Tạ Tĩnh Tĩnh nói chuyện, con mắt đột nhiên quét qua tủ đầu giường có để một bó hoa Hồng, cùng một tờ giấy
Đầu Tố Tâm vô cùng đau đớn, cô ấn ấn huyệt thái dương, hối hận tối ngày hôm qua uống quá nhiều
"Chị còn muốn ngủ thêm một lát" Giọng nói của Tố Tâm có chút uể oải
Tối hôm qua, Tạ Tĩnh Tĩnh uống thậm chí còn nhiều hơn Tố Tâm, vậy mà vào lúc này lại không nhìn ra bộ dạng ngày hôm qua đã uống rượu, lần này Tố Tâm mới biết thế nào là sự chênh lệch tửu lượng
"Thần tượng tửu lượng của chị kém quá đi!" Tạ Tĩnh Tĩnh không miễn cưỡng, đứng dậy đi tới tủ đầu giường, cầm lấy hoa hồng cùng trang giấy liếc nhìn
Buổi sáng hoa hồng còn mang theo sương, toả ra hương thơm đặc biệt mê người
Chữ viết trên giấy, từng chữ từng chữ đều đanh thép cứng rắn, chính là chữ của Phó Kiến Văn
Bà xã, sau khi rời giường nhớ phải ăn sáng, sau khi thức dậy gọi điện thoại cho anh, anh sẽ trở về đón em —— Chồng của em, Phó Kiến Văn
Tạ Tĩnh Tĩnh ngẩng đầu nhìn Tố Tâm còn đang nhắm mắt xoa xoa huyệt thái dương, không hé răng, lặng lẽ đem hoa hồng cùng trang giấy thả xuống
Phó Kiến Văn muốn nói lời yêu thương với vợ mình, hẳn là để vợ anh ấy tự phát hiện mới được
Tạ Tĩnh Tĩnh thấy Tố Tâm có vẻ mệt mỏi, cô liếc nhìn đồng hồ, dặn dò Tố Tâm nghỉ ngơi thật tốt, rồi chuẩn bị rời đi
Ngày mai sẽ là hôn lễ của Tạ Tĩnh Tĩnh cùng Kỷ Tự Bạch, Tạ Tĩnh Tĩnh còn phải chạy về biệt thự của Tạ gia ở vùng ngoại thành để chuẩn bị, trước khi đi, Tạ Tĩnh Tĩnh nói với Tố Tâm: "Ngày mai hai người nhớ phải đến sớm một chút, chúng ta gặp lại ở lễ đường sau!"
Tố Tâm gật đầu, đứng dậy tiễn Tạ Tĩnh Tĩnh ra cửa, trở về phòng nằm lên trên giường ngủ tiếp
Tố Tâm ngủ thẳng một giấc tới mười rưỡi mới tỉnh lại, tuy rằng không có đau đầu như lúc sáng sớm, nhưng đầu óc vẫn là hỗn loạn
Tố Tâm tiến vào phòng tắm, hai tay vịn ở trên bồn rửa mặt, chau mày, nhắm mắt, từ từ mở mắt ra để cho dây thần kinh đỡ đau hơn
Tố Tâm cố gắng hồi phục tinh thần, cầm bàn chải đánh răng lên, ngẩng đầu nhìn vào gương, ánh đèn nhà tắm chiếu xuống làm lộ ra đầu tóc rối bời của cô, áo ngủ tơ tằm trên người cũng nhăn nheo, cả người nhìn lên vô cùng chật vật
Tố Tâm cắn răng, hai tay sửa sang lại đầu tóc đã loạn xì ngầu, lấy dây buộc tóc ở cổ tay buộc thành một cái đuôi ngựa, đang muốn buộc thêm một vòng thì bàn tay cô bỗng dừng lại
Đột nhiên cô nhớ lại buổi sáng hôm nay cô không có mặc quần áo
Tố Tâm cúi đầu liếc nhìn bộ quần áo mình đang mặc, cô nhớ là tối hôm qua cô có mặc quần áo ngủ, vậy mà sáng hôm nay lại không thấy
Cô nhớ tối hôm qua cô cùng Tạ Tĩnh Tĩnh uống quá nhiều, sau đó hai người ngồi ở trước cửa sổ ngủ quên, lại sau đó Cô mơ hồ cảm nhận được bản thân bị Phó Kiến Văn ôm, sau đó đưa cô đi rửa tay, sau đó
Tố Tâm đột nhiên nhớ đến tối hôm qua Phó Kiến Văn giúp mình rửa tay, rửa mặt! Thậm chí còn đi vệ sinh
Đột nhiên tim cô đập nhanh hơn, Phó Kiến Văn giúp cô rửa tay rửa mặt thay quần áo cái gì gì đi nữa thì cũng thôi đi, nhưng cô làm sao lại có thể ở ngay trước mặt Phó Kiến Văn đi vệ sinh, chuyện này quả thật quá mất mặt rồi!
Tố Tâm vỗ vỗ hai má của mình, hai gò má đã nóng bỏng khiến cho cô đứng không vững
*Hôm nay vẫn 4 chương nha, hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhé *