Hai tay Tố Tâm chống ở trên ván cửa, bả vai nhẹ nhàng truyền đến cảm giác đau đớn, khiến cho mười ngón tay trắng noãn của cô nắm chặt, nghe được âm thanh Phó Kiến Văn cởi dây lưng, ngón tay Tố Tâm cuộn tròn lên, móng tay nhẹ nhàng quệt qua cánh cửa phát ra âm thanh đặc biệt chói tai.
Sống lưng của Tố Tâm dán chặt ở trong lồng ngực của Phó Kiến Văn, cô có thể cảm giác được tiếng trái tim đập kịch liệt trong lồng ngực anh, có thể cảm nhận được lửa nóng trong người anh.
Cách thời gian Phương Ngôn mang người đến để quay Video tuyên truyền cho chương trình mới còn sớm, có đầy đủ thời gian để Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm hồ đồ.
Trang viên lớn như vậy, ngoại trừ người làm vườn cùng người hầu bận rộn ở bên ngoài, toàn bộ bên trong chỉ có Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn.
...
Khi đài truyền hình mang người cùng tất cả đạo cụ quay chụp lái xe tới nhà mới của Tố Tâm và Phó Kiến Văn, tất cả đều bị trấn kinh.
Phương Ngôn chính là dựa theo định vị mà Tố Tâm gửi dẫn lại đây, kết quả đều là một mặt mộng, còn cho là mình đi nhầm.
Thẳng đến khi gọi điện thoại cho Tố Tâm, xác định là nơi này sau đó mới dám đem xe chạy đến trước cửa trang viên.
Bọn họ chưa từng nghĩ tới vùng ngoại thành Hải Thành lại còn có trang viên lớn như vậy!
Hải Thành kỳ thực cũng không lớn, nhưng lại là tấc đất tấc vàng, dù cho nơi này là vùng ngoại thành Hải Thành, nhưng nơi này lại là thiên địa hoà thuận, vị trí quả thực quá được!
Phương Ngôn nhìn xem bên ngoài cửa lớn của trang viên, bên phải có treo tấm bảng trang viên “Phó gia”, Phương Ngôn chỉ cảm giác tim mình đập vô cùng nhanh, cảm giác như nằm mơ vậy.