Từ lúc sinh ra Tố Tâm vốn trắng nõn, lễ phục màu đen càng làm nổi bật khí chất sạch sẽ của cô, khuôn mặt nhỏ của cô nổi bật dưới ánh đèn, ngũ quan chính là khiến người ta cảm thấy xinh đẹp tinh xảo đến mức kinh diễm, đặc biệt là một đôi mắt, đen bóng giống là được cọ rửa qua.
Gương mặt của Lý Mục Dương như là có ý cười, anh ta nhấc chân đi về phía Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm, cột chắc cúc áo âu phục, chính thức trầm ổn mà đưa tay ra: "Phó tiên sinh, Phó phu nhân..."
Lý Mục Dương gật đầu với Tố Tâm một cái, sau đó vươn tay ra với Phó Kiến Văn.
Cặp mắt đào hoa của anh ta tự tiếu phi tiếu, khiến cho Tố Tâm sinh lòng đề phòng, cô không để lại dấu vết cau lông mày lại, cũng gật đầu với Lý Mục Dương một cái, lễ phép mở miệng nói: "Lý tiên sinh..."
Phó Kiến Văn nắm chặt bàn tay dài nhỏ trắng xanh của Lý Mục Dương.
Nếu Matt. De Niro dùng cái tên Lý Mục Dương này mời Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm ăn cơm, vậy thì xưng hô Matt. De Nỉo là Lý tiên sinh sẽ không có lỗi gì.
"Lúc còn ở Mỹ, tôi đã sớm nghe qua đại danh của Phó tiên sinh, hôm nay được nhìn thấy quả thật là phúc ba đời của Lý mỗ tôi!" Lý Mục Dương nói từ từ, nói xong mang theo nụ cười nhưng ánh mắt lại luôn nhìn về phía Tố Tâm.
Buông ra bàn tay của Phó Kiến Văn ra, sau đó Lý Mục Dương nói xin lỗi, một bộ tư thế thân sĩ lễ phép: "Xin lỗi, buổi sáng hôm đó ở phòng ăn hù dọa đến Phó phu nhân rồi, tôi không có ác ý, giọng nói của Phó phu nhân quả thực quá giống giọng nói của người yêu đã qua đời của tôi, thật sự... Rất giống, cho nên tôi chỉ muốn trò chuyện với Phó phu nhân một chút, không muốn để cho Phó phu nhân hiểu lầm! Cho nên hôm nay chính là cố ý hướng về Phó phu nhân để bồi tội!"
********
Mọi người hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu nha
2/10