Đài Chân Thương quát nói.

"Vâng, phụ hoàng", Đạm Đài Vô Tình cũng không ngạc nhiên.

Cô ta đi tới bên cạnh Đạm Đài Chân Thương, Tô Minh cũng đi cùng với Đạm Đài Vô Tình.

Trong giây lát, đương nhiên Tô Minh lập tức trở thành cực hạn tiêu điểm chú ý!

Hàng tỷ người có mặt ở đó chỉ cần không phải kẻ ngốc thì đều biết Tô Minh có lẽ chính là 'người đàn ông của cô ta' mà Thất công chúa đã nhắc đến.

Không ai không tò mò.

Rất tò mò.

Có điều, Tô Minh trông rất bình thường không có gì đặc biệt.

Ngoại hình khá đẹp nhưng cũng không phải anh tuấn đến mức khiến người khác rung động.
Chương 664: Mọi người tôn sùng Chu Kình

Thiên phú võ đạo quả là khủng khiếp! Dù sao thì 20 tuổi mà ở cảnh giới Thiên Diễn tầng thứ 9 đã là khó tin rồi. Cái chính là ở độ tuổi này, trẻ quá mức.

Nhưng cũng chỉ vậy thôi, còn lâu mới so được với Chu Kình!

Sự khủng khiếp của Tô Minh cũng chỉ là đối với thiên tài bình thường thôi.

Còn Chu Kình, có phải là thiên tài bình thường không?

Quả nhiên, đầu óc của thất công chúa có vấn đề rồi.

Quả nhiên trên thế gian này không có ai là hoàn hảo cả. Thất công chúa vốn là người hoàn hảo nhưng giờ đầu óc cũng có vấn đề.

Trong lúc đi về giữa sân võ đạo của hoàng triều Bất Tử thì đột nhiên…

Đạm Đài Vô Tình đang đi thì đột nhiên giơ bàn tay mảnh khảnh của mình lên ôm chặt cánh tay Tô Minh trước mặt tất cả mọi người.

What?

Ôi trời ơi!

Lúc này 1/3 tu giả võ đạo có mặt ở đây đều sợ chết khiếp.

Sắc mặt Đạm Đài Chân Thương lại trở nên khó coi, hơi thở cũng nặng nề hơn.

Đạm Đài Vô Tồn không ngừng run rẩy, em gái ơi, em to gan quá đó!

Không ngờ Đạm Đài Vô Tình lại dám khoác tay Tô Minh ở trước mặt tất cả mọi người, đây có khác nào khiêu khích.

Nhưng Đạm Đài Vô Tình chỉ muốn dùng thực tế nói cho tất cả mọi người biết, người đàn ông của cô ta chính là Tô Minh.

Nếu không thì cô ta đâu có tiếp xúc cơ thể như vậy?

Phải biết rằng, đến tận giờ, cô ta chưa từng có tiếp xúc cơ thể với bất cứ người khác giới nào.

Chu Kình đừng mơ!

Người khác cũng vậy!

Tất cả mọi người ai cũng thế.

Nhưng hiện giờ… Chỉ là cái khoác tay mà thôi nhưng đối với một yêu nghiệt siêu cấp như Chu Kình thì đó lại là sự khiêu khích chăng?

Đó là vấn đề thể diện.

Cách làm này của Đạm Đài Vô Tình đúng là hơi theo cảm tính.

Lần đầu tiên tất cả mọi người có mặt ở đây đột nhiên cảm thấy, dường như tính cách của thất công chúa Đạm Đài Vô Tình hơi có chút nổi loạn, cũng rất to gan.

“Vân Thanh! Nhìn con gái ngoan của mình đi!”, Đạm Đài Chân Thương tức đến nỗi khí tức hỗn loạn. Ông ta thấp giọng nói với Gia Cát Vân Thanh ở bên cạnh.

Gia Cát Vân Thanh toàn thân run rẩy, có chút sợ hãi.

Đã lâu rồi bà ta không thấy Đạm Đài Chân Thương tức giận như vậy.

Còn Đạm Đài Chân Thương hít một hơi thật sâu rồi thu lại cảm xúc của mình. Có tức giận đến đâu thì cũng không thể ra tay giết Tô Minh được? Ông ta là trưởng bối mà.

Không thể!

Rất nhanh!

Đạm Đài Vô Tình và Tô Minh đi đến giữa sân võ đạo.

“Phụ hoàng!”, Đạm Đài Vô Tình chắp tay, cung kính nói.

Ngay cả lúc khom người, Đạm Đài Vô Tình vẫn khoác tay Tô Minh, dáng vẻ vô cùng ngọt ngào.

Tô Minh cũng khom người, nói: “Tiền bối!”

Cần lễ phép vẫn phải lễ phép, dù sao thì đối phương cũng là phụ hoàng của Đạm Đài Vô Tình.

Lúc này Đạm Đài Chân Thương nhìn chằm chằm vào Tô Minh.

Sau khi Tô Minh khom người thì lại đứng thẳng người dậy, nhìn thẳng vào Đạm Đài Chân Thương.

Sau vài hơi thở, Tô Minh mặt vô sắc, cảm xúc bình tĩnh. Còn Đạm Đài Chân Thương thu lại ánh mắt ban nãy.

Đồng thời lúc này, đột nhiên…

“Xoẹt, xoẹt, xoẹt…”, bầu trời như nứt ra.

Như làm đệm cho con đường Hỗn Độn, khí tức sục sôi, có âm thanh đại đạo mở đường.

Nhất thời, tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn thì thấy….

Một người thanh niên giẫm trên không trung mà đến.

Từng bước trên không trung mà không trung như sụp đổ.

Dường như, không gian đều là đường dưới chân.

Rõ ràng hắn không giải phóng bất cứ khí tức nào nhưng quá trình mà hắn đến lại giống như một con mãnh thú tiền sử đang gầm rú bước tới.

Vẻ chấn động và uy lực đó không có lời nào có thể diễn tả.

Gần như 90% mọi người có mặt ở đây đều cảm thấy khó thở.

Khí huyết và vận khí quá lớn.

“Số mệnh quá lớn, còn mạnh hơn cả Côn Thương, mạnh gấp mấy lần. Xem ra ‘đứa con Đại Đạo’ này là kẻ được Đại Đạo vô cùng coi trọng”, Tô Minh lẩm bẩm.

Đúng lúc này, trong lúc không khí yên tĩnh thì đột nhiên…

“Chu Kình!”, tiếng hét lớn với khí tức ngút trời đồng loạt vang lên.

Trong giọng nói đó chứa đầy vẻ kích động, kính sợ.

Người thanh niên đó mặc bộ võ phục màu xanh bình thường, sau lưng còn dắt theo một thanh kiếm và một cây gậy.

“Cảnh giới bề ngoài là cảnh giới bán bộ Hằng Đạo nhưng trên thực tế là cảnh giới Hằng Đạo tầng thứ 4. Hơn nữa còn có sức chiến đấu vượt cấp vô cùng mạnh”, Tô Minh nhìn Chu Kình, trong lòng thầm có đánh giá riêng. Tất nhiên, Chu Kình được đánh giá cao hơn chính là nhờ vào một số chiêu bài trên người hắn.

Chu Kình cũng khá tuấn tú, ngũ quan hài hòa. Hắn giẫm trên không trung mà đến.

Hắn chầm chậm đi xuống, trước tiên đến trước mặt Đạm Đài Chân Thương rồi khom người, nói: “May là không bỏ mạng! Chu Kình an toàn quay về rồi ạ”.

“Tốt lắm! Tốt lắm! Tốt lắm!”, Đạm Đài Chân Thương nói liền ba chữ ‘tốt’.

Ông ta vô cùng kích động, lại nói: “Chu Kình! Mau dâng xương cốt của tộc Cổ Ma lên, bổn hoàng không đợi nổi nữa rồi”.

Âm thanh rất lớn, tất cả mọi người ở đây cũng đều kích động và mong đợi.

“Vâng!”, Chu Kình gật đầu.

Sau đó…

“Bụp, bụp, bụp…”, từng mảnh xương lớn, sáng lấp lánh của tộc nhân tộc Cổ Ma xuất hiện trên Lôi Đàn.

Một mảnh.

Hai mảnh.

Ba mảnh.



Hơn 90 mảnh liên tiếp.

Tất cả mọi người đều kinh hãi và ngạc nhiên.

Wao!

Khủng khiếp quá đi!

Tộc nhân tộc Cổ Ma thật sự không dễ săn giết.

Nói thật thì mấy ngàn năm gần đây, tất cả hoàng triều Bất Tử cộng lại cũng chỉ giết được hơn 100 tộc nhân tộc Cổ Ma.

Ai có thể ngờ, một mình Chu Kình đi chuyến này lại có thể…

Chấn động!

Chu Kình đúng là vô địch!

Rất nhiều người kích động đến nỗi mặt đỏ ửng màu máu.

Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc.

Sau khi hơn 90 mảnh xương của tộc Cổ Ma đặt trên Lôi Đàn, lúc mà tất cả mọi người tưởng rằng hết rồi thì…

“Bụp!”

“Bụp!”

“Bụp!”

Lại hơn chục mảnh xương lớn, khủng khiếp, khí tức khiến người ta ghê rợn được đặt lên.

Lúc này, mọi người đều hít một hơi thật sâu, cùng với đó là những ánh mắt kinh hãi đờ đẫn.

Họ nhìn thấy gì thế này? Đó… Đó là xương của cấp bậc Ma Tướng? Hơn chục mảnh lận.

Điên rồi! Họ thật sự như phát điên.

Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc.

Sau khi hơn chục mảnh xương đó đặt lên thì Chu Kình đứng thẳng người.

Đột nhiên…

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”, liên tiếp ba tiếng.

Ba mảnh xương lớn hơn, khủng khiếp hơn lại được đặt lên.

Đây là cấp bậc Cổ Vương.

Ba mảnh xương ở cấp bậc Cổ Vương.

Sân võ đạo như hóa đá.

Yên tĩnh một hồi lâu, trong một phút đều không có tiếng động.

Tầm một phút sau…

“Chu Kình!”, tiếng hét lớn vang lên.

Âm thanh điên cuồng như muốn vụt lên trời.

Từng ánh mắt kích động nhìn về phía Chu Kình.
Chương 665: Cổ Vương Hồn Triếp xuất hiện

“Ha ha…”, Đạm Đài Chân Thương bật cười lớn.

“Thật sự có thể giết chết tộc nhân của tộc Cổ Ma ở cấp bậc Cổ Vương… Thật đáng sợ”, Đạm Đài Vô Tình lẩm bẩm, tất nhiên cô ta cũng vô cùng chấn động. Đó là tộc nhân của tộc Cổ Ma ở cấp bậc Cổ Vương trong truyền thuyết.

“Các vị! Xin hãy im lặng”, một lát sau, đột nhiên Chu Kình giơ tay lên làm tư thế im lặng.

Ngay lập tức không khí yên tĩnh trở lại.

Điều này đủ thấy danh tiếng của Chu Kình lớn đến mức nào.

Sau khi mọi người yên tĩnh thì Chu Kình quay đầu lại nhìn Đạm Đài Vô Tình và Tô Minh.

“Vô Tình! Vị này là?”, Chu Kình quét nhìn tay của Đạm Đài Vô Tình, lúc này tay của cô ta vẫn khoác lấy cánh tay của Tô Minh.

“Anh ấy là người đàn ông của tôi, Tô Minh”, Đạm Đài Vô Tình nói.

What?

Giỏi quá đi!

Ngay cả Đạm Đài Chân Thương cũng không kìm nổi mà khâm phục con gái mình, Vô Tình cương quyết thật!

Đây là tự tay đưa Tô Minh đến chỗ chết sao?

“Ha ha…”, Chu Kình bật cười.

Tiếng cười này mặc dù không có gì đặc biệt nhưng lại khiến mọi người lạnh hết sống lưng.

Mặc dù Chu Kình và Đạm Đài Vô Tình vẫn chưa đính hôn nhưng theo như Chu Kình thấy thì Đạm Đài Vô Tình đã là vợ sắp cưới của hắn rồi.

Không có bất cứ vấn đề gì.

Mọi người cũng đều thừa nhận, ngay cả Đạm Đài Chân Thương cũng thừa nhận.

Lẽ nào, trên thế gian này ngoài hắn ra, vẫn còn có người xứng với Đạm Đài Vô Tình sao?

Ai có thể ngờ…

Được!

Được lắm!

“Các hạ…”, Chu Kình nhìn về phía Tô Minh, vừa định nói gì đó thì đúng lúc này…

Không ai có thể ngờ tới…

“Chu Kình! Bổn vương Hồn Triếp đến để khiêu chiến!”, giọng nói vang lên như pháo nổ.

Giọng nói văng vẳng từ không trung truyền đến, giống như núi thần trấn áp khiến người khác kinh hãi.

“Đoàng!”, trên bầu trời nứt thành một lỗ lớn. Sau đó một người thanh niên từ trong hư không bước ra. Phía sau còn đeo một chiếc rìu khổng lồ.

Người thanh niên này cao tầm 5m, cao gấp ba lần người bình thường.

Cơ bắp toàn thân đều là màu đen sậm, đôi mắt trũng sâu, con ngươi màu đen tuyền. Toàn thân có khí huyết dày đặc.

Nhất thời, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía đó.

Từ sâu đáy lòng, mọi người chỉ nghĩ đến ba chữ: “Tộc Cổ Ma!”

Đối phương đến từ tộc Cổ Ma.

“Cổ Vương Hồn Triếp?”, Chu Kình ngẩng đầu lên nhìn về phía đối phương, tận sâu ánh mắt là vẻ kinh hãi và kiêng kị.

Tự xưng là bổn vương, tên là Hồn Triếp, chắc chỉ có một người thôi.

Chính là Cổ Vương Hồn Triếp mạnh nhất và đứng thứ hai trong bảng xếp hạng lứa tuổi thanh niên ở tộc Cổ Ma.

Ba vị Cổ Vương mà Chu Kình giết đều là Cổ Vương yếu nhất trong tộc Cổ Ma. Kể cả là như vậy thì chiến tích này cũng là vô song rồi.

Nhưng trong tộc Cổ Ma còn có Cổ Vương mạnh hơn, đặc biệt là Hồn Triếp ở trước mặt.

Người này đứng đầu trong xếp hạng Cổ Vương, thuộc loại vô cùng mạnh.

Có lời đồn, Hồn Triếp có thể một tay xé nát tu giả võ đạo loài người ở cảnh giới Dung Đạo.

Lại có lời đồn, Hồn Triếp có thể đến Thần Phạt Lôi Cốc tu luyện mà không bị tổn thất gì.

Kể cả ở hoàng triều Bất Tử cũng từng nghe nói đến Hồn Triếp ở tộc Cổ Ma.

Ngoài ra lúc này Chu Kình nhìn về phía Hồn Triếp, trong lòng có phản ứng đầu tiên là cảnh giác.

Đối phương có uy hiếp quá lớn với mình.

Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng thực tế là Chu Kình dám chắc, mình còn lâu mới là đối thủ của đối phương.

Chu Kình nuốt nước bọt, trong lòng vô cùng chấn động.

Nhưng hắn vẫn an ủi mình. Chủng tộc và tuổi tác không giống thì mình không nhất định kém đối phương.

Có nên đồng ý với lần khiêu chiến này của Hồn Triếp không?

Chu Kình đang suy nghĩ.

Hắn hiểu rõ, sở dĩ Hồn Triếp xuất hiện chính là bởi vì lần này mình đã giết ba Cổ Vương và hơn chục Ma Tướng và đã chọc giận tộc Cổ Ma.

Tộc Cổ Ma vốn rất mạnh, vì vậy đã sai cường giả mạnh nhất trong lứa tuổi thanh niên là Hồn Triếp xuất hiện ở Hoàng Thành và ngang nhiên khiêu chiến.

Nhưng đây còn được coi là âm mưu.

Còn Hồn Triếp có lo lắng khi đến Hoàng Thành và đến địa bàn của tộc Đạm Đài và bị vây giết không? Liệu có bị đám lão quái vật của tộc Đạm Đài ra tay tiêu diệt không?

Hồn Triếp không hề lo lắng!

Nếu tộc Đạm Đài dám làm như vậy thì tộc Cổ Ma sẽ dám đến xâm chiếm luôn, mọi người cùng chết!

Huống hồ, lần này đến cùng với Hồn Triếp còn có một lão quái vật siêu cấp khác của tộc Cổ Ma.

“Có dám chấp nhận khiêu chiến không? Chu Kình cho câu trả lời đi!”, Hồn Triếp lại quát lớn.

Mạnh vô cùng!

Chỉ cần Chu Kình đồng ý thì hắn sẽ cho Chu Kình chết ngay tại đây.

Còn Chu Kình không dám đồng ý thì cả hoàng triều Bất Tử sẽ không còn thể diện gì nữa, ha ha…

Sắc mặt Chu Kình khó coi, vô cùng khó coi.

Hắn không lên tiếng, cảm thấy buồn bực.

Nhưng hắn cũng là người có lý trí, đồng ý nhất thời thì cũng mất xác luôn.

“Hồn Triếp! Cậu bao nhiêu tuổi rồi? Sắp 1 triệu tuổi rồi nhỉ? Mặc dù vẫn miễn cưỡng xếp vào lứa thanh niên nhưng cậu lại đến khiêu chiến với Chu Kình ư?”, Đạm Đài Chân Thương lên tiếng, ông ta không hy vọng Chu Kình ứng chiến.

Nếu không, Chu Kình mà chết thì hoàng triều Bất Tử sẽ tổn thất rất lớn.

Hy vọng sau này của hoàng triều Bất Tử đều nằm ở Chu Kình.

“Đúng là không dám ứng chiến! Ha ha… Hoàng triều Bất Tử quả nhiên vẫn là lũ hèn nhát”, Hồn Triếp cười mỉa, không che giấu vẻ chế giễu của mình.

Trong lúc cười mỉa, hắn ta còn nhếch mắt nhìn về phía Đạm Đài Vô Tình: “Quả đúng là thất công chúa quốc sắc thiên hương như lời đồn. Chồng sắp cưới của cô còn không dám ứng chiến, kẻ hèn nhát như này mà cũng xứng để cô gả cho sao? Chi bằng đi theo bổn vương đi, ha ha…”.

Lời nói vừa dứt, chưa đợi Đạm Đài Vô Tình lên tiếng thì Tô Minh đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Hồn Triếp, nói: “Anh muốn khiêu chiến Chu Kình thì cứ khiêu chiến, không liên quan gì đến tôi. Nhưng nếu thích trêu ghẹo người phụ nữ của Tô Minh này thì phải chết”.

Sau đó Tô Minh… Đột nhiên ra tay. Anh giơ tay chỉ thẳng vào Hồn Triếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK