Phó Kiến Văn sẽ cho bọn họ một cuộc sống của người bình thường, dù cho có phải trả một cái giá lớn chính là phải trở lại cái thế giới kia một lần nữa, và thủ đoạn so với Cố Thanh Thành càng hung ác càng bá đạo hơn, như thế mới có thể duy trì được những yêu ma quỷ quái đó, mới có thể bảo vệ bọn họ có một cuộc sống bình an.
Bốn mắt nhìn nhau, đáy mắt Phó Kiến Văn bình tĩnh lãnh đạm như nước, hiển nhiên đây không phải là nhất thời kích động, Phó Kiến Văn làm chuyện gì đều sẽ đắn đo suy nghĩ.
Những tháng năm này Phó Kiến Văn luôn luôn bình tĩnh sinh hoạt, chính là thành quả mà Cố Thanh Thành bất cứ lúc cũng có thể đối mặt với Tử Thần để đổi lấy!
Có một ngày, phần này bình tĩnh này cũng nên được thu hồi, thứ Phó Kiến Văn có thể làm được lớn nhất, chính là bảo vệ Cố Thanh Thành, Lục Tân Nam cùng Đường Tranh!
Vốn dĩ Phó Kiến Văn đã có kê hoạch cặn kẽ và cũng đã sắp xếp chu toàn, dù cho đẩy về sau mấy năm, cũng không tính quá hạn.
"Mình cùng Đường Tranh, thậm chí là Bạch Cẩn Du! Chúng ta ai cũng có thể! Cậu không thể!" Lục Tân Nam nói xong, đóng sập cửa rời đi.
Trước đây, từ khi bắt đầu. Phó Kiến Văn không có để Bạch Cẩn Du dính qua phương diện này, nhưng không có nghĩa là Bạch Cẩn Du cái gì cũng không biết...
Lúc Phó Kiến Văn xuống lầu, Lục Tân Nam đã rời đi.
Tố Tâm ngồi ở trên nệm, nhìn xem Phó Kiến Văn từ trên lầu đi xuống, hỏi: "Lục Tân Nam làm sao lại thở phì phò đi rồi! Hai người cãi nhau sao!"
Lúc Lục Tân Nam rời đi, mặt đầy tức giận, tuy rằng tận lực kiềm chế, nhưng lúc nói lời từ biệt, đáy mắt vẫn là tiết lộ tâm tình.
"Cãi nhau cùng Bạch Hiểu Niên..." Phó Kiến Văn nói.
"Quay đầu lại em đi khuyên nhủ Hiểu Niên!"