Ra biển!
Tố Tâm đem tóc dài kéo lên, có phần hưng phấn nhìn qua Phó Kiến Văn: "Lúc nào xuất phát!"
"Sau hai giờ, chúng ta sẽ không đi quá xa, nhưng hai ngày sau mới trở về."
Còn muốn ở qua đêm trên biển, Tố Tâm gật đầu: "Được... Vậy chúng ta ăn xong, em sẽ thu dọn một chút đồ!"
"Mang theo mấy bộ quần áo là tốt rồi, cái khác tiểu Lục đã chuẩn bị xong!"
Tố Tâm gật đầu, lại hỏi: "Anh quyết định lúc nào vậy! làm sao tiểu Lục có thể chuẩn bị nhanh như vậy!"
"Ngày hôm qua." Phó Kiến Văn trả lời.
...
Bạch Hiểu Niên biết sẽ được ra biển cũng là rất hưng phấn, nhưng mà có chút tiếc nuối vì đôi chân đang bị thương của mình, không thể chơi thoả thích rồi.
Tiểu Lục đã đi sắp xếp từ rất sớm.
Đồ vật Vưu Nại Nại mang theo đơn giản đến mức khiến người ta líu lưỡi, chỉ mang theo một bộ đồ rửa mặt cùng một bộ quần áo, một cái ba lô đều không có chứa đầy.
Còn đồ vật của Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn, tràn đầy cả một chiếc va ly hành lý nhỏ.
Đoàn người đều đến đại sảnh khách sạn, Tố Tâm nhìn thấy vết cào trên mặt Lục Tân Nam đã không quá rõ ràng, một chút đều không có ý tứ kinh ngạc.
Tối ngày hôm qua, Phó Kiến Văn đã nói cùng Tố Tâm...
Chỉ là, xác thực Tố Tâm không nghĩ tới Bạch Hiểu Niên lại hung hãn như vậy, rõ ràng cào hỏng da mặt của Lục Tân Nam.
Bạch Hiểu Niên thấy tầm mắt của Tố Tâm quét qua vết cào trên mặt Lục Tân Nam, dở khóc dở cười giải thích với Tố Tâm một câu: "Mình nói đây là mình vô ý thất thủ cậu có tin không!"
Tố Tâm gật gật đầu, đàng hoàng trịnh trọng nói: "Mình tin!"
Bạch Hiểu Niên: "..."
Biểu lộ của Tố Tâm rõ ràng chính là lừa gạt cô, cùng Tố Tâm làm bạn tốt nhiều năm như vậy, Tố Tâm nói như thế, tin được sao?
*********
Hãy like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha
3/10