A Triển gật đầu: "Người đã mời đến phòng tiếp khách rồi, tiên sinh có muốn tôi đi..."
Bốn chữ "Đuổi về hay không", bởi vì Tố Tâm ở đây mà A Triển có chút chần chờ.
A Triển biết Lý Mục Dương có vài phần kính trọng đối với Tố Tâm, cho nên trong lòng không muốn để cho Cố Thanh Thành đem Tố Tâm đi, cho nên lời nói này không có nói ở trước mặt Tố Tâm.
Lý Mục Dương nhìn xem hai con mắt của Tố Tâm đang nhìn chằm chằm anh ta, đôi mắt sạch sẽ thuần túy khiến người ta run sợ, hầu kết của Lý Mục Dương nhẹ nhàng nhún...
Mặc dù biểu hiện của Tố Tâm vô cùng tự nhiên, nhưng nắm đấm của cô đang nắm chặt vẫn là bán rẻ nội tâm của cô.
"Người của chồng cô, Cố Thanh Thành tới đón cô rồi!" Lý Mục Dương nói tình hình thực tế cho Tố Tâm.
Trong lòng A Triển khá là buồn bực, không hiểu tại sao lão bản nhà bọn họ lại thành thật với Tố Tâm như thế.
Tố Tâm thưc sự thông minh hơn Thời Hàn Mai rất nhiều, Lý Mục Dương biết không gạt được Tố Tâm, cho nên so với để Tố Tâm căm ghét còn không bằng nói tình hình thực tế cho cô biết.
Tuy rằng chưa quen thuộc với Cố Thanh Thành, nhưng nghe nói Cố Thanh Thành đã đến đón mình, Tố Tâm vẫn là khó tránh khỏi kích động dị thường.
Nghe được lời nói của Lý Mục Dương, Tố Tâm không có hé răng, chỉ là thẳng tắp nhìn qua Lý Mục Dương, chờ đợi Lý Mục Dương trả lời đến cùng là thả người hay không thả người, có phần tâm hoảng ý loạn.
"Tố Tố..." Giọng nói của Lý Mục Dương ép xuống thấp vô cùng, trong ánh mắt lộ ra vẻ cao thâm khó dò, "Ở nước Mỹ, chỉ có tôi mới có thể bảo vệ được cô, Cố Thanh Thành vội vã mà đến, người chú ý anh ta không ít, nếu như cô vội vã đi với anh ta, như thế tất sẽ bại lộ Phó Kiến Văn, nếu như cô muốn đi cùng anh ta, tôi tuyệt không ngăn cản!"