Đoàn Đoàn gật gật đầu, đem kẹo ông già Noel giơ lên, vui vẻ nói: “Phần thưởng!”
“Đoàn Đoàn lợi hại như vậy!” Tố Tâm ngồi xổm người xuống tiếp nhận kẹo trong tay Đoàn Đoàn, hỏi, “Đoàn Đoàn làm cái gì mà được phần thưởng!”
Nghe Tố Tâm hỏi như vậy, Đoàn Đoàn cởi cặp sách trên lưng xuống, kéo khóa ra, từ trong bọc sách lấy ra một bức hoạ được buộc một cái nơ nhỏ, Tố Tâm tiếp nhận bức hoạ trong tay Đoàn Đoàn, nhìn xem nhóc mở tơ lụa dược buộc nơ con bướm ra, đem bức hoạ bày ra...
Đoàn Đoàn vẽ một bức tranh, chính là một nhà ba người, đem so sánh với những bức tranh trước đó mà Đoàn Đoàn vẽ, lần này vẽ đúng là vẽ rất tốt, chí ít đường viền rõ ràng, toàn bộ hình ảnh dùng màu sắc vô cùng xinh đẹp hài hòa, khiến cho người xem rất thoải mái.
Cô giáo ở nhà trẻ vẽ lên một chiếc cúp màu vàng thật lớn trên bức vẽ của Đoàn Đoàn, lời bình là dùng màu sắc vô cùng đẹp mắt.
Tầm mắt của Tố Tâm, thấy hai con mắt rực rỡ một bộ cầu khen ngợi của Đoàn Đoàn, Tố Tâm cười ra: “Đoàn Đoàn vẽ thật đẹp!”
Đoàn Đoàn nhếch miệng cười đặc biệt long lanh: “Đoàn Đoàn đem bức họa này làm quà giáng sinh cho ba ba có được hay không!”
“Được!” Đoàn Đoàn đồng ý đặc biệt dứt khoát.
Tố Tâm sờ sờ đầu nhỏ của Đoàn Đoàn, nắm chặt bàn tay mũm mĩm của nhóc đi vào trong phòng: “Hôm nay chú Đường Tranh cùng chú Lục Tân Nam, còn có dì Nại Nại đều ở nhà chúng ta ăn cơm, Đoàn Đoàn muốn ăn cái gì!”
“Trứng gà!” Đoàn Đoàn ngửa đầu nói với Tố Tâm.
“Được! Vậy thì làm trứng gà cho Đoàn Đoàn...”
Đoàn Đoàn đi vào cửa, chào hỏi Lục Tân Nam một tiếng sau đó liền ngoan ngoãn tự mình đi rửa mặt rửa tay súc miệng, rồi lên lầu thay quần áo.
Đường Tranh còn chưa nói chuyện điện thoại xong, Tố Tâm đi vào nhà bếp lấy nguyên ở trong tủ lạnh ra, Lục Tân Nam ngồi không yên đành đi vào nhà bếp nhìn Tố Tâm bày ra đủ loại thịt cùng rau dưa.