Tố Tâm: "..."
Tiểu Đường Quả, con nói cha ruột của mình như vậy thật sự tốt sao!
"Bị điên!"
Phó Kiến Văn vẫn luôn mực đứng ở một bên đột nhiên không nhịn được bật cười mở miệng.
Tiểu Đường Quả nghiêm túc gật gật đầu: "Chú.. chú kia cứ liên tục nhìn chằm chằm vào con cùng mẹ của con, nhưng sau mẹ của con nói... bảo con không nên để ý chú kia, chú kia chính là bị điên! Sau đó con chào hỏi chú đó, rồi đoạt Đoàn Đoàn đi vào nhà trẻ, để Đoàn Đoàn làm chồng của con!"
Tối ngày hôm qua, Tiểu Đường Quả xem phim cùng bà ngoại.
Trong phim nói Sơn Đại Vương có thể đoạt người đàn ông mình ưa thích về làm chồng, Tiểu Đường Quả vô cùng thông minh cho nên học một biết mười, cô bé đoạt Đoàn Đoàn từ trong tay Đường Tranh, chạy thẳng vào nhà trẻ, kiêu căng tuyên bố... Từ đây Đoàn Đoàn chính là chồng của cô nhóc.
Quả Quả nhớ rõ, người chú đưa Đoàn Đoàn tới, nhìn cô bé đến trợn cả mắt lên rồi.
Tiểu Đường Quả nghiêm túc nhớ kỹ lời của mẹ, không nên nói chuyện cùng người chú kia, nếu không sẽ bị lây bệnh điên của chú đó, cho nên Quả Quả hùng dũng oai vệ hiên ngang mang theo chồng của cô bé là Đoàn Đoàn tiến vào lớp, một câu đều cũng không nói cùng người chú kia.
Tố Tâm đột nhiên đau lòng thay cho Đường Tranh ba giây...
Bị con gái của mình gọi là người điên, Đường Tranh liệu có phải sẽ khóc lóc trở về không!
Tiểu Đường Quả nhìn qua Tố Tâm, có chút ngượng ngùng, tai cô nhóc đỏ lên, hỏi một câu: "Mẹ muốn đưa Đoàn Đoàn đi xem phim sao! Có thể mang Tiểu Đường Quả đi theo không! Tiểu Đường Quả rất ngoan... Chỉ cần mẹ dắt một ngón tay út của Quả Quả thôi là tốt rồi!"
Tiểu Đường Quả giơ tay lên, ra dấu một chút xíu, nhưng ngón tay nhỏ không thấy một xíu đâu mà đã giơ lên cả bàn tay.
"Tiểu Đường Quả, nhà trẻ có quy định, chỉ có mẹ cùng bà ngoại của con mới có thể đón con nha!" Cô giáo cúi xuống nhắc nhở Tiểu Đường Quả.
"Nhưng mà..." Tiểu Đường Quả ngửa đầu nhìn qua cô giáo của mình, cặp mắt trong suốt sạch sẽ, "Đoàn Đoàn là chồng của con, mẹ của Đoàn Đoàn chính là mẹ của con nha!"
"Tiểu Đường Quả!" Cô giáo nắm chặt nắm tay nhỏ của Tiểu Đường Quả, dở khóc dở cười, "Con không thể bởi vì muốn rời khỏi vườn trẻ liền nhận mẹ lung tung, mẹ con sẽ buồn đấy..."
Tiểu Đường Quả suy nghĩ một chút, nhỏ giọng hỏi: "Cái kia... Mẹ sẽ đánh con sao!"
Cô giáo: "..."
Không đánh con, con liền nhận mẹ lung tung có đúng không!
Tố Tâm: "..."