Điện thoại tiếp thông, trong giọng nói của Tố Tâm rõ ràng mang theo uể oải: "Alo..."
Phó Kiến Văn đi tới trước bàn làm việc, đem âu phục của mình tiện tay khoác lên trên ghế, hỏi: "Bên công ty A&G hết bận rồi sao!"
"Vâng, đã hết bận!"
Khi nhận cuộc điện thoại này Tố Tâm vừa vặn đến cổng đài truyền hình, mới vừa từ trên xe taxi xuống.
Nguyên bản Tố Tâm định trở về Thiên Loan Phủ, nhưng lại nhận được điện thoại của giám chế Hạ, nói Tố Tâm hết bận thì đến đây một chuyến, Tố Tâm liền để tài xế lái đến đài truyền hình.
Vừa xuống xe, gió lạnh kéo tới, một tay Tố Tâm cắm vào trong túi, cúi đầu đi vào bên trong đài truyền hình.
Nghe ra giọng nói của Tố Tâm không đúng vị, Phó Kiến Văn đang mở văn kiện bỗng dừng lại, ngồi xuống ghế dựa: "Mệt sao!"
Sáng sớm khi Phó Kiến Văn ra cửa, Tố Tâm vẫn còn một bộ xấu hổ vui vẻ hạnh phúc, vào lúc này rõ ràng tâm tình sa sút, Phó Kiến Văn cũng không nghĩ đến chuyện khác, chỉ cảm thấy đại khái là công việc của Tố Tâm quá mệt nhọc, hoặc là không hài lòng.
Liên quan tới chuyện Sở Tầm cùng Lục Khinh Lệ, Tố Tâm không có ý định gạt Phó Kiến Văn...
Nhưng vào lúc này nói cũng không thích hợp, Phó Kiến Văn còn chưa tan làm.
"Tối về nói, em đang đi vào trong đài truyền hình, giám chế Hạ kêu em tới đây, nói là có chuyện."
"Cốc cốc cốc —— "
Tiếng gõ cửa theo đầu bên kia điện thoại truyền đến, Tố Tâm mở miệng: "Anh làm việc trước đi, em cúp máy đây, buổi chiều nếu có thời gian em sẽ đi đón Đoàn Đoàn."
"Anh bảo chú Hồ đến đón em, em ở cổng đài truyền hình đợi điện thoại của chú Hồ, đừng có chạy lung tung..."
"Vâng!" Tố Tâm đồng ý.
Trước khi tiến vào thang máy, Tố Tâm nhận được điện thoại của Tống Hiểu, Tống Hiểu nói cô đã trở về nước, nói rằng muốn cùng Tố Tâm và Bạch Hiểu Niên tụ họp một chút, nói sẽ đặt phòng riêng lúc khoảng 7 giờ.
Trên Weibo Tống Hiểu đứng ra nâng đỡ, Tố Tâm liền biết Tống Hiểu đại khái đã không có chuyện gì rồi, chỉ là không biết cùng Sầm Mặc đến cùng chuyện gì xảy ra, vào lúc này Tố Tâm cũng không hỏi kỹ.
Cũng không nói tới chuyện của Bạch Hiểu Niên cùng Lục Tân Nam, Tố Tâm chỉ nói chân của Bạch Hiểu Niên gãy xương nhẹ, vào lúc này người đang ở bệnh viện, Tống Hiểu hỏi địa chỉ bệnh viện, vô cùng lo lắng từ sân bay đi thẳng về phía bệnh viện.